Trans : xSnowballx
Lúc tỉnh lại Mạc Phàm cứ ngỡ đang nằm trên giường của mình,loại cảm giác ngủ say vô thức đã ít đi kể từ khi tu luyện ma pháp.Dù minh tu cũng giống ngủ say ,vẫn là nghỉ ngơi ,nhưng vẫn còn duy trì được ý thức.Bảo đảm bản thân không bị thiên thạch đụng trúng hay bị ám ma pháp đánh lén ,bị Hắc Giáo Đình lau cổ gì đó .
Hoá ra tối qua Mạc Phàm không phải ngủ ở nhà ,mà là ở trên giường do người Hắc Giáo Đình sắp xếp.
" Tỉnh rồi sao ? "Một âm thanh ôn hoà dịu dàng của cô gái truyền tới.
Mạc Phàm mở mắt ra nhưng cảm thấy đau đớn, trên mắt còn có vết kền kền mổ ,suýt chút nữa thì bị móc ra .Vết thương còn chưa khép lại ,không cách nào mở mắt hoàn toàn ,chỉ có thể híp lại .Nhìn được một chút thấy một người con gái có tướng mạo vừa thuần khiết lại vừa chín chắn ,hẳn là chưa quá tuổi 30 .Nụ cười nhàn nhạt làm cho người ta có cảm giác thân mật cùng ôn hoà.
Từ âm thanh thì Mạc Phàm đoán đây là nữ áo lam chấp sự lúc đó ,chỉ là Mạc Phàm không nghĩ tới là một người hiền lành.Cũng không biết dưới khuôn mặt hiền thê lương mẫu đã giết hại bao nhiêu người vô tội ,không thì làm sao mà lên được áo lam chấp sự.
" Cảm ơn cô đã cứu tôi " Mạc Phàm trả lời .
" Tiện tay thôi ,không quan trọng lắm.Đồng bạn của tôi đã ra ngoài ,tôi chờ yên ở đây ,không có việc gì thì đi dạo một vòng bên ngoài đi ,như vậy mới tốt cho việc hồi phục của cậu " nữ áo lam nói.
Mạc Phàm đứng lên ,vẫn không mở hoàn toàn đôi mắt ra ,dùng tay sờ mặt mình .Toàn là vết thương ,đối phương lại không quấn băng cho mình ,nhất định là rất khó coi.
" Trên mặt cậu có nước bọt độc của kền kền,chữa trị bình thường không cách nào khôi phục hoàn toàn.Chờ cho đến khi xong việc thì đổi thân phận khác tới Parthenon thần miếu một chuyến ,nơi đó có thể khôi phục dung mạo của cậu.Hiện giờ Parthenon thần miếu có một ứng cử viên khác điểu khiển ,người đó hận chúng ta tới tận xương " nữ áo lam kiên trì nói với Mạc Phàm .
" Có thể khôi phục là tốt rồi ,đúng rồi ,tôi còn chưa kịp tới dẫn độ thủ phục mệnh " Mạc Phàm đột nhiên nói.
" Dẫn độ thủ yêu cầu chúng tôi xử lý sạch chuyện của cậu,nếu có sống sót thì đến chỗ chúng tôi .Mà cậu cũng coi như là may mắn ,đúng rồi ,các cậu đụng độ với người của thẩm phán hội như nào.Nhiều áo lam,hắc y đều bị giết ,người chăn cừu là cao thủ dẫn độ giả " nữ áo lam hỏi.
" Chúng tôi không gặp phải người của thẩm phán hội ,chỉ gặp được một thanh niên .Cậu ta giống như vẫn luôn đi theo người chăn cừu ,phát hiện người chăn cừu đang gọi ra thêm con minh quân oa nữa thứ hai thứ ba .Thì ra tay ngay lập tức ,thanh niên đó rất lợi hại ,tôi còn tưởng mình chết rồi " Mạc Phàm nói.
" Số cậu may thật ,tia sét xuyên qua cơ thể không trúng nội tạng ,đoán chừng đối phương cũng tưởng cậu chết cho nên cũng không để ý .Nhưng mà nếu chúng tôi tới chậm thì cậu cũng đã bị kền kền ăn rồi ,mùi vị không dễ chịu chứ ? " Nữ áo lam chấp sự nói.
Mạc Phàm cười ngượng : " kỳ thật tôi chả cảm giác được ,chỉ cảm thấy trên người có rất nhiều thứ ".
" Cậu còn cười được nữa " nữ áo lam chấp sự cũng không nhịn được cười ,cảm thấy tâm người này hơi lớn .
" Mà cô tên gì ? " Mạc Phàm hỏi .
" Lam Biên Bức "nữ áo lam chấp sự nói.
" Há ,tôi không hỏi mật danh của cô " Mạc Phàm nói .
Nữ áo lam chấp sự sững sờ ,thấy ánh mắt đối phương vẫn không dời đi.Né đi ánh mắt ,nói nhỏ :" Cậu biết đấy ,giáo hội của chúng ta không hỏi đến tên " .
" Tôi tên Bắc Lộc ,tên thật là Phạm Mặc " Mạc Phàm nói.
" Tôi tên Lam Biên Bức ,tên thật ...tên thật..."nữ áo lam cảm thấy ánh mắt chân thành của người chỉ có thể mở nửa mắt,do dự một lúc ,nói :" Cậu vẫn gọi tôi là Lam Biên Bức đi " .
" Cô từng giết bao nhiêu người ? " Mạc Phàm hỏi.
Nữ áo lam chấp sự sững sờ ,chưa theo kịp lời nói của Mạc Phàm ,qua hồi lâu mới nói :" một người ".
" Một người ? Vậy làm sao cô lên được áo lam chấp sự ? " Mạc Phàm hơi kinh ngạc ,từ ngữ khí của Lam Biên Bức thì không giống như đang nói dối .
" Mạng sống của nhiều người rẻ mạt ,một nghìn người cũng không đáng là bao .Tôi giết một người ,đó là phó tướng quân ở một hải cứ điểm thành quan trọng ở Địa Trung Hải "Lam Biên Bức nói
" Sự kiện biển đỏ ? " Mạc Phàm hỏi
Mạc Phàm biết rõ Hắc Giáo Đình làm việc máu tanh vĩ đại xưng là thịnh điển.
" Ừm " Lam Biên Bức gật đầu.
" Tôi không tham gia vào sự kiện đó ,làm sao cô làm điều đó được ?" Mạc Phàm hỏi .
" Phó tướng quân kia là chồng của tôi " Lam Biên Bức nói.
Mạc Phàm cũng bất ngờ ,nhìn người phụ nữ thuần khiết cùng trưởng thành ,qua một lúc thì cười toe toét :" Nói cách khác thì hiện tại cô đang độc thân ? ".
Lam Biên Bức há miệng ,nhìn Mạc Phàm không khác gì kẻ lập dị ,cười khúc khích, cả người toả ra sức quyến rũ của người trưởng thành nhưng như con gái chưa va chạm nhiều.
" Đi ra ngoài một chút đi,không phải cô vừa nói muốn vận động nhiều một chút hay sao ? " Mạc Phàm nói .
" Được " Lam Biên Bức đỡ Mạc Phàm đứng lên ,đang muốn ra ngoài thì nhớ ra gì đó ,nhìn Mạc Phàm nghiêm túc .
Trong lòng Mạc Phàm nổi nhọt ,có cảm giác không ổn .
Thân phận này là giả ,lý do Mạc Phàm tiếp tục nói chuyện với người phụ nữ này là một đòn phủ đầu ngăn không cho đối phương hỏi những câu khó có thể trả lời .
" Cậu từng giết bao nhiêu người ? " Lam Biên Bức hỏi.
Mạc Phàm ngoài mặt không biểu hiện gì ,trái tim nhỏ bé ổn định lại .Một nụ cười xuất hiện trên khuôn mặt đầy thương tích kia ,nói :" Nhiều quá đếm không xuể ,đa số là đồng liêu ,cách này bò lên rất nhanh ".
" Ồ ,vậy thì cậu với tôi đều cùng một loại người rồi " Lam Biên Bức nói.
Mạc Phàm hiểu lời nói này ,nụ cười vẫn không thay đổi .
Đối phương không nghi ngờ gì về thân phận này của mình ,quả nhiên mất đi khuôn mặt đẹp trai ,chính trực thì trở thành một người tội ác tày trời .
" Đây là đâu ? " Mạc Phàm hỏi.
Sau khi bước ra khỏi nhà thì Mạc Phàm thấy đây là một thôn xóm bình thường .
Ở đồng bằng phía Bắc ,có cứ điểm tồn tại ,rất nhiều thôn xóm đều ở những nơi vắng vẻ .Uy hiếp bọn họ chủ yếu là thú hoang Bắc Cương ,cứ điểm thành làm cho thú hoang Bắc Cương ở ngoài hoàn toàn .Vì muốn đến nơi sinh sống tốt hơn mà các thôn xóm chọn ở chỗ không nằm trong khu vực an toàn ,trồng một số loại cây phù hợp với đất ,như là hoa quả ,cây thuốc ,lương thực .
Phía sau Trấn Bắc quan có khá nhiều những ngôi làng to nhỏ ,thôn trấn ,thành phố nhỏ.Theo lệnh sơ tán thì người dân đang đi về phía Nam .
Phía Nam có thành phố Phi Hoàng ,là trung tâm quốc phòng ,quân sự ,kinh tế ,cũng là trung tâm kinh tế của Bắc Nguyên .Còn có nơi tị nạn dưới lòng đất có thể chứa đủ tất cả người dân Trấn Bắc quan .Giả như cứ điểm thành Trấn Bắc quan thất thủ thì nơi tị nạn dưới lòng đất của thành phố Phi Hoàng là nơi an toàn nhất ở Bắc Nguyên .
" Thôn Lật Nham " Lam Biên Bức trả lời.
" Mấy người mở cánh cửa minh giới ,hô hoán minh quân oa ở nơi này sao ? " Mạc Phàm hỏi.
" Cậu đừng hỏi cáu này " Lam Biên Bức nó.
" Há ,nói sơ sơ là được rồi " Mạc Phàm nói .
" Dẫn độ thủ không dạy cậu không được phép hỏi nhiệm vụ của đồng liêu sao ? " Lam Biên Bức không vui ,nói.
"Không sao ,chờ tôi lên chức dẫn độ thủ trong tương lai ,tôi đem cái quy tắc này vào sọt rác .Mọi người điều làm việc vì giáo hội,muốn đoàn kết ,muốn giúp đỡ nhau,đều sẽ thành một đoàn thể nhỏ .Rất dễ dàng bị kẻ địch tiêu diệt từng bộ phận ,hơn nữa nếu để người thẩm phán hội hay phản đồ trà trộn vào.Muốn điều tra cũng rất khó khăn ,chỉ có thể cầu khấn bọn chúng đừng thâm nhập vào cao tầng của chúng ta " Mạc Phàm hờ hững nói.
" Lá gan của cậu lớn thật ,dẫn độ thủ mà nghe được mấy câu này thì đầu cậu cũng chẳng còn đâu .Tôi sẽ xem cậu là nội gian ,quy củ thì không tuân theo ,ăn nói thì lung tung " Lam Biên Bức nói.
" Tôi dựa vào hoàn cảnh mà xem xét ,tôi cũng hy vọng giáo hội sẽ ngày càng trở nên rực rỡ và có thêm nhiều quyền lực hơn .Nhưng mà một số chế độ thực sự quá bảo thủ cùng lạc hậu " dáng vẻ Mạc Phàm chỉ điểm giang sơn .
Lam Biên Bức nghe những câu này của Mạc Phàm cũng không có biện pháp nào ,không có cách nào tốt hơn là mang Mạc Phàm đi một vòng ,xem người nơi này có sơ tán hay không .
Sau khi quan sát một lúc thì Lam Biên Bức thấy người ở thôn xóm này chấp hành chậm ,tối nay mới tiến hành sơ tán .Rất nhiều người già không muốn đi ,bọn họ không nỡ rời đi mảnh đất của họ ,đối với bọn họ mà nói thì bỏ đi thực vât cực khổ trồng bán lấy tiền không khác gì giết bọn họ cả.
May những người địa phương cưỡng chế mang những người này đi ,điều này cũng làm quá trình sơ tán bị trì hoãn .
Mạc Phàm cũng quan sát ,từ phía sau Trấn Bắc quan tới thành phố Phi Hoàng thì e rằng những người này phải mất tới 5 ngày.
Điều này lại càng làm trong lòng Mạc Phàm như thêm lửa đốt ,rõ ràng Trấn Bắc quan không đủ binh lực.Nếu như xuất hiện minh quân oa thứ hai nhất định sẽ trở nên hoang tàn ,lúc đó khiên phu minh giới giống như người thu gặt ,điên cuồng đoạt mạng sống của con người.
" Ồ ,nơi này còn một tên quỷ nhỏ " Lam Biên Bức đi trong xóm ,thấy một đứa trẻ bảy tám tuổi đang ngủ trên đống rơm .
Chỉ sợ đứa nhỏ này là cô nhi ,cũng không có ai phát hiện ra không nằm trong đội ngũ di chuyển .
" Muốn chết ,vậy thì để tôi tiễn nó một đoạn ,tránh đến lúc đó nó đau đớn "Mạc Phàm cười cợt,đi tới đứa nhỏ đang ngủ say.
" Đừng ,làm thế chúng ta sẽ bại lộ thân phận sớm , cậu lên chức áo lam kiểu gì vậy " Lam Biên Bức ngăn cản ,nói.
" Khà khà " Mạc Phàm nở nụ cười ,nhìn về phía Bắc ,phát hiện bầu trời đêm phát ra minh quang .
Mạc Phàm nhíu mày ,xem ra nam áo lam kia đã mở ra cánh cửa minh giới .
Phải nghĩ biện pháp ngăn cản ,nếu không những người dân làng đang di cư như lừa này sẽ gặp nạn .