*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tần Tiểu Miêu
“Ngày hôm nay là ngày các em có thể tha hồ biểu diễn năng lực của mình. Trước tiên, thầy sẽ mời 7 nhân vật chính của đại hội lần này lên đài cao cho mọi người xem mặt. Các em này đều là tân sinh viên của hệ triệu hoán chúng ta!”
Tiêu viện trưởng cũng không có nhiều lời. Và hắn cũng không có ý định cho các vị lãnh đạo khác lên phát biểu thêm nữa. Cho nên hắn quyết đoán nói thẳng vào cái chủ đề được chờ đợi nhất ngày hôm nay.
Có lẽ do vừa chân ướt chân ráo bước chân vào trường đại học, cho nên hầu hết tân sinh viên đều lấy tư tưởng sống phải biết điều một chút. Vì vậy, bọn họ cũng không có đăng ký tham gia vào cuộc ” Đấu thú so tài” lần này. Nhưng sau khi bọn họ được nghe những lời phát biểu của Tiêu viện trưởng. Thì tâm trạng của mọi người lúc này đều là không kìm nén được kích động.
Bọn họ đã phải gian khổ vượt qua cửa ải kỳ thi tốt nghiệp THPT. Bọn họ đã phải loại bỏ tất cả đối thủ cạnh tranh của mình để có thể tiến vào được nơi này. Thế thì không có lý do gì bọn họ phải chịu lép vế trước người khác cả???
Tài nguyên trường học cung cấp có giới hạn. Cho nên những tài nguyên này làm gì có chuyện không may rơi vào đầu những người im lặng, không lên tiếng như bọn họ được cơ chứ. Ở trong cái học phủ này, muốn có tài nguyên, bọn họ cần phải cạnh tranh, phải hung hăng cạnh tranh!
7 Anh em Hồ Lô dưới sự hoan hô của toàn trường liền bước lên bục đài cao.
” Có lẽ ở đây có rất nhiều người sẽ lên tiếng bất mãn, và hỏi thầy rằng: Tại sao cái hệ Triệu hoán vừa mới nhập học kia đã trở thành tâm điểm của mọi người rồi?”
” Không sao cả. Đánh bại bọn họ. Các em sẽ chân chính trở thành nhân vật chính của ngày hôm nay!”
Tiêu viện trưởng nói to, rất là hoành tráng.
Cả Thanh Đấu Quán khi nghe thấy vậy liền nhất thời sôi trào lên. Nhất là những tân sinh viên kia. Bọn họ như kiểu không chờ đợi được vậy. Bọn họ hận không nhảy vào sân ngay lập tức để đại chiến một trận!
…………….
” A! Tại sao là hắn?”
Ở khu vực dành riêng cho Thổ hệ. Một thiếu nữ có khuôn mặt ngọt ngào, dịu dàng liền kinh ngạc khi nhìn thấy một sinh viên hệ Triệu hoán đang còn đứng trên đài cao kia.
” Tiểu Miên, người có quen biết với hắn à?”
Lý Tuấn Nguy mặt dày mày dạn ngồi bên cạnh thiếu nữ này nhướn lông mày lên hỏi.
” A… Cũng không gọi là quen biết.”
Tần Tiểu Miên lắc đầu.
Quả thật, nàng với hắn không thể gọi là quen biết được. Ngày trước, tên nam sinh này tìm đến phòng Thức tỉnh của sư phụ nàng. Có lẽ lúc đó hắn cũng không nhớ được hình dáng của cô nữ sinh thực tập sinh ở đó như thế nào.
Chẳng qua là, điều làm cho Tần Tiểu Miên khiếp sợ lúc này. Đó là cái tên thanh niên vô cùng trẻ tuổi được Thẩm Phán Viên giới thiệu tới phòng Thức tỉnh của sư phụ nàng, lại chính là tân sinh viên vừa mới nhập học học phủ Minh Châu như nàng!!
“Sư phụ, sư phụ!”
Tần Tiểu Miên vội vội vàng vàng móc điện thoại di động của mình ra. Sau đó nàng bấm số gọi cho sư phụ Quách Lập Ngữ để báo một tin tức.
” Chuyện gì vậy? Đồ nhi?”
Thức tỉnh sư Quách Lập Ngữ rất nhanh trả lời lại.
” Con đã gặp được cái tên Trung cấp Ma Pháp Sư trẻ tuổi mà một năm trước hắn đã tới phòng Thức Tỉnh của chúng ta rồi. Chính là cái người mà Thẩm Phán Viên đã giới thiệu cho chúng ta đó….”
Tần Tiểu Miên vừa nói, vừa cuốn cuốn lọn tóc.
” Ở đâu? Không phải bây giờ người đang ở trường học hay sao?”
” Đúng vậy. Đúng vậy. Hắn chính là tân sinh viên của học phủ Minh Châu. Hơn nữa hình như hắn dùng hệ triệu hoán để thi tuyển vào!”
” Ta ngất! Cái thằng tiểu tử kia mới Thức tỉnh hệ Triệu hoán được có 1 năm. Chẳng lẽ hắn dùng cái hệ Triệu hoán nửa vời kia thi đậu học phủ Minh Châu sao???”
Quách Lập Ngữ ở đầu bên kia nổi lên mấy dấu chấm than to đùng.
” Đúng vậy. Đúng vậy. Người này quả thật rất mạnh!”
” Vậy người tới chỗ hắn làm quen một chút đi. Chẳng hạn như nói yêu hắn….. vân vân và vân vân….Những người được Thẩm phán giới thiệu hơn một nửa trong số đó khi ra ngoài xã hội đều có tiền đồ vô hạn.”
” Sư phụ, người nói cái gì vậy!!”
Tần Tiểu Miên nghe thấy sư phụ vậy, khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng thoáng cái ửng hồng lên, líu ríu nói.
Mà cuộc nói chuyện này, tất cả đều được Lý Tuấn Nguy nghe hết.
Hai con mắt Lý Tuấn Nguy ngay lập tức khóa lại cái tên sinh viên hệ Triệu hoán duy nhất còn chưa biết được bất kỳ thông tin gì trong 7 tên hệ triệu hoán đang đứng trên đài cao kia. Lúc này, khuôn mặt của hắn liền toát ra một tầng sương lạnh.
Tần Tiểu Miên chính là người mà hắn thích. Ai dám tranh đoạt nàng với Lý Tuấn Nguy hắn. Thì hắn sẽ cho người đó chết rất thảm!
......
” Là hắn, hừ hừ!”
Cũng ngồi ở một vị trí trong khu vực Thổ hệ. Một nam sinh có khuôn mặt mập mạp thoáng cái liền âm trầm hẳn lên.
Người này chính là La Tống.
Hắn cũng chưa có quên mất khuôn mặt của Mạc Phàm.
Chẳng qua là, trong trường hợp này, La Tống nghĩ hắn và Mạc Phàm cũng không thể nào ngả bài ra được.
Mạc Phàm cũng là một người giống như hắn. Cả hai người đều là sinh viên năm nhất và đều là Trung cấp Ma Pháp Sư. Cho nên đối phó với Mạc Phàm cũng khá là khó. Vì vậy, La Tống hiểu rằng, cuộc chơi giữa hắn và Mạc Phàm có lẽ cũng phải từ từ mới được!!
Về phần cuộc ” Đấu thú so tài” lần này, La Tống khinh thường, không thèm tham gia.
Một người có thể tiêu diệt hết tất cả thú triệu hoán như hắn thì cũng đâu cần thiết phải giở ra thực lực chân chính của mình ra làm gì.
……………..
Ở khán đài bên kia, khu vực dành riêng cho Lôi hệ. Một thanh niên có mái tóc dựng đứng liền trừng lớn hai mắt. Hắn nhìn 7 tên tân sinh viên hệ Triệu hoán đang đứng trên đài cao kia với một vẻ mặt không thể tin nổi!
” Hứa Chiêu Đình, người bị sao vậy??”
Cô nương đứng bên cạnh hắn nhìn thấy hắn như vậy liền hỏi một câu.
” Hứa Chiêu Đình?”
Thấy Hứa Chiêu Đình vẫn như cũ, cô nương này liền lấy khuỷu tay huých nhẹ vào người hắn.
Lúc này, Hứa Chiêu Đình mới phục hồi tinh thần lại được. Nhưng khuôn mặt hắn lúc này vẫn đang còn sự đờ đẫn!
” Người bị sao vậy?”
Cô nương kia lo lắng, quan tâm hỏi.
” Không sao… Không sao cả. Ta vừa nhìn thấy một người bạn học cũ của mình mà thôi.”
Hứa Chiêu Đình chậm rãi nói.
” Bạn học cũ? Ý của người là trong số 7 tên hệ Triệu hoán đang đứng ở trên kia có một người là bạn học cũ của người à? Cho dù là như vậy, người cũng không nên như người mất hồn như vậy chứ?”
Cô nương kia liền nói.
” Người không biết chuyện lúc trước của hắn. Cho nên không có giống ta là phải rồi.”
Hứa Chiêu Đình khổ sở nói.
” Vậy người nói cho ta nghe một chút xem. Mặc dù hệ Triệu hoán rất là đặc thù. Ở cấp bậc Sơ Cấp cũng có thể là một tồn tại mạnh nhất. Nhưng điều đó không có nghĩa rằng trong tương lai hệ này sẽ mạnh hơn chúng ta. Lôi hệ của chúng ta cho tới bây giờ chưa hề sợ bất cứ hệ nào.”
Cô nương này nói với mặt vẻ mặt rất là kiêu ngạo.
Hứa Chiêu đình lắc đầu nói:
” Đừng nói như vậy. Thời điểm ta quen biết hắn. Hắn không phải là hệ Triệu hoán.”
” Không phải hệ Triệu hoán?? Ta nghe mà không hiểu….”
Trong phút chốc, cô nương kiêu ngạo này liền ý thức được chuyện gì. Lúc này gương mặt của nàng trông không khác gì gương mặt lúc nãy của Hứa Chiêu Đình, đều là không thể tin nổi.
” Người…Ý của người là nói…. Ý của người là, chủ tu của hắn không phải là hệ Triệu hoán, hắn…. hắn là một Trung cấp Ma Pháp Sư!!”
Hứa Chiêu Đình gật đầu. Rồi quay lại nhìn về phía Mạc Phàm.
Thật ra ngày trước, Hứa Chiêu Đình cũng không phục Mạc Phàm. Hắn cảm thấy lúc đó hắn mới là con cưng của trời đất. Nhưng sau này, tâm tư này của hắn liền không còn sót lại một chút nào. Bất luận là hắn biểu hiện kinh khủng ở lần rèn luyện hay là hắn phơi bày ra song hệ ở yến tiệc Mục Thị, hay là trong trận tai họa khổng lồ kia hắn vẫn có thể bình tĩnh ứng phó. Tất cả những chuyện này đều khiến cho Hứa Chiêu Đình còn xa mới đuổi kịp hắn.
Mà bây giờ, Mạc Phàm lại lấy hệ Triệu hoán tiến vào học phủ Minh Châu. Hứa Chiêu Đình cũng hy vọng cái người mà hắn đang nhìn thấy trước mặt này không phải là Mạc Phàm. Thế nhưng cho dù hắn có làm cái gì đi chăng nữa. Thì người đó vẫn là Mạc Phàm đang đứng sờ sờ ở kia. Cho nên, hắn đành phải tiếp nhận sự thật kinh người này!
” Kia… vậy trước kia hắn hệ gì vậy? Ta nghe nói Trung cấp Ma Pháp sư cần phải sắp xếp hạt sao thành một cái tinh đồ vô cùng phức tạp. Cho dù hắn có đột phá đến cấp bậc Trung cấp sớm đi chăng nữa. Thế nhưng chưa chắc hắn đã phóng thích ra được kỹ năng Trung cấp. Có lẽ hiện giờ, hắn chưa sử dụng được kỹ năng Trung cấp được đâu, có phải không?”
Cô nương kia vội vàng hỏi lại.
Hứa Chiêu Đình lắc đầu, không có trả lời thêm nữa.
Hứa Chiêu Đình cũng không muốn nói quá nhiều tới những thứ có liên quan tới Mạc Phàm. Nếu Mạc Phàm đã quyết định lấy hệ Triệu hoán để tu luyện mà giấu diếm các hệ khác đi. Chắc chắn hắn có dụng ý của mình. Cho nên nếu như hắn đem chuyện này nói toạc ra. Quả thật hắn làm vậy là không tôn trọng vị anh hùng từng cứu sống Bắc Thành này!
Cô nương kia phát hiện thấy Hứa Chiêu Đình không muốn nói về chuyện này nữa, liền nhỏ giọng hỏi:
” Người và hắn có lẽ 1 năm không gặp nhau rồi. Nếu như hắn sử dụng hệ Triệu hoán. Thế người nghĩ xem thực lực của hắn về hệ này như thế nào?”
” À, chắc có lẽ cũng không mạnh.”
Hứa Chiêu Đình gật đầu.