Trans : xSnowballx
Mọi việc diễn ra thuận lợi cho nên không bao lâu sau một bản đồ trong 5k km được vẽ ra.
Mạc Phàm nhìn vào máy tính của Linh Linh ,phát hiện ra những chấm tím lít nha lít nhít chuyển thành màu đen ,có thể thấy được số lượng bạo bụi châu chấu ma nhiều tới đáng sợ như thế nào .
" Đi mau ,những bạo bụi châu chấu ma cách chúng ta không xa " Cát Minh vẫn còn sợ hãi khi nhìn bạo bụi châu chấu ma .
Có bản đồ mới thì mọi người có thể chọn được tuyến đường mới nhanh nhất.
Mọi người nhanh chóng tăng tốc độ di chuyển ,cứ cho là bạo bụi châu chấu ma không hướng tới nơi này nhưng phạm vi ảnh hưởng của nó vô cùng rộng .Nếu không đi ra khỏi phạm vi của chúng thì bị gặm đến mức xương cũng chẳng còn .
Đi được 3 km thì có một cơn gió nóng thổi ,làm mọi người như muốn bốc cháy .
Quay đầu nhìn lại thì đã thấy bạo bụi châu chấu ma xuất hiện ở chỗ mà bọn họ đứng ở đó lúc trước. Những sinh vật ác độc này không có hứng thú với báo gấm bích khôi ,điều này cũng giúp cho báo gấm bích khôi một chiếc ô lớn ,để chúng nó trở nên vô địch ,và cũng vì thế mà số lượng báo gấm bích khôi cũng tăng lên rất nhiều.
Nhiệt độ ở sa mạc ngày càng cao ,mỗi một hạt cát đều rất nóng ,như là ở trong lò vậy ,đây là một cực hình .
Các pháp sư Băng hệ cùng Thủy hệ liên tục thi triển ma pháp để mọi người cảm thấy dễ chịu hơn trước sức nóng này .Một nhóm mười mấy người ,các pháp sư Băng hệ cùng Thủy hệ không ngừng tiêu hao ma năng thì sức chiến đấu cũng giảm đi.
" Chúng ta nhanh chóng tới trạm dịch cũ ,trước kia tốt xấu thì cũng sẽ có một vài thợ săn ở nơi đó ,còn hiện tại bị vùi lấp đã lâu như thế ,ven đường lại còn có yêu ma ,cho nên trạm dịch này coi như bị bỏ hoang " Cát Minh nói .
" Dù sao cũng phải cắm cờ ,nếu không có những pháp sư như chúng ta đặt dấu chân thì thế giới này không phải toàn yêu ma rồi sao ? "
" Hẳn là ở phía trước " Đồng Lập nói .
Đồng Lập rất quen thuộc với sa mạc ,cho nên thứ gì đó bị vùi lấp dưới cát thì đều có thể nhận ra .
Mọi người đi trên con đường an toàn , đến trạm dịch ở ốc đảo thì bọn họ cũng có thể nghỉ ngơi ,dù sao thì lúc trước trạm dịch xây ở đó ,không có nóng bức ,có thực vật cùng nước .
Trạm dịch được xây từ những tảng đá ,nhìn từ xa thì cát mới vùi lấp được một nửa ,bên ngoài còn lộ ra phòng bằng gỗ ,mái hiên cách chưa tới nửa mét .
Đồng Lập vừa đến thì chạy nhanh vào ,giống như đang tìm kiếm thứ gì đó .
Chỗ trạm dịch này không có yêu ma ,cũng chỉ có một ít những thực vật bám chắc ,không bằng một công viên nhỏ xanh tươi trong thành thị ,cho nên nóng bức cũng không giảm đi nhiều .
" Mạc Phàm ,dãy núi lửa cách chỗ này không xa đâu ,nhiệt độ ở chỗ này không bình thường " Linh Linh nói với Mạc Phàm .
Trên đường đi thì Linh Linh không ngừng điều tra ,không thể dùng máy dò nguyên tố ,sử dụng một số dụng cụ đo nhiệt độ bình thường cũng được ,gió nóng thổi từ hướng Bắc của trạm dịch ,cho nên trước đó những lão thợ săn nói nhìn từ đây sẽ thấy dãy núi lửa cách không xa.
" Ừ " Mạc Phàm gật đầu ,gọi Trương Tiểu Hầu tới ,nói :" Hầu tử ,em thử đi hướng Bắc một chút đi ,nhớ nhìn cho kĩ vào ".
" Ok, anh Phàm ,chúng ta tách ra với bọn họ ở chỗ này sao ? " Trương Tiểu Hầu nói .
" Bọn họ đi hướng Tây ,dù sao cũng là khai hoang ,sẽ phải đi sâu vào sa mạc .Trạm dịch này trước đây là một nơi an toàn cho các thợ săn cùng quân đội dừng chân nghỉ ngơi, không tính là một sa mạc rộng mở " Mạc Phàm nói.
" Thể lực của em cũng không yếu ,để em đi về phía Bắc xem sao " Trương Tiểu Hầu nói.
" Được rồi ,nhớ cẩn thận một chút " Mạc Phàm dặn dò một tiếng .
Trương Tiểu Hầu đi về hướng Bắc ,những người khác ở lại trạm dịch nghỉ ngơi .
Trương Tiểu Hầu không bay ,bay ở trong sa mạc là một lựa chọn không sáng suốt .
Đi được khoảng 1 km thì Trương Tiểu Hầu không thấy cát nữa mà là những tảng đá sẫm màu ,những vết nứt ra do nham thạch chảy ra ,thậm chí trong các vết nứt còn phụt ra lửa .
Thấy phun ra lửa làm Trương Tiểu Hầu vui mừng ở trong lòng ,xem ra là không tới nhầm chỗ.
Có thể làm cho sa mạc nóng tới nhiệt độ này thì chỉ có thánh địa nguyên tố liệt hoả ,nơi này như một nhà máy chuyên sản xuất ra số lượng lớn linh chủng ,hồn chủng Hoả hệ .Phát hiện ra thánh địa nguyên tố thì sẽ như diều gặp gió.
" Sao lại có hang động ,không phải là sào huyệt của yêu ma đó chứ ? " Trương Tiểu Hầu đi lên vị trí cao ,phát hiện một hang nhỏ đối mặt với trạm dịch .
Hang không sâu ,không như là có yêu ma ở trong .Trương Tiểu Hầu đi vào thì thấy trong này được trải một lớp lông thú ,trên lông thú còn vết cháy đen của đồ ăn ,dụng cụ sinh hoạt gỉ sét ,đao ,đá lửa ,nồi sắt .
Ngay lúc Trương Tiểu Hầu còn nghĩ đây là những thứ mà những đội thợ săn bỏ trước đó đã bỏ lại thì cảm thấy sau lưng có cảm giác nóng bỏng .
Nguy hiểm !
Trương Tiểu Hầu dùng tốc độ cực nhanh để tránh né ,một đoàn hoả diễm bay qua ,đánh vào đá làm vỡ nát .
Trương Tiểu Hầu xoay người lại thì thấy một người mặc đồ da thú đen kịt đứng ở ngoài cửa động ,tóc tai rối mù ,râu che kin mặt ,chỉ để lại ánh mắt như dã thú nhìn Trương Tiểu Hầu .
Hoả diễm còn sót lại soi sáng bên trong động ,người hoang dã thấy dáng người Trương Tiểu Hầu thì sững sờ ,hai mắt nhìn chằm chằm .
" Người người ? " người này nói không rõ ,như thể đã quên đi ngôn ngữ .
"Ngươi là ai ,tại sao lại ở chỗ này ? "Trương Tiểu Hầu cũng có chút sững sờ .
Nhìn những đồ dùng sinh hoạt ở đây đều có dấu hiệu sử dụng thì chắc đây là nơi ở của người này.
" Ta ta ta ,ngươi ngươi ,quân ,quân ta ,ở chỗ này ,quá " người đàn ông này đã hoàn toàn quên đi ngôn ngữ ,nói một câu cũng rất lâu .
Sau một phen vất vả giao tiếp thì người này đưa một huân chương cho Trương Tiểu Hầu nhìn.
Trương Tiểu Hầu nhìn thấy huân chương ,chào theo kiểu nhà binh,nói : " Hoá ra là quân nhân " .
Người này thấy Trương Tiểu Hầu chào theo kiểu nhà binh thì thân thể khẽ run lên ,cũng chào lại kiểu nhà binh .
" Ở chỗ này được bao lâu rồi ? " Trương Tiểu Hầu nhìn người đàn ông hoang dã này,trong lòng cũng gợn sóng .
" Không ,không biết " người đàn ông hoang dã lắc đầu .
" Nơi này đã bị vùi lấp 11 năm ,ông ở chỗ này ròng rã suốt 11 năm qua ư ? " Trương Tiểu Hầu thấp giọng nói.
Nghe câu hỏi này ,người đàn ông hoang dã này chảy nước mắt không ngừng.