Trans : xSnowballx
Mạc Phàm không moi được manh mối gì từ Du Sư Sư .
Đây là điều duy nhất làm khó chịu ,một việc không có manh mối như một con ruồi bay loạn xạ làm người ta khó chịu .
Cũng may Mạc Phàm là người từng trải qua sóng to gió lớn cho nên hơi bình thản ,nhưng còn các học viên thì lo lắng ,lo cho những đứa trẻ hôn mê kia sẽ xảy ra chuyện không may ,cũng lo lắng về chuyện không hoàn thành được nhiệm vụ .
" Đi nghỉ ngơi hết đi ,ngồi ở đây cũng vô dụng thôi " Mạc Phàm nói với mọi người.
Màn đêm buông xuống ,tất cả mọi người đều đi nghỉ ngơi ,có một vài người trông giữ Du Sư Sư cho nên cũng không cần phải lo lắng nhiều .
Vừa muốn ra khỏi bệnh viện thì Tào Cầm Cầm chạy tới ,kéo Mạc Phàm lại : " Thầy ơi ,Bạch Hồng Phi tỉnh rồi " .
" Thật sao ? " Mạc Phàm vui mừng .
Mạc Phàm lập tức đến phòng bệnh của Bạch Hồng Phi ,quả thực là cậu ta đã tỉnh .
" Không sao thì tốt rồi , mà ở hồ Thanh Y thì trò thấy được cái gì ? " Mạc Phàm hỏi .
" Rất nhiều hồ điệp bay khắp mặt hồ ,hồ điệp làm cho nước không thể chảy " Bạch Hồng Phi nói .
" Thì ra là thế " Mạc Phàm hiểu ra mọi chuyện .
Hồ điệp trên mặt nước làm nước khó mà chảy ,lúc mọi người đến kiểm tra thì hồ điệp đã bay đi cho nên không có gì kỳ lạ cả .
" Quả nhiên là do Du Sư Sư giở trò ,bây giờ mọi người thay phiên nhau đi trông coi mạch nước đi ,để cho đại trận của Tiêu viện trưởng có thể hoạt động bình thường " Mạc Phàm nói.
" Tốt ,quá tốt rồi ,chúng ta có thể hoàn thành nhiệm vụ ".
" Làm tốt lắm Bạch Hồng Phi "
Bạch Hồng Phi cũng nở nụ cười ,nhưng nụ cười trở nên thiếu tự nhiên khi nghe Du Sư Sư bị bắt
....
Mạc Phàm cùng các học viên đi canh giữ ngọn núi ,chỉ cần hai ngày có nước chảy thì đại trận của Tiêu viện trưởng có thể hoạt động bình thường .
Tào Cầm Cầm không đi mà ở lại chăm sóc Bạch Hồng Phi .
Bạch Hồng Phi cũng không đành lòng để Tào Cầm Cầm thức đêm như vậy ,nói :" Cậu nghỉ ngơi đi ,tớ cảm thấy khoẻ rồi " .
" Thầy muốn tớ canh chừng cậu " Tào Cầm Cầm nói .
" Tớ ngủ một giấc thôi ,không có chuyện gì cả ,mà tớ cảm thấy nga nữ kia không có ý làm tổn thương tớ ,nếu không đã ném tớ vào rừng hoang vắng cho yêu ma ăn thịt rồi " Bạch Hồng Phi nói.
" Đúng ,nhưng mọi người đều nói cô ta là yêu ma ăn thịt người " Tào Cầm Cầm nói.
" Cậu đi nghỉ đi ,tớ không sao ,cậu nghe lời thầy ,hôm qua không có chợp mắt ,xem cậu kìa ,hai mắt đều xuất hiện quầng thâm rồi " Bạch Hồng Phi nói .
" A?? Thật sao ,nhưng...nhưng thầy đã bảo phải canh chừng cậu " Tào Cầm Cầm nói .
" Không sao đâu ,đi đi ,không thì ngủ ở bên cạnh ,không được thức khuya " Bạch Hồng Phi nói.
" Cũng được "
....
Chờ sau khi Tào Cầm Cầm đi ,Bạch Hồng Phi vẫn nhớ chuyện của Du Sư Sư .
Sau khi xác nhận Tào Cầm Cầm đã ngủ ,Bạch Hồng Phi thay quần áo đi ra chỗ của Du Sư Sư .
Lúc này ở đó vẫn có người đang canh gác ,Bạch Hồng Phi nói ra thân phận cho nên những người của đội thợ săn yêu ma thành phố không ngăn cản .
Lúc này đội thợ săn yêu ma thành phố cũng bất lực ,bắt được yêu nữ nhưng vẫn chưa giải quyết được sự việc .Cho nên cũng hy vọng Bạch Hồng Phi có thể moi được thông tin gì đó từ miệng của Du Sư Sư .
Bạch Hồng Phi tới trước mặt của Du Sư Sư ,thấy khuôn mặt tiều tụy làm trong lòng cảm thấy không chịu được .
" Là cậu " Du Sư Sư nhìn thấy Bạch Hồng Phi cho nên nên làm nguời mở miệng nói trước.
Du Sư Sư có ấn tượng với Bạch Hồng Phi hơn ,vì Bạch Hồng Phi không giống với người dối trá như Mạc Phàm .Sở dĩ thôi miên Bạch Hồng Phi là do Du Sư Sư không muốn Bạch Hồng Phi nói chuyện này ra .
" Những đứa trẻ hôn mê kia đều không có liên quan tới cô ,đúng không ,nếu không thì đến tôi cũng chưa chắc tỉnh được ? " Bạch Hồng Phi nói nghiêm túc .
Du Sư Sư cúi đầu ,khẽ cắn môi .
Bạch Hồng Phi thấy Du Sư Sư đắn đo ,chắc chắn là có chuyện gì đó rồi.
" Nếu cô tin tôi thì hãy nói cho tôi nghe sự thật đi ,cô cũng không hi vọng những đứa trẻ kia chết đi, có đúng không ? " Bạch Hồng Phi nói .
" Tôi không muốn làm tổn thương bất kì ai " Du Sư Sư nói .
" Vậy thì nói cho tôi biết đi ,vì sao lũ trẻ lại hôn mê .Còn nữa ,cô chặn lại mạch nước vì nếu nước chảy vào thì những người ở Đồng Hương trấn, Thanh trấn đều sẽ xảy ra chuyện ? " Bạch Hồng Phi hỏi .
Du Sư Sư nhìn Bạch Hồng Phi ,ánh mắt có thay đổi một chút .
" Cảm ơn cậu ,những người khác đều chất vấn ,đều nói tôi là yêu quái ,tôi làm cậu hôn mê vậy mà cậu sẵn sàng tin tưởng tôi " Du Sư Sư nói .
" Vậy nói cho tôi biết đi ,cô yên tâm ,nhất định tôi sẽ dốc hết sức để giúp cô " Bạch Hồng Phi nở nụ cười.
" Những đứa trẻ hôn mê kia đều là do nước có vấn đề ,ở đầu nguồn có một con mã não đầu nhện ,trên thân của nó có độc tố làm suy yếu con người. Có lần tôi thấy nó rót độc vào nguồn nước ,độc rất mạnh ,cho dù chảy qua nhiều nơi thì vẫn có hại cho cơ thể con người.Những người Thanh trấn nếu như tiếp xúc lâu với nguồn nước này thì sẽ dẫn đến tình trạng suy kiệt .Trẻ nhỏ thể chất yếu cho nên những tình trạng này xuất hiện sớm " Du Sư Sư nói .
" Cô nói là toàn bộ những người Thanh trấn đều bị nhiễm độc ?? Sở dĩ không phát bệnh là do thể chất tốt ? " Bạch Hồng Phi nói .
" Đúng vậy ,mã não đầu nhện là thiên địch của tôi ,tôi nghĩ biện pháp đối phó với nó ,nhưng khắp nơi đều có mạng nhện của nó ,hồ điệp của tôi không chui vào được ,không thì tôi đã tiêu diệt mối tai hoạ này từ lâu rồi " Du Sư Sư nói.
Nói như vậy thì đại trận của Tiêu viện trưởng sẽ làm mọi người cùng những đứa trẻ trúng độc nặng hơn ,Chuyện này tôi phải nói lại cho thầy của tôi mới được " Bạch Hồng Phi nói.
Bạch Hồng Phi không nghĩ tới việc này lại nghiêm trọng đến thế , còn may là không an tâm ,cố ý hỏi Du Sư Sư nếu không thì cũng không biết được chuyện này .
" À mà tại sao cô không nói cho thầy của tôi sao ? " Bạch Hồng Phi hỏi .
" Cậu ta là người nhìn qua không đáng tin ,mà mọi người coi tôi là nga nữ ,là yêu quái thì làm gì quan tâm đến lời tôi nói .Những người phụ nữ trong thôn đã khó chịu tôi lắm rồi ,hận là không thể đuổi tôi được .Tôi muốn nói cho bọn họ nghe là nước có vấn đề mà bọn họ đổ hết việc này lên đầu của tôi " Du Sư Sư thở dài .
" Được rồi ,giờ tôi đi nói cho Tiêu viện trưởng biết .." Bạch Hồng Phi nói
Du Sư Sư lắc đầu :" Cậu tin tôi thì tôi mừng lắm ,nhưng cậu không có bằng chứng thì bọn họ vẫn coi là do tôi làm.Mà để cậu chạy tới chạy lui như này ,tôi lo những đứa trẻ kia sẽ xảy ra chuyện " .
" Vậy tôi phải làm gì đây ? " Bạch Hồng Phi hỏi.
" Bây giờ cậu tới rừng núi ,đi thẳng về phía Bắc thì sẽ thấy một mảng rừng màu đỏ sậm,nơi đó giăng đầy mạng nhện .Cậu chỉ cần diệt sạch mạng nhện ,tôi sẽ để những hồ điệp của tôi bay vào đó giết mã não đầu nhện " Du Sư Sư nói .
" Nhưng mã não đầu nhện không phải thiên địch của cô sao ? Cô lại để những hồ điệp của cô chịu chết " Bạch Hồng Phi nói.
"Đừng quan tâm tới điều đó nhiều được ,trước tiên phải xử lý mã não đầu nhện trước " Du Sư Sư nói .
Bạch Hồng Phi nhìn vẻ mặt kiên định ,nghiêm túc của Du Sư Sư thì trong lòng gợn sóng ,nói :" Người dân trong trấn đối xử với cô như vậy ,mà cô còn giúp họ.Những hồ điệp kia lại rất quan trọng với cô "
" Du Sư Sư cúi đầu xuống không nói gì nữa.
Thấy bộ dạng này của Du Sư Sư làm Bạch Hồng Phi tức giận với những người dân cùng đội thợ săn yêu ma thành phố .Sự việc còn chưa tìm hiểu xong đã vội phán tội cùng như thứ ngu xuẩn kia thì Du Sư Sư đã quá nhân từ .
Nhưng mà cũng không còn cách nào khác ,mù quáng sẽ không giành được thằng lợi .
" Còn nữa ,đừng để nước chảy vào Đồng Hương " Du Sư Sư vội nói với Bạch Hồng Phi .
" Tôi ...để tôi cứu cô ra " Bạch Hồng Phi nói .
Du Sư Dư lắc đầu :" Nếu cậu cứu tôi thì mọi bọn họ sẽ nhầm tôi là thủ phạm ,chỉ cần cậu xé mạng nhện thì mọi chuyện sẽ sáng tỏ.Tôi sẽ không trốn thoát ,sẽ ở yên chỗ này ,cho dù mọi người có ghét tôi cũng được ,sợ hãi cũng được ,nơi này là nhà của tôi ,tôi muốn bảo vệ nó thật tốt ".
" Tôi nhất định sẽ giúp cô "
" Cảm ơn cậu ".
....
Dựa theo lời của Du Sư Sư thì Bạch Hồng Phi đã đến nơi rừng rậm.
Giống như lời Du Sư Sư nói ,chỗ này có một rừng rậm màu đỏ sậm đáng sợ.Bạch Hồng Phi chưa đi vào trong được bao lâu thì cảm giác trên mặt mình có gì đó .
Kéo nó ra khỏi mặt thì Bạch Hồng Phi mới thấy là mạng nhện .
Bạch Hồng Phi vui mừng ,xem ra Du Sư Sư không lừa mình .
Đi lên phía trước vài bước thì thấy trên mạng nhện có nhiều hồ điệp màu xanh, đã bị hong khô giống như là tiêu bản vậy.
Trong lòng Bạch Hồng Phi cảm thấy chua xót .
Nhất định là trước đó Du Sư Sư muốn để chúng giết mã não đầu nhện nhưng lại hi sinh rất nhiều hồ điệp.
" Thứ nhện hại người ,hôm nay tao giết chết mày "Bạch Hồng Phi xé những tơ nhện ,mặt đầy sát khí .
Hồ điệp đối mặt với tơ nhện thì chẳng khác nào lao vào hoả diễm ,sẽ có rất nhiều hồ điệp hi sinh.Bạch Hồng Phi không muốn Du Sư Sư phải hi sinh nhiều hồ điệp của mình nữa cho nên tự tay giết chết mã não đầu nhện.
Đương nhiên là Bạch Hồng Phi không quên lời dặn của Du Sư Sư ,trước tiên là xé mạng nhện để cho hồ điệp bay vào được ,tiếp đó là không cho nguồn nước tiếp tục chảy.
...
Mạc Phàm dựa người vào gốc cây ở hồ Thanh Y ,cũng sắp xếp lại mọi chuyện vì cảm thấy có chỗ nào đó không đúng .
" Thầy ơi ,lại không thấy Bạch Hồng Phi nữa rồi " Tào Cầm Cầm kêu lớn .
" Con mẹ nó ,tên nhóc này không an phận được hay sao " Mạc Phàm mắng to .
" Em lo là Bạch Hồng Phi lại chạy loạn cho nên đã gắn định vị .Thầy nhìn nè ,cậu ta giống như ở trong rừng sâu " Tào Cầm Cầm kêu lớn.
" Em thông minh lắm ,thầy đi ngay bây giờ đây " Mạc Phàm nói.