*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Dịch: Hoangforever
Chỉnh sửa: Le Hoang
“Thần nữ chữa trị trong đền thần Parthenon mới có thể giúp được cậu ta. Nhưng theo ta được biết, 12 vị thần nữ trong đền thần Parthenon đã bị giết chết rồi. Cho nên tạm thời vị trí thần nữ kia vẫn đang còn trống.”
Đường Nguyệt nói.
“Nói vậy giống như là không còn chút hi vọng nào cả sao?”
Mặc dù Mạc Phàm nghe không hiểu Đường Nguyệt đang nói tới người nào. Nhưng từ câu nói này của Đường Nguyệt, hắn cũng hiểu được xem ra Hứa Chiêu Đình không còn tí hy vọng nào nữa rồi.
Sự ác độc của Hắc Giáo Đình. Thật sự khiến cho người ta phải giận sôi lên!!
“Đúng vậy. Ngươi chăm sóc cậu ta cho tốt. Ta đi bẩm báo với cấp trên.”
Đường Nguyệt nói.
“Vâng.”
Tắt điện thoại xong, Mạc Phàm phát hiện Hứa Chiêu Đình ngẩng đầu lên nhìn mình.
“C