TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Toàn Chức Pháp Sư
Chương 1203: Nguy Hiểm Ở Dưới Cát

Trans : xSnowballx

 

Có thể cảm nhận rõ cát đang dâng lên xung quang.

 

Nơi này cát cũng không dày như trong tưởng tượng ,phía trên là cát còn phía dưới là đất ,mà giờ phút này cát lại rung lên cho thấy có thứ gì đó sắp chui ra khỏi mặt đất.

 

Tốc độ của Trương Tiểu Hầu khá nhanh, quan sát từ trên cao ,có ánh hoàng hôn ,có nơi lại không có ánh nắng ,mà nhưng nơi không có ánh nắng xuất hiện những rễ cây trông như con rết màu đen ,nhuyễn trùng màu đen ,tất cả đều ở trong những nơi có bóng tối.Ánh nắng ở đâu tắt thì nơi đó có bọn chúng ,một con thú lớn không may đi nhầm vào nơi đó kết quả là nó bị những rễ cây kia kéo xuống lớp cát.

 

Không cần đoán cũng biết con thú kia rất nhanh đã trở thành một bộ xương ,máu ,thân thể ,nội tạng đều trở thành chất dinh dương cho những dạ sa phố ma này .

 

" Đi nhanh ,đi nhanh " Trương Tiểu Hầu thúc giục mọi người .

 

Thời gian mặt trời xuống núi còn nhanh hơn mọi người tưởng tượng ,nếu không đến được nơi an toàn thì những rễ cây này sẽ tạo ra một sự phiền phức lớn .

 

" Hầu tử ,làm đất cứng lại trước đi ,đừng để những cái rễ chui ra khỏi một cách dễ dàng "Mạc Phàm nói với Trương Tiểu Hầu .

 

" Được ,trong số mọi người còn ai là pháp sư Thổ hệ không ? " Trương Tiểu Hầu hỏi .

 

Có hai thợ săn đứng dậy, Trương Tiểu Hầu gọi ra phong chi dực mang theo hai người này bay về phía trước để chuẩn bị cách đối phó với phố ma.

 

....

 

Tốc độ di chuyển nhanh nhưng vẫn không nhanh bằng tốc độ mặt trời lặn ,ánh sáng lờ mờ đang thay thế dần những màu cam ban đầu,nhiệt độ cũng theo đó mà giảm dần .Bầu không khí cũng thay đổi ,không còn nắng gắt nữa mà chuyển qua tối đen ,lạnh lẽo .

 

" Mọi người đến chỗ tôi nhanh " Trương Tiểu Hầu cao giọng nói với mọi người .

 

Mọi nguời đã đến chỗ của Trương Tiểu Hầu cùng hai thợ săn ,cát ở đây được nén chặt lại cứng như đá ,khó có thể xuyên qua .

 

Nơi ánh sáng tắt có những rễ cây màu đen đâm lên khỏi mặt cát ,giờ đây cát như là biển bị vô số đàn cá tới đây quấy phá ,bắn tung toé ,bọn chúng giống như là những con quỷ xúc tu đói khát bao vây những người di chuyển qua đây.

 

Khi chúng cách đội ngũ 300 mét thì có thể thấy bọn chúng bị cản lại ,những hạt cát được nén chặt khiến chúng không thể đi qua một cách dễ dàng .

 

" Đi mau ,bọn chúng sẽ sớm tới đây thôi "Lô Phương hô lớn.

 

Mọi người không dám dừng lại ,tiếp tục di chuyển tới nơi đã nói trước đó .

 

" Để tôi mở đường " cũng là một pháp sư chủ tu Phong hệ ,Cát Minh và những người khác đều gọi người này là chuột bay.

 

Bước đi của chuột bay rất linh hoạt và nhẹ nhàng ,mượn sức gió để di chuyển cho nên không để lại một dấu chân nào.

 

" Nơi này không có vấn đề gì ,đi tới chỗ tôi.... " .

 

" Oa ~~~~ " một tiếng nổ lớn ,cát làm nổ tung một con sói màu vàng lớn ,những hạt cát rơi xuống như mưa .

 

Bên trong mưa cát có yêu ma thực vật đột ngột trồi lên từ mặt đất,tất cả cành cây của nó đều dùng để tấn công ,bao gồm cả những sợi rễ cây che giấu ở phía dưới cát .

 

Những rễ cây này tạo thành một lồng giam ,nhốt chuột bay lại ,chuột bay quay đầu lại với ánh mắt khó tin ,phát hiện mình bị những dây leo gỗ này tạo thành một không gian chết ,cảm thấy rất khó thở.

 

" Chuột bay " Lô Phương hô lớn một tiếng .

 

Cát Minh phản ứng rất nhanh ,đã hoàn thành ma pháp Quang hệ trong nháy mắt ,tạo thành hàng trăm thanh kiếm ánh sáng phóng tới chém những rễ cây cùng dây leo kia.

 

Nhưng mà rễ cây cùng dây leo quá dày không thể tạo ra một lỗ để tới chỗ chuột bay đang bị giam .

 

" Đoàn trưởng ,mau nhìn sau lưng chúng ta " Trịnh Thông cao giọng nói.

 

Cát Minh không hiểu chuyện gì ,quay đầu lại, chắc hẳn là những rễ cây cùng dây leo mọc đan xen nhau không có khe hở.

 

Mọi người tiếp tục chống đỡ ,tôi đi cứu chuột bay "Cát Minh lớn tiếng nói .

 

Chuột bay cũng lo lắng ,con đường vừa nãy nói không khả thi mấy ,năng lực nhận biết sinh vật ở dưới mặt đất còn quá yếu.

 

" Đi mau ,nếu không thì sẽ không ai thoát được khỏi nơi này đâu " Lô Phương thuyết phục .

 

" Đi theo tôi ,đừng có bước nhầm ,những sinh vật này biết bố trí những cái bẫy ,nếu chúng ta mà không may bước nhầm vào thì sẽ rất khó thoát ra được " Trương Tiểu Hầu nói .

 

Trương Tiểu Hầu không bay nữa ,đi bộ trên mặt đất , giống như là lấy thân đón sét .

 

" Mỗi một con phố ma đều có phạm vi hoạt động hạn chế " Mạc Phàm nói .

 

Phố ma là sinh vật di chuyển chậm chạm ,ngụy trang bản thân mình chờ đợi những con mồi đi qua bãi săn của mình ,một con phố ma có thể phân tán rễ cây cùng dây leo trong phạm vi 300 mét ,mà phố ma càng gần nhau thì càng khó để mà tránh bẫy ,vừa rồi chuột bay bị nhốt lại là do cách phố ma quá gần .

 

Trương Tiểu Hầu đi trước mọi người 500 mét ,xung quanh được bao phủ màu lam nhạt của phong quỹ ,số lượng không đếm hết ,có thể giúp Trương Tiểu Hầu đi hướng nào cũng có thể đạt tới tốc độ tối đa.

 

" Oa ~~~~~ "

 

Lại một tiếng vang thật lớn ,một phố ma đã bỏ lớp ngụy trang của mình để bắt lấy Trương Tiểu Hầu dám đi vào bãi săn của nó .

 

Có vô số sợi rễ cũng chui lên từ mặt đất ,thân thể của phố ma trở nên như những xúc tu có khả năng buộc chặt những rễ cây cùng dây leo lại để khoá chặt con mồi rồi kéo xuống dưới đất từ từ thưởng thức.

 

" Đi hướng khác mau " Trương Tiểu Hầu quay đầu lại hét to với mọi người .

 

Còn đường này không đi được ,cần phải tránh qua phạm vi 300 mét nguy hiểm này.

 

Tất cả mọi người đi hướng khác ,thấy thân thể Trương Tiểu Hầu xẹt qua từng đường màu lam nhạt .Những rễ cây cùng dây leo không thể tóm được Trương Tiểu Hầu ,mỗi lần gần giam được thì Trương Tiểu Hầu linh hoạt thoát ra từ lỗ hổng.

 

" Hầu tử có thể ứng phó ,chúng ta đi mau ,những phố ma kia có tốc dộ di chuyển chậm ,nếu để chúng bao vây chúng ta lại thì chỉ có chết mà thôi "Mạc Phàm nói .

 

" Cái kia....vậy ai sẽ là người đi trước dò đường ? "Trịnh Thông nói.

 

Nhất định phải có người đi trước ,phố ma rất xảo quyệt ,khi những vật sống đi vào bãi săn của nó thì bọn chúng vẫn bất động ,chỉ khi nào tới gần hoặc vào trung tâm thì bọn chúng sẽ lộ diện để tấn công ,lúc đó thì đã chạy không kịp rồi.

 

Phải có người giẫm lên " quả mìn " trước nếu không thì mọi người sẽ chết .

 

" Để tôi làm việc đó " Mục Nô Kiều nói

 

"Vậy ...'" Trịnh Thông chưa nói hết thì Mục Nô Kiều đã hoá thành một cơn gió xinh đẹp biến mất trước mặt của mọi người .

 

" Đi theo cô ấy " Mạc Phàm nói.

 

Mọi người ngay lập tức đi theo Mục Nô Kiều ,đồng thời cũng giữ khoảng cách an toàn ,tránh để phố ma tóm gọn mọi người.

 

" Trịnh Thông ,cậu khiến người ta thất vọng thật đấy " Lô Phương nhìn bóng dáng Mục Nô Kiều đi phía trước ,thở dài nói với Trịnh Thông .

 

Lúc Trịnh Thông nói ai sẽ là người đi trước thì nhìn về Mạc Phàm ,Trịnh Thông ngứa mắt nhất chính là Mạc Phàm ,từ đầu đến giờ chẳng làm thứ gì mà gái vẫn bu quanh.

 

Ai ngờ Mục Nô Kiều lại xung phong làm người đi trước làm Trịnh Thông khó xử ,là vì để một người con gái mạo hiểm đi phía trước ,hay là vì nhan sắc cùng dáng người xinh đẹp.

 

" Nếu cô ấy có chuyện gì thì cậu phải chịu trách nhiệm hoàn toàn " Trịnh Thông bị Lô Phương chất vấn nên trút giận lên Mạc Phàm .

 

" Tôi cũng đã chịu trách nhiệm với cô ấy từ trước rồi ,còn những khía cạnh khác thì cậu cũng không cần quan tâm đâu " Mạc Phàm cười ,trả lời lại .

 

Trịnh Thông tức giận khi thấy Mạc Phàm còn cười được.

 

" Bên này an toàn " Âm thanh của Mục Nô Kiều phát ra.

 

Lô Phương cùng những nguời khác đi đến chỗ của Mục Nô Kiều .

 

Đi tiếp 500 mét thì Mục Nô Kiều lại chỉ một địa điểm an toàn.

 

" Có an toàn khi để cô bé này dẫn đường không ? " Một thợ săn khoảng chừng 50 tuổi bắt đầu nghi ngờ .

 

" Nếu ông cảm thấy không an toàn thì ông dẫn đường đi " Tương Thiểu Nhứ bất mãn nói.

 

Ai dẫn là người dẫn đường thì người đó nguy hiểm tới tính mạng ,Mục Nô Kiều lại liều mạng giẫm " quả mìn " cho mọi người thế mà lão thợ săn lại dùng giọng điệu này để nói .

 

"Tôi cũng vì mọi người thôi ,cô bé đó không biết rõ chỗ đó như nào mà bảo chúng ta qua đó .Hay là vì sợ cách chúng ta quá xa cho nên sợ sẽ nguy hiểm tới tính mạng " Lão thợ săn nói .

 

" Đúng thế ,tôi cảm thấy chỉ làm qua loa mà thôi " có người đồng tình với lời của lão thợ săn.

 

" Tôi cảm thấy đi bên này sẽ an toàn hơn ,để người đi trước trở lại đây đi ,việc liên quan đến tính mang này thì để Đại Kiện làm đi " Một tên thợ săn nói.

 

" Được " Đại Kiện gật đầu ,nhìn qua rất dũng cảm ,không chút do dự đi về hướng khác ,gần nơi an toàn.

 

Đại Kiện đi được 300 mét ,Mục Nô Kiều cau mày,không biết trong đội đã xảy ra chuyện gì ,hô to lên : " Đừng đi vào chỗ đó " .

 

" Cô nhóc này ,cô muốn chúng ta bị chôn sống à ,tôi lần tu chính là Thổ hệ ,cô đứng ở đó mà không biết có thứ gì ở dưới đất ba động à " lão thợ săn nói .

 

Mục Nô Kiều sững sờ ,nhanh chóng trả lời lại :" Chỗ của tôi đúng là có một phố ma ,nhưng mà ....".

 

" Hừ ,mọi người nghe gì chưa ,cô bé cũng đã nói ở đó có phố ma ,chúng ta đi theo hướng của Đại Kiện đi ,còn cô nhanh chóng trở lại đây kẻo mất mạng .Cô xung phong dẫn đường thì chúng tôi rất cảm kích ,nhưng phải lượng sức của mình mà làm " lão thợ săn Hứa Bình Đông nói.

 

" Đừng đi nơi đó " Mục Nô Kiều thấy Đại Kiện đi hướng khác ,sắc mặt thay đổi,lập tức lên giọng .

Đọc truyện chữ Full