Trans : xSnowballx
Ngồi trên xe lửa đi tới huyện Đồng Hương ,lần đầu tiên được làm giáo viên làm Mạc Phàm cảm thấy phấn khích ,những học viên này cũng có thái độ tôn trọng mình ,mặc dù lúc còn đi học thì bản thân mình còn chẳng thèm coi giáo viên ,người lớn khác ra gì .Nhưng nhìn mấy người trẻ tuổi tôn trọng mình ,cảm giác cũng không tệ .
" Đúng rồi ,đúng rồi ,cái này hơi chua ,vuốt lại ,nhớ thêm tí sức " Mạc Phàm nằm trên ghế một cách xa hoa ,chỉ vào học viên nữ luôn vui vẻ .
" Cái này đúng không thầy? Nhất định là thầy làm việc quá sức nên già rồi ,sau này nhớ phải chú ý mà nghỉ ngơi nha " vẻ mặt của học sinh nữ thành thật .
" Không sao ,không sao ,thầy còn trẻ còn khoẻ mà ...Chu Lực Tân đúng không ? Cho thầy ly nước cam ,có đá nhé " Mạc Phàm nhìn thanh niên như ông cụ non ,nói.
" Vâng ,vâng ,có liền " Chu Lực Tân vội vàng chạy đi mua .
Sắc mặt thanh niên đẹp trai lạnh lùng Bạch Hồng Phi khó coi ,thầy giáo này có phải rất giỏi trong việc sai khiến người khác đúng không?
Mà giáo viên này cũng quá trẻ rồi ,mặc dù cũng không có ít người đàn ông ở tuổi 30 chăm sóc sắc đẹp tốt thì nhìn cũng không khác những người 20 tuổi là bao.Đi theo Tiêu viện trưởng cũng là những đạo sư ở độ tuổi 40 50 và đều là những người đức cao vọng trọng ,xác suất xin được huy chương tốt nghiệp ưu tú cũng cao hơn.Cũng không biết là người giáo viên tên Mạc Phàm có đủ tư cách để trao cho bọn họ huy chương tốt nghiệp ưu tú hay không nữa .
" Bạch Hồng Phi ,thầy vừa nhìn một phát biết ngay trò là một người có tính tình kêu ngạo,đặt ra tiêu chuẩn vượt qua khả năng của bản thân .Nhưng làm việc gì cũng phải hạ mình ,không cần mơ tưởng quá xa vời ,không có người nào một bước lên tiên được đâu " Mạc Phàm rảnh rỗi không có việc gì làm thì bắt đầu giáo dục Bạch Hồng Phi .
" Vâng ,vâng ,thầy nói đúng " Bạch Hồng Phi không vui trong lòng nhưng vẫn tỏ ra tôn trọng.
Mục Nô Kiều đã thấy Mạc Phàm giả vờ diễn xuất ,cười thầm trong lòng cũng nghĩ không biết Mạc Phàm không biết xấu hổ hay không ,trước đó còn nói không làm đạo sư ,mặt đỏ tới mang tai với Tiêu viện trưởng .Giờ nhìn mà xem ,nhìn cái người đang hưởng thụ ,say mê không có cách nào kiềm chế cả.
......
Đến huyện Đồng Hương ,Mạc Phàm xem bản đồ ,phát hiện nhiều mương nước ở nơi đây đã được cải tạo .Đứng xem thì không thấy nhưng khi bay lên cao tầm 500 mét mới có thể thấy rõ sự thay đổi.
" Chúng ta ra ngoài khu vực an toàn thôi ,tìm nơi nguồn nước bị chặn " Mạc Phàm nói với các học viên.
Các học viên trở nên cảnh giác khi ra ngoài an giới ,những học viên này không giống với Mạc Phàm ,Mạc Phàm lúc còn học cấp 3 đã đối phó với yêu ma ,cũng không trải qua những lần lịch luyện sinh tử ,cho nên vừa ra khỏi khu vực an toàn thì trở nên căng thẳng .
" Mạch nước này chảy từ núi Tì Uyên ,còn mạch nước này chảy từ hồ Thanh Y ,thầy ,để em đi đến núi Tì Uyên ,nơi đó em đã từng đi qua ,cũng coi như là có quen thuộc " Bạch Hồng Phi xung phong .
" Xác định không có vấn đề gì chứ ? "Mạc Phàm hỏi .
" Chúng em đi là để lịch luyện ,nếu như việc gì cũng tới tay thầy thì còn nói chuyện làm gì nữa .Huống chúng em tham gia là để san sẻ bớt sự lo lắng cho thầy ,việc quan trọng nhất bây giờ là có thể giải quyết xong việc này " Bạch Hồng Phi nói nghiêm túc .
Những người khác nghe Bạch Hồng Phi nói xong không khỏi khinh bỉ ,trước đó còn có dáng vẻ túm thượng thiên* ,giờ thì không biết xấu hổ nịnh nọt .
" Đạo sư ,em sẽ phụ trách chỗ sông của Hứa gia ,em khẳng định là mình có thể tìm ra nguyên nhân " một học viên tự phụ không chịu thua nói.
" Đạo sư ,em tới sông Minh "
Mạc Phàm thấy những học viên này xung phong thì gật đầu hài lòng .
" Chú ý an toàn ,có chuyện gì thì phát tín hiệu,tôi sẽ đến giúp một cách nhanh nhất " Mạc Phàm dặn dò .
Làm đạo sư thì phải có nghĩa vụ bảo vệ an toàn cho các học viên của mình ,Mạc Phàm không dám làm qua loa .
" Mục Nô Kiều ,cậu đi theo Bạch Hồng Phi ,núi Tì Uyên có mật độ yêu ma cao ,tớ sợ tên nhóc này xảy ra chuyện " Mạc Phàm nói với Mục Nô Kiều .
" Được, dù sao thì núi Tì Uyên cũng có mạch nước lớn ,một mình cậu ta đi thì tớ cũng không yên tâm " Mục Nô Kiều gật đầu ,sau đó lại phát hiện ra có gì đó sai sai ,nhéo tay Mạc Phàm một cái ,sau đó tức giận nói :" Cậu cũng sai bảo tớ như những học viên của cậu " .
" Đâu dám ,hehe ,cậu là lãnh đạo ,cậu là lãnh đạo "Mạc Phàm cười lúng túng .
" Cũng không có khác nhau nhiều lắm ,tớ đi đây " Mục Nô Kiều chạy theo Bạch Hồng Phi
Nhưng Mục Nô Kiều cũng không đi cùng Bạch Hồng Phi ,dù sao cũng là học viên đang khảo hạch để tốt nghiệp .Đạo sư cùng trợ lý chỉ có việc là giữ an toàn cho các học viên ,còn những việc khác thì các học viên phải tự thân vận động .
" Thầy ơi ,giờ chúng ta làm gì ? " Nữ học viên luôn vui vẻ ,hỏi với vẻ mặt ngốc nghếch .
Mạc Phàm nhìn xung quanh đều là rừng núi hoang vắng ,đây là nơi gây ra các vụ án hoàn hảo nhất, xoay đầu lại phía nữ học viên Tào Cầm Cầm nói :" Chúng ta đi đến hồ Thanh Y tắm thôi ,thời tiết mắc dịch này nóng chết thầy mất ".
Khuôn mặt Tào Cầm Cầm đỏ lên ,những chỗ khác đều đã bị người khác chọn rồi ,không làm được gì nên chỉ có thể đi theo đạo sư ,ai ngờ đạo sư lại nói những lời này ,lời này trái với đạo đức của một giáo viên.
" A,ý thầy là thầy đi lặn một vòng ,còn trò đứng đây đợi tin tức của họ " Mạc Phàm thấy nữ học viên này nhìn mình bằng ánh mât kỳ lạ ,vội sửa lại lời .
"......"
....
Đến hồ Thanh Y ,xem nước hồ màu xanh như lụa thì Mạc Phàm mới hiểu ra vì sao người ta gọi hồ này là hồ Thanh Y .Đây là một cảnh sắc tuyệt đẹp ,đáng tiếc nó lại nằm ngoài khu vực an toàn ,nếu không sẽ có nhiều người lái xe đến đây ngắm cảnh ,một bên ngắm cảnh ,một bên trông xe ,Bây giờ người trong thành phố đều thích làm như vậy .
" Chết tiệt ,sao từ lúc làm đạo sư thì tư tưởng ngày càng bẩn thỉu rồi ?" Mạc Phàm tự trách mình ,đã làm giáo viên ,không phải là nên làm gương cho người khác ,chính trực ,cương trực sao .
" Đạo sư ,thầy nói gì thế " Tào Cầm Cầm ở một bên không hiểu ,hỏi.
" Không có gì đâu ,à mà nếu dòng nước từ hồ Thanh Y cũng chảy đến huyện Đồng Hương ,thì nó cũng tương đương với động cơ năng lượng dẫn nước đại trận tuần hoàn .Nơi này nước sâu ,mực nước lại cao ,chắc là xảy ra ở huyên Đồng Hương " Mạc Phàm nhìn hồ nước đẹp đẽ ,không khỏi cảm thán.