TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Toàn Chức Pháp Sư
Chương 179: Cứu người khỏi miệng yêu

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Dịch: Hoangforever

Mạc Phàm cũng không dám đuổi theo nữ yêu lột da kia. Lúc này hắn vô cùng lo lắng cho đứa bé đang còn ở trong nhà.

Vừa chạy về tới cửa phòng, Mạc Phàm đã nghe thấy tiếng khóc của đứa bé. Nó khóc khá là to. Cũng không biết lúc này nó nhìn thấy được hình ảnh đáng sợ gì.

” Khóc, chỉ biết có khóc. Đây là thứ ta ghét nhất… ta ghét nhất là nghe tiếng trẻ con khóc… bắt đầu…. bắt đầu từ bây giờ….ta liền… ta rốt cuộc không cần phải nghe tiếng khóc inh tai nhức óc này nữa rồi. Kiệt! Kiệt!….”

Giọng nói của một người đàn ông cũng được phát ra từ bên trong.

Quả thật giọng nói này giống như trong cổ họng có chất lỏng sền sệt nào dính vào vậy. Giọng nói rất là kỳ quái. Nó căn bản không giống giọng nói của con người!

” Phạm Mặc! Nhanh! Hắn còn chưa có lột da xong hết. Nếu như hắn lột da xong. Đứa bé này chắc chắn phải chết.”

Giọng nói lo lắng của Linh Linh  từ trong tai nghe vọng ra.

” Người yên tâm! Ta sẽ không để nó được như ý đâu!”

” Độn Ảnh!”

Mạc Phàm đang còn đứng ở cửa. Đột nhiên thân thể hắn trầm xuống mặt đất, giống như một bãi nước chui vào trong bóng tối vậy.

Hắn bắt đầu điều khiển bóng của mình từ từ chui qua khe nhỏ ở dưới cửa tiến vào trong nhà.

Sau khi bóng vào thành công, Mạc Phàm lại từ từ trồi lên thành hình dạng như ban đầu.

Lúc này, hắn đã đứng ở trong nhà. Hắn có thể nhìn thấy rõ ở giữa cái đại sảnh kia chính là người chồng trông giống như một cái xác không hồn đang còn đem lớp da của mình xé ra từng mảng một.

Ở bên trong Lớp da bị xé ra liền hiện ra một lớp vảy cá. Nó vô cùng dính, nhìn rất là tà ác….

Người đàn ông này đã lột da được hơn 1 nửa rồi. Thật ra quá trình lột da này của hắn cũng không có nhanh. Trông không khác gì một đứa trẻ tập bước đi từng bước đầu tiên vậy.

Nhưng nếu như quá trình này không có lâu như vậy, thì có lẽ đứa bé này đã chết từ lâu rồi.

Quả thật lúc này Mạc Phàm đã tận mắt nhìn thấy toàn bộ quá trình lột xác thành quái vật của người đàn ông này. Hình ảnh này nếu như người bình thường mà thấy được có lẽ bị dọa cho sợ ngất đi. Cũng may Mạc Phàm là loại người đã thấy nhiều chuyện kinh khủng rồi. Cho nên đối với hình ảnh tà ác này mặc dù hắn thấy kinh hãi nhưng đành phải cắn răng đem người đàn ông này giết chết!

” Lôi Ấn!”

Mạc Phàm nhanh chóng hoàn thành Tinh Quỹ. Trên lòng bàn tay hắn liền xuất hiện một cái dấu hiệu Lôi điện.

Những dòng điện này từ trong dấu hiệu chui ra, bay vào trong đại sảnh. Nó bay về phía người đàn ông lột da và điên cuồng quất lên người con quái vật này.

Lớp vảy của con quái vật này có năng lực phòng ngự rất là mạnh. Lôi Ấn của Mạc Phàm đánh trên người nó cũng chỉ tạo thành một vết màu đen dài hẹp mà không thể làm nó bị tê liệt được. Điều này khiến cho Mạc Phàm vô cùng kinh ngạc.

” Người… người dám xen vào chuyện của ta!”

Người đàn ông lột da phát ra giọng nói kỳ quái. Nó quay đầu lại.  Cái khuôn mặt này đã được lột da xong xuôi hết rồi. Hai con mắt hình tam giác nhìn Mạc Phàm một cách hung tàn.

Nó giơ cánh tay lên. Hai cánh tay vốn đang còn hình dạng tay con người đột nhiên bành trướng lên, to khỏe hơn tay người bình thường gấp mấy lần. Da thịt không khác gì nham thạch, cứng rắn vô cùng!!

” Phạm Mặc, lực lượng của nam yêu này lớn vô cùng, người cẩn thận một chút!”

Giọng nói Linh Linh truyền tới.

Mạc Phàm nghe thấy vậy liền trầm mặc. Thân thể bắt đầu chuyển động.

Trong phút chốc, cánh tay to lớn của nam yêu liền đánh về phía Mạc Phàm.

Cánh tay này nó không chỉ bành trướng to lớn lên mà nó còn có thể duỗi dài ra giống như cao su vậy.

Đây nào có phải một quyền đánh tới. Rõ ràng nó chính là một quả cầu khổng lồ đưa qua đưa lại. Mấy đồ vật trong đại sảnh nào là ghế sa lon, ti vi, tủ lạnh… bị quả cầu khổng lồ này va chạm vào liền vỡ tung tóe, kêu “rầm rầm”!!!

Cũng may Mạc Phàm đã đề phòng từ sớm. Mạc Phàm tiếp tục di chuyển bản thân, di chuyển mãi cho tới khi không còn khu vực tối nữa mới hiện thân hình của hắn ra.

Con quái vật này có lực lượng lớn vô cùng. Vì vậy Mạc Phàm cũng không dám tới gần.

Vào lúc nam yêu này thu lại cánh tay khổng lồ kia. Hắn liền chạy thật nhanh ra phía sau nam yêu rồi ôm lấy đứa bé trai đang khóc rống ở đằng sau.

Lúc trước hắn không dám sử dụng kỹ năng ma pháp trung cấp. Bởi vì hắn sợ khi hắn sử dụng kỹ năng ma pháp trung cấp này thì sẽ ngộ thương đứa bé ở đằng sau. Mặc dù ủy thác yêu cầu bảo vệ đứa bé nhưng hắn cũng không thể nào làm ngơ nhìn đứa bé này chết oan uổng như vậy được.

” Quái vật đáng chết! Hôm nay, Mạc Phàm ta sẽ thay trời hành đạo…”

Mạc Phàm nhanh chóng vẽ ra Tinh Quỹ. Những Tinh Quỹ này lần lượt hình thành và vẽ ra một cái Tinh Đồ có năng lượng lớn hơn.

” Phạm Mặc! Cẩn thận! Nữ yêu ở phía sau người.”

Đột nhiên Linh Linh kêu lên một tiếng.

Mạc Phàm quay đầu lại. Ngay lập tức hắn liền nhìn thấy ở trên tủ kính đại sảnh đang còn nằm úp sấp một con quái vật có diện mạo vô cùng xấu xí. Nó đang còn rút ra rút vào cái lưỡi dài ngoằng của mình. Hai con mắt nó đang nhìn chằm chằm vào Mạc Phàm và đứa bé trên tay Mạc Phàm!

” Cái con mẹ nó chứ! Vợ chồng liên thủ!”

Mạc Phàm chửi ầm lên.

Hắn không dám vẽ ra hoàn chỉnh Tinh Đồ nữa. Nếu như hắn tiếp tục vẽ tiếp thì chắc chắn sẽ bị con nữ yêu kia xé rách cổ họng.

” Người chạy nhanh đi! Hai con này rất là khó đối phó!”

Linh Linh vội vàng kêu lên.

” Người không cần phải lo cho ta.”

Mạc Phàm trả lời lại.

Sau đó hắn hừ lạnh một tiếng.

Giờ phút này, vị trí hắn đang đứng không có bất kỳ một chỗ tối nào. Cái bóng đèn trần nhà chết tiệt… nó chiếu sáng như thế này không khác nào hạn chế hành động của hắn.

Cũng may, mấy hôm trước Tiêu viện trưởng có cho hắn một cái giày ma cụ. Lúc này có lẽ là lúc chiếc giày ma cụ này phát huy tác dụng của mình rồi!

” Huyết thú Ngoa!”

Mạc Phàm sau khi tạm dừng vẽ ra Tinh Đồ hoàn chỉnh liền kích hoạt ma cụ tương thông với linh hồn của mình.

Ở phía chân của hắn. Một ánh sáng màu máu sáng lóng lánh. Ánh sáng này cũng không có khuếch tán ra bên ngoài. Mà từ từ từ từ hiện ngưng tụ lại dần dần hiên ra một đôi giày bằng da màu đỏ.

Chiếc giày này ôm trọn nửa bắp chân Mạc Phàm. Giống như một loại chiến giáp đột nhiên xuất hiện vậy!

Sau khi Huyết Thú Ngoa được kích hoạt, Mạc Phàm liền cảm nhận thấy một lực lượng cường đại từ hai chân truyền tới. Giống như kiểu hắn có thể một đá đánh sập cái tòa nhà này luôn được vậy!

” Đừng ham chiến! Ham chiến sẽ khiến người vô tội bị thương!”

Linh Linh nhìn trong màn hình thấy Mạc Phàm sử dụng giày ma cụ, liền thở phào ra nhẹ nhõm.

Mạc Phàm cũng hiểu được những điều Linh Linh nói. Vào lúc con nữ yêu lao về phía hắn, Mạc Phàm liền đạp hai chân một cái, rồi nhảy lên trần nhà.

Sau khi nhảy lên, một tay của hắn liền nhanh nhẹn bắt được cái đèn treo giữa trần nhà, một tay thì ôm đứa trẻ. Mạc Phàm đung đưa chiếc đèn treo, mượn lực nhảy vào trong phòng bếp.

Hai con yêu quái kia thấy Mạc Phàm chạy vào trong phòng bếp liền dữ tợn đuổi theo.

Lúc này, Mạc Phàm cũng không có tâm trạng đánh nhau với bọn chúng. Hắn lợi dụng Huyết Thú Ngoa điên cuồng chạy vào trong phòng giặt quần áo.

Sau đó hắn đá vào cửa sổ kính. ” Choang” một tiếng. Cửa kính vỡ tan nát. Hắn liền nhanh chóng ôm đứa bé nhảy qua cửa sổ. Hắn định lợi dụng Độn Ảnh để chạy trốn khi rơi xuống tầng thứ 6 không có ánh sáng kia….

” Vù vù vù…..”

Cả cơ thể rơi xuống thẳng tắp. Bên cạnh hắn là tiếng khóc rống của đứa bé chưa mọc lông được nhảy lầu miễn phí và tiếng gió gào thét bên tai.

Mạc Phàm nhìn lên lên phía cửa sổ mình vừa nhảy xuống thì thấy hai con yêu quái thò đầu ra vô cùng tức giận. Bộ dạng bọn nó lúc này không khác nào một hung thần. Hắn dựng ngón tay giữa lên trêu chọc hai con quái vật đang nhìn chằm chằm mình kia.

” Mẹ! Con về phòng học bài đây.”

” Ừ! Bật đèn sáng lên một chút, kẻo lại bị cận thị bây giờ.”

Mạc Phàm mơ hồ nghe thấy âm thanh tầng 6 phát ra. Khi hắn quay đầu lại nhìn. Nhất thời hàng tỉ từ ” Fuck Your Mom’ ( Đệt mẹ mày) xuất hiện ở trong lòng.

Sân thượng tầng 6 đang còn tối om. Đột nhiên ” Tách” một tiếng liền sáng trưng như ban ngày. Quả thật sân thượng tầng 6 lúc này rất là sáng, không có một chút bóng tối nào.

Mạc Phàm đã rơi tới tầng thứ 10. Ngay lập tức hắn liền phát hiện ra không có một chút bóng tối nào. Có thể tưởng tượng ra được vẻ mặt hắn lúc này là như thế nào.

Thằng bé ngu học này nữa! Người hại chết lão tử ta rồi!! Sao mà trùng hợp tới như vậy được cơ chứ!

Đọc truyện chữ Full