TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Nam Thần Bùng Cháy Đi
Chương 2083: Khoảng cách năm ánh sáng (12)

Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên

➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥

Đỗ Bang vốn cho là cha mẹ mình nhờ vào bị mất hết, ai biết phong hồi lộ chuyển, Sơ Tranh đưa tiền.

Đỗ Bang còn có chút không thể tin.

“Không đủ?” Sơ Tranh thấy Đỗ Bang như thế, có chút chờ mong.

“Đủ đủ đủ!!” Đỗ Bang vội vàng gật đầu.

Số tiền Sơ Tranh cho cao hơn giá dự tính của hắn ta không ít, sao có thể không đủ.

Sơ Tranh thất vọng dời mắt.

Tiêu tiền thật là khó.

“Lão đại, lão…” Có người vội vàng chạy vào, thấy Đỗ Bang một mặt lấy lòng nhìn người ngồi ở phía trên, âm thanh phía sau tự động im bặt.

Đỗ Bang lập tức quát lớn: “La lối cái gì? Biết quy củ không!”

“…”

Người kia lập tức cúi đầu xuống, run lẩy bẩy.

Đỗ Bang sợ Sơ Tranh tức giận, liếc nhìn cô mấy lần, thấy thần sắc cô lãnh đạm quan sát tinh thạch Xích Đồng trong tay, không có phản ứng gì, lập tức xoay người, thấp giọng quát: “Chuyện gì?”

“Lão đại, chuyện là… Helder tiên sinh tới.”

Chữ Helder này rõ ràng làm Đỗ Bang đổi sắc mặt.

Tinh tế tệ vừa tới tay đột nhiên trở nên bỏng tay.

Hắn ta quên mất chuyện quan trọng nhất.

Tinh thạch Xích Đồng phải giao dịch cho Helder.

Helder là thủ lĩnh của một thành trấn sắt thép khác, tinh thạch Xích Đồng trong tay mình vốn định giao dịch với ông ta…

Vậy không phải xong con bê rồi sao?!

Đỗ Bang vù vù đổ mồ hôi lạnh, giao dịch với Helder chính là đổi da với hổ, nhưng Đỗ Bang cảm thấy mình cũng coi như có chút thế lực, giao dịch này có thể làm.

Nhưng bây giờ vấn đề là…

Tinh thạch Xích Đồng hết rồi!

Hắn ta lấy gì đi giao dịch với Helder đây?

Đỗ Bang nhìn về phía Sơ Tranh một chút, nếu không… Để hai nhóm người này đánh nhau đi?

Nhưng rất nhanh Đỗ Bang liền đè ý nghĩ này xuống.

Helder không dễ chọc, người phụ nữ này càng không dễ gây.

Sợ bọn họ không đánh nhau, mà đã tiêu diệt mình trước rồi.

Đỗ Bang lau một vệt mồ hôi lạnh, nói với Sơ Tranh: “Lão đại, phía dưới có người đến, ngài ngồi đây một lát trước nhé, tôi xuống dưới tiếp đãi một chút?”

Sơ Tranh liếc hắn ta một cái: “Ừ.”

Đỗ Bang vội vàng dẫn người đi.

Ra cửa, hắn ta đập một cái lên đầu tùy tùng ở phía sau: “Đừng gọi tao là lão đại!”

Bây giờ vị bên trong kia mới là lão đại.

“…” Mặt mũi tùy tùng tràn đầy đần độn, yếu ớt hỏi: “Vậy… Gọi là gì ạ?”

“… Tiên sinh.”

Tùy tùng ủy khuất biểu thị biết rồi.

Trong phòng, Đỗ Bang vừa đi, quân đoàn số 1 2 3 4 liền xông tới.

“Phó đôn đốc Lương, Xích Đồng tinh thạch là gì?” Quân đoàn số 1 tò mò hỏi.

“Anh cũng không biết?”

Quân đoàn số 1 mờ mịt: “Chưa từng nghe qua.” Cái gì gọi là cũng? Hóa ra ngài cũng không biết à? Ngài cũng không biết thì mua làm gì?

Nhiều tinh tế tệ như vậy, bọn họ phải lĩnh tiền lương bao lâu mới có thể có được nhiều như vậy chứ?

Tinh tế tệ là nhà ngài sản xuất sao?

Mấy người khác cũng chưa từng thấy cái này, không nói được nó là thứ gì.

Sơ Tranh hỏi Vương bát đản đây là thứ gì, Vương bát đản trực tiếp giả chết, căn bản không để ý tới cô.

Giỏi lắm! Có bản lĩnh thì mi đừng phát nhiệm vụ cho ta!!

【…】 Ta không nghe thấy gì cả.

Trong lúc Sơ Tranh nghiên cứu tinh thạch Xích Đồng, bên ngoài đột nhiên có tiếng ồn ào.

“Đi xem xem.” Sơ Tranh đưa mắt ra hiệu quân đoàn số 1.

Quân đoàn số 1 ra ngoài xem một chút, rất nhanh trở lại: “Người tên Đỗ Bang kia đang tranh cãi với một đám người khác.”

Trong lúc quân đoàn số 1 báo cáo chuyện này, bên ngoài từ cãi nhau thăng cấp lên thành động thủ.

Người của Đỗ Bang vừa bị Sơ Tranh giáo huấn, rất nhiều người vẫn còn nằm.

Lúc này động thủ, hoàn toàn ở vào thế hạ phong, không có nửa phần thắng.

Helder có ngoại hình nhân loại, đầu lại giống như một trái cây ác quỷ, làn da ngăm đen, hai con mắt hơi lồi ra, có chút doạ người.

Này rõ ràng là không đồng tộc…

Sơ Tranh mở chức năng phiên dịch ra, có thể nghe hiểu Helder đang nói gì.

Lúc này Helder nắm lấy cổ áo Đỗ Bang, hung hăng ném hắn ta xuống đất: “Đồ đâu?”

Ít nhất Đỗ Bang cũng cao một mét tám mấy, thân thể vô cùng khỏe mạnh, nhưng lúc này ở trước mặt Helder, lại lộ vẻ rất nhỏ bé.

Sơ Tranh xuất hiện vừa vặn trông thấy một màn như thế.

“Helder mày không nên quá đáng!” Đỗ Bang hung tợn trừng mắt nhìn Helder: “Tao nói tao không giao dịch!”

“Mày đùa bố mày chơi à? Tao hỏi lại lần nữa, tinh thạch Xích Đồng ở đâu?!”

“Đồ trong tay tao, tao muốn giao dịch với ai thì giao dịch với người đó, mày quản được sao?”

Helder bị Đỗ Bang chọc giận, lệ khí toàn thân cuộn trào mãnh liệt, nắm tay thành quyền đập xuống mặt Đỗ Bang.

Đỗ Bang hiếp yếu sợ mạnh, lúc này đã sợ, trong đầu hắn ta toàn nghĩ là nếu Helder thật sự muốn giết mình, thì sẽ lập tức bán Sơ Tranh.

Sơ Tranh ghé vào lan can loang lổ vết rỉ sét, nhìn người phía dưới, ánh mắt tuần tra một vòng, cuối cùng rơi vào phía ngoài cùng của đám người.

Đứng ở đó là một thiếu niên tuổi tác không lớn, người khác đều đang chăm chú vào chiến cuộc, chỉ có hắn, không ngừng đưa mắt nhìn xung quanh, cũng không biết đang nhìn cái gì.

Người đứng bên cạnh hắn, nhìn tư thế kia thì có vẻ như đang trông coi hắn.

【  Nhiệm vụ ẩn: Mời thu hoạch được một tấm thẻ người tốt từ Uất Thì, cứu vớt thẻ người tốt hắc hóa. 】

Uất Thì…

Tên rất êm tai.

Sơ Tranh thu tầm mắt lại, rũ mắt nhìn xuống phía dưới, đầu ngón tay tùy ý lượn quanh trong không khí, ngân mang hiện lên, lưu tinh rơi xuống.

Đỗ Bang vốn cho là mình sẽ bị đánh, đã chuẩn bị tốt để bán Sơ Tranh, ai biết một khắc cuối cùng, Helder lại dừng lại.

Đỗ Bang: “…”

Đỗ Bang sắp khóc.

Ngày hôm nay mình toàn trải qua những chuyện gì đây!

Hắn ta cũng là ông lớn một phương đấy được không!

Vì sao cuối cùng người xui xẻo đều là hắn ta!

Helder cảm giác cổ tay mình bị thứ gì đó níu lại, nhưng bên cạnh không có bất kỳ thứ gì…

Chuyện gì xảy ra?

“Mày đã làm gì?” Helder trợn mắt trừng Đỗ Bang.

Đỗ Bang còn đang kêu rên trong nội tâm tại sao mình lại xui xẻo như vậy, nghe thấy câu hỏi của Helder, lơ ngơ: “Tao có làm gì đâu?”

Cổ tay Helder bị cố định trong không khí, kéo kiểu gì cũng không động.

Chỗ cổ tay hơi lạnh, nhưng lại không nhìn thấy thứ gì, cũng không cảm giác được nguy hiểm gì.

Ông ta ra hiệu Đỗ Bang tự nhìn: “Thế này là sao? Mày đã làm gì tao?”

“Khụ khụ…”

Tay kia của Helder dùng sức bóp lấy Đỗ Bang, bóp đến mức hai mắt Đỗ Bang trắng dã.

“Tao… Tao đâu… Biết…”

“Ông buông hắn ra.” Sơ Tranh thấy Đỗ Bang đã sắp bị bóp chết, cuối cùng lên tiếng.

Giọng nói từ phía trên truyền đến, Helder đột nhiên ngẩng đầu, đối đầu với ánh mắt Sơ Tranh.

Ánh mắt cô gái bình tĩnh, lạnh như băng từ phía trên nhìn xuống bọn họ, thái độ kia giống như đang xem một màn kịch…

Đầu óc Helder xoay chuyển nhanh, thử giật giật cánh tay, phát hiện vẫn không thể động đậy, ông ta giơ tay mò mò thử, cũng không chạm được thứ gì.

Đáy lòng Helder phát lạnh, cảnh giác hơn không ít: “Chuyện này là cô làm?”

“Ông đoán xem.”

Thiếu nữ mặt không cảm xúc phun ra ba chữ như thế, quả thực làm cho người ta cảm thấy quỷ dị.

Ánh mắt Helder trầm xuống, buông Đỗ Bang ra: “Cô là ai?”

Khuỷu tay Sơ Tranh chống vào lan can, ngữ điệu nhẹ nhàng: “Ông muốn tinh thạch Xích Đồng?”

Bốn chữ tinh thạch Xích Đồng chữ lập tức làm bầu không khí trở nên căng cứng.

Helder nhìn Đỗ Bang đang đứng lên, lại nhìn Sơ Tranh: “Cô có?”

Thiếu nữ khẽ gật đầu: “Tôi có.”

Đọc truyện chữ Full