Mặt khác còn có một thanh niên tuấn lãng vẻ mặt lạnh lùng, trên người có khí tức tu vi Niết Bàn cảnh cao giai, nhưng trên người lại có thêm khí tức Vô Lượng Niết Bàn. Dưới ánh mắt của Chân Lý Niết Bàn như Lục Thiếu Du đương nhiên không thể nào che dấu được.
Hai người cuối cùng là một đại hán chừng năm mươi tuổi và một mỹ phụ có Tử Lôi Huyền đỉnh kia, khí tức trên thân hai người này khiến cho tâm thân Lục Thiếu Du run lên. Mỹ phụ kia có bộ dáng xinh đẹp, quý phái, khí tức trên người thiếu chút nữa khiến cho Lục Thiếu Du khó có thể nhìn ra. Rõ ràng đã tới Tứ Nguyên tiểu siêu phàm.
Mà đại hán trung niên kia còn mạnh hơn, khí tức quanh thân trong lúc mơ hồ mang theo cảm giác ấm áp, Lục Thiếu Du càng khó có thể dò xét ra. Thế nhưng có một điều rõ ràng là khí tức trên thân người này so với khí tức của mỹ phụ kia còn thâm thúy mênh mông hơn nhiều, khí tức cũng có chút kỹ lạ, giống như không phải là Nhân tộc, Thú tộc, cũng không giống là Minh Linh chủng tộc.
Lục Thiếu Du càng dò xét khí tức người này thì khí tức ẩn nấp kia càng mênh mông. Lục Thiếu Du lại càng thêm rung động, sợ rằng đại hán trung niên có khí tức ấp áp kia vô cùng có khả năng đã tới cấp độ kinh người là Ngũ Nguyên trung siêu phàm.
– Thật mạnh.
Dưới khí tức này, trong lòng Lục Thiếu Du cũng rung động không nhẹ, hắn cũng nhìn ra được thanh niên lạnh lùng kia nhất định là chuẩn Thân Vương khác. Bốn đại hán trung niên cùng một mỹ phụ nhân xinh đẹp, quý phái kia có lẽ chính là Thanh Lôi Thân Vương, Phi Long Thân vương, Vân Lôi Thân Vương, Hoằng Diễm Thân Vương và Lôi Hồng tiên tử mà đám người Lôi Tiểu Thiên, Lục Linh dọc đường đi đã đề cập tới. Đây chính là năm đại Thân Vương hiện tại của Tuyên Cổ điện.
Lúc này nhìn về phía năm người này, Lục Thiếu Du cũng không khỏi âm thầm dò xét thêm vài lần.
Từ trong miệng Lục sư huynh Hoàng Phủ Minh Long Lục Thiếu Du cũng đã biết được, năm đại Thân Vương trong Tuyên Cổ điện hiện tại coi như là năm đối thủ cường hãn nhất trong việc nhận chủ Tử Lôi Huyền đỉnh của hắn.
Năm người này đều không phải là người trẻ tuổi, trên người đều có Tử Lôi Huyền đỉnh, thậm chí cũng đều tu luyện tuyệt kỹ của Tuyên cổ điện. Thực lực của năm người này đã sớm là cường giả thanh danh hiển hách trong ba ngàn Đại thiên thế giới, cự phách danh chấn một phương.
Lúc này Lục Thiếu Du tự mình dò xét cho nên trong lòng không khỏi càng thêm rung động.
Đối với thực lực của mình bây giờ Lục Thiếu Du cũng có chút tự tin, Hóa Hồng cảnh bình thường hắn sẽ không quá mức để ở trong lòng.
Thế nhưng trong năm Thân Vương này người sau còn mạnh hơn người trước, trong đó có một người rất có khả năng đã tới Ngũ Nguyên Trung siêu phàm khủng bố kia, tu vi mạnh mẽ như vậy, thực lực càng không cần phải nói.
Khi ánh mắt Lục Thiếu Du và nữ tử mặc áo bào tím đều đang đánh giá sáu người kia, ánh mắt của năm đại Thân Vương và thanh niên lạnh lùng cùng nhìn vào trên người Lục Thiếu Du và nữ tử mặc y phục màu tím.
– Bái kiến chư vị trưởng lão, chư vị Thân Vương.
Lôi Lang sử cùng đám người Lục Linh, Lôi Tiểu Thiên đáp xuống đất, lập tức hành lễ với đám người ở ghế đá.
– Miễn lễ.
Trong đám người, một lão giả có khuôn mặt già nua gật đầu với mọi người, ánh mắt đảo qua mọi người, tiếp đó lập tức nhìn qua hai người Lục Thiếu Du và nữ tử mặc áo tím, thậm chí là vô số ánh mắt chung quanh đều âm thần quét qua người Lục Thiếu Du và nữ tử mặc y phục màu tím kia.
– Lôi Dạ sử, Lôi Hồn sử, đã lâu không gặp.
Lôi Lang kia lập tức mở miệng nói chuyện với một lão giả âm hàn cùng với một trung niên ở trên ghế đá, sau đó ngồi trên một chiếc ghế đá có phong cách cổ xưa cách hai người này không xa. Ánh mắt còn hữu ý, vô tình quét qua Lục Thiếu Du.
– Vũ Thái trưởng lão, Như Hoằng trưởng lão, Kiền Vũ trưởng lão, hai vị chuẩn Thân Vương đã tới.
Minh Chí hộ pháp cung kính nói với lão giả có khuôn mặt già nua vừa mới mở miệng cùng với hai lão giả già nua bên cạnh người này.
– Hai chuẩn Thân Vương ở lại, những người khác xuống dưới trước, chuẩn bị bắt đầu Đại hội Thân Vương đi.
Lão giả vừa mới mở miệng phất tay nói một câu.
– Vâng.
Mọi người hành lễ rồi cáo lui, Lôi Tiểu Thiên, Lục Linh nhìn Lục Thiếu Du một cái rồi chậm rãi thôi lui tới phía sau không ít thanh niên, nam nữ cao ngất phía sau.
Đám nam nữ thanh niên này bất luận một ai đều không phải là kẻ yếu, thậm chí còn có một ít người khí tức mơ hồ tiết ra ngoài khiến cho không gian quanh thân chấn động. Rõ ràng so với Lôi Tiểu Thiên và Lục Linh còn cường hãn hơn.
– Trên người các ngươi đều có Tử Lôi Huyền đỉnh, cũng đều có Thân Vương lệnh, vậy thì trước tiên cứ ngồi xuống đã.
Lão giả có khuôn mặt già nua lập tức nói với Lục Thiếu Du và nữ tử mặc y phục màu tím, nhìn hai chiếc ghế đá cạnh thanh niên lạnh lùng kia, thậm chí còn không có hỏi chuyện Tử Lôi Huyền đỉnh với hai người.
– Vâng.
Lục Thiếu Du và nữ tử mặc y phục màu tím gật đầu, dưới vô số ánh mắt nóng bỏng, chăm chú lập tức ngồi xuống.
Sau khi ngồi xuống, Lục Thiếu Du lúc này mới đánh giá những người đằng sau năm đại Thân Vương. [T-R-U-Y-E-N-F-U-L-L-.-V-N] Sau ghế đá có không ít thanh niên nam nữ cao ngất, trên vai đều có huy chương của Tuyên Cổ điện, đại biểu cho việc là đệ tử thân truyền của Tuyên Cổ điện. Trong đó có không ít người có khí tức của Cổ tộc chấn động. Mà những người này bất luận một ai ở bên ngoài đều khiến cho vô số thế lực chạy theo sau như vịt, đều là kỳ tài, có thiên phù ở thế giới bên ngoài.
Nhưng mà lúc này những người này ở trong Tuyên Cổ điện chỉ có thể cung kính đứng đó. Cũng có không ít người sau lưng lão giả, trung niên, mỹ phụ… Đoán chừng đều là đệ tử của các hộ pháp, chấp sự rong Tuyên Cổ điện, đều là thế hệ cường hãn.
Về phần khí tức trên người không ít đại hán trung niên và lão giả mơ hồ chấn động kia cũng khiến cho Lục Thiếu Du âm thầm rung động, đều có tu vi Hóa Hồng cảnh.
Đặc biệt là người gọi là Vũ Thái trưởng lão, Như Hoằng trưởng lão, Kiền Vũ trưởng lão mà Minh Chí hộ pháp vừa mới cung kính gọi kia, ánh mắt không hề bận tâm của ba người khiến cho Lục Thiếu Du có chút chú ý.
Trong ba lão nhân này, trong đó khí tức của hai người không dưới đại hán trung niên là Thân Vương có tu vi Ngũ Nguyên Trung siêu phàm Hóa Hồng cảnh. Mặt khác còn có một lão giả có khuôn mặt già nua kia khiến cho Lục Thiếu Du có một loại cảm giác thâm bất khả trắc.
Thực lực của lão giả này khiến cho trong lòng Lục Thiếu Du lần nữa rung động, thực lực lão giả này hẳn không tới bước như Băng Thiên, Phong Thiên Thiên Chủ, còn có Lục sư huynh Hoàng Phủ Minh Long của hắn, thế nhưng cũng cũng là một siêu cấp cường giả.
Nhìn đội hình bốn phía quảng trường lúc này, sợ rằng cường giả chính thức trong Tuyên Cổ điện còn chưa có lộ diện, thế nhưng cũng đủ để khiến cho Lục Thiếu Du cảm thán trong lòng một phen, không hổ là Tuyên Cổ điện trải dài ba ngàn Đại thiên thế giới, chỉ bằng đội ngũ trước mắt cũng đủ để dọa người.