TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Nam Thần Bùng Cháy Đi
Chương 2347: Kim ốc tàng kiều (6)

Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên

➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥

Sơ Tranh: “…”

Người ta lại không cởi thật.

Sao lại không biết xấu hổ rồi?

Ti Tàng có chút hoài nghi nhìn Sơ Tranh: “Nhân loại các ngươi đều như vậy à?”

“Cô ấy là diễn viên.”

“Diễn viên là gì?”

“…”

Sơ Tranh hít sâu, thở ra, hít sâu, lại thở…

Thẻ người tốt mà, của mình đấy, không thể đánh đâu.

Sau khi xây dựng tâm lý thật tốt trong lòng xong, ép buộc mình tỉnh táo lại, cô bắt đầu giải thích cho Ti Tàng nghe cái gì gọi là diễn viên.

“Cho rất nhiều người nhìn?” Ti Tàng bắt được trọng điểm: “Như thế mà còn không gọi là không biết xấu hổ à?”

Sơ Tranh mặt lạnh lùng: “Đây gọi là hiến thân vì nghệ thuật.” Mi biết cái gì!

Ti Tàng: “…”

Ti Tàng nhìn hình ảnh đã chuyển cảnh trên màn hình, suy nghĩ câu nói hiến thân vì nghệ thuật của Sơ Tranh, cảm thấy cô đang nói nhảm, đây rõ ràng là không biết xấu hổ!

Ti Tàng mặt lạnh ngồi xuống, màn hình TV đột nhiên chuyển kênh, Ti Tàng vừa thích ứng được với hình ảnh kia, bỗng nhiên chuyển kênh, còn là phim chiến tranh, dọa cho hắn lại đứng lên.

Sơ Tranh cảm thấy cử chỉ này của Ti Tàng có chút khôi hài, không nói không rằng, chỉ nhìn hắn giày vò.

… A, cô còn quay lại.

Chờ sau này cho thẻ người tốt xem dáng vẻ ngu xuẩn của hắn.

Có thể là Ti Tàng sợ Sơ Tranh khinh bỉ hắn, cũng không hỏi lại nữa.

Rất nhanh Ti Tàng đã phát hiện thứ có thể làm cho hình ảnh chuyển đổi chính là một thứ nho nhỏ trên ghế sofa, cũng nhanh chóng phát hiện chuyển kênh thì nên bấm nút nào.

Tốt xấu gì Ti Tàng cũng là Yêu Vương, trí thông minh vẫn online.

Những thứ này chỉ là hắn chưa thấy bao giờ, cho nên lộ ra hơi thiểu năng.

Chờ Sơ Tranh lấy được đồ ăn ship đến, Ti Tàng đã có thể thuần thục đổi kênh.

“Tới ăn gì đi.” Sơ Tranh gọi hắn.

Ti Tàng nhìn sang bên kia một chút trước, nhìn thấy vật màu bạc trên bàn, lúc này mới đứng dậy, bước từng bước bá khí của Yêu Vương đi qua ăn cơm.

Yêu Vương đại nhân bắt bẻ bát đũa xong, lại bắt đầu bắt bẻ đồ ăn.

Sơ Tranh: “Anh thích ăn hay không thì tùy.”

Ti • Yêu Vương • Tàng: “…”

Nói chuyện với bản vương kiểu gì đấy!

Sơ Tranh đứng trong phòng, nhìn chiếc giường bị Ti Tàng nện gãy, bắt đầu đặt giường, yêu cầu đưa đến trước tối nay.

Ti Tàng ăn cơm xong, ở bên ngoài giày vò TV, Sơ Tranh lười quan tâm đến hắn, bật máy tính lên, kiểm tra đồ nguyên chủ để lại.

Nhiệm vụ chính tuyến của game là —— 【 Chủ tuyến: Mời người chơi trở thành vua livestream. 】

Cho nên cô vẫn phải làm streamer.

Sơ Tranh đăng nhập vào tài khoản livestream của nguyên chủ.

Cái tài khoản Mộ Quỷ này fan hâm mộ ít đến đáng thương, cũng khó trách lúc trước lại bị fan hâm mộ của Hoa Diệp ấn lấy mà đập cho.

Nói đến Hoa Diệp…

Là thấy rất hối hận.

Lúc ấy nên trở về xử lý cô ta đi.

Cũng không biết con chó điên Hoa Diệp này giờ thế nào rồi.

Sơ Tranh vừa nghĩ vừa ấn video lúc trước của nguyên chủ.

Thật ra video của nguyên chủ làm rất dụng tâm, nhưng có lẽ vì dụng tâm quá, nên ngược lại lộ vẻ quá tẻ nhạt, không có tính thú vị.

Bây giờ người ta toàn thích xem những live vui vẻ, buồn cười, chơi vui, thú vị, chứ không phải kiểu live thế này.

Mộ Quỷ thiết lập cho mình là làm về linh dị, vậy thì cũng phải có cảm giác kinh khủng.

Đáng tiếc những thứ này Mộ Quỷ đều không có.

Haiz.

Sơ Tranh tìm kiếm tên Hoa Diệp.

Hoa Diệp có khoảng tầm hai trăm ngàn fan hâm mộ trên nền tảng live, fan hâm mộ trên nền tảng này không phải bạn ấn follow thì sẽ xem như bạn là fan hâm mộ.

Mà nhất định phải bỏ tiền ra mới được tính.

Hai trăm ngàn fan ở trong mắt những người không danh không tiếng gì chính là đối tượng được hâm mộ.

Sơ Tranh ấn mở video lúc trước của Hoa Diệp xem một chút, Hoa Diệp không cố định nội dung livestream, cái gì hot là cô ta sẽ làm về cái đó.

Đa dạng nhiều thứ chơi.

Sơ Tranh trông thấy trên trang cá nhân của Hoa Diệp có rất nhiều người để lại lời nhắn, còn có liên qua đến đêm qua.

[ Diệp Diệp không xảy ra chuyện chứ? Đêm qua livestream đột nhiên bị cắt đứt, bây giờ vẫn chưa online báo bình anh. ]

[ Tôi hơi lo lắng, chỗ đó là ở đâu vậy? ]

[ Tôi biết chỗ đó, một tòa nhà xây dở bị bỏ hoang trong thành phố chúng tôi, nghe nói trong đó có ma đấy, khi livestream bị cắt đứt, hình như Diệp Diệp đang chạy nhỉ, chúng ta có nên báo cảnh sát không? ]

[ Hình như Diệp Diệp đi cùng một streamer khác, streamer kia tên gì nhỉ? ]

[ Ôi, tôi không chú ý nữa. ]

[ Tối qua tôi có quay màn hình lại, đợi tôi xem chút đã, hình như có nhìn thấy! ]

ID của Sơ Tranh rất nhanh bị đào ra.

Hơn nữa có người phát hiện cô đang online, lập tức có người chạy đến chỗ lời nhắn của cô Hoa Diệp thế nào.

Sơ Tranh mở phần đăng, viết chữ, đăng lên.

[ Mộ Quỷ: Không quen, không biết, đừng hỏi tôi. ]

Dòng này vừa đăng ra, thì phía dưới lập tức có một nhóm fan Hoa Diệp tràn vào chất vấn.

[ Mẹ nó, hôm qua Diệp Diệp đi cùng cô, sao cô lại không biết? ]

[ Diệp Diệp cũng livestream cùng cô mà cô còn nói không quen, cô lừa gạt quỷ à! ]

[ Mẹ nó! ]

[ Rốt cuộc Diệp Diệp sao rồi! ]

[ Chủ kênh ra nói cho rõ đi, Diệp Diệp của chúng tôi thế nào rồi? Cô đi cùng cô ấy, sao lại nói không quen? ]

Có thể là có người nói với fan hâm mộ của Hoa Diệp, nên người tuôn qua chất vấn càng ngày càng nhiều.

Ngay khi đám người này từ chất vấn chuyển thành mắng, thì có một chút ngôn luận kỳ quái xen vào.

[ Cô gái này thật không biết xấu hổ, ném lại một mình Diệp Diệp ở đó. ]

[ Nếu không phải tối hôm qua có tiểu đồng bọn thấy không thích hợp báo cảnh sát, thật sự có chú cảnh sát đến, thì không biết bây giờ Diệp Diệp sẽ thế nào. ]

[ Đây là chuyện do người làm sao? Lúc ấy Diệp Diệp còn bảo vệ cô ta như vậy, vậy mà cô ta lại chạy một mình! ]

Sơ Tranh nhìn chằm chằm ngôn luận đột nhiên xuất hiện, trầm mặc vài giây, đổi sang trang web, leo lên Weibo.

Weibo của Hoa Diệp rất dễ tìm, tên y như tên trên tài khoản livestream của cô ta.

Vào năm phút trước, Hoa Diệp đăng một bài Weibo, nội dung rất dài.

Sơ Tranh đọc nhanh như gió.

Đoạn văn dài này kể lại toàn bộ quá trình cô ta quen biết nguyên chủ như thế nào, nguyên chủ năn nỉ cô ta cùng đi thám hiểm ra sao, sau khi hai người cùng nhau tới đó, nguyên chủ tìm đường chết thế nào, lại vứt bỏ cô ta chạy trốn một mình ra sao.

Sơ Tranh: “…”

Bịa giỏi thật.

Nguyên chủ và Hoa Diệp quen biết trong một nhóm chat, rõ ràng là Hoa Diệp đề nghị muốn đi thám hiểm trước, hỏi nguyên chủ có đồng ý đi cùng không.

Nguyên chủ vừa vặn ở thành phố này, lại làm streamer về linh dị, nên đương nhiên cô ấy đồng ý đi.

Sau khi tới đó bởi vì mở livestream, Hoa Diệp ngược lại không làm ra chuyện gì, hơn nữa có người quay màn hình lại, nên Hoa Diệp cũng không dám lấy chuyện lúc ấy ra nói.

Đoạn văn dài của Hoa Diệp chính là nói về chuyện sau khi livestream bị tắt mất.

Dù sao không ai có chứng cứ cả, Hoa Diệp nói mình thành thảm một chút, sau đó giẫm lên streamer không danh không tiếng hút một nhóm fan, lại có lời quá đi chứ.

Nguyên chủ chưa từng công khai Weibo của mình, nhưng trong thời gian ngắn, đã có người đào ra Weibo của cô ấy, bắt đầu tag khắp nơi

Các loại chất vấn cũng theo đó mà tràn tới.

Chiếc điện thoại nguyên chủ dùng để livestream bị rơi mất trong tòa nhà bỏ hoang kia rồi, nhưng trong tay Sơ Tranh vẫn còn một chiếc điện thoại di động… Chính là cái bị Hoa Diệp lấy đi trong trí nhớ của nguyên chủ.

Lần này không giống, điện thoại vẫn còn ở trong tay Sơ Tranh, Hoa Diệp không có cơ hội lấy đi.

Nhưng bây giờ cô ta đổi một phương pháp khác…

Sơ Tranh không để ý tới những người kia, mở một phần mềm chat khác ra, cắt đoạn trò chuyện của nguyên chủ và Hoa Diệp ra lưu lại.

Đọc truyện chữ Full