Bởi vì Tiểu Viêm Cơ phụ thể cho nên Vẫn Quyền có uy lực cuồng bá cực kỳ, ngay cả Liệt Quyền cấp 4 của Đông Phương Liệt cũng bị đánh cho thảm bại.
Mà hiện tại, Mạc Phàm đã luyện thành Liệt Quyền cấp 4. Có thêm Linh hỏa Hồng Viêm tăng phúc cho uy lực của Hỏa ma pháp tăng gấp 2.5 lần, khiến cho một đòn Liệt Quyền - Cửu Giao càng thêm khủng bố nghịch thiên. Ngay cả sinh vật cấp Thống lĩnh cũng không có khả năng chống đỡ được.
Có thể khẳng định, uy lực của Vẫn Quyền - Cửu Giao tuyệt đối đạt tới trình độ ma pháp cao cấp.
Trước kia, Mạc Phàm đã cảm thấy sau khi mình cường hóa thành công 49 viên Tinh tử. Chỉ cần dựa vào Liệt Quyền cấp 4 và Tiểu Viêm cơ phụ thể, một chiêu đánh ra hoàn toàn có thể so với ma pháp cao cấp. Nhưng không nghĩ tới uy lực dĩ nhiên so với dự đoán còn mạnh hơn mấy phần, đây mới chân chính là ma pháp trung cấp mạnh nhất a.
"Hai vị, việc còn lại giao cho các ngươi." Mạc Phàm hô lớn một tiếng, không hề trì hoãn ở con phố chết này nữa.
Mạc Phàm cứ như một ẩn sĩ cao nhân vào thời khắc nguy cấp ra tay viết lại cục diện trận chiến, liền xoay người rời đi để cho hai Cấm Vệ Pháp Sư thu dọn tàn cuộc. Kỳ thật ma năng của hắn đã bị rút cạn, niếu không tìm nơi ẩn nấp nghỉ ngơi thì chỉ cần một con tiểu vong linh, tiểu khô lâu cũng có thể lấy mạng của hắn.
Nhưng không thể không nói, một quyền này của Mạc Phàm đã giúp hai vị Cấm Vệ Pháp Sư một đại ân. Vào thời khắc then chốt, Tả Phong dùng Nhiếp Hồn Khống Tâm thành công thao túng Nhục Khâu Thi Thần trong 5 giây.
Chớ xem thường 5 giây này, sinh vật cấp Thống lĩnh chỉ mất một hoặc hai giây để tiêu diệt một đội quân vong linh, 5 giây này là vụ va chạm hủy diệt cuối cùng của Nhục Khâu Thi Thần, nó đã nghiền chết hàng ngàn con vong linh.
Những tiểu khô lâu cũng thật đáng thương. Một khắc trước, còn theo Đại Vương xông pha chém giết những người sống kia. Kết quả, Đại Vương bị người đánh bay sau liền bật dậy như một kẻ loạn thần kinh, phản đánh tới chúng. Bản thân chúng là những sinh linh đã chết một lần rồi, vậy ai sẽ quan tâm vùng bóng tối trong lòng của bọn nó. Cái bóng của Đại Vương khi nghiền ép tới thật quá lớn, lớn đến mức chúng nó đã sử dụng cả tay và chân cũng không thể chạy thoát.
Những mảnh xương vỡ, đầu lâu nát vụn vương vãi khắp nơi, bao phủ cả con phố rộng rãi này. Đám thi tướng có chút trí tuệ đã sớm chạy trốn khi nhìn thấy Thi Thần không phân biệt được địch ta.
Không còn bị đám Thi Tướng quấy nhiễu, hai vị Cấm Vệ Pháp Sư có thể thả lỏng tay chân, ma pháp cao cấp một trước một sau, lần lượt được thi triển ra. Con đường bị chấn động* gần như nát vụn.
*Chấn động: rung động mạnh, làm lây động nghiêng ngã các vật xung quanh.
"Tả Phong, người kia là ai?" Tên Cấm Vệ Pháp Sư có khuôn mặt vuông chính là Thổ Hệ pháp sư, sau khi sử dụng Nham Ma Chi Đồng thành công hoá đá Nhục Khâu Thi Thần. Lúc này, chiến cục đã định hắn mới có thể thở phào nhẹ nhõm, trong đầu hồi tưởng lại Hỏa Hệ pháp sư trẻ tuổi kia.
"Ta không biết, dường như hắn là một sinh viên Ám Ảnh Hệ." Tả Phong liếc nhìn lại, phát hiện trên đường phố đã không còn hình bóng của người thanh niên kia.
"Thật không nghĩ tới, hắn là người giúp chúng ta ổn định tình hình, niếu không chúng ta đã mắc sai lầm lớn." Cấm Vệ Pháp Sư có khuôn mặt vuông nói.
Tả Phong gật đầu.
Trên thực tế, niếu ba Cấm Vệ Pháp Sư liên thủ muốn giết Nhục Khâu Thi Thần sẽ không khó. Qủa thực năng lực đáng sợ của Nhục Khâu Thi Thần nhất định phải báo lên cao tầng, nhưng dưới tình huống này lại thiếu đi một người, suýt nữa làm cho người dân chết thảm.
Cũng may có tên sinh viên Ám Ảnh Hệ yêu nghiệt kia, chỉ dựa vào trung cấp ma pháp hắn lại có thể đánh Nhục Khâu Thi Thần thụ thương.
"Tên sinh viên kia sẽ không có Hồn Chủng Hỏa Diễm chứ?" gã Pháp sư có khuôn mặt vuông liếc nhìn Nhục Khâu Thi Thần, phát hiện Nhục Khâu Thi Thần đã không cách nào thoát khỏi lực lượng hoá đá của mình.
"Không đâu, vừa rồi ta ở rất gần hắn, hẳn là do một loại ma cụ nào đó phi thường hiếm thấy. Giúp cho uy lực của Liệt Quyền cấp 4 bạo tăng." Tả Phong hồi đáp.
Tả Phong chỉ thấy hỏa diễm trên người của Mạc Phàm bạo khởi, cũng không nhìn thấy cảnh Tiểu Viêm Cơ phụ thể, vì lẽ đó hắn chỉ có thể dùng ma cụ để giải thích.
" Liệt Quyền Cấp 4. . . Phải tốn 49 tinh phách để cường hóa 49 viên tinh tử. Mà mỗi cái tinh phách có giá từ 4-5 triệu tệ. . . Chẳng lẽ hắn là con cháu của đại gia tộc ma pháp nào sao?" Cấm Vệ Pháp Sư có khuôn mặt vuông ngơ ngác nói.
Một Cấm Vệ pháp sư như hắn, phải bỏ ra nhiều năm tích trữ mới mua nổi một đôi Dực Ma Cụ trị giá 100 triệu, người trẻ tuổi này cường hóa Hỏa Hệ đến cấp 4, tính sơ cũng phải mất hơn 200 triệu.
10 triệu không phải là con số nhỏ đối với một vị pháp sư cao cấp, 100 triệu là một con số khổng lồ, ngược lại một Cấm Vệ pháp sư như hắn còn không thể bỏ ra nổi số tiền lớn như vậy.
Tuy có tiền nhưng không thể bốc đồng như vậy a.
"Tóm lại, Liệt Quyền cấp 4 của hắn đã cứu chúng ta và mọi người." Tả Phong bàng hoàng* nói.
*Bàng hoàng: ngẩn người ra, choáng váng
Cường hóa sơ cấp ma pháp lên cấp 4 đã tốn không ít, huống chi là trung cấp ma pháp bậc 4 lại yêu cầu nguồn tài nguyên khổng lồ. Dịch Thanh Kỳ nguồn bạch ngọc sách chấm cơm, giống như Đông Phương Liệt, nhờ có thiên phú mới miễn cưỡng thi triển ra Liệt Quyền cấp 4. Còn như Mạc Phàm, một đường cường hóa đi tới, phỏng chừng hắn là người duy nhất ở Trung Quốc.
Dưới tình hình nguy cấp thế này, lại tình cờ bắt gặp một tên nam nhân sở hữu Liệt Quyền cấp 4. Không phải nên thấp hương bái Phật cảm tạ Quan Thế Âm Bồ Tát sao?
"Giết súc sinh này, chúng ta hãy đi tìm hắn, hiện tại chúng ta rất cần loại cường giả như thế này." Cấm Vệ Pháp Sư mặt vuông nói.
"Quên đi, dù sao hắn chỉ là một trung cấp pháp sư, hơn nữa ta có thể cảm nhận được tinh thần của hắn hiện rất mệt mỏi, ma năng tiêu hao hầu như không còn. Tên đó chắc đã chiến đấu ở bên ngoài tường thành cả đêm qua rồi. . ." Tả Phong là Tâm Linh hệ pháp sư, tự nhiên có thể biết được một ít tin tức thông qua ba động của thần hồn.
"Được rồi, chờ sau khi nguy cơ được giải trừ, chúng ta nên đi cảm tạ hắn thật tốt."
"Ân, nếu như có thể giải trừ tràng nguy cơ này. . ." Tả Phong nhìn cơn mưa trước mắt, hiển nhiên không ôm nhiều hi vọng đối với lần đại nạn này.
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Mạc Phàm rất mệt mỏi, đúng là hắn đã chiến đấu từ đêm hôm qua tới tận bây giờ.
Do Tật Tinh Lang đã trải qua trị liệu nên vẫn còn chịu đựng được. Mạc Phàm đơn giản nằm ngủ ở trên lưng của Tật Tinh Lang, nếu như có tình huống gì xảy ra, nó sẽ đánh thức hắn.
Sau khi rời đi, Mạc Phàm không đi cùng mọi người. Việc gì hắn có thể làm, hắn cũng đã làm rồi. sống chết của đám người kia chỉ có thể xem ông Trời, hắn không phải Tôn Hầu Tử đưa Phật đưa đến Tây Thiên.
Mục Bạch và Chu Mẫn vốn có lòng thương người, hơn nữa trong đám người này còn có người của Bắc Thành, cả hai điều muốn đưa mọi người vào Nội Thành an toàn.
Mạc Phàm không hướng về Nội Thành, hắn phải tìm Liễu Như.
Tật Tinh Lang có thể ngửi được mùi của Liễu Như đang phát ra ở một hướng khác, Mạc Phàm nói lời tạm biệt với Mục Bạch và Chu Mẫn. Để cho Tật Tinh Lang đưa mình đi tìm Liễu Như.
Tên lùn không đi theo Mạc Phàm mà hắn đi tìm những thợ săn bằng hữu của mình, sau khi hẹn gặp ở Nội Thành mọi người liền chia ra hành động.
Đơn độc hành động cũng tốt, khứu giác của Tật Tinh Lang rất tốt, nên có thể tránh được một ít cuộc chiến không cần thiết.
Tật Tinh Lang hiểu được suy nghĩ của Mạc Phàm. Vì vậy, nó cẩn thận tránh khỏi đám vong linh, đợi khi tìm được Liễu Như, sự an toàn của Mạc Phàm sẽ được bảo đảm rất nhiều. Dù sao sức chiến đấu của Liễu Như cũng không yếu.