Trans : xSnowballx
Trời đã hiện ra một màu vàng ,mặt trời đỏ đang xuất hiện sau tán cây đằng xa ,ánh sáng chiếu rọi lên Thanh trấn ,nhưng người khác đều đã tỉnh .
Khi bọn họ tỉnh dậy thì thấy lũ trẻ đều đã tỉnh ,bình yên vô sự ,từng người đều quá vui mừng.Còn vì sao bọn họ lại nằm ngổn ngang mà ngủ thiếp đi thì cũng không quan tâm nhiều ,cũng không biết hôm qua đã xảy ra trận ác chiến kịch liệt ,cũng không biết là cả trấn đều được thanh nga bao phủ .
Những tro tàn cũng được gió thổi vào sâu trong rừng ,đó là những xác thanh nga ,cũng coi như là được về nơi thuộc về mình .
" Cậu muốn đổi ý sao ? " Du Sư Sư nhìn Mạc Phàm lạnh lùng .
" Cô đi đi ,về sau đừng có giết ai là được " Mạc Phàm thản nhiên nói .
Giải trừ đi trói buộc ám ảnh cho Du Sư Sư nhưng ánh mắt Du Sư Sư không rời Mạc Phàm .
Mạc Phàm thả một cách dễ dàng vậy sao ,Du Sư Sư cảm thấy Mạc Phàm đang lừa mình nên quan sát cẩn thận.
Đã qua một lúc lâu nhưng Du Sư Sư không bị sao cả.
Du Sư Sư rời đi ,Mạc Phàm không ngăn cản ,Du Sư Sư gọi cánh màu xanh bị tàn phá do hoả diễm ,chậm rãi bay lên không trung .
Một ít thanh nga bay xung quanh Du Sư Sư ,Du Sư Sư bay không vững .
Du Sư Sư quay đầu lại nhìn nhưng không thấy Mạc Phàm có ý định ra tay .
Du Sư Sư cảm thấy mình cùng những thanh nga là những tai hoạ ngầm không nên tồn tại cho dù những đứa trẻ ,người dân đều không có vấn đề gì .
" Còn chưa đi à ,tính ở lại ăn Tết hay gì ? " Mạc Phàm ngẩng đầu lên ,hừ lạnh một tiếng.
Du Sư Sư cắn môi ,dù sao cũng là nơi mình sinh sống ,nếu nói không lưu luyến thì đó là nói dối .
Nhưng mà chính tay mình phá hủy nó ,người dân cũng không tha thứ cho mình ,bản thân không phải yêu vật thật sự cho nên không thể sống bình thường ở nơi rừng hoang vắng được .Muốn tìm một chỗ ở mới cũng không biết nên đi đâu .
Vỗ nhẹ cánh ,Du Sư Sư cùng thanh nga bay vào trong rừng ,ánh nắng mặt trời không phải là thứ mà thanh nga thích cho nên chúng tăng tốc
...
" Sao thầy lại thả cô ta đi một cách dễ dàng như vậy ,cô ta đã giết đội trưởng vệ binh Phong Nghiễm Hoát " Chu Lực Tân không cam lòng nói.
Dạng yêu quái hại người này không phải nên giao cho đội thợ săn yêu ma thành phố sao ,huống hồ là mọi chuyện đã nghiêm trọng đến mức này, ngay cả hiệp hội ma pháp cũng sẽ không ngồi yên .Nói từ mọi góc độ là không nên thả yêu vật kia đi .
" Cá chết lưới rách cũng không phải chuyện tốt ,nếu giết Du Sư Sư thì những thanh nga sẽ trả thù người nơi này .Bọn chúng sẽ sinh sôi nảy nở ,ẩn hiện trong đêm ,mang theo độc tính ,mỗi mùa lại đến kiếm ăn ,nếu không khống chế thì sẽ làm vùng Giang Nam xảy ra tai hại.Để Du Sư Sư khống chế còn tốt hơn là để rắn mất đầu " Mạc Phàm nói.
Rất nhiều chuyện không cách nào đoán là sai , nếu chưa đến mức phải chết thì phải tin tưởng .
Tự nhiên cũng có quy luật của nó ,nhân quả tuần hoàn .Mạc Phàm cũng không thể để cho Du Sư Sư ,nếu thật sự có tai hoạ lớn hơn xảy ra thì Mạc Phàm cũng không biết được ,không biết thanh nga sẽ được khống chế tốt hay không thì phải xem tương lai như nào, còn bây giờ cảm thấy đúng thì làm .
Về phần Du Sư Sư phải trả giá cho hành động giết người ,thì hình phạt xứng đáng...điên rồi ,đây đâu phải toà án ,cảnh sát ,đâu có trách nhiệm với rằng buộc ,nếu là làm theo con tim thì cứu nhũng đứa trẻ cũng như vậy .
...
Du Sư Sư không dùng thanh nga để ngăn cản dòng nước nữa ,dòng nước được chảy lại .
Bạch Hồng Phi vẫn cảm thấy Du Sư Sư không lừa mình ,cố ý lấy dòng nước để thử kiểm tra mình.
Nhưng sự thật đã chứng minh ra Du Sư Sư lừa gạt Bạch Hồng Phi ,lợi dụng sự say mê sắc đẹp của mình ,lợi dụng sự non nớt thiếu kinh nghiệm để lừa Bạch Hồng Phi khiến cậu ta u mê không tỉnh lại được .
Mặt khác cũng biết được sự xảo trá của Du Sư Sư làm cho Bạch Hồng Phi cảm thấy thất vọng vô cùng .Một mặt khác là xảy nguy cơ khủng khiếp ,sự ngu dốt đã suýt chút nữa khiến Bạch Hồng Phi trở thành đồng loã .
Bạch Hồng Phi biết mình phạm sai lầm lớn cho nên cũng không dám xin huy chương tốt nghiệp ưu tú .
Thậm chí còn cảm thấy mình không xứng đáng làm học viên của Minh Châu học phủ ,không cầm huy chương tốt nghiệp mà chọn rời đi.
" Thưa thầy ,em đã suy nghĩ nếu mình cứ mãi ở trong một nơi không có yêu ma hoành hành thì trong tương lai em sẽ mất đi dũng khí để đối mặt với yêu ma ,mất đi nhãn lực để phân biệt đúng sai ...em luôn muốn nhận được huy chương tốt nghiệp ưu tú để các thế gia ,hiệp hội ma pháp cho mình một đặc quyền nhất định ,được người khác tôn kính ,được các cao nhân để mắt tới .Nhưng như thế cũng là vẻ bên ngoài ,Bạch Hồng Phi em từ trước tới nơi nay là người như nào thì bản thân em là người biết rõ nhất " Bạch Hồng Phi nói với Mạc Phàm.
Từ lúc đầu kiêu ngạo gia nhập nhóm ,đến sự giả vờ tôn trọng ,không xúc phạm vì Mạc Phàm là đạo sư .Cho đến bây giờ là những lời chân thành cùng khâm phục với Mạc Phàm.Bạch Hồng Phi biết mình còn phải học hỏi nhiều ,mà muốn học hỏi thì phải ra ngoài ,trong trường không dạy những thứ này ,cho nên Bạch Hồng Phi rời trường .
" Trò có thể nghĩ được như vậy thì một người làm thầy giáo như thầy cảm thấy rất vui ,đi là một chuyện tốt ,sự trưởng thành cũng sẽ tăng lên .Đừng đắm chìm vào việc kia nữa ,nếu như trò mà có thể tiếp xúc với con gái như thầy thì kinh nghiệm sẽ trở nên phong phú ,sẽ không bị những người như Du Sư Sư lừa " Mạc Phàm vỗ bả vai Bạch Hồng Phi.
" Thầy à ,điều mà em ngưỡng mộ nhất ở thầy không chỉ có thuận theo lòng mình mà làm ,còn là phong thái không biết xấu hổ của thầy ,cả hai thứ này em sợ cả đời khó mà học được " Bạch Hồng Phi cười.
Mạc Phàm cứng đờ ,Mục Nô Kiều ở bên cạnh nghe được cũng cười đến eo cũng không thẳng được ,chuông bạc khẽ run ,vô cùng tuyệt đẹp .
" Bạch Hồng Phi à ,thầy thấy là đời này trò không muốn tốt nghiệp rồi " Mạc Phàm trừng mắt.
" Thì đúng là em đâu muốn tốt nghiệp đâu ,tóm lại là cảm ơn thầy đã mang em đi làm nhiệm vụ tốt nghiệp .Tuy không có huy chương tốt nghiệp ưu tú nhưng chuyến đi này còn giá trị hơn là huy chương tốt nghiệp ,em đi đây, có cơ hội thì có thể đến Bạch gia nhà em chơi một chuyến " Bạch Hồng Phi nói .
Bạch Hồng Phi nói xong ,khoác ba lô hành lí rời Minh Châu học phủ .
Mạc Phàm cũng xua tay bất lực ,thật sự là không biết kính trọng thầy.
" Xem ra em rất thích làm giáo viên đấy Mạc Phàm à " Tiêu viện trưởng nở nụ cười đi tới.
Tốt nghiệp ưu tú ,thêm một danh hiệu là nhiều vinh quang hơn cho trường học ,nhưng Tiêu viện trưởng cho rằng trong tương lai Bạch Hồng Phi sẽ đạt được nhiều thành tựu to lớn hơn trên con đường của mình vẫn còn trẻ ,lại là pháp sư cao giai ,trở ngại duy nhất là sự kiêu ngạo cùng bảo thủ .Lần này rời đi cho thấy sự phá kén trùng sinh ,bay cao hơn xa hơn .
" Tiêu viện trưởng ,Bạch Hồng Phi chủ động từ bỏ huy chương tốt nghiệp ,vậy thì vị trí đó cho em nha " Mạc Phàm nói với Tiêu viện trưởng .
"......"
Tiêu viện trưởng cho Mạc Phàm huy chương tốt nghiệp ưu tú ,Mạc Phàm mà còn muốn làm đạo sư thì Tiêu viện trưởng sẽ cân nhắc .
Nhưng Mạc Phàm đã quen với việc được tự do ,để Mạc Phàm mang một đám miệng còn hôi sữa chạy nhong nhong khắp nơi thì thật là mệt mỏi.
"Mạc Phàm ,trò đi cùng ta chọn một ít trang bị ,ngoại trừ huyền xà khải giáp trên người phù hợp với thân phận trên quốc tế thì những thứ khác thật sự hơi keo kiệt .Không phải trò có rất nhiều tiền sao, ngay cả trang bị đạt chuẩn cũng không có,như này đừng có nói là học viên tốt nghiệp ưu tú từ Minh Châu học phủ của chúng ta nếu ra ngoài đường nha.Nhìn này ,đôi huyết thú ngoa từ năm nào rồi mà giờ vẫn còn đi " Tiêu viện trưởng nói với Mạc Phàm
Nghe Tiêu viện trưởng nói vậy làm khuôn mặt Mạc Phàm tối sầm lại.
Tiền đâu, mình có tiền hả ,nghèo như chó đây này ,người ta tu luyện cao giai đút tài nguyên cũng đủ cho 3 hệ ăn no là viên mãn ,nhưng còn bản thân thì sao ? .
Hoả hệ ,Lôi hệ là hệ đắt nhất ,càng lên cao càng đốt tiền .Ám Ảnh hệ thì có giá hợp lý ,còn Triệu Hoán hệ như cái động không đáy ,đổ bao nhiêu tiền cũng không đầy .Tiểu Viêm Cơ cùng lão lang cũng cần ăn ,những việc vặt mà Mạc Phàm cũng không đủ tiền mua sữa bột cho Tiểu Viêm Cơ .
Lại còn Không Gian hệ .
Không gian hệ giống như thiên khanh* ,có sự khác biệt giữa đập tiền vô với không có tiền đập vô.Ngay đâu xa ,Dương Bảo ở kim chiến đoàn thợ săn kìa ,cậu ta cũng có Không Gian hệ nhưng nghèo ,không có tiền đập vô nên phế lòi .Muốn có được niệm thạch mà không mất tiền thì là chuyện viển vông ,hoang đường ,còn đi đấu giá thì hét phát cứ 1 tỷ một lần .
1 tỷ đó ,toàn Trung Quốc mới hơn một tỉ người ,mỗi người 100 triệu cũng đủ ,chỉ để mua một thứ tăng một cảnh giới tinh thần .
May là Tiêu viện trưởng nói ,nếu người nào nói mình có tiền ,mình chả sút cho nó chết rồi.
Lại nói đến ma cụ
Một một hệ tu luyện không cái này thì cái khác như một cái hố đốt tiền không đáy ,làm gì còn tiền để mua .
" Đừng có nhìn ta chằm chằm như thế,vì trò cống hiến lớn vì trường học cho nên ta cùng viện trưởng khác đã thương lượng có thể cho trò một bảo vật của trường " Tiêu viện trưởng biết Mạc Phàm đang oán trách ,không khỏi mỉm cười.
Dù thế nào thì Mạc Phàm vẫn là người đứng đầu cả nước ,làm Minh Châu học phủ vang danh toàn thế giới ,Mạc Phàm muốn tốt nghiệp thì cũng phải có phần thưởng.
" Có cho thì cũng đứng dưới một trăm triệu ,nếu dưới thì cứ giữ lại cho các đàn em khoá sau đi " Mạc Phàm nói hững hờ
Nói xong câu đó Mạc Phàm cảm thấy mình ngầu quá ,từng có lúc vì mấy trăm vạn ,mấy ngàn vạn mà bôn ba dưới vuốt yêu ma ,cắn răng cắn lợi tranh đoạt ,hiện tại không thích thứ gì dưới 100 triệu .Chậc chậc chậc ,nhưng mà không thay đổi được sự thật mình là một người nghèo rớt mồng tơi.
---
Thiên khanh : cái hố không thể đọ sức ,có nghĩa là có sức mạnh siêu nhiên lớn và có thể đọ sức với mọi thứ .