Dịch: Hoangforever
“A!!”
“A!!”
“Đau quá, đau quá...... Nhẹ tay chút, nhẹ tay một chút!!!”
Bên trong phòng y tế, từng tiếng kêu la thảm thiết của Mạc Phàm vang vọng ra khắp hành lang, mãi một lúc lâu cũng chưa có tiêu tan.
Sau khi lão sư Bạch Mi cẩn thận kiểm tra một phen, xác nhận trên người Mạc Phàm không còn lưu lại bệnh gì nữa, lúc này lão sư mới bảo Mạc Phàm thay một bộ quần áo sạch sẽ khác.
“Thuốc Đinh Vũ Miên đưa cho ngươi cũng không tệ lắm. Nó có thể đem ngọn lửa ẩn núp trong cơ thể ngươi thanh trừ sạch sẽ. Nhưng mấy vết bỏng trên cơ thể ngươi lại khá là nghiêm trọng…. Cũng may tên tiểu tử nhà ngươi da dày thịt béo, chứ đối lại là mấy tên ma pháp sư khác, có lẽ bọn chúng đã ngất đi từ lâu rồi.”
Lão sư Bạch Mi nói. (thầy giáo có đôi lông mày màu trắng)
“Có lẽ do bị thiêu đốt nhiều nên thân thể em đã có sự miễn dịch chăng?”
Mạc Phàm nói.
“Có lẽ vậy.”
“Lão sư Bạch Mi, có thể giúp em chữa trị cho con thú triệu hoán không có tiền đồ này được không? Nó cũng bị thương.”
“Ta không phải là bác sỹ thú y!”
Lão sư Bạch Mi nghe thấy Mạc Phàm hỏi vậy, khuôn mặt liền đen lại, tức giận mắng.
......
Sau khi đạt được Top 10, Mạc Phàm cảm thấy hắn sắp trở thành bá chủ một phương rồi. Không cần biết là tân sinh viên hay là lão sinh, tất cả mọi người đều nhận ra hắn. Có người thấy hắn thì sợ hãi, tránh lui ra xa. Có người thấy hắn thì tiến lại gần, làm quen, lôi kéo.
Ở bên phía lão sinh, Mạc Phàm bị mọi người đồn thổi lên không khác gì một thế lực xấu xa, hung hăng càn quấy. Còn ở bên phía tân sinh viên, Mạc Phàm lại có danh vọng cực cao. Hắn có khuynh hướng trở thành dê đầu đàn. Dù sao, Mạc Phàm cũng là người đại biểu cho tân sinh viên dành được Top 10 danh tiếng kia.
Tân sinh viên mới vào Chủ giáo khu khó tránh khỏi chuyện bị các lão sinh già đời lọc lõi kia bắt nạt. Nguyên nhân rất đơn giản, một là bọn họ không có hiểu quy củ, hai là còn non kinh nghiệm. Vì vậy hầu hết tài nguyên đều bị đám lão sinh này lấy hết. Mà hành động ngày hôm nay của Mạc Phàm thì không khác nào tát một cái bạt tai vào đám lão sinh kia, đẩy uy vọng của tân sinh viên lên rất cao, khiến cho đám lão sinh kia khi bắt nạt bọn họ cũng phải suy nghĩ kỹ lưỡng rồi mới hành động.
Bên trong sinh viên cũng có chia bè chia phái. Đương nhiên Mạc Phàm nhà ta không thuộc bất kỳ phe phái nào rồi. Vì vậy, các thế lực cử người của mình tới thăm hỏi, làm thân với hắn. Cho dù có lừa dối, hay là hãm hãi đi chăng nữa thì cũng phải làm cho Mạc Phàm hiểu được ích lợi tham gia vào các nhóm này.
Cũng may có kha khá người biết được chuyện Mạc Phàm không thuộc bất kỳ thế lực nào. Các thế lực tầm trung thì ngồi ngoài quan sát, theo dõi diễn biến sát sao. Các thế lực, thế gia có danh tiếng một chút thì hầu hết đều biết Mạc Phàm và cô nương nhà họ Mục ở chung một chỗ. Cho nên, bọn họ cũng lười tranh giành.
Nhưng, cuộc sống yên ổn này cũng không có kéo dài được bao lâu. Dần dần một số thế lực to lớn bắt đầu cử người tới chỗ Mạc Phàm làm thân.
Cũng không biết tên nào tốt tính nhân dịp Mạc Phàm đạt được Top 10, liền đem chuyện Mạc Phàm là một tuyển thủ chính thức trong đội tuyển quốc gia tham gia cuộc so tài học phủ thế giới kia công bố ra ngoài. Khiến cho Mạc Phàm vất vả lắm mới kiếm được cái danh tiếng Top 10 trong khoảng thời gian này liền bị đẩy lên đầu ngọn sóng!
Top 10 Hỏa Bảng, đại khái thuộc Top 100 trên Bảng học phủ Minh Châu. (Bảng Minh Châu)
Đối với các cao thủ hàng đầu trong học phủ Minh Châu mà nói, Mạc Phàm bất quá cũng chỉ là một tên tân sinh viên mạnh mẽ, ngổ ngáo mà thôi. Hắn muốn lật đổ những nhân vật thần cấp như bọn họ thì còn non và xa lắm.
Bởi vì bọn họ biết những người được chọn trở thành tuyển thủ quốc gia tham gia vào cuộc so tài kia phải trải qua một cuộc tuyển chọn rất là kỹ lưỡng và cẩn thận. Những người được tuyển chọn chắc chắn là những nhân vật có năng lực thống trị cực kỳ mạnh mẽ. Ba vị trí đứng đầu các hệ bảng rất có thể còn bị loại sang một bên, thì làm sao có chuyện một tên tân sinh viên lại được chọn trở thành tuyển thủ chính thức được cơ chứ???
Cái tên này bất quá cũng chỉ mới tiến vào Top 10 hệ Bảng. Hắn có thể được xếp vào Top 100 Minh Châu hay không còn chưa biết được??? Mà rõ ràng cái đám Top 10 hệ Bảng kia không cần thi cũng biết đã bị loại từ vòng gửi xe rồi!! Thế quái nào hắn lại được chọn??? Hắn có tài đức gì sao??
Con ruột của bộ trưởng bộ giáo dục ma pháp cũng không phải!!!
………………
” Mày có nghe mọi người nói gì không? Đại ma đầu Mạc Phàm là tuyển thủ chính thức trong danh sách đội ngũ tham gia cuộc so tài học phủ thế giới đấy.”
“Mấy lời bịa đặt vô căn cứ mày tin làm quái gì!!! Mày có biết đội tuyển quốc gia của chúng ta được tạo thành từ những người mạnh nhất hay không?? Họ là những người mạnh nhất trong cuộc so tài, đối đầu giữa các học phủ trong nước. Những người này hợp lại với nhau tạo thành một cái đội ngũ mạnh khủng bố, đội ngũ này sẽ đại diện cho nước ta đối đầu với các nước khác trên thế giới. Đấy là còn chưa kể tới chuyện tên Mạc Phàm này cũng mới chỉ lọt vào Top 10 hệ Bảng. Mà kể cả hắn lọt vào được Top 10 Minh Châu Bảng đi chăng nữa, thì làm sao cạnh tranh lại được Top 1, Top 2 Minh Châu Bảng kia chứ?? Cái thứ hạng của hắn còn có một đống người xếp trên hắn kia kìa!!”
“Ngươi nói cũng hợp lý. Nhưng tin tức này ta nghe nói là người của trong giới loan truyền ra mà??”
“Mấy cái tin của người trong giới, tin của người trong ngành, của chuyên gia….những tin này ….không thể ….tin được!”
Thoáng cái trong sân trường liền tràn ngập đủ các loại tin tức. Trong khoảng thời gian gần đây, tất cả mọi người đều nhắc tới chuyện tân sinh viên Mạc Phàm đạt được Top 10. Thế nhưng, sau khi chuyện Mạc Phàm là tuyển thủ chính thức được lan truyền ra, thì ngay lập tức tin tức này liền trở thành đề tài nóng hổi, bàn tàn xôn xao không dứt.
Vốn Mạc Phàm đang còn được hưởng thụ sự kính sợ từ đám tân sinh viên, được sự tôn trọng của đám lão sinh. Nhưng khi cái tin tức này được lan truyền ra, trong thoáng chốc toàn bộ sinh viên trong trường liền ồn ào. Sân trường liền trở nên huyên náo, ánh mắt bọn họ thì đỏ bừng, giống như kiểu vừa mắc phải một căn bệnh truyền nhiễm vậy!!!
“Nâng lên cao như vậy, danh tiếng được thổi lên TRÂU BÒ như vậy, sớm muộn gì cũng bị ngã chết!”
“Cái loại người như hắn mà cũng được làm tuyển thủ chính thức trong đội tuyển quốc gia sao?? Chưa cần tới các cao thủ trường khác chỉ cần vài phút là có thể hành cho hắn lên bờ xuống ruộng. Ngay tới cả học viên trong trường mình cũng có thể đánh cho hắn thành chó!”
“Đây mà là tuyển thủ chính thức trong đội tuyển quốc gia sao?? Bộ dạng của hắn cũng không có gì là đặc biệt cả?”
Mấy giọng nói yêu ma quỷ quái này cứ vang vẳng suốt bên tai Mạc Phàm, khiến cho hắn cảm thấy phiền muộn vô cùng. Hắn mà bắt được cái tên chó khốn khiếp đã đem cái tin tức này lộ ra ngoài, chắc chắn hắn sẽ đánh cho hắn một trận nhừ xương!!!
Nhưng nhờ có chuyện này hắn mới hiểu được vị trí mà hắn chiếm được kia quan trọng tới như thế nào. Bất kể là chuyện các cao thủ hàng đầu đấu đá với nhau vì cái vị trí này, hay là đám người chỉ có thể ở bên ngoài đứng nhìn mà trong lòng mang lòng ganh tị thì tất cả bọn họ đều cực kỳ để ý tới cuộc so tài học phủ thế giới này!!
Thử nghĩ mà xem, cuộc so tài này là do hiệp hội ma pháp 5 châu đề xuất ra. Và người thực hiện nó đương nhiên chính là các học phủ trên toàn thế giới liên kết, kết hợp lại với nhau tổ chức rồi. Mặc dù các lão pháp sư không quan trọng chuyện thắng thua trong giải đấu, tránh chuyện này làm ảnh hưởng xấu tới các trường. Nhưng ma pháp sư thanh niên thì lại khác. Họ tràn đầy sự nhiệt huyết và tinh thần phấn đấu. Cho nên, mỗi khi cuộc so tài học phủ thế giới diễn ra, bọn họ liền trở nên vô cùng phấn khích và kích thích. Tất cả bọn họ đều vô cùng chú ý tới cuộc so tài này!!!
Những đệ tử thế giới kia vào thời điểm này thường sẽ vắt hết óc ra làm náo động bên trong trường của mình, để khai hỏa danh tiếng cho mình. Cho dù họ có bày mưu tính kế để tên tuổi của mình được thổi phồng, để trở thành ngôi sao sáng trong giới sinh viên đi chăng nữa. Thì tất cả bọn họ đều mơ ước được tham gia giải đấu này một lần. Cho dù họ có là thanh viên dự bị đi chăng nữa. Bởi vì chỉ cần là thành viên dự bị thì cũng khiến cho thế gia bọn họ thịnh vượng lên. Vị trí thế lực cũng nhờ đó mà bay cao lên!
Ngày thường, các đại thế lực đối với biểu hiện xuất sắc của Mạc Phàm ở trong trường cũng chỉ là tương đối coi trọng. Nhưng sau khi tin tức Mạc Phàm là tuyển thủ chính thức trong đội tuyển quốc gia được lan truyền ra. Ngay lập tức Mạc Phàm liền biến thành cục vàng bỏng tay trong mắt bọn họ. Không quan tâm tin tức này là thật hay giả, các thế lực khắp nơi đều rơi vào tình thế bắt buộc!
Vì vậy, khi Mạc Phàm bước chân vào trường hắn liền thấy một mảnh đỏ bừng sự tức giận. Nhưng khi bước chân ra khỏi trường, hắn lại thấy một màu xanh biếc của đám le ve