Nhìn thấy Tiêu Phàm đánh tới, sắc mặt Minh La trầm xuống, hắn chưa từng khinh thường Tiêu Phàm, lại càng không cần phải nói Tiêu Phàm hiện tại đã đột phá Chiến Thần cảnh.
Nguyên bản hắn còn chuẩn bị chạy trốn, nhưng hiện tại hắn lại thay đổi chủ ý.
- Thử xem ranh giới cuối cùng của hắn cũng tốt.
Trong lòng Minh La nghĩ thầm, Hắc Kiếm trong tay vũ động, bỗng nhiên ngăn trở thế công Tiêu Phàm.
Bang bang!
Thanh âm kim loại bén nhọn va chạm vang vọng hư không, xung quanh kiếm khí tàn phá bừa bãi, sắc bén hung mãnh dị thường, dù là Chiến Thần cảnh bình thường đoán chừng cũng khó có thể tới gần bọn hắn.
Ánh mắt Nam Cung Tiêu Tiêu cùng Tiểu Kim sáng quắc nhìn chăm chú chiến đấu trên không trung, Chiến Thần cảnh chiến đấu đối với bọn hắn mà nói cũng có chỗ tốt cực lớn, có thể cảm ngộ đến.
Bất quá, tốc độ Tiêu Phàm cùng Minh La rất nhanh, mấy hơi thở tiếp theo, hai người đã giao thủ trên trăm hiệp, lấy nhãn lực Nam Cung Tiêu Tiêu bọn hắn cũng chưa chắc có thể bắt được.
Sau đó, ánh mắt hai người rơi vào Lăng Phong cùng Dị Tộc Chiến Thần cảnh trung kỳ chiến đấu nơi xa, cùng lúc đó, Trọc Thiên Hồng cũng gia nhập chiến đoàn.
- Tại sao ta cảm giác Lão Tam so với Lão Đại chiến đấu ít kịch liệt hơn?
Nam Cung Tiêu Tiêu âm thầm trầm ngâm nói.
Tiêu Phàm đối chiến chỉ là Chiến Thần cảnh sơ kỳ, mà Lăng Phong đối chiến lại là Chiến Thần cảnh trung kỳ, nhưng hắn có thể rõ ràng cảm nhận được Tiêu Phàm bọn hắn chiến đấu kịch liệt hơn rất nhiều.
- Rống!
Tiểu Kim gầm nhẹ một tiếng, tựa như cũng rất muốn tham dự chiến đấu, chỉ là cuối cùng vẫn ngừng thân hình.
Trên người nó tản ra một cỗ khí thế như có như không tựa như cũng phải đột phá đến cấp độ Thần Giai.
- Thực lực Lão Đại cũng không phải yếu, ngạnh kháng Chiến Thần cảnh trung kỳ lại còn ở vào thế thượng phong, có Trọc Thiên Hồng gia nhập, đoán chừng giết đối phương đều chưa hẳn là vấn đề.
Nam Cung Tiêu Tiêu tự nhủ.
Vị trí chiến trường Lăng Phong có Trọc Thiên Hồng gia nhập, Chiến Thần cảnh trung kỳ hoàn toàn bị áp chế vào thế hạ phong, mỗi một kích Trọc Thiên Hồng đều mang đi mảng lớn huyết vụ trên người hắn.
Chiến Thần cảnh trung kỳ vừa tức vừa giận, hắn rất muốn lập tức rời đi nơi đây, cứ như thế thì hắn rất có khả năng thua ở nơi này.
Nhưng hắn lại không dám rời đi, Minh La chưa đi, nếu như hắn không đánh mà chạy, cho dù trở lại Huyết Ma Bộ Lạc cũng khó thoát khỏi cái chết.
Hơn nữa, hiện tại hắn nhất định phải ngăn chặn Lăng Phong cùng Trọc Thiên Hồng, tranh thủ cơ hội cho Minh La.
Sau nửa ngày, cường giả Chiến Thần cảnh trung kỳ rõ ràng già yếu đi rất nhiều, huyết khí trên người cũng suy yếu không ít, đối với Trọc Thiên Hồng mà nói, đây tuyệt đối là một chuyện tốt.
Vừa mới thôn phệ huyết khí hơn một ngàn bộ Mệnh Cách Chi Khí Thần Thi cùng mười Chiến Thần cảnh trung kỳ đã giúp hắn khôi phục lại Chiến Thần, cách Chiến Thần cảnh trung kỳ cũng chỉ có một bước.
Nếu như có thể nuốt vào thọ nguyên cùng huyết khí Chiến Thần cảnh trung kỳ, hắn tin tưởng mình có thể khôi phục lại tu vi Chiến Thần cảnh trung kỳ.
Cho nên Trọc Thiên Hồng cơ hồ không muốn sống, công kích so với Lăng Phong còn muốn hung mãnh hơn không ít, cái này khiến Lăng Phong không còn gì để nói, vừa nãy hắn cũng không có phát hiện Trọc Thiên Hồng dữ dội như thế.
Bất quá đây đối với Lăng Phong mà nói cũng là chuyện tốt, hắn có thể chừa chút dư lực.
- Chúng ta đi!
Cũng vào lúc này, thanh âm Minh La truyền đến, hắn một kiếm đẩy lui Tiêu Phàm, nhanh chóng hướng về nơi xa thối lui.
Vừa mới thử nghiệm một phen, Minh La phát hiện bản thân căn bản thăm dò không ra ranh giới cuối cùng Tiêu Phàm, điều này khiến hắn vừa sợ vừa giận.
Nếu như không có Lăng Phong cùng Trọc Thiên Hồng bọn hắn ở chỗ này, Minh La tuyệt đối sẽ toàn lực chém giết Tiêu Phàm, coi như không thể giữ Tiêu Phàm lại cũng phải trọng thương hắn.
Nhưng kể từ đó hắn cũng có khả năng thụ thương, thủ đoạn sát chiêu của hắn là giết địch một ngàn tổn hại tám trăm, hắn không muốn đến thời điểm Tiêu Phàm không chết, ngược lại đem bản thân lưu ở chỗ này.
Minh La đứng lơ lửng trên không, áo bào phá toái không ít, đang cùng Tiêu Phàm giao phong, hắn căn bản không chiếm được chỗ tốt gì, đương nhiên Tiêu Phàm cũng hoàn toàn không làm gì được hắn.
- Ngươi có thể đi, bất quá hắn đi không được.
Thần sắc Tiêu Phàm đạm mạc.
- Thần Tử, ngươi đi mau, không cần để ý đến ta.
Chiến Thần cảnh trung kỳ quát to.
Chung quanh hắn, tám đầu xúc tu Trọc Thiên Hồng xen lẫn thành một cái lưới lớn, che khuất toàn bộ hư không, sinh cơ trong cơ thể hắn đang nhanh chóng xói mòn.
Nếu như trước đó hắn muốn đi thì tuyệt đối không có bất cứ vấn đề gì, nhưng hiện tại hắn đã không có lực.
Lăng Phong cùng Trọc Thiên Hồng đều là kẻ khó chơi, muốn từ trong tay hai người bọn hắn đào thoát không phải dễ dàng như vậy.
- Chết!
Con ngươi Minh La băng lãnh, hắn đột nhiên hừ lạnh một tiếng, sau một khắc, Minh La bỗng nhiên biến mất tại chỗ, thẳng đến Lăng Phong.
Chỉ cần chém giết một người Lăng Phong hoặc Trọc Thiên Hồng, Chiến Thần cảnh trung kỳ muốn rời đi dĩ nhiên là rất đơn giản.
Minh La lần nữa xuất hiện đã là sau lưng Lăng Phong, hắc kiếm trong tay hắn bỗng nhiên hướng về cái ót Lăng Phong cắm tới.
Một kích này, dù là Lăng Phong là Chiến Thần cũng tuyệt đối hẳn phải chết không nghi ngờ.
- Lão Đại cẩn thận!
Sắc mặt Nam Cung Tiêu Tiêu đại biến, ra sức gào thét lớn.
Bang!
Kiếm trong tay Minh La sắp chém trúng Lăng Phong, một đạo thân ảnh đột nhiên xuất hiện sau lưng Lăng Phong, một chuôi huyết sắc trường kiếm trong tay nhẹ nhàng rung động, trường kiếm Minh La nghiêng về một bên.
- Làm sao có thể, tốc độ ngươi làm sao có thể nhanh như vậy?!
Minh La trợn to hai mắt, một mặt vẻ không thể tin.
Bất quá khi hắn nhìn thấy Huyết Sắc Cốt Sí sau lưng Tiêu Phàm, thần sắc lại sợ hãi:
- Tu La Thần Dực, ngươi là Tu La Điện Chủ thế hệ này?
Cũng khó trách Minh La sợ hãi như vậy, xem như Thần Tử Huyết Ma Bộ Lạc, Minh La tự nhiên biết không ít bí mật.
Địch nhân to lớn nhất Huyết Ma Bộ Lạc, không phải là Thí Thần Thú và Tu La Điện Chủ sao?
Nhưng mà hiện tại, Linh Hồn Thí Thần Thú vậy mà xuất hiện ở trên người Tu La Điện Chủ, chẳng phải là đại biểu cả hai hợp lại thành một?
Năm đó, vô luận là Thí Thần Thú hay là Tu La Điện Chủ đều làm Huyết Ma Bộ Lạc tổn thất rất nhiều, hiện tại cả hai hợp lại làm một, thực lựcphải kinh khủng bực nào?
Không đợi Tiêu Phàm mở miệng, thân hình Minh La khẽ động, cực tốc hướng về nơi xa thối lui, hắn hiện tại chỉ muốn rời đi nơi này, đem tin tức này nói cho các Trưởng Lão Bộ Lạc.
Vô luận tốn hao đại giới cỡ nào, đều phải chém giết kẻ này!
Tốc độ Minh La rất nhanh, chớp mắt liền không thấy tăm hơi, Tiêu Phàm cau mày một cái, tốc độ của hắn mặc dù không thua Minh La, nhưng muốn giết chết đối phương còn không có khả năng, bởi vì hắn cũng chưa từng chân chính thăm dò ra ranh giới cuối cùng của Minh La.
- Lão Tam, đa tạ.
Lăng Phong lấy lại tinh thần, hắn lúc này mới phát hiện mình đã mồ hôi đầm đìa, nếu như không phải Tiêu Phàm xuất thủ, hắn lần này đã chết rồi.
- Lão Đại, ngươi có phải quá khách khí hay không.
Tiêu Phàm nhếch miệng cười nói, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía tu sĩ Dị Tộc Chiến Thần cảnh trung kỳ bị Trọc Thiên Hồng vây khốn, trên mặt bỗng lộ ra vẻ cổ quái.
Chỉ thấy tám đầu xúc tu Trọc Thiên Hồng gắt gao trói lại thân thể Chiến Thần cảnh trung kỳ, sau đó dùng cái mông nhắm ngay hắn.
Ngay sau đó, thân thể Trọc Thiên Hồng bắt đầu bành trướng, khí thế đáng sợ chấn động tứ phương.
- Trọc Thiên Hồng đang làm gì?
Nam Cung Tiêu Tiêu vẻ mặt vô cùng nghi hoặc cùng hiếu kỳ nhìn không trung.
Khóe miệng Tiêu Phàm đột nhiên co lại, nhanh chóng hướng về phía sau thối lui, Lăng Phong cùng Tiểu Kim mặc dù không biết vì sao nhưng vẫn vội vàng đi theo, chỉ có Nam Cung Tiêu Tiêu đứng ngẩn người tại chỗ.
- Hai Mập, ngươi còn không đi, muốn chết phải không?
Lăng Phong hét lớn, một mặt tức giận nhìn Bàn Tử.
Nam Cung Tiêu Tiêu nghe vậy, trong lòng dâng lên một loại bất an, cũng dùng tốc độ cao nhất theo hướng Tiêu Phàm bọn hắn.
- Ầm!
Cũng đúng lúc này, một tiếng nổ vang truyền ra, Nam Cung Tiêu Tiêu nhìn lại, lại phát hiện cái mông phía sau Trọc Thiên Hồng cổ động một cỗ sương mù cuồng bạo màu máu.
- Má nó, vậy mà dùng rắm oanh Chiến Thần?
Nam Cung Tiêu Tiêu trợn to hai mắt, nhịn không được chửi ầm lên.