TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Toàn Chức Pháp Sư
Chương 1356: Vào Lại Sát Uyên

Trans : xSnowballx

 

Mạc Phàm để Triệu Mãn Duyên cùng Linh Linh ở lại Bắc Cương ,một mình đi tới cố đô Tây An .

 

Đến hiệp hội ma pháp Tháp Chuông ngay trong đêm,Mạc Phàm tìm được Hàn Tịch. Hàn Tịch đang nghiên cứu một số thứ cổ xưa ,ngạc nhiên khi thấy Mạc Phàm xuất hiện .

 

Nhắc mới thì sau khi xảy ra thảm hoạ thì Mạc Phàm chưa tới Cố Đô ,thành phố này vẫn đang trong quá trình xây dựng lại và khôi phục lại sự phồn vinh như ban đầu.Người dân ở đây rất kiên cường ,không lựa chọn rời đi nơi khác ,nhưng vẫn thiếu một cái gì đó ,vẫn cần một ít thời gian để lãng quên đi .

 

" Đã xảy ra chuyện gì sao ? " Hàn Tịch hỏi.

 

" Các ông vẫn luôn tính toán vị trí sát uyên đúng không ? " Mạc Phàm hỏi.

 

Sau khi biết được sát uyên có thể dẫn tới lăng mộ của cổ lão vương ,Hàn Tịch có phái người chú ý không gian sát uyên di chuyển .Có một số việc mà Hàn Tịch không muốn xảy ra thêm lần nào nữa.

 

" Đúng vậy ,có tính toán " Hàn Tịch gật đầu.

 

" Hiện tại thì nó ở đâu ? " Mạc Phàm hỏi nghiêm túc .

 

" Cậu chờ một lúc ".

 

Hàn Tịch đi một lúc ,không lâu sau cầm theo một cuốn sổ ghi chép dày .Bên cạnh có một vị học giả ,giống như học giả Không Gian hệ ,một bên giảng giải cho Hàn Tịch nghe ,Hàn Tịch lắng nghe một cách cẩn thận .

 

" Lần di chuyển sắp tới vừa vặn là vào ngày mai ,ngay lúc hoàng hôn ,ngay tại vị trí này ...." Hàn Tịch chỉ vào bản đồ .

 

Toạ độ của sát uyên vẫn luôn do Hàn Tịch sai người kiểm soát ,đồng thời cũng không để ai biết được quy luật di chuyển của không gian sát uyên.Nhưng mà Mạc Phàm hỏi thì đó là chuyện khác.

 

" Tôi đến đó một chuyến " Mạc Phàm nói.

 

" Đến đó ??? Cậu muốn vào sát uyên ??? Cậu vào sát uyên để làm cái gì ???" Hàn Tịch hỏi một lúc mấy câu .

 

" Có chuyện cần hỏi thẳng mặt ,tôi đi đây ,ừm , khá gần thành phố Cam Tây .Đi máy bay thì sẽ tới đó nhanh " Mạc Phàm nói.

 

...

 

Mạc Phàm không ở lại Cố Đô quá lâu ,nhân cơ hội tới thành phố Cam Tây .Không gian sát uyên sẽ xuất hiện cách thành phố này 200 km vào lần tới .

 

Đến ngày thứ hai ,Mạc Phàm đặt chân tới vùng đất hoang vu , sát uyên tới sớm hơn Mạc Phàm .Sát khí cuồn cuộn ngập trời có thể nói là ma vương giáng lâm ,người bình thường sẽ không bao giờ dám bước vào sát uyên .

 

Không có vong linh gần sát uyên ,bây giờ vong linh sẽ không xuất hiện dễ dàng trên đất của người sống .Thân ảnh Mạc Phàm nhỏ bé bước tới lối vào lò địa ngục tối tăm này ,hoàn toàn như là bước vào một thế giới thần bí đáng sợ .

 

Mạc Phàm đứng trước bên bờ sát uyên ,hít một hơi thật sâu ,nhìn xuống thấy vong linh đầy oán niệm ,cuồng bạo ,đói bụng ,cừu hận ,tham lam .Chúng nó quay chậm theo sát uyên tạo thành một đại dương đau khổ vô tận .

 

Mạc Phàm đã từng nhảy một lần ,cũng biết là mặt dây chuyền tiểu nê thu sẽ toả ra hào quang bảo vệ mình khi rơi vào trong .Nhưng loại sợ hãi trước mặt ập tới thực sự làm người ta không muốn trải qua lần thứ hai.

 

Nhắm mắt lại ,sát khí vẫn không giảm .

 

Mạc Phàm nhảy xuống ,thân thể bị cuốn vào biển xác một cách mạnh mẽ.

 

.....

 

Rơi xuống không gian màu đen ,Mạc Phàm đi theo mặt đất màu đen cằn cối tiến về phía trước .Trên đầu vẫn là ngàn tỉ thi quần ,tạo thành những đám mây tối om ,nhúc nhích từ từ .Rơi xuống dồn dập như mưa gần xung quanh Mạc Phàm ,biến thành từng bãi thịt nát chuyển động .

 

Mạc Phàm tiếp tục đi về phía trước ,đi đến bạch mộ chi cung ,ngôi mộ trơ trọi hàng ngàn năm vẫn không hề thay đổi ,vẫn làm cho Mạc Phàm có cảm giác ớn lạnh.

 

Sau khi bước vào cánh cửa bằng đồng ,đôi mắt tà nhãn vẫn ở đó .

 

Đi qua phòng trưng bày ,không có gì ngăn cản ,đi qua rất suôn sẻ.

 

Vĩnh sinh yêu liên đã không còn ,đại sảnh cũng không có gì ngăn cản được Mạc Phàm .

 

Đi qua cầu cửu tử nhất sinh ,tùy ý lựa chọn một cầu ,cầu này không dẫn Mạc Phàm tới tử môn ,mà dẫn thẳng tới huyết sắc tế đàn ,đến huyết sắc vương toạ .

 

Mạc Phàm chưa tới huyết sắc tế đàn ,đây là lần đầu tiên bước vào đây .Hoàn toàn là màu đen ,trơn bóng tới mức có thể thấy được bóng của mình .Được bao quanh bởi vũ trụ hắc ám, lạnh lẽo ,hư vô ,tồn tại vĩnh cửu .

 

Huyết sắc tế đàn trôi nổi trong hư vô ,đang lay động chậm .Nếu không nhìn từ trên cao xuống thì sẽ không phân biệt được đâu là lên ,đâu là xuống , đâu trái đâu phải .

 

Trên huyết sắc vương toạ ,một khôi giáp đen ngồi ở đó ,bên trong trống rỗng .Vẫn duy trì một tư thế ngồi không thể phân biệt được đâu là trầm tư ,đâu là ngủ .Giống như là một bức tượng điêu khắc ,khí thế như Thái Sơn .

 

" Tổng giáo quan " Mạc Phàm nhìn khôi giáp đen ,tâm tình lại gợn sóng mấy phần .

 

" Ngươi không phải con cháu của ta " âm thanh chất phác của Trảm Không truyền tới ,bên trong khôi giáp đen trống rỗng nhưng có thể thấy được đôi mắt loé lên.

 

" Khả năng tôi không phải người Bác thành chính tông đi ,nhưng tôi là học sinh của ông "Mạc Phàm nói .

 

Cổ lão vương không trả lời .

 

Mạc Phàm biết " người " mặc bộ khôi giáp này không hẳn là vị vua vĩ đại ,tàn bạo .Vẫn còn kí ức cùng linh hồn của tổng giáo quan Trảm Không ,người đã thề bảo vệ Bác thành.

 

Đi tới Thiên Sơn cứu Tần Vũ Nhi ,đều này đã đủ để chứng minh nhận thức kia là Trảm Không .

 

Hơn nữa khi Mạc Phàm đi trên cầu cửu tử nhất sinh thì cũng không bước vào tử môn ,cái này mà nói cũng là một hành động nhân từ .

 

" Một thị trấn nhỏ ở Bắc Cương bị vong linh quét sạch ,toàn bộ người trong thôn trấn chết đi hoá thành vong linh ....đây là do thủ hạ của ông gây ra sao ? " Mạc Phàm chất vấn.

 

" Người " trước mặt là quân vương của đế quốc vong linh ,có lẽ ngay cả Hàn Tịch cũng không nghĩ đến Mạc Phàm bước vào sát uyên một lần nữa chỉ để hỏi chuyện này .

 

So với nhiều tai nạn khác thì việc một thôn trấn chết hết thì có vẻ chỉ là chuyện nhỏ không đáng kể ,nhưng theo Mạc Phàm thì điều này còn nghiêm trọng hơn so với bất kỳ tai nạn nào .

 

Nếu việc này do vong linh Cố Đô là thì cục diện vong linh lại bị phá vỡ ,vong linh sẽ không còn ở yên trong lăng mộ nữa.Bọn chúng sẽ xâm phạm vùng đất của người sống một lần nữa ,đồng nghĩa với việc cổ lão vương lấy thân phận minh vương tuyên chiến với nhân loại ,kéo người sống vào vực sâu của cái chết .

 

Đây là điều mà Mạc Phàm không muốn nhìn thấy .

 

Nếu cổ lão vương trả lời là : Đúng vậy .

 

Thì Mạc Phàm sẽ tuyên chiến với cổ lão vương ở đây, cho dù bên trong là người mà mình kính trọng ,thì Mạc Phàm cũng sẽ lấy thân phận người sống cùng vong quân này chiến đấu tới cùng .

 

" Không phải " cổ lão vương trả lời .

 

Khuôn mặt vô cảm của Mạc Phàm cũng có chút biểu hiện ngày xưa ,thở phào nhẹ nhõm .

 

Trong lòng Mạc Phàm cực kì sợ ,sợ bên kia trả lời khẳng định ,phải nói ra những lời kia ,phải hoá thành ác ma ngay ở chỗ này .Thực tế thì Mạc Phàm không chắc chắn ,cho dù hoá ác ma thì cũng không phải đối thủ của vong quân .

 

" Tần Vũ Nhi muốn gặp ông ,dù cho ông có trở thành hình dạng gì "Mạc Phàm nói .

 

Tần Vũ Nhi trở về với cuộc sống của mình nhưng lại chờ đợi trong cô độc ,Mục Ninh Tuyết thường xuyên đến gặp Tần Vũ Nhi ,cùng nói chuyện ,có thể thấy...

 

Khuôn mặt cổ lão vương chậm rãi hiện ra từ khôi giáp trống rỗng ,đó là khuôn mặt của Trảm Không .Làn da xám,trong suốt tới mức có thể được mạch máu đen đan xen .

 

Nhưng rất nhanh khuôn mặt đó lại ẩn đi ,lại nhìn thấy đôi mắt khinh thường tất cả .

 

Dần dần đôi mắt cũng biến mất ,chỉ còn lại khôi bào màu đen duy trì tư thế ngồi trên huyết sắc vương toạ ,không có sức sống ,uy nghiêm như núi .

 

" Tổng giáo quan ..." Mạc Phàm kêu lên ,tâm tình lại ngổn ngang .

 

Không có âm thanh trả lời ,chỉ có tiếng của Mạc Phàm vang vọng trong huyết sắc tế đàn .

 

" Cảm ơn ông đã dạy tôi rất nhiều thứ " Mạc Phàm bước về sau một bước ,thi hành quân lễ như lúc được rèn luyện ở núi Tuyết Phong ,:" Tôi có nói với Trương Tiểu Hầu rằng mỗi người đều có trụ cột tinh thần riêng của mình.Trương Tiểu Hầu không bối rối khi gặp khó khăn lớn ập đến ,trời có sập xuống thì vẫn chống đỡ được ,sẽ không bao giờ gục ngã .Trương Tiểu Hầu nói tôi là trụ cột tinh thần của em ấy ,khi đó Trương Tiểu Hầu cũng hỏi lại tôi ,tôi lại không biết mình có một người như thế không ,cuối cùng tôi không trả lời ".

 

Khôi bào màu đen vẫn không có động tĩnh gì ,Mạc Phàm hoàn toàn tự nói với bản thân mình.

 

Chờ sau khi âm thanh vang bớt đi ,Mạc Phàm mới tự cười khổ chế giễu :" Tôi cũng đã nói với nó ,nhiều lúc tôi đóng vai một nhân vật bất lực ,run lẩy bẩy như này ".

Đọc truyện chữ Full