Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Phản ứng đầu tiên của Cố Ngự là bỏ follow, ngón tay vừa đụng phải màn hình lại thu tay lại.
Nếu như hắn bỏ follow, thì không phải là đang chột dạ sao? Hắn có gì mà phải chột dạ, hắn lại không làm chuyện gì sai! Không bỏ follow!
Cố Ngự bực bội ném điện thoại di động ra, cứ như vậy đi.
Tài khoản của Sơ Tranh cũng không follow ai cả, trước đó còn có dân mạng cảm thấy kỳ quái, hai người kia đã công khai sao còn không follow lẫn nhau.
Cố Ngự vừa follow Sơ Tranh liền bị dân mạng phát hiện.
Tiếp đó rất nhanh lại phát hiện Sơ Tranh follow lại, hơn nữa danh sách chỉ có một mình Cố Ngự.
[ Nick này không phải cô ta vừa lập sao? Bây giờ chỉ follow một người, nhưng sau này thì không biết được. ]
[ Hi vọng danh sách follow của cô ấy vĩnh viễn cũng chỉ có một mình chồng chúng ta, đây mới là một người bạn gái đủ tư cách! ]
[ Ai, ngẫm lại bây giờ cô ấy vẫn còn đang đóng vai quần chúng, trái tim tui đau ơi là đau, thế này thì đến bao giờ mới đuổi kịp được chồng chúng ta đây. ]
[… ]
–
Hot search Cố Ngự thăm quan phim trường treo một ngày nhiệt độ vẫn chưa biến mất, Phó Tinh Thần bên kia cũng đăng một tin Weibo.
Ảnh chụp của hắn ta và Niên Nguyệt đều là ảnh thật, căn bản không có cách nào phản bác, cho nên bọn họ chỉ có thể thừa nhận.
Phó Tinh Thần và Cố Ngự cũng không giống nhau, Cố Ngự nghỉ ngơi hơn một năm, không có kỳ hạn trở lại công việc, có trở về nữa không cũng khó mà nói.
Cho nên hắn tuôn ra chuyện tình cảm lưu luyến, mặc dù mọi người đau lòng, nhưng chuyện quan tâm hơn chính là lúc nào hắn sẽ quay lại nghề.
Nhưng Phó Tinh Thần thì đang ở trên đỉnh cao sự nghiệp, vừa tuôn ra chuyện này, khi còn chưa xác thực thông tin, thì đã có không ít fan hâm mộ đứng trên biên giới muốn thoát fan rồi.
Bây giờ Phó Tinh Thần chính miệng thừa nhận chuyện tình cảm, fan hâm mộ làm sao có thể nhịn được nữa, thoát fan ngay tại chỗ.
Thoát fan còn tốt, những người không thoát fan, túm lấy Niên Nguyệt chửi rủa không buông mới là đáng sợ nhất.
Niên Nguyệt không phải nghệ sĩ, nhưng liên tiếp lên mấy cái hot search.
Trong khoảng thời gian ngắn, cô ta học tiểu học ở đâu cũng bị người đào ra.
Đương nhiên chuyện Niên Nguyệt từng làm trợ lý của Sơ Tranh cũng bị móc ra.
Đoạn thời gian kia Sơ Tranh còn đang theo đuổi Phó Tinh Thần, nhưng mà không theo đuổi được Phó Tinh Thần, ngược lại là Niên Nguyệt ở bên Phó Tinh Thần… Trong này có chuyện gì mờ ám, đám dân mạng đã bổ não ra kịch bản yêu hận tình cừu tầm triệu chữ.
–
Liên tiếp vài ngày Sơ Tranh đều không trông thấy Niên Nguyệt và Phó Tinh Thần ở đoàn làm phim, nam chính không ở đây, chỉ có thể quay cảnh của những người khác trước.
Nhưng bát quái trong đoàn làm phim cũng không vì người trong cuộc không ở đây mà giảm bớt.
“Phó Tinh Thần thế mà lại yêu đương với Niên Nguyệt… Niên Nguyệt kia tôi thấy cũng chỉ có thế thôi, còn không đẹp bằng Tần tiểu thư đâu.”
“Ha… Cô ta có cửa so sánh với Tần tiểu thư chắc?”
Niên Nguyệt cùng lắm thì được tính là nhu thuận đáng yêu, cho người ta cảm giác khá là được yêu thích, nếu chỉ nhìn vào dung mạo, thì Sơ Tranh tuyệt đối toàn thắng.
“Có phải Phó Tinh Thần mắt mù rồi không?”
“Củ cải rau xanh cũng có sâu yêu mà, hơn nữa không phải Tần tiểu thư có Cố Ngự rồi sao?”
“Cũng đúng… Đáng tiếc Cố Ngự…”
Phía sau không nói ra, nhưng tất cả mọi người đều rõ ràng là đáng tiếc cái gì.
–
Đoàn làm phim cũng không có ý định bỏ qua nhiệt độ lần này, rất nhanh tung ảnh tuyên truyền ra, bảo Sơ Tranh đi share.
Sơ Tranh cầm điện thoại di động, trực tiếp ấn share, không muốn viết lời nào, bị người của đoàn làm phim ngăn lại.
“Tần lão sư, cô viết vài lời đi mà.”
“Viết cái gì?”
“Chính là… Lời cô muốn nói, hoặc là lời thoại gì đó cũng được.” Người của đoàn làm phim nói.
Sơ Tranh: “…”
Sao mà phiền phức thế chứ.
Không viết!
Cuối cùng là người của đoàn làm phim giúp Sơ Tranh viết.
Tần Sơ Tranh: Lương Mộ Vân, xin chỉ giáo nhiều.
Tin tức Sơ Tranh đóng phim gì cũng không để lộ ra, Cố Ngự thăm quan phim trường, cũng không lộ ra quá nhiều thứ, bọn họ đều cho là Sơ Tranh vẫn đóng vai quần chúng, ai biết cô lại không phải đóng vai quần chúng.
Không chỉ không phải đóng vai quần chúng, mà còn đóng nữ ba.
Ảnh tuyên truyền đoàn làm phim phát ra ngoài vốn đã chụp xong từ lâu, cô gái trên tấm ảnh chụp với tư thế thường thấy nhất của nhân sĩ thương trường, nhưng một tư thế phổ biến như thế, lại làm cho người ta có một loại cảm giác bá khí đập vào mặt.
Đây chính là nữ cường nhân thủ đoạn sắc bén trong bộ phim kia, cô ấy sống sờ sờ đứng ở trước mặt bọn họ.
[ Đậu má! Ảnh tuyên truyền này đẹp quá đi thôi!! ]
[ Dáng dấp của Tần Sơ Tranh thật đẹp, trước đó cô ấy trang điểm đậm như thế làm gì chứ? ]
[ Ảnh tuyên truyền quá quá đẹp! ]
[ Tui muốn trèo tường! Không được, tui không thể trèo tường, người tui yêu nhất vẫn là chồng tui, Tần Sơ Tranh chị phải cố gắng nha!! Không thể lười biếng, nếu không thì làm sao có thể sánh vai với chồng chúng ta được!! ]
[ Ai có ảnh HD không? ]
[ Cô ấy vậy mà diễn Lương Mộ Vân, con mẹ nó! Con mẹ nó chứ cảm thấy cực kỳ phù hợp!! ]
[ Chờ phim ra mới nói được, một tấm ảnh tuyên truyền chưa nói rõ được gì cả. ]
Bộ phim này vốn được cải biên từ tiểu thuyết, kịch bản không thay đổi nhiều, Lương Mộ Vân không được tốt lắm, nhưng cũng không xấu, cảm giác vừa chính vừa tà, cho nên nhân vật này vẫn luôn là chân ái của fan nguyên tác.
Ảnh tuyên truyền vừa ra, rất nhiều fan nguyên tác đều cảm thấy đây chính là Lương Mộ Vân trong tưởng tượng của bọn họ.
[ Có phải cô ấy cọ nhiệt độ của chồng không? ]
[ Sao vừa công khai thì đã nhận được một vai diễn thế này rồi? Chậc, quả nhiên là không có ý tốt. ]
[ Không đúng đâu, bộ phim này đã khai mạc lâu lắm rồi, không liên quan gì đến Cố Ngự đâu? ]
[ Sao lại không liên quan, nói không chừng chính là cô ta mê hoặc chồng chúng ta, sau đó mới nhận được một vai như thế, trước đó cô ta toàn diễn thứ gì chứ? Ngay cả một cảnh cận mặt cũng không có!! Dù sao tôi cũng không thích cô ta, cô ta không xứng với chồng chúng ta!! ]
[ Đúng! ]
Sơ Tranh share xong thì không nhìn nữa, hoàn toàn không biết những ngôn luận trên mạng, đương nhiên cho dù biết cô cũng sẽ không để ý.
Ai có rảnh đi so đo với đám anh hùng bàn phím này chứ, cô bề bộn nhiều việc.
–
Tầm một tuần sau Phó Tinh Thần mới trở về quay phim, Niên Nguyệt không đi cùng hắn ta, với tình huống như bây giờ, tốt nhất là Niên Nguyệt không nên xuất hiện cùng lúc với hắn ta.
Sau khi trở về Phó Tinh Thần cũng rất điệu thấp, trừ quay phim, thời điểm còn lại đều không thấy được người.
Cố Ngự thì không giống…
Ngày nào cũng bị Cố lão phu nhân thúc giục đi đưa bữa ăn yêu thương cho Sơ Tranh.
Không phải bữa sáng thì chính là bữa trưa, không thì lại là bữa tối, dù sao cũng phải đưa!
Mà cử chỉ này bị truyền lên trên mạng, đó chính là ra sức cưng vợ, đám fan hâm mộ chua thành chanh tinh, chỉ hận mình không đầu thai thành Tần Sơ Tranh.
Cố Ngự: “…” Tôi nói là bị ép, mấy người tin không?
Sau đó Sơ Tranh đi nơi khác quay phim, lúc này Cố Ngự mới không cần đưa bữa sáng nữa.
Chờ Sơ Tranh quay xong trở về, đã là hai tháng sau, chuyện lúc trước huyên náo nhốn nháo, đã sớm bị những chuyện khác thay thế.
Sơ Tranh vẫn không có fan hâm mộ gì như cũ, Phó Tinh Thần đi cùng chuyến bay vừa ra tới nơi liền bị fan hâm mộ vây quanh, một mình Sơ Tranh đẩy vali hành lý đi ra khỏi đám người.
Sơ Tranh dự định đi gọi xe, vừa đi ra, liền thấy vệ sĩ của Cố Ngự đứng trước một chiếc xe.
Sơ Tranh nhíu mày, đẩy vali hành lý qua, cô gõ gõ cửa sổ xe, cửa sổ xe chậm chạp rơi xuống, gương mặt đẹp trai của người đàn ông lộ ra.
“Tới đón tôi?”
“Bà nội bảo.” Cố Ngự không vui: “Lên xe.”
Vệ sĩ đã bỏ hành lý của Sơ Tranh ra cốp sau, Sơ Tranh mở cửa xe đi lên: “Dịch sang kia một chút.”
Cố Ngự chiếm lấy chỗ ngồi ở giữa bất động: “Đây là xe của tôi.”
Sơ Tranh trầm mặc một chút, bất thình lình tung ra một câu: “Vậy tôi ngồi trên người anh?”
Cố Ngự: “…”
Người đàn ông tức giận trừng cô một cái, chống người dịch sang bên cạnh.