Trans : xSnowballx
Leo lên thiên quan tử đoạn thần thụ phát hiện thân cây chính cũng đã phân ra nhiều cành cây hướng những nơi khác nhau .Dù là từ thân cây chính phân nhánh ra nhưng vẫn rất to lớn ,hoàn toàn không thấy phần trên cùng .
" Có năm thân cây ,chúng ta đi hướng nào bây giờ ? "Lam Lạc hỏi .
" Đi ở giữa đi " Mạc Phàm tùy ý chỉ vào một trong số đó .
Màu sắc của năm thân cây khác nhau có phần khác nhau ,sau khi chọn màu vàng xanh thì bọn họ đi thẳng .
Gió thổi ngang mặt ,đây là lần đầu tiên Mạc Phàm leo trên thân cây ,có cảm giác ở trên trời ,cảm giác vừa leo núi vừa bay qua vách đá .Nhìn xuống dưới thấy thung lũng du thảo như đại dương màu xanh rộng lớn cùng mềm mại .
" Chết tiệt ,cái gì thế này " Triệu Mãn Duyên kêu lên một tiếng ,một thân ảnh thắt nút xuất hiện trước mặt mọi người ,những sinh vật bò xuống từ thân cây xuất hiện trước mặt mọi người .
" Giống như là sâu lông " Thần Dĩnh nói .
Thứ kia đúng là một con sâu lông ,đầu nó khá là kỳ lạ cùng xấu xí ,thân thể màu xanh lục đầy gai nhọn .Chỉ là thân thể nó dài bằng một chiếc ô tô ,điều này làm người ta khó mà chấp nhận được .
" Những sinh vật ở đây đều được thôi thúc phát triển à ,làm sao một con sâu lông lại lớn như vậy " Triệu Mãn Duyên kinh ngạc .
"Bản thân tử đoạn thụ lớn có tác dụng nuôi dưỡng các sinh vật khác ,chất dinh dưỡng mà tử đoạn thần thụ cung cấp cho các sinh vật khác thì không thể xác định được .
" Vậy chúng ta còn muốn leo lên sao ? " Lưu Tiểu Giai hơi hơi lo lắng .
Có trời mới biết ở trên còn có thứ gì to lớn đến mức khoa trương nào nữa không ,Lưu Tiểu Giai đã sinh ra nỗi sợ với cành lá của thiên quan tử đoạn thần thụ rồi.
" Vết thương của Mạc Phàm vẫn chưa lành lại,nếu bây giờ chúng ta xuống thì chẳng khác nào chịu chết " Linh Linh nói .
Cứ leo lên mãi bất giác đã cách mặt đất một khoảng cách cao ,nhìn xung quanh ,bầu trời xanh nhung trắng cũng đã ngang tầm mắt ,gió hút rít mạnh ,đủ sức làm người ta bay xa.
" Trên đó có cành " Quan Khê Khê ngạc nhiên nói .
Leo lên một ngọn núi cũng không vất vả như họ tưởng ,đến độ cao này bọn họ mới thấy cành cây.
Cành cây to lớn đến mức con người đi lại cũng không có vấn đề gì ,những nhánh cây mọc không hề có quy luật ,như những con đường ở thành phố ,không biết kéo dài đến đâu.
Lá cây cũng không tính là rập rạp nhưng mặt trời không chiếu xuống được ,trong thế giới tối tăm này ,thỉnh thoáng có ánh sáng chiếu xuống làm nơi đây trở nên đẹp đẽ cùng nguy hiểm lạ thường .
" Phốc đát phốc đát phốc đát ~~~~~ "
Có tiếng của thứ gì đó phát ra từ những chiếc lá lớn nhưng khi mọi người nhìn lại không có gì cả .
Lá cây của thiên quan tử đoạn thần thụ còn lớn hơn lá chuối ,thậm chí Linh Linh có thể nhảy lên do thân hình nhỏ nhắn của mình ,chỉ cần không giẫm mạnh cũng có thể lên được .
Âm thanh kia vẫn còn vang lên ,không giống tiếng gió thổi làm mọi người đề cao cảnh giác .
" Nghệ ~~~~~~ " .
Một tiếng kêu không thể giải thích truyền tới ,như là ở trên cao ,giống như truyền khắp những nơi khác của thân cây chính .
Tình cảnh như này không phải tốt đẹp gì ,gió thổi xung quanh làm người ta thêm lo lắng ,Triệu Mãn Duyên nhìn Mạc Phàm có vẻ rất yếu,nói. :" Cậu đi nhanh lên ,nếu như có yêu ma mạnh xuất hiện thì mấy người chúng tớ không chống đỡ nổi đâu ".
Mạc Phàm cười ,bản thân Mạc Phàm đã tốt hơn rồi,ma pháp Trì Dũ hệ của Lưu Tiểu Giai không thể so với thần thuật Parthenon thần miếu của Tâm Hạ .Có Tâm Hạ ở đây thì mấy vết thương cũng sẽ lành lại nhanh chóng .
" Có thứ gì đó luôn nhìn chằm chằm chúng ta " Lưu Tiểu Giai căng thẳng ,nói.
" Chúng ta ở địa bàn của sinh vật khác ,không có thứ nhìn chằm chằm mới là kỳ lạ .Chỉ mong không phải một chủng tộc mạnh mẽ ,hung hãn " Triệu Mãn Duyên nói.
" Nghệ~~~~ ".
Lại là một tiếng kêu khác ,lần này âm thanh gần mọi người hơn nhiều ,cảm giác sắc bén khiến cho người ta khó chịu .
" Nghệ nghệ nghệ nghệ "
Bỗng nhiên cành lá xung quanh che kín bầu trời phát ra âm thanh như sống,có vô số tiếng vỗ cánh ,tiếng kêu sôi trào .Im lặng rồi lại sôi trào .
Tàn ảnh màu vàng lướt qua ,sau phiến lá to dưới cành cây ,ở chỗ cao tối tăm hơn có con gì đó xuất hiện gần bọn họ .
" Là yêu tước " Linh Linh nói.
" Chạy mau " Mạc Phàm nói.
Triệu Mãn Duyên thi triển đồng thời ma pháp Thủy hệ cùng Quang hệ ,hình thành nên những bức tường bảo vệ ,ngăn cản những móng vuốt sắc bén của yêu tước tấn công .
Trên bức tường ánh sáng đã hiện ra vết rách ,yêu tước dùng móng vuốt sắc bén liên tục như mưa .Mặc dù có thêm ấn kí đồ đằng tăng thêm hiệu quả nhưng phòng ngự của Triệu Mãn Duyên không ngừng tan rã .
Nếu bảo vệ một người thì Triệu Mãn Duyên không sợ những đòn tấn công của yêu tước ,nhưng mà bảo vệ cả một đội ngũ thì kết giới bảo vệ cũng phải mở rộng ra.Không thể so sánh độ dày của kết giới bảo vệ khi bảo vệ một người cùng một đội được.
Lam Lạc thi triển ma pháp Phong hệ liên tục,để làm cơ thể của mọi người trở nên nhẹ nhàng hơn ,hiển nhiên là bọn họ đi vào địa bàn của yêu tước ,những yêu tước phát hiện ra cho nên rất tức giận ,tấn công theo nhóm .
" Thủy Hoa Thiên Mạc " .
Triệu Mãn Duyên liên tục thi triển ma pháp cao giai ,tiêu hao lượng lớn ma năng .Nếu không sử dụng kết giới nước thì không chống đỡ được sự công kích của những yêu ma này .
" Đi hướng này" Linh Linh ngồi trên lưng của phi xuyên ngai lang đi trước để dẫn đường cho mọi người.
Phi xuyên ngai lang liên tục nhảy lên những phiến lá to ,nhảy vài bước lên chỗ cao hơn,yêu tước ở đây không quá nhiều ,nghĩ đã vượt qua địa bàn của chúng nó rồi.
Triệu Mãn Duyên yểm hộ mọi người lên chỗ cao hơn ,quả nhiên yêu tước không đuổi theo nữa .Có vẻ như yêu tước hoạt động trong phạm vi 1500 mét cho tới 2000 mét ,cao hơn nữa không phải phạm vi của chúng nó .
" Yêu tước là sinh vật cấp nô bộc ,nhưng khi đến đây thì rất hung hãn " Mạc Phàm nói.
Yêu tước là yêu ma có thể thấy được khắp thế giới ,có khả năng sinh sản mạnh và hầu hết là được tìm thấy trong các khu rừng .Dù cho yêu tước là sinh vật dưới đáy nhưng một khi tấn công tập thể thì rất đáng sợ .
Độ cao từ 1500 mét cho tới 2500 mét cũng chỉ được coi là phần dưới chót của thiên quan tử đoạn thần thụ ,yêu tước cũng chỉ là những thứ kém cỏi ở nơi đây .Cho dù là thế nhưng khi yêu tước tấn công hung hãn cũng đã doạ bọn họ hết hồn.
" Hẳn là sơn nhân chiếm phần du thảo và phần rễ ,cư dân trên thiên quan tử đoạn thần thụ cũng không có thay đổi gì nhiều lắm " Linh Linh nói .
" Tử đoạn thần thụ cao như thế ,muốn phân ra không biết bao nhiêu cành lá thì phân ,yêu tước ở dưới tầng thấp đã hung hãn rồi ,thứ ở trên đỉnh sẽ là cái gì ? " Lam Lạc ngước đầu lên vẫn không thấy chỗ cao nhất.
Mạc Phàm cùng Linh Linh nhìn nhau ,thiên quan tử đoạn thần thụ có thể tìm ra các vết tích cổ xưa ,đồ đằng cao quý lúc trước, nó hẳn phải ở trên tán cây có mây ,lấy bầu trời làm sào huyệt .
" Em cảm thấy là chúng ta không nên leo lên đó một cách tùy tiện được ,mà không phải chúng ta tới đây để tiêu diệt sơn nhân sao ? " Lưu Tiểu Giai hơi sợ.
" Đúng là không thể trèo lên ,gặp yêu tước còn đỡ ,lên cao hơn nữa sẽ là địa bàn của những kẻ mạnh " Linh Linh nói.
Mặc dù tò mò phía trên cao của thiên quan tử đoạn thần thụ nhưng cũng phải suy nghĩ một chút về tình huống hiện tại.
Tìm được một hốc cây ,Triệu Mãn Duyên bố trí kết giới ,miễn là lúc nghỉ ngơi không bị thứ gì quấy nhiễu .
Hốc cây không nằm trên thân cây chính ,cành cây ở đây còn to hơn so với những thân cây cổ thụ trăm năm ,có rất nhiều hốc cây .Bên trong rất khô ráo ,ngoại trừ có một ít mùi tanh kỳ lạ không mấy tốt lành .
Triệu Mãn Duyên tiêu hao nhiều ma năng ,cần được nghỉ ngơi đầy đủ.Vết thương của Mạc Phàm bắt đầu khép lại ,trở nên khoẻ khoắn trở lại,có vấn đề thì cũng chỉ là ma năng.Nhất định phải an toàn mới hồi phục lại được .
....
" Vèo ~~~~~ "
Đang mơ màng thì có âm thanh truyền tới
Mạc Phàm mở mắt ra ,con ngươi đen kịt phát ra ánh sáng .
Kết giới ở hốc cây không biết xé rách từ bao giờ ,một bóng người đen thui đang bò vào ,một đôi mắt tham lam đang nhìn về hướng này ,đồng thời giơ móng vuốt về phía Lam Lạc .
Tư thế Lam Lạc thon thả ,móng gấu có thể ôm Lam Lạc rồi bỏ chạy.
" Muốn chết "
Mạc Phàm gằn giọng , ánh sáng màu bạc toả ra từ đôi mắt va chạm vào thân thểsơn nhân đạo tặc hái hoa xảo quyệt này .
" Rắc " tiếng xương gãy đáng sợ phát ra ,sơn nhân xảo quyệt bay ra ngoài ,rơi từ trên cao xuống nát bét thành thịt vụn ở cành cây .
" Ti ti ti ti "
Tiếng kêu vang lên xung quanh ,những người khác cũng đã tỉnh rồi ,khi bọn họ bước ra ngoài hốc cây thì thấy không biết bao nhiêu sơn lộ ra ánh mắt đỏ chót trong màn đêm ,cực kỳ khiếp sợ.
" Tiên sư lũ yêu tước ,chúng nó có tự trọng không mà để những sơn nhân vượt qua địa bàn của mình " Triệu Mãn Duyên chửi .
Để tránh sự tấn công của sơn nhân mà bọn họ đã vượt qua địa bàn của yêu ma khác,làm cho sơn nhân kiêng dè .Nào ngờ lũ yêu tước không có mặt mũi ,một đám bò hoang dã đi qua nhà chúng nó mà còn không đuổi.
" Đi mau " Mạc Phàm lấy lại được một chút tinh thần ,dẫn mọi người người ra ngoài .
Nhìn xuống dưới thấy nhiều bóng đen ở dưới những cành cây ,sơn nhân leo như khỉ trên các cành cây, tốc độ nhanh hơn bọn họ không biết bao nhiêu lần .