Trans : xSnowballx
"Cậu đi mua tinh hà chi mạch trước đi ,đem Triệu Hoán hệ từ trung giai lên cao giai,lấy tu vi bây giờ của cậu thì một phần là đủ rồi " Bàng Lai nói .
" Ồ được " đại sư đã chỉ điểm ,Mạc Phàm chỉ cần làm theo là được .
" Sau khi cậu đã đột phá được rồi thì đem năng lượng ban sơ của tinh hà cho tật tinh lang của cậu ,năng lượng mà tinh hà mới bắt đầu sinh ra của chúng ta là năng lượng tinh khiết cùng cường đại nhất ,sức mạnh này rẽ rót vào thân thể của tật tinh lang ,lúc tiến giai sẽ mang đến sự trợ giúp cho nó rất lớn " Bàng Lai nói tiếp .
Bàng Lai cẩn thận dạy cho Mạc Phàm toàn bộ trình tự tiến giai, khi đề cập đến hồn thú ,Bàng Lai bắt đầu giải thích tường tận.
Mấu chốt nhất là vấn đề chọn hồn thú ,Giang Dục thấy Mạc Phàm sững sờ khi nghe nói những thứ xa lạ đó ,nói với Bàng Lai :" Sư phụ giúp Mạc Phàm đi đấu giá ,hay đến chợ ma pháp mua một chuyến ,ai có thể vượt qua con mắt tri thức của thầy được ,cho dù thầy có nói thì chúng con cũng có thể sẽ mua nhầm .Thầy giúp cậu ấy một lần đi ,trong quá trình lịch luyện thì Mạc Phàm cũng đã chiếu cố con không ít lần " .
Bàng Lai là người nào ,là thủ tịch pháp sư cung đình ,có thể nghe giảng về trình tự tiến giai của lang tộc đã là một may mắn lớn ,muốn mình đến hội đấu giá hay đến cửa hàng mua hồn thú ư,ngay cả mấy tên nghị viên cũng không mời được.
Bàng Lai do dự một hồi ,mà Bàng Lai lại coi Giang Dục như một đứa con trai yêu quý ,Giang Dục lại vì Mạc Phàm mà nhờ vả .Bàng Lai cuối cùng cũng thở dài :" Chỉ biết sai bảo người già thôi ,được rồi Mạc Phàm ,cậu đi với ta một chuyến , ta giúp cậu chọn hồn thú ".
Mạc Phàm mừng rỡ ,biết mình được lợi lớn vội vàng nói lời cảm ơn Bàng Lai cùng Giang Dục .
" Không cần cảm ơn ta đâu ,học phủ chi tranh liên quan đến tôn nghiêm của quốc gia chúng ta ,càng liên quan tới tài nguyên được phân phối trong bốn năm ,chỉ cần trận đấu này cậu dốc hết toàn lực ,làm sư trưởng thì cũng nên giúp một hai việc " Bàng Lai nói.
.....
Đi theo Bàng Lai đến cửa hàng ma pháp ,trong lòng Mạc Phàm nghi hoặc ,không khỏi đặt câu hỏi ':" Thủ tịch ,sao chúng ta không đi hội đấu giá ,cạnh tranh đồ vật không phải sẽ tốt hơn sao ? ".
Cửa hàng ma pháp trưng bày ra nhiều loại ma cụ ,bên trong có những món hàng đẹp , có thời gian đi dạo cũng sẽ tìm được những thứ kì lạ .
Nhưng bởi vì hàng từ nhiều nguồn khác nhau đến ,có rất nhiều món hàng đã qua sử dụng ,cho nên dù giá thành rẻ nhưng không có con mắt tốt để nhìn thì sẽ lãng phí tiền.
" Cậu có nhiều tiền không ? " Bàng Lai xoay đầu lại ,hỏi Mạc Phàm .
" Dạ ...rất nghèo " Mạc Phàm trả lời thành thật.
" Thế thì không được rồi ,đồ đấu giá thì tốt đấy ,nhưng ở hội đấu giá cũng có quá nhiều người có tiền ,họ sẽ đẩy giá cao một cách vô lý ,bên trong cửa hàng ma pháp cũng có nhiều đồ tốt ,để xem cậu có tinh mắt nhìn ra tốt không " Bàng Lai chắp hai tay ra sau lưng ,đi trước Mạc Phàm cùng Giang Dục ,vừa đi vừa nói với Mạc Phàm bí mật của cửa hàng ma pháp .
Bàng Lai giống như một người mua sắm có thâm niên ,mấy món đồ nhìn đẹp mắt nhưng lại bị Bàng Lai khịt mũi coi thường .
Giang Dục nói nhỏ với Mạc Phàm :" Sư phụ tôi lúc còn trẻ đã bán đồ trong cửa hàng ma pháp ,kiếm được rất nhiều tiền lời ,mọi người hay gọi sư phụ tôi là con mắt vàng (kim nhãn ) " .
" Thì ra là thế " Mạc Phàm rất chi là thán phục .
Những cửa hàng bán đồ ma pháp như này Mạc Phàm rất ít tới ,có thể ở đây tích lũy kinh nghiệm xác thực khi đi mua đồ hay gì sẽ tiết kiệm được khoản tiền lớn ,đáng tiếc Mạc Phàm ở chỗ này giống như là người mù vậy .
" Cái này ,cậu trả tiền đi " Bàng Lai chỉ vào một món đồ lơ lửng trên bàn ,nói với Mạc Phàm .
" Đây là tinh hà chi mạch. ? "Mạc Phàm hơi kinh ngạc ,nhìn xem đồ vật trên bàn ,lại lộ hẳn ra vẻ kinh ngạc .
Nói cho hợp lý thì Mạc Phàm không muốn mua phải tinh hà chi mạch giả ,những món đồ ở cửa hàng ma pháp này tuy rẻ nhưng chất lượng không tốt ,khi đến lúc đột phá thật sự mà xài phải hàng giả thì tức lộn ruột .
" Đúng vậy ,mua đi ,chỉ có bảy ngàn vạn ,không đắt " Bàng Lai nói ra.
Mạc Phàm sững sờ ,Giang Dục huých tay Mạc Phàm ,ra hiệu trả tiền .
Mạc Phàm không nói gì rút thẻ ra trả tiền.
Vị thương nhân Venice không nói một câu nào,ngay cả chào hỏi cũng không ,cầm lấy thẻ của Mạc Phàm quẹt đi một số tiền lớn.
Đã nhận đủ tiền ,vị thương nhân Venice đưa cho Mạc Phàm tinh hà chi mạch ,ngay cả một câu cảm ơn đã mua hàng cũng không có ,cúi đầu làm việc tiếp .
Đi một vòng lớn mà Bàng Lai vẫn chưa ưng ý được một cái hồn thú nào,nhưng thương nhân kia vẫn đang tâng bốc hàng của mình lên tận mây xanh ,Bàng Lai cũng không nhìn nhiều ,tiếp tục đi về phía trước .
" Cả Venice này đều không có chiến hồn nào chất lương để tâng bốc lên cả ,cũng không thể so sánh được với những cửa hàng ở Đế Đô của chúng ta ,không được nữa thì có tìm hàng thứ phẩm mà thôi ( hàng second-hand ) " Bàng Lai nói .
" Để ngài mất công rồi " Mạc Phàm bất lực nói .
" Hả ? Thứ này ...." Bỗng nhiên Bàng Lai phát hiện ra thứ gì đó ,đột nhiên đứng lại ở quầy hàng vắng khách ,ánh mắt nhìn vào khe của cửa hàng .
.....
Lối vào quầy hàng ,một tên tóc dài màu cam va vào nhiều người nhưng không thèm xin lỗi .
" Cô giáo ,trong lúc nhất thời không xác định được món này ,nên mới cố ý gọi cô tới đây để thẩm định ,dù sao giá cũng không thấp nên em chưa dám mua nó " tên con trai tóc cam nói .
" Theo miêu tả của cậu thì thứ này cũng không xấu ,không nên do dự ,ở đây có rất nhiều người có con mắt tốt ,chậm chút nữa sẽ bị người khác mua mất " người phụ nữ lớn tuổi nói.
Người này tóc đã bạc trắng nhưng mà khuôn mặt nhìn qua cũng tầm tuổi bốn mươi,được chăm sóc kỹ càng ,từ cách ăn mặc cũng được là một nguời có tiền ,đôi lông mày mang theo sự chẳng quan tâm tới cái gì ,có chút khó ở .
" Yên tâm ,đó là một quầy hàng ở trong sâu , ít người qua lại ,huống chi là em cũng không rời đi quá lâu "tên con trai tóc cam nói .
Vội vàng đi cuối cùng cũng đã đến quầy hàng .
Thế nhưng vừa đi tối ,tên tóc cam vừa muốn chào hỏi với chủ quầy hàng ,phát hiện ra có ba người phương Đông đứng ở đó .
Quầy hàng có khách đến là điều đương nhiên ,nhưng ba người này lại nhìn trúng bảo bối mà mình trước đó đã nhìn trúng ,sắc mặt cũng thay đổi .
" Trả tiền đi ,thứ này chúng ta muốn "Bàng Lai khẳng định nói .
" Được ...nhưng trong tay tôi hiện giờ không có nhiều tiền như vậy ,ngài có thể giúp tôi ứng trước được không " Mạc Phàm có do dự gì ,chỉ là giá cả vượt xa khỏi ngân sách của Mạc Phàm.
Bàng Lai nhìn trúng được một hồn thú cấp thống lĩnh ,nhưng nó có giá 300 triệu.
Trước đó mua huyết mạch, bột xương ,đã bỏ ra tám ngàn vạn ,vừa rồi mua tinh hà chi mạch tốn thêm bảy ngàn vạn ,trong tay còn lại 150 triệu .
" Đã nghèo mà còn không chịu học nhìn đồ để phân biệt " Bàng Lai tức giận nói .
Sau khi biết được đồ của Mạc Phàm mua được trong hội đấu giá ,Bàng Lai không khỏi cốc đầu Mạc Phàm một cái ,nếu Mạc Phàm biết cách phân biệt thì sẽ rẻ hơn là đi đấu giá.
Mạc Phàm cười khổ ,ngay cả bản thân cũng không có biết thường thức đồ ,ở quầy hàng này mua đồ không khéo bị lừa đến cái quần cũng không còn.
" Không có tiền thì để bọn tôi mua ,bọn tôi lấy thứ này ,đây ,cầm lấy 300 triệu đi " đúng lúc này Yake bước tới ,đưa thẻ ngân hàng cho chủ quầy .
" Là cậu à ,người anh em " chủ quầy hàng Hepburn cười nói .
" Là tôi đây ,cái hồn thú này là chúng tôi nhìn thấy trước ,chẳng qua là tôi mời trưởng bối đến trả tiền ,thật là ngại quá " Yake nói ,thuận tiện xin lỗi .
Chủ quầy hàng Hepburn nghe Yake nói như này làm cho ngẩn ngơ .
Bàng Lai là ai ,là người từng trải ,xuất thân chinh chiên từ nơi rồng rắn lẫn lộn ,nhìn vẻ mặt của chủ quầy hàng mới biết cậu thanh niên chưa có quyết định mua .
" Ai nói chúng ta không có tiền ,thứ quý giá như thế làm sao để tiểu bối trả tiền ,ta đã muốn thứ này rồi ,cậu đến sau đừng có mà không biết phép tắc như vậy " Bàng Lai cũng móc thẻ của mình ra .
Hai tấm thẻ đặt ngay trước mặt Hepburn ,không biết lấy cái thẻ nào nhưng cuối cùng đặt tay lên thẻ của Bàng Lai .
Dù sao cũng vừa mới thương lượng xong ,cậu trai kia chỉ nói không đủ tiền chứ chưa có nói không mua .
" Chủ quầy, cái này chúng tôi nhìn trúng trước ,ông lại cầm thẻ bên kia ,cũng không thể nói nổi .Qua mấy ngày nữa còn thi đi đấu đoạt bảo ,cái hồn thú này rất quan trọng với hắn ...A,đây là danh thiếp của tôi " Người phụ nữ có tuổi nói ,lại đưa ra một cái danh thiếp.
Hepbrun nhận lấy danh thiếp, xem qua không khỏi hít vào một hơi.
" Thì ra ngài là phó hội trưởng của thần điện tự do - , thất kính rồi " Hepburn trả lại danh thiếp ,không dám nhận.
" Cầm đi ,sau này có việc gì cần nhớ thì cứ gọi một tiếng ,chỉ là đệ tử của tôi đúng là trước đó có ghé qua tiệm của ông ,cũng nhìn trúng món bảo vật này ,hi vọng ông có thể giải thích với mấy vị khách này một câu " phó trưởng lão thần điện tự do mang theo vài phần hung hăng ,vênh váo nói .
Vừa nói vừa nhìn món bảo vật kia ,đúng là một món đồ tốt , giá niêm yết chỉ có 300 triệu ,quả thật là một món hời.
Trước đó có nghe Yake kể ông chủ tiếp quản quầy hàng này từ cha mình ,làm ăn có hơi thua lỗ lớn nên mới bán món đồ này đi ,vì không muốn bị tính thuế đắt đỏ từ hội đấu giá cho nên đã tự ước định giá món đồ này để bán đi .