TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 1265: Kình linh mị linh (1)

Lời vừa mới dứt thì linh đao lại rời tay lần nữa, hung hăng đâm mạnh vào một khoảng không ở phía bên trái:

– Hừ, phá cho ta!

Linh đao xẹt qua không gian, lập tức có một đạo phong nhận thoáng hiện lên, đỡ lấy thế đao, mà thân ảnh của Vân Tiếu Thiên cũng vì điều này mà hiển lộ ra, trường bào bay bay, một cỗ khí tức vô cùng bá đạo cũng lập tức hiển lộ.

Lữ Chính Cường lăng không mà đứng, khí tức phiêu dật bất phàm, cuộc chiến của hai người lúc này đã hấp dẫn không biết bao nhiêu người ghé mắt đứng nhìn, người nào hiểu thì biết rõ, hai người này ba mươi năm trước chính là cường giả xếp thứ hai và thứ ba trong trận tranh tài thập đại cường già, ba mươi năm trôi qua, thực lực của hai người bây giờ đều đã tới mức khủng bố vô cùng.

– Lần này phiền toái rồi.

Trong đám người, Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn chằm chằm vào hai người chẳng hiểu tại sao lại đi đánh nhau và giờ thì đang đứng trên không kia, hai người này đều là nhạc phụ của mình, nghe đồn là hai vị nhạc phụ của mình vốn đã có mâu thuẫn với nhau từ trước rồi, lần trước ở bên trong Huyền Thiên Bí Cảnh, Vân Tiếu Thiên vì không tiện lộ diện, nhưng Lục Thiếu Du vẫn có thể cảm giác được Vân Tiếu Thiên cứ một mực nhìn chằm chằm vào Lữ Chính Cường, mà lần này hai vị nhạc phụ chính thức lộ diện, vừa gặp mặt liền động tay động chân, Lục Thiếu Du thật sự không biết giữa hai vị nhạc phụ khi xưa từng có mâu thuẫn lớn tới cỡ nào nữa.

– Lữ Chính Cường, ngươi cũng chỉ có vậy thôi.

Vân Tiếu Thiên cười khẽ một tiếng, thân ảnh nháy mắt xuất ra một mảnh tàn ảnh, đạo phong nhận trong tay cũng tuỳ ý vung ra, mang theo kình phong phá không vô cùng cường hãn, trực tiếp bổ về phía đầu của Lữ Chính Cường.

– Phá!

Lữ Chính Cường lạnh lùng quát lên một tiếng, thủ ấn trong tay nhanh chóng kết xuất, trước người lập tức có một cỗ linh hoả phun ra, trong nháy mắt tiếp theo liền trực tiếp bao phủ phía trên phong nhận của Vân Tiếu Thiên, trực tiếp đốt cháy sạch sẽ.

– Lại tới!

Lữ Chính Cường hét lớn một tiếng, đốt cháy sạch phong nhận của đối phương xong, linh lực trong cơ thể lúc này lại tuôn ra dữ dội hơn nữa, tất cả đều hội tụ ở trên tay phải, quang mang loá mắt lập tức loé lên, trong nháy mắt tiếp theo, bên trong đạo cường quang này, có một thanh trưởng thương hiện ra, hàn khí bén nhọn bắn ra bốn phía, khiến cho không gian cũng xuất hiện cảm giác sắp vặn vẹo, sau đó đột nhiên, lao về phía Vân Tiếu Thiên.

– Thật mạnh.

Hai vị nhạc phụ kịch chiến với nhau, Lục Thiếu Du đứng xem mà cũng trợn mắt há mồm, nhạc phụ Lữ Chính Cường mỗi lần ra tay đều tiện dùng linh lực ngưng thành vật, không phải trình độ mà mình bây giờ có thể so được.

– Bản vương sợ ngươi chắc.

Nhìn thấy thế công của Lữ Chính Cường lại tới lần nữa, Vân Tiếu Thiên hừ lạnh một tiếng, thủ ấn run lên, chân khí trong cơ thể lập tức bành trướng rồi tăng vọt, cũng khiến cho khí tức quanh người nháy mắt dâng lên, trong tay có một đạo trảo ấn trực tiếp bẻ gãy không gian rồi đánh về phía thanh trường thương đang lao tới kia, trảo ấn và trường thương nháy mắt liền va vào nhau.

– Keng keng!

Ngay lúc va chạm, ở giữa không trung bất ngờ vang lên một tiếng kim thiết kinh thiên động địa, hai cỗ lực đạo bàng bạc kia nháy mắt tiếp theo liền sinh ra một đạo kình phong hình tròn đáng sợ giữa không trung, lấy hai người làm tâm điểm, ào ào lan ra như lốc xoáy, khiến cả không gian đều trực tiếp rung chuyển.

– Đây là cường giả đứng thứ hai và thứ ba của thập đại cường giả ba mươi năm trước sao.

Trong đám người, bên trong đoàn ngươi của Tứ Các Tứ Đảo lúc này có một nữ tử vận y phục màu xanh nhìn tràng cảnh trên không rồi thì thầm, nàng này nhìn qua tuổi chừng hai mươi tám, đôi mắt sáng tựa như minh châu, mặc một bộ váy dài màu xanh, dáng người cao đào, dáng điệu uyển chuyển, da thịt như ngọc, trong đôi mắt xinh đẹp kia toát ra phong vận khó nói nên lời, dường như khiến người ta cảm thấy đẹp chứ không mị, xinh đẹp nhưng không tục tằng.

– Mở màn trận tranh tài thập đại cường giả trẻ tuổi lần này lại là trận đấu của hai vị thập đại cường giả của ba mươi năm trước, đúng là khiến cho trận đấu lần này náo nhiệt hơn không ít, bất quá hai vị chưởng môn Bôn Dật Vương và Ngọc Linh Vương cũng không nên đoạt hết danh tiếng của các vị nhân tài trẻ tuổi này chứ.

Đúng lúc này, trên không trung có hơn mười đạo thân ảnh nháy mắt kéo nhau đi tới, một cỗ uy áp khổng lồ lập tức bao trùm cả không trung.

Thanh âm vừa dứt thì một đạo thân ảnh dẫn đầu cũng đột nhiên xuất hiện ở giữa Lữ Chính Cường và Vân Tiếu Thiên nhanh như chớp, người này vừa xuất hiện, hư không đột nhiên xuất hiện từng tiếng vang rất khẽ, người này tuổi chừng lục tuần, tóc ngắn màu đen, làn da thì cực kỳ hồng nhuận, ánh mắt không linh, khiến cho người ta chỉ cần nhìn một cái thôi thì dường như toàn bộ linh hồn cũng run rẩy, thân vận một bộ trường sam, ở giữa kình khí tán loạn trên không, ấy vậy mà cư nhiên không hề động đậy chút nào, vô hình lại có một cỗ khí tràng cường đại khiến cho Vân Tiếu Thiên và Lữ Chính Cường không thể không ngừng tay.

– Không ngờ là cả vị Kình Linh Vương này cũng tới đây, thủ tịch trưởng lão huyền cấp của Thiên Các, hiếm khi xuất hiện lắm.

– Không ngờ lần này cả lão gia hoả này cũng ra.

Theo sự xuất hiện của vị lão giả này, bên dưới lập tức vang lên từng trận bàn tán ồn ào, đã biết rõ trận đại chiến trên không cũng không đánh nữa, có không ít người còn lộ ra vẻ vô cùng thất vọng, Lữ Chính Cường và Vân Tiếu Thiên động thủ, về cả công lẫn tư, đều có không ít người hy vọng trận chiến có thể tiếp tục.

– Hoá ra là Kình Linh Vương của Thiên Các, không ngờ một trận tranh tài của đám trẻ tuổi lại có thể thỉnh được vị bồ tát như ngươi ra, đúng là không dễ dàng gì.

Mắt thấy người vừa tới, Vân Tiếu Thiên lập tức thu chân khí lại, trường bào vung lên, chắp tay bình lễ, mỉm cười nói.

– Nhất thời ngứa tay, lại quên mất đây là thiên hạ của mấy người trẻ tuổi rồi, thất lễ.

Lúc này Lữ Chính Cường cũng chắp tay bình lễ, nhìn lão giả tóc đen này nói.

– Mời hai vị chưởng môn, có các ngươi mở màn, đây là khiến cho bọn họ được nở mày nở mặt rồi.

Kình Linh Vương nói, cũng đáp lại một lễ.

Ba người đáp xuống đài cao, lúc này hơn mười đạo thân ảnh của Thiên Các cũng đã đáp xuống đài, hơn mười người này đáp xuống, ánh mắt của đám người Tam Tông Tứ Môn, Tứ Các Tứ Đảo, Nhất Tông Nhất Môn Nhất Giáo Nhất Trang lập tức sáng lên, những người của Thiên Các tới đây hôm nay phần lớn đều là Vũ Vương và Linh Vương, còn lại cũng đều là Vũ Suất cao trọng, thực lực cỡ này, nếu chỉ riêng mình thì không có bất kỳ sơn môn nào chống lại được.

Bên trong Phi Linh Môn, lúc này đám người Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử, cũng đang đánh giá mấy người của Thiên Các vừa tới đây, ngay cả Thiên Độc Yêu Long luôn không chịu an tĩnh lúc này cũng đã an tình lại, Lục Tâm Đồng đang nhắm mắt dưỡng thần cũng mở mắt ra, nhìn về phía đám người Thiên Các, cũng phát hiện có vài đạo nhãn thần từ chỗ mấy người Thiên Các đã rơi vào người mình, hai người đứng trước, một thanh niên tuấn lãng vận lam bào, một người khác là một vị nữ tử tuyệt mỹ, xinh đẹp tới mức khiến cho Lục Tâm Đồng cũng phải nhìn thêm một chút.

Đọc truyện chữ Full