TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 2356: Tìm ra hai kiện 2

– Vậy lão đệ chậm rãi tìm đi, không cần vội.

Long Trường nói.

Lục Thiếu Du tìm khắp nơi, từng kiện, từng kiện Vũ linh khí, Hồn linh khí, tài liệu luyện khí, vũ kỹ, linh kỹ cùng với không ít bảo vật đều bị bỏ qua, thế nhưng Lục Thiếu Du cũng không tìm được vật khiến cho hắn động tâm. Linh kỹ, vũ kỹ Địa cấp cao giai đều là vật khó tìm, Hắc Tinh Hồn Thạch kia chính là một kiện trấn môn chi bảo, chỉ tiếc, Lục Thiếu Du do dự mãi, cũng không quyết định được.

– Thứ nào cũng muốn a.

Lục Thiếu Du khẽ thở dài, tay cầm kiện Hồn Linh khải giáp màu tím cùng với hộp ngọc chứa kiếm trận. Năng lượng bàng bạc tiết ra ngoài khiến cho không gian thoáng run rẩy. Lập tức kiện Hồn Linh khải giáp màu tím và bộ kiếm trận bị Lục Thiếu Du thu vào trong nhẫn trữ vật của mình.

– Chỉ có hai thứ này sao?

Long Trường nhìn Lục Thiếu Du nói:

– Còn có một kiện nữa, Thiếu Du lão đệ muốn lấy thứ nào?

– Long Trường lão ca, không phải đệ không muốn chọn, thế nhưng thật sự bên trong không còn gì để chọn a.

Lục Thiếu Du đứng trước Hắc Tinh Hồn Thạch, thứ đồ chơi này có giá trị không kém kiếm trận cùng Hồn Linh khải giáp, thậm chí còn có phần mạnh hơn một chút. Đây chính là tài liệu luyện khí, Nhưng mà Lục Thiếu Du cũng nhịn. Tài liệu luyện khí thì thế nào, hắn cũng đã có hai kiện thần khí, tốt nhất nên thực dụng một chút thì tốt hơn.

– Thiếu Du lão đệ, những vũ kỹ, linh kỹ Địa cấp, Vũ Linh khí, Hồn Linh khí này chẳng lẽ không phải là bảo vật của nhân loại sao? Chẳng lẽ lão đệ đều không để vào mắt hết?

Ánh mắt Long Trường có chút kinh ngạc, những vật này tuy rằng hắn không đặt vào trong mắt, thế nhưng hắn cũng biết giá trị của nó ở bên ngoài.

– Không có, quá bình thường.

Lục Thiếu Du ra vẻ ủy khuất nói:

– Long Trường lão ca, ta tùy tiện chọn, thế nhưng cũng không chọn ra được a. Những vật này cũng không tính là bảo vật gì.

– Vậy làm sao bây giờ? Dù sao lão đệ cũng được chọn ba kiện bảo vật, còn có một kiện chưa chọn. Hay là lão đệ chọn Hắc Tinh Hồn Thạch này? Thứ này cũng không tệ.

Long Trường nhìn Lục Thiếu Du nói.

– Cấp độ quá thấp.

Ánh mắt Lục Thiếu Du lén lút biến đổi nói:

– Long Trường đại ca, tộc trưởng đã đồng ý cho đệ đi tới bảo khố chọn ba kiện bảo vật. Nhưng đây cũng không phải là bảo khố chính thức của long tộc a. Bằng không đại ca mang đệ tới bảo khố chính thức của long tộc để chọn một kiện, có được không.

– Chuyện này không được. Cái bảo khố kia ngay cả ta cũng không thể tùy tiện đi vào.

Long Trường nói.

– Thế nhưng đây căn bản không phải là bảo khố a. Tộc trưởng thật là, nói không giữ lời, đây là âm người mà.

Lục Thiếu Du nói.

– Chuyện này ….

Long Trường sững sờ, hắn thật không ngờ Lục Thiếu Du lại không vừa mắt với tất cả những thứ này.

Lục Thiếu Du đảo mắt nói:

– Long Trường đại ca, bằng không phiền huynh nói với tộc trưởng một tiếng để cho đệ tới bảo khố chính thức của long tộc chọn một kiện là được. Ở đây quả thực đệ không chọn được thứ nào.

– Tộc trưởng có lẽ sẽ không để ý tới loại chuyện này a.

Long Trường cười khổ một tiếng nói:

– Những thứ trong này đệ thực sự không chọn nổi một kiện sao?

– Đúng vậy, quả thực không thể chọn ra được.

Lục Thiếu Du gật đầu nói.

– Vậy thì cũng chỉ đành làm như vậy.

Long Trường khẽ mỉm cười nói:

– Tộc trưởng đã thông báo, nếu như lão đệ không tìm ra được ba kiện bảo vật thì mỗi một kiện còn thiếu đệ có thể tới Thanh Long phong tu luyện một năm. Nếu như là hai kiện thì có thể đi tới Thanh Long phong tu luyện hai năm. Nếu như ngay cả một kiện cũng không vừa mắt thì có thể tới Thanh Long Phong tu luyện ba năm.

– Thanh Long phong? Thanh Long phong này là địa phương như thế nào?

Lục Thiếu Du lập tức có hứng thú.

– Trong Thanh Long Hoàng tộc ta có hai nơi được coi là thánh địa. Thứ nhất cũng là nơi quan trọng nhất là mật địa truyền thừa. Chỉ có đệ tử có thiên phú mạnh của dòng chính mới có thể đi vào trong đó tu luyện.

Long Trường nói.

Lục Thiếu Du gật đầu, chuyện này cũng không có chút kỳ quái nào. Trong Huyền Vũ Hoàng tộc cũng có mật địa truyền thừa của mình.

Long Trường ngừng một lát rồi lại nói:

– Mà thứ hai chính là Thanh Long phong, đối với Thanh Long Hoàng tộc chúng ta mà nói, rèn luyện tâm tính cực kỳ quan trọng. Tâm tính vững chắc thì trực tiếp ảnh hưởng tới linh hồn lực. Mà trên Thanh Long đỉnh còn có một chỗ đặc biệt khác. Bên trên có một ít thứ mà tiền bối khi trước lưu lại. Tu luyện trên Thanh Long đỉnh có thể đề cao tâm cảnh không ít.

– Còn có nơi như vậy sao?

Khuôn mặt Lục Thiếu Du hiện lên sự vui mừng. Nếu như lời Long Trường nói là sự thật, vậy thì nếu tu luyện ở nơi đó hai năm, so với thu được một kiện Vũ linh khí Địa cấp còn lợi hơn nhiều.

Thế nhưng thời gian một năm cũng khiến cho Lục Thiếu Du cực kỳ do dự. Thời gian dài như vậy, nếu như lại một năm nữa mới trở về, không biết Phi Linh môn có gặp phải phiền toái gì hay không.

Mà bây giờ hắn cũng còn phải mau chóng tìm kiếm Nghịch Mệnh hồn quả cho sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn, thời gian có chút gấp gáp. Vốn hắn còn định chờ mấy ngày nữa trở về, xem ra hiện tại phải trì hoãn một đoạn thời gian rồi.

– Tộc trưởng nói, nếu như lão đệ không vừa mắt những thứ bên trong này thì mới có tư cách đi tới Thanh Long phong.

Long Trường nói với Lục Thiếu Du:

– Thiếu Du lão đệ, bây giờ lão đệ lựa chọn thế nào? Muốn đi lên Thanh Long phong tu luyện một năm hay không?

– Được rồi, đệ sẽ đi tới Thanh Long phong tu luyện một năm.

Lục Thiếu Du nói, thời gian một năm kỳ thật cũng không quá dài. Tu luyện một năm cũng nhanh chóng trôi qua. Thánh địa thứ hai của Thanh Long Hoàng tộc, đối với tâm cảnh và linh hồn lực đều có chỗ tốt cho nên Thanh Long phong này đối với Lục Thiếu Du mà nói có lực hấp dẫn cực kỳ lớn.

– Vậy thì Thiếu Du lão đệ trở về chuẩn bị một chút đi. Lát nữa ta sẽ mang đệ tới Thanh Long phong.

Long Trường khẽ mỉm cười nói:

– Theo ta được biết, trên Thanh Long phong của Thanh Long Hoàng tộc chúng ta đây là lần đầu tiên có sự hiện diện của nhân loại.

– Vậy thì phải đa tạ Thanh Long Hoàng tộc của lão ca rồi

Lục Thiếu Du gật đầu thi lễ với Long Trường.

Hai người đi ra đình viện, chân trước Lục Thiếu Du bước ra khỏi đình viện, thế nhưng chân sau lại không nỡ rời khỏi đình viện cũ nát này. Ánh mắt lưu luyến nhìn về phía đình viện sau lưng. Nhiều bảo vật như vậy lại bị tộc nhân Thanh Long Hoàng tộc ném ở đây, quả thực chính là phung phí của trời.

Nhìn Lục Thiếu Du, Long Trường quay đầu nhìn về phía sau, miệng nở nụ cười quỷ dị, nói:

– Thiếu Du lão đệ, đột nhiên ta mới nhớ ra gần đây ta tu luyện nhiều cho nên thị lực có chút không tốt. Lần này chỉ có mình ta cùng lão đệ tới đây, tuy rằng lấy thêm mấy kiện ta cũng không biết, thế nhưng lão đệ cũng không nên thừa dịp thị lực của ta không tốt mà lấy thêm năm ba kiện a.

Đọc truyện chữ Full