TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Toàn Chức Pháp Sư
Chương 1252: Bí Mật Của Du Sư Sư

Trans : xSnowballx

 

" Tôi muốn chém cậu ra thành hàng vạn mảnh, nhưng bây giờ tôi cần cậu giúp " Du Sư Sư nói .

 

" Hahaha, nhờ vả tôi mà khẩu khí còn lớn như thế .Tôi không có thời gian để xen vào chuyện của người khác ,cô tìm người khác đi " Mạc Phàm không để ý đến Du Sư Sư ,vỗ vào phi xuyên ngai lang ra lệnh đi tiếp.

 

" Chờ một chút " Du Sư Sư gọi Mạc Phàm

 

" Đừng làm phiền tôi ,chọc tôi tức tôi bắt cô mang đến thẩm phán hội bây giờ " Mạc Phàm thiếu kiên nhẫn nói .

 

Đụng phải đám người nghiên cứu hội đã làm Mạc Phàm buồn bực ,sự việc của Du Sư Sư thì Mạc Phàm cũng chẳng muốn để ý ,trên người Du Sư Sư có gì giá trị với nghiên cứu hội cũng không muốn biết.

 

" Tôi đã đến lãnh địa mà cậu đã mua " Du Sư Sư nói .

 

" Cô theo dõi tôi ? " Mạc Phàm nhìn Du Sư Sư ,ánh mắt trở nên lạnh lùng .

 

Mạc Phàm miễn cưỡng tha cho Du Sư Sư vì cô ấy không phải là người lạm sát vô tội,nhưng nếu Du Sư Sư muốn dùng người nhà bên cạnh mình để làm thứ uy hiếp, thì mình cũng không khách khí tiêu diệt Du Sư Sư .

 

"Tôi chỉ đến gặp cô gái mà cậu nói có hoàn cảnh giống tôi " Du Sư Sư thấy người Mạc Phàm nổi lên hoả diễm ,mà lại là còn là liệt hà chi hoả làm Du Sư Sư sợ ,đã đốt chết hàng vạn tinh linh thanh nga của mình ,cảm giác này sống không bằng chết .

 

Du Sư Sư đã không còn người thân ,những thanh nga kia là bạn ,là người nhà nhưng lại bị Mạc Phàm giết hơn một nửa .Du Sư Sư hận không thể chém Mạc Phàm ra hàng ngàn mảnh ,vì muốn giữ an toàn cho các thanh nga còn lại mà Du Sư Sư không đụng đến Mạc Phàm .

 

" A,gặp rồi sao ? " Mạc Phàm tắt lửa trên người .

 

" Gặp rồi " Du Sư Sư nói .

 

" Thế cô muốn nói gì thì nói mau ,tôi đang gấp " Mạc Phàm nói .

 

" Tôi chỉ muốn thoát nghiên cứu hội, những người đó không coi tôi là con người ,nếu rơi vào tay họ thì tôi sẽ không có kết cục tử tế " Du Sư Sư nói .

 

" Vậy thì chỉ cần trốn tránh là được rồi " Mạc Phàm nói.

 

" Tôi.. " Du Sư Sư cúi đầu xuống ,cảm xúc thay đổi ,:" tôi chỉ muốn sống ở đó thôi ,tại sao người của nghiên cứu hội lại không buông tha cho tôi ,nếu không phải họ làm thế thì tôi cũng không giết những người khác đâu .Tôi thừa nhận, những người mất tích là tôi giết ,tôi thật sự không muốn giết họ, tôi muốn bảo hộ cho họ.Tôi chỉ muốn sống ,tôi không muốn chết ".

 

" Cô giết những người vô tội kia ,dù cho là cố ý hay vô ý thì hiện tại không có chỗ dung thân cũng là hình phạt xứng đáng " Mạc Phàm nói.

 

" Tôi đã điều tra về cậu, cậu tên là Mạc Phàm,là người mạnh nhất học phủ chi tranh .Là người giải cứu Cố Đô hạo kiếp ,cậu không sợ hiệp hội ma pháp ,càng không sợ nghiên cứu hội " Du Sư Sư nói .

 

" Cô yên tâm đi ,tôi không giúp cô được đâu " Mạc Phàm cự tuyệt .

 

Du Sư Sư nhìn Mạc Phàm ,bản thân chưa bao giờ nghĩ Mạc Phàm có thể cự tuyệt ,không lưu tình chút nào như vậy

 

" Vậy ...vậy tại sao cậu lại giúp cô gái huyết tộc kia ? " Du Sư Sư hỏi .

 

" Tôi nói rồi ,cô là gì thì đều không liên quan tới tôi ,ngay cả khi cô đẹp như vậy ,dáng người cô tuyệt ,với tôi mà nói đó là một điểm cộng...nhưng đây mới là vấn đề ,đó là những chuyện cô đã làm ,điều đó rất quan trọng " Mạc Phàm nói thẳng .

 

" Chẳng lẽ cậu không muốn biết trên người tôi có cái gì để những người của nghiên cứu hội truy tìm tôi ,nếu cậu đồng ý giúp tôi thì tôi sẽ nói ho cậu " Du Sư Sư nói .

 

Mạc Phàm suy nghĩ một lúc lâu ,đúng là trên người Du Sư Sư phải có thứ gì đó giá trị cho nên những người nghiên cứu hội mới truy tìm.Nếu không chẳng cần phải một ủy viên ra mặt ,lại còn thuộc hiệp hội ma pháp Châu Á .

 

Chuyện có thể vào tay của hiệp hội ma pháp quốc tế thì hẳn đó là chuyện lớn .Dị nhân thì thưa thớt nhưng không chỉ có một người như Du Sư Sư ,huyết tộc cũng vậy.Nếu như nghiên cứu hội muốn nghiên cứu dị nhân thì tại sao không bắt huyết tộc mà lại chỉ nhằm vào mỗi Du Sư Sư ?.

 

Theo lời Du Sư Sư nói thì bên nghiên cứu hội đã truy tìm cô ấy trong một thời gian rất dài rồi.

 

" Cô nói cho tôi nghe một chút " Mạc Phàm nói .

 

" Nhớ lần đầu chúng ta gặp nhau không ,cậu đã hỏi tôi ở một mình trong sơn dã, tại sao lại sao lại không sợ yêu ma ? " Du Sư Sư nói.

 

Mạc Phàm nhớ lại ,ngày đó nhìn cơ thể của Du Sư Sư ,dáng người rất tuyệt .Bộ ngực căng tròn ,nếu có thể tung ra đôi cánh bướm xanh nữa thì còn tưởng sẽ có nhiều nét quyến rũ khác nhau .

 

" Do cô có những thanh nga kia nên không sợ " Mạc Phàm hỏi .

 

" Không phải cái đó ,những lời tôi nói với cậu ấy " Du Sư Sư nói .

 

" Cô nói với tôi sao ? " Mạc Phàm nhớ lại từ từ ,chợt nhớ ra điều gì đó :" cô nói trên người cô có mùi thơm cho nên yêu ma không có tấn công cô? " .

 

Du Sư Sư gật đầu .

 

" Chờ một chút ?? Những lời cô nói lúc đó là sự thật ?? " Mạc Phàm kinh ngạc nhìn Du Sư Sư .

 

" Tôi có lừa cậu đâu " Du Sư Sư trả lời.

 

Mạc Phàm sững sờ ,đi đến chỗ Du Sư Sư ngửi một phát ,xem rốt cuộc là mùi gì .

 

Du Sư Sư cũng không nghĩ đến Mạc Phàm đi tới ngửi mùi trên người mình ,ánh mắt hiện ra sự xấu hổ.Nhưng cũng chỉ có người này giúp được mình cho nên vẫn đứng yên ,mặc cho Mạc Phàm ngửi.

 

" Không có gì đặc biệt ,mùi hương cũng giống những người con gái khác " Mạc Phàm trả lời.

 

" Chẳng lẽ không ngửi được mùi hương nồng đậm cay mũi sao ,vậy chẳng phải tôi đi đâu thì người ta nhìn như quái vật sao " Du Sư Sư tức giận .

 

" Cũng có ,nhưng loại mùi này giúp cô đi lại giữa đám quái vật được sao,cứ như là bọn chúng không thấy cô ? "Mạc Phàm hỏi.

 

" Có cần phải ví dụ không ? " Du Sư Sư nói.

 

" Được ,trăm nghe không bằng tận mắt thấy " Mạc Phàm nói.

 

Nếu như lời của Du Sư Sư là thật , Mạc Phàm cũng sẽ hiểu ra vì sao nghiên cứu hội không buông tha cho Du Sư Sư.

 

Yêu ma cực kì có hận thù với con người ,chúng nó có thể dễ dàng cho một sinh vật khác chạy qua lãnh thổ của mình .Có thể tha thứ cho một sinh vật khác kiếm ăn trên lãnh thổ của mình ,nhưng tuyệt đối không cho phép con người đặt nửa bước lên lãnh thổ của nó. Giống như cảm giác " thức ăn trong lồng " có thể chạy ra chạy vào ,đây là một sự sỉ nhục với bọn chúng.

 

Mà có rất nhiều yêu ma có năng lực nhận biết ,thính giác nhạy bén có thể nghe thấy tiếng bước chân của con người.Khứu giác nhạy thì có thể ngửi thấy mùi từ bên kia ngọn núi ,thị giác đáng sợ dù có bay trên độ cao 10.000 mét thì vẫn có thể nhìn rõ màu da ...còn đủ những loại khác nhau ,nghe còn đáng sợ hơn cả ba loại vừa kể trên .Cũng chính vì không biết được những năng lực kia của yêu ma khiến vô số thợ săn ,quân nhân chết thảm trên miệng của bọn chúng .

 

Mạc Phàm đã đến lòng chảo Tarim ,trạm dịch vẫn chỉ là phạm vi bên ngoài của sa mạc ,thậm chí còn chưa phải là trung tâm của sa mạc ,cho thấy muốn thăm dò một sa mạc khó đến cỡ nào .

 

Cho nên mùi hương không thể thu hút của Du Sư được sử dụng trên thân của người khác hay sản xuất ra tương tự như nước hoa thì không phải ai cũng có thể ra vào vùng đất của yêu ma sao ?.

 

Đây là bước đột phá lớn ,khó trách được hiệp hội ma pháp lại muốn tìm được Du Sư Sư .

 

....

 

Mạc Phàm mang Du Sư Sư đến mảnh đất nguyệt dương .

 

Phía tây của Phi Nguyệt giáp với ranh giới vùng Nam Lĩnh ,đây địa bàn của ngân sắc khung chủ ,ngoại trừ bộ tộc bạch ma ưng ra còn rất nhiều bộ lạc yêu ma ở Nam Lĩnh .

 

Mạc Phàm tìm được một tộc yêu ma ở Nam Lĩnh để cho Du Sư Sư thử nghiệm.

 

" Ngoạu trừ tổ của nó không thể đi vào ,nhưng tôi có thể đi bất cứ chỗ nào trong phạm vi hoạt động của bọn chúng "Du Sư Sư nói.

 

Lúc này Du Sư Sư đi vào một bụi cỏ cao ,đây là địa bàn của liệp xỉ sài yêu .Đây là một bộ lạc sẽ gây nguy hiểm cho mảnh đất nguyệt dương ,dáng người mạnh mẽ của bọn chúng có thể trèo đèo lội suối ,những năm qua cũng có một số người không cẩn thận đi tới chỗ của bọn chúng ,lúc xài đại địa chi nhị để quét sạch thì phát hiện ra có vào sào huyệt của chó rừng trong hang núi .Nếu không có đại địa chi nhị thì phải có một lượng lớn ma pháp sư mới có thể tìm ra .

 

"Ách ô ách ô ~~~~"

 

Trong bụi cỏ có một con liệp xỉ sài yêu to lớn nhìn về hướng của Du Sư Sư bằng hai con mắt lồi.

 

Mạc Phàm dùng ám tước đấu bồng để trốn trong bóng tối ,không cần lo những con liệp xỉ sài yêu phát hiện ,chỉ cần không tới quá gần .

 

Du Sư Sư đi lên phía trước ,đi qua con liệp xỉ sói đỏ, nhưng nó chẳng làm gì cả .

 

Mạc Phàm nhìn tới bụi cỏ cao có hai con liệp xỉ sài yêu màu xám đen ,mông hướng vào nhau, đầu cúi xuống cỏ ,không có tiếng động nhưng thấy đang cọ vào nhau .

 

Mạc Phàm trừng mắt

 

Mẹ nó ,hai con này đang giao phối.

 

Mà con liệp xỉ sài yêu to lớn vừa nãy giống như phát hiện ra mình bị cắm sừng ,toả ra khí tức đáng sợ ,nó xem Du Sư Sư là không khí ,không thèm để ý .

 

" Ách ao ~~~ "

 

Bỗng nhiên con liệp xỉ sài yêu to lớn phóng đi ,cắn liệp xỉ sài yêu già ,xé toạc cổ nó ra ,miệng đầy máu.

 

Liệp xỉ sài yêu già co giật, máu tươi từ trong cổ phun ra ,con cái kia thấy tình nhân đã chết cho nên phủi mông đứng dậy .

 

Con cái vừa đứng lên làm Mạc Phàm giật mình.

 

Cứ tưởng con đực là kẻ thống trị ,hình thể to lớn uy vũ ,nào biết được con cái còn hung mãnh cuồng bạo hơn ,đứng dậy cho con liệp xỉ sói đỏ to lớn mọc sừng một vuốt .

 

Liệp xỉ sài yêu đực không dám đánh trả ,chỉ đi sau mông ,dáng vẻ nịnh nọt .

 

" Hoá ra chúng nó theo chế độ mẫu hệ ..mà con cái còn mạnh hơn con đực.Con đực là hàng thừa ,chúng nó cạnh tranh nhau để được giao phối với con cái " Mạc Phàm thở dài .

Đọc truyện chữ Full