Trans : xSnowballx
Lam Biên Bức cùng Tử Quỷ đều kinh ngạc ,nhưng Tử Quỷ cũng khá bình tĩnh ,hỏi một cách bình tĩnh :" Làm sao mà ngươi lại biết ? ".
" Ta giết nữ đồng bạn của hắn ,ép hắn ăn trái tim của nữ đồng bạn .Chơi vui quên luôn cả lối về ,không cẩn thận để hắn chạy mất " Mạc Phàm nở nụ cười ,nụ cười làm các áo đen giáo sĩ xung quanh sởn cả tóc gáy.
Cái tên Bắc Lộc này hoàn toàn là một người điên .
Tử Quỷ tin Mạc Phàm ,trừng mắt những thủ hạ xung quanh .
" Làm sao chúng ta lại bị người của thẩm phán hội phát hiện " Tử Quỷ khiển trách .
Tử Quỷ cũng không hoài nghi Mạc Phàm ,trước đó Mạc Phàm vẫn hôn mê ,nửa sống nửa chết .Không thể dẫn người thẩm phán hội tới được ,thứ hai là nếu Mạc Phàm dẫn tới thì tại sao lại nói ra ,chiếm được lòng tin thì hơi thừa.
" Để ta đến đi ,nếu muốn gia nhập cùng các ngươi thì ta cũng phải thể hiện ra giá trị của mình chứ " Mạc Phàm nói với Tử Quỷ.
" Được ,nhưng trước đó đừng động thủ ,thăm dò xem có bao nhiêu người " Tử Quỷ nói cẩn thận .
Bây giờ người của thẩm phán hội đã biết nơi này ,vậy nơi này cũng không còn an toàn nữa.Tử Quỷ trì hoán mở cửa minh giới trước ,để cho những trận pháp sư rời đi.
Những áo đen giáo sĩ cũng thay nhau bảo vệ trận pháp sư ,tiến lên dưới sự dẫn dắt của Tử Quỷ
Mọi người bắt đầu lùi lại ,Lam Biên Bức đứng bên cạnh Mạc Phàm.
" Tôi với cậu cùng đi " Lam Biên Bức nói .
" Được ,xem cô có theo kịp tốc độ của tôi không " Mạc Phàm cười.
Lam Biên Bức còn chưa phản ứng thì thấy nụ cười của Mạc Phàm hoá thành một tàn khói màu đen ,lúc nhìn kĩ thì ngoài khí màu đen thì chẳng thấy Mạc Phàm đâu.
Lam Biên Bức đuổi theo nhưng tốc độ quá nhanh, đành đi theo tùy tùng của Tử Quỷ để đổi địa điểm khác .
Mở ra cánh của minh giới không đơn giản ,cũng không có can thiệp .Nơi này có người của thẩm phán hội ,Tử Quỷ cũng không tiếp tục nữa.
Đương nhiên Tử Quỷ cũng không tin tưởng Mạc Phàm hoàn toàn ,trong quá trình rút lui thi tai mắt mà Tử Quỷ sắp xếp ở thẩm phán hội mới truyền tin đến muộn .Giờ Tử Quỷ tin tưởng Mạc Phàm là Bắc Lộc,cũng âm thầm vui mừng vì mình cứu hắn một mạng ,cũng cứu mình lại một mạng.
....
Mạc Phàm nắm giữ vật hắc ám dạ sát thì kể cả pháp sư siêu giai cũng không thể tránh sự theo dõi ,huống chi chỉ là một thẩm phán sứ.
Thẩm phán sứ cao hơn thẩm phán viên ,có trình độ nhất định.Sức chiến đấu cao hơn nhiều so với thẩm phán viên ,chấp hành một số nhiệm vụ đặc biệt .
Mạc Phàm đã nhìn thấy qua thẩm phán sứ kia ,là đồng bạn của Hạ Phi Côn ,người đã mang người chăn nuôi già đang rối loạn tinh thần đi.
Thực lực của Hạ Phi Côn như thế nào thì Mạc Phàm cũng biết rõ ,giả như muốn vây quét Tử Quỷ mang theo các thành viên Hắc Giáo Đình thì sẽ tổn thất hơn một nửa .
Vì lẽ đó Mạc Phàm nói ra thân phận của bọn họ không phải để hại mà là cứu ,thực lực của Tử Quỷ không kém Mạc Phàm.Mà còn có bốn áo lam bao gồm cả Lam Biên Bức thực lực không rõ ,còn thêm cả gần một trăm áo đen giáo sĩ ,trừ khi Hạ Phi Côn mang một chánh án tới đây nếu không thì chỉ đi hiến mạng .
....
" Đang tìm cái gì ? " Một âm thanh quỷ dị phát ra từ sau lưng ,Khương Lâm quay người lại, lưng toát mồ hôi lạnh .
Khương Lâm nhìn thấy một người mặc áo lam ,cũng nhìn thấy trên mặt đầy vết thương .Quan trọng nhất là cảm giác bị thứ gì tóm thân thể lại ,miệng thì bị bịt lại ,tay thì bị trói, muốn hét cũng không được.
Khi Khương Lâm tỉnh táo lại thì phát hiện cái bóng của mình đang tóm lấy mình .
Đây là năng lực gì ???.
Khương Lâm chưa bao giờ thấy năng lực hắc ám như vậy cả ,trừng hai mắt nhìn áo lam .
" Đừng hoảng hốt ,nghe tôi nói hết đã " Mạc Phàm cười ,tuy biết cười vào lúc mặt mũi thương tích thì nhìn chả có thiện cảm nào ,không có sức thuyết phục .Nhưng dựa vào khí chất thì trong thời gian ngắn có thể nói xong cho người này :" Cậu thuộc nhóm của Hạ Phi Côn đi ,ta lời thề thụ ".
" Lời thề thụ ???" Khương Lâm nghe thấy từ này, khuôn mặt trở nên khiếp sợ .
Lời thề thụ là ám hiệu mỗi khi người thẩm phán hội gặp nhau ,tuy rằng bên phía Hắc Giáo Đình cũng biết .Khi nói từ đó thì địch ý sẽ bớt đi một chút .
" Cậu cũng biết là tôi muốn giết cậu thì vô cùng đơn giản " Mạc Phàm nói bình tĩnh.
Khương Lâm gật đầu ,biết rõ cảm giác vừa nãy .Nếu như bóng đen cắm móng vuốt sau lưng mình thì đến giãy dụa cũng không làm được ,giống như là ma pháp sư cao giai , người trước mặt có thể giết mình dễ dàng .
" Phía các cậu có bao nhiêu người ? " Mạc Phàm hỏi.
" Dẫn đầu là Hạ Phi Côn ,bao gồm cả tôi cùng ba thẩm phán sứ khác ,mười thẩm phán viên " Khương Lâm nói thật.
" Không đủ ,đối phương có số lượng nhiều hơn .Trong đó có một tên là Tử Quỷ ,bảo người của cậu rút lui ,tôi sẽ tiếp tục đuổi theo bọn chúng " Mạc Phàm nói.
Mạc Phàm có hai phương án ,cách đầu tiên là nếu số lượng người thẩm phán hội nhiều thì dẫn bọn họ càn quét Hắc Giáo đình không còn một manh giáp .Sau đó giả vờ khổ sở cứu được hai thành viên quan trọng Tử Quỷ cùng Lam Biên Bức ,sau đó để hai người dẫn tới chỗ Unas củng dẫn độ thủ .Hai người này mới là người gần Lãnh Tước.
Cách hai nếu số lượng người của thẩm phán hội ít thì phải khuyên bọn họ từ bỏ ,bọn họ mà đi tới sẽ chết không có chỗ chôn.Mặt khác mình cũng đã đạt được tín nhiệm của Tử Quỷ ,đám người này cũng nằm trong một khâu của kế hoạch ,tiêu diệt sớm quá sẽ hỏng đại sự.
" Tôi làm sao mà nói với Hạ Phi Côn được ,Hạ Phi Côn là một người nóng vội " Khương Lâm nói.
" Đúng là thằng ngu,sai lầm sẽ làm hỏng đại sự.Cậu nói cho hắn nơi này không có người của Hắc Giáo Đình ,bọn chúng đã rút lui rồi ,có tới cũng vồ hụt " Mạc Phàm nói
Khương Lâm gật đầu ,nếu như Mạc Phàm nói với Hạ Phi Côn thì sẽ không tin tưởng ,trực tiếp mang người đuổi giết .Khương Lâm cũng đã quen biết Hạ Phi Côn đã lâu ,hiểu rõ tính cách ,mà lúc Mạc Phàm ở trong bệnh viện cũng đã nhìn qua ,Hạ Phi Côn là người lỗ mãng ,tự phụ ,làm không được đại sự .
" Xin hỏi các hạ là .....có thể lên tới áo lam thì nhất định là tiền bối mà chúng tôi kính ngưỡng rồi phải không ? "Khương Lâm hỏi.
Mạc Phàm cười khổ ,lắc đầu.
Bản thân Mạc Phàm chả là cái gì ,thân phận Bắc Lộc trong Hắc Giáo Đình không biết đã đi lên từ bao nhiêu bộ thi thể .Chánh án Lãnh Thanh vì bảo vệ thân phận này mà chết ,Mạc Phàm chỉ là người cầm gậy cuối rồi chạy về đích ,tất cả mọi người sẽ vây quanh hò reo mà không thấy những người phía sau thở hổn hển ở những điểm tiếp sức .
" Phía Đông đã xảy ra chuyện gì ? "Mạc Phàm nhớ ra gì đó ,hỏi.
" Chúng tôi cũng không biết ,cấp trên muốn chúng tôi phối hợp cùng tổ dự phòng ẩn nấp ở đây theo thành viên Hắc Giáo Đình.Khoảng thời gian này thì binh lực được điều chuyển về phía Đông ,tiền bối ,rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì ? " Khương Lâm hỏi.
" Tạm thời chỉ biết Hắc Giáo Đình lợi dụng sinh vật minh giới xâm phạm Bắc Nguyên của chúng ta ...quân lực lại hướng về phía Đông ,rõ ràng nơi này sắp xảy ra chuyện gì đó ,phòng thủ còn yếu ,thật sự là hoạ vô đơn chí mà " Mạc Phàm thở dài.
Mạc Phàm cũng tức giận ,thực tế đã thu thập đủ chứng cứ để chứng minh do Lãnh Tước làm loạn .Nhưng không có tiếp viện ,người của thẩm phán hội được phái tới đây đã ít lại càng thêm ít.
Lại giống như thử gây loạn lần hai ,trên phố lại có những hắc thử chạy loạn .Chính phủ mặc kệ,dồn hết sức vào nơi khác ,làm thế này mọi người đều tâm lạnh hết.
Nhưng mà sự việc đã tới bước này, Mạc Phàm làm sao mà nhẫn tâm rút lui được ?.
Không có Trấn Bắc quan còn các thành thị phía sau ,đó là bộ tộc của Cách bị tàn sát ,ẩn phía dưới khuôn mặt vô cảm của Mạc Phàm là khuôn mặt giận như lửa muốn phun trào .
Không có tiếp viện ,không có đánh trả ,ngay cả bản thân mình cũng từ bỏ thì lãnh thổ này sẽ biến thành địa ngục .Những người liều mạng sơ tán về thành phố Phi Hoàng cũng sẽ bị sinh vật minh giới chà đạp lên .
Nản lòng mất đi ý chí thì vẫn là nản lòng mất đi ý chí ,Mạc Phàm chỉ có thể cắn răng mà theo tiếp .Sau khi kết thúc thì Mạc Phàm sẽ đấm vào mặt từng tên lãnh đạo coi thường kia.
" Đừng nói cho ai biết tôi từng xuất hiện " Mạc Phàm nói với Khương Lâm .
Khương Lâm gật đầu ,cũng biết là toàn bộ người thẩm phán hội cũng sẽ không tin tưởng hoàn toàn được.
" Phiền cậu gửi hộ tôi bức thư tới quân thống Trương Tiểu Hầu ở Cố Đô ,để ta mang hết binh lực hiện có ở Bắc Nguyên ,bảo vệ phòng tuyến ở Bắc Nguyên " Mạc Phàm nói.
" Tôi nhất định sẽ làm được ...thật sự nghiêm trọng tới mức sao ,tiền bối ? "Khuơng Lâm hỏi nghiên túc .
Phòng tuyến Bắc Nguyên .
Đây là cuộc chiến tranh mà Khương Lâm chưa bao giờ trải qua trước đây, không thể tin được Hắc Giáo Đình thật sự có thể tạo ra sóng lớn như vậy.
" Thật sự thì tôi không muốn nhìn lại cảnh thi thể phủ kí một thành thị " Mạc Phàm nói.
" Tiền bối đi ra từ Cố Đô sao ? Tiền bối yên tâm ,nhất định chúng tôi sẽ không để Hắc Giáo Đình thực hiện được ,tôi có thể lấy tính mạng mình ra đảm bảo " Khương Lâm nói.
Nhìn thấy vẻ kiên định của Khương Lâm ,trong lòng Mạc Phàm có một thoáng vui mừng ,xem bản thân mình không phải chiến đấu một mình .
" Tôi đi đây " Mạc Phàm nói .
" Tiền bối bảo trọng " Khương Lâm nói .
" Cậu cũng vậy ".
Càng cảm thấy con đường phía trước càng tối ,càng cảm thấy có người đồng hành thật tốt.Mạc Phàm không biết còn được gặp lại thẩm phán sứ này vào lần sau không.
...
Trên đường trở về thì Mạc Phàm gặp Lam Biên Bức .
Lam Biên Bức nhìn Mạc Phàm ,hỏi :" Cậu đi đâu ? ".
" Ở đó ,thành một khối bùn đất ,cô muốn đi kiểm tra không ? " Mạc Phàm hỏi.
" Tử Quỷ đã nói rồi ,không nên tuỳ tiện động thủ " Lam Biên Bức hơi bất mãn với hành vi của Mạc Phàm.
" Há ,nếu như là cô nói thì tôi còn miễn cưỡng nghe một chút " Mạc Phàm nói.
Lam Biên Bức không phản ứng lại ,khi phản ứng lại thì tránh ánh mắt Mạc Phàm đang nhìn thẳng ,đổi chủ đề : " Chúng ta đi nhanh lên ,tên đó là người thẩm phán hội ,nếu chết thì sẽ gây phiền phức lớn ".
" Không sao đâu ,đến bao nhiêu thì giết bấy nhiêu " Mạc Phàm nói.
" Hừ ,chính cậu đã quên bản thân mình suýt bị kền kền ăn thịt rồi sao ? "Lam Biên Bức nói.
" Chỉ là tôi đánh không lại tên kia ,nhưng một ngày nào đó tôi sẽ nâng cậu ta lên đỉnh vách núi.Đến khi trời tối thì cho từng con kền kền mổ từng miếng thịt bay đi trong lúc cậu ta vẫn còn đang tỉnh táo " Mạc Phàm nói .
Lam Biên Bức biết rõ tính cách của Mạc Phàm như nào ,cũng chả để ý tới .Càng không đi kiểm tra cái gì ,mang theo Mạc Phàm rời đi nhanh chóng .
Mà Mạc Phàm cũng đau ,không có mấy ai trên thế giới lại tình thơ ý hoạ như mình ,dõng dạc tự nguyền rủa chính bản thân .