Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Rõ ràng Lộ Triệu Niên không thích người trước mặt này lắm, chẳng qua là trở ngại mặt mũi, không thể bày sắc mặt không tốt ra.
Lúc này còn phải lễ phép đáp lời: “Biết cái gì?”
Người kia cười một cái: “Tôi vừa nghe được một tin tức nội bộ, nói là…”
Đối phương cố ý kéo dài âm: “Lương Sơ Tranh trở về rồi.”
Lộ Triệu Niên đột nhiên nghe thấy cái tên rất lâu rồi chưa được nghe, có chút hoảng hốt.
Y vội vàng nhìn về phía đối phương: “Anh nói cái gì?”
Nụ cười của người kia càng sâu hơn, nói rõ ràng từng câu chữ: “Lương Sơ Tranh trở về rồi.”
Lương Sơ Tranh trở về rồi!
Từng chữ giống như có sức mạnh của vạn quân, đập ở bên tai Lộ Triệu Niên, vang lên ong ong, không thể nghe thấy âm thanh gì khác nữa.
Không phải cô ấy đã chết rồi sao?
Trở về là có ý gì??
Vì sao mình không nhận được tin tức gì?
Người khiếp sợ tương tự còn có Lương Niệm, lớp trang điểm tinh xảo cũng không thể che hết được sự bàng hoàng và sợ hãi trên mặt.
Sao cô ta có thể trở về… Cô ta đã chết rồi mà.
Đúng!
Cô ta chết rồi!
Không thể còn sống được.
Người đàn ông này có vẻ bất hòa với Triệu Niên, hắn ta nói những lời này vào thời điểm này… Rõ ràng là không có lòng tốt.
Nghĩ rõ ràng điểm này, Lương Niệm trấn định lại: “Vị tiên sinh này, hôm nay là hôn lễ của tôi và Triệu Niên, hi vọng ngài đừng đùa kiểu này.”
Lộ Triệu Niên cũng lấy lại tinh thần, nhìn về phía người đàn ông kia.
Người đàn ông cười rất tùy ý: “Ai da, tôi chỉ cảm thấy đây là một tin tức tốt, muốn chia sẻ cho hai người biết. Lương tiểu thư là chị gái của vị kia cơ mà, sao nhìn giống như không hi vọng vị kia trở về thế?”
Sắc mặt Lương Niệm biến hóa, vội vàng nói: “Tất nhiên tôi hy vọng em gái tôi vẫn còn sống, nhưng tất cả chúng ta đều biết, con bé… Cho nên mong vị tiên sinh này đừng đùa kiểu này.”
Nói đến phần sau, sắc mặt Lương Niệm trở nên nghiêm túc, trong mắt đều là khiển trách hành vi không thích đáng, lấy việc này ra làm trò đùa của đối phương.
Người đàn ông: “Được thôi, xem ra là tôi xen vào việc của người khác rồi, vốn cho rằng món quà này hai vị sẽ thích đấy.”
Người đàn ông nói xong trực tiếp đi vào bên trong, gặp gỡ người quen biết, tiếng cười nói mơ hồ bay tới.
Lương Niệm quan sát thần sắc Lộ Triệu Niên.
Cô ta hiểu rõ vì sao hôm nay mình có thể gả cho Lộ Triệu Niên, đều là vì em gái cô ta.
Nếu như mình không phải là chị gái của cô, ỷ vào thân phận này, có thể tiếp cận y, thì ngày hôm nay cô ta căn bản sẽ không đứng ở đây…
Người đàn ông vừa rồi không biết có bệnh gì, lại đi nói loại lời xui xẻo đó ở thời điểm này.
Lương Sơ Tranh đã chết.
Lương Niệm cũng không muốn để Lộ Triệu Niên nhớ lại chuyện có liên quan đến Lương Sơ Tranh, kéo cánh tay Lộ Triệu Niên: “Triệu Niên, em gái đã đi rồi, con bé cũng mong anh có thể có được hạnh phúc, từ nay về sau em sẽ thay em gái chăm sóc anh thật tốt.”
Lộ Triệu Niên thì thào một tiếng: “Cô ấy sẽ không tha thứ cho tôi…”
Vẻ mặt Lương Niệm xém chút mất khống chế, trong lòng Lộ Triệu Niên vẫn luôn có Lương Sơ Tranh.
Điểm này cô ta cũng luôn biết, cuộc hôn lễ này, cũng là do cô ta nghĩ hết cách nên mới có thể cử hành, đã sắp vào cửa nhà rồi, Lương Niệm tuyệt đối không cho phép xảy ra sai lầm gì.
Một người đã chết, dựa vào cái gì mà tranh đoạt với cô ta chứ!
Lương Niệm chỉnh lý tốt cảm xúc, tri kỉ nói: “Triệu Niên, sắc mặt anh không tốt, anh vào nghỉ ngơi chút đi, nơi này giao cho em đi.”
Lộ Triệu Niên: “Không sao.”
Lại có thêm một vị khách đến, Lương Niệm còn muốn nói thêm gì đó, Lộ Triệu Niên đã nghênh đón khách.
Lương Niệm chỉ có thể bày ra nụ cười vừa vặn, cùng Lộ Triệu Niên tiếp đãi khách khứa.
Đón gần hết khách khứa, Lộ Triệu Niên và Lương Niệm cùng ra đằng sau chuẩn bị.
Lộ Triệu Niên rất trầm mặc, đáy lòng Lương Niệm bực bội, lại không thể biểu hiện ra ngoài.
Qua ngày hôm nay…
Chỉ cần qua ngày hôm nay là được rồi.
Hết thảy đều sẽ kết thúc, về sau cô ta có nhiều thời gian để Lộ Triệu Niên một lòng với mình.
Lương Niệm và Lộ Triệu Niên giẫm lên tiếng nhạc vào sân, hết thảy đều tiến hành thuận lợi.
Ngay khi người chủ trì bảo trao nhẫn, khách khứa phía dưới đột nhiên rối loạn.
Đáy lòng Lương Niệm phun lên sự bất an, muốn thúc giục Lộ Triệu Niên trao nhẫn trước.
“Triệu Niên…”
Đáy lòng Lộ Triệu Niên bỗng có một sự hồi hộp mà trước nay chưa từng có, quay người hỏi người phía sau: “Xảy ra chuyện gì?”
Người phía sau vẫn chưa trả lời, màn hình lớn trước mặt đột nhiên chuyển đổi hình ảnh.
Trong màn hình, cô gái mặc đồng phục, tư thế hiên ngang đối mặt với ống kính.
Đó là gương mặt Lộ Triệu Niên quen thuộc.
Sau khi tin tức cô ấy chết truyền về, trong đoạn thời gian đó, y không ngừng mơ thấy gương mặt ấy.
Cô ấy còn sống!
Bốn chữ này làm huyết dịch Lộ Triệu Niên sôi trào, kích động đến mức ngón tay run rẩy, ánh mắt cơ hồ dính ở trên người cô, tham lam lại sợ hãi.
Lương Niệm đần hết cả người, đôi mắt đẹp gắt gao trừng lớn nhìn người trong màn hình.
Làm sao có thể…
Vì sao cô lại còn sống??
Đây không phải là thật! Chắc chắn là có người đùa ác!!
–
Hôn lễ của Lộ Triệu Niên có live stream, người không tham gia hôn lễ được, đều xem hôn lễ của Lộ Triệu Niên.
Lương Niệm xuất hiện trong màn hình, không biết bao nhiêu thiếu nữ tan nát trái tim.
Mắt thấy đôi cô dâu chú rể này sắp trao nhẫn, nhưng ngay lúc ấy, hình ảnh đột nhiên chuyển biến.
Hình ảnh hôn lễ biến mất, biến thành bối cảnh phía chính phủ dùng để tuyên bố tin tức quan trọng.
Cùng lúc đó, toàn bộ màn hình công cộng ở Đế Đô Tinh, tất cả hình ảnh đều nhảy sang hình ảnh tương tự.
Người đi đường vốn không chú ý đến hôn lễ, bị hình ảnh đột nhiên chuyển biến hấp dẫn, dồn dập ngừng chân.
Dân chúng quen thuộc với bộ trưởng bộ tuyên truyền ngồi ở vị trí bên trái, cũng có thể thường xuyên trông thấy trưởng phòng của cơ quan quân liên minh Ferro ngồi ở bên phải.
Mà vị trí chính giữa, lại là một cô gái.
Cô gái mặc đồng phục, nhưng trên quần áo không có huân chương đại biểu cho chức vị.
Hình ảnh vừa xuất hiện, tất cả mọi người đều ngơ ngác.
“Cô ấy là ai vậy?”
Lại có thể làm cho bộ trưởng bộ tuyên truyền và trưởng phòng quân liên minh ngồi cùng.
“Mọi người không cảm thấy cô ấy khá quen sao?”
“Tôi cũng cảm thấy… Nhưng không nhớ rõ đã gặp ở đâu.”
Không ít người cảm thấy quen mắt, nhưng lại không lập tức nhớ ra người đó là ai.
“A! Tôi nhớ ra rồi!” Đột nhiên có người hét to một tiếng: “Lương Sơ Tranh! Cô ấy là Lương Sơ Tranh!!”
Đồng thời, trong màn hình, giọng nói mát lạnh của cô gái truyền đến: “Tôi là Lương Sơ Tranh.”
Tin tức lúc trước Sơ Tranh truyền về cực kỳ quan trọng, nói là bởi vì tin tức ấy bọn họ mới có thể nghênh đón thắng lợi cũng không đủ.
Cho nên lúc đó tin tức về cô phát một thời gian thật dài, ảnh chụp cũng được đăng lên không ít.
“Không phải cô ấy đã chết sao…” Đám người khiếp sợ.
Trên Đế Đô Tinh, chỉ cần là người biết chuyện này, đều khiếp sợ như vậy.
Một anh hùng liên minh đã chết đi, mà giờ lại sống sờ sờ xuất hiện.
Có người ấn mở tinh võng, lật trang cá nhân của Lương Sơ Tranh ra, giao diện vốn đã đen trắng, lúc này lại có màu sắc.
Mỗi một người đều có một trang cá nhân như vậy, tương đương với trang mạng giao tiếp xã hội.
Nếu như người đã chết, sau khi phía trên xác nhận trạng thái tử vong, thì không cần gạch bỏ, nó sẽ tự động biến thành màu đen trắng.
Bây giờ một trang cá nhân vốn nên có màu đen trắng, lại có màu sắc, chứng minh chủ nhân của nó thật sự trở về rồi.
Lúc này không còn ai quan tâm đến hôn lễ của Lộ Triệu Niên nữa, mọi người chỉ muốn biết, vì sao Lương Sơ Tranh lại còn sống.
Mục đích của buổi họp báo đúng là giải thích chuyện này, người giải thích chủ yếu do Ferro đảm đương, bộ trưởng bộ tuyên truyền phụ trợ, Sơ Tranh hoàn toàn như một linh vật, ngồi ngay ngắn ở đó, chỉ cần ngẫu nhiên nói đôi lời.