Trans : xSnowballx
" Trong lòng buồn bực ,đánh người là tốt nhất " Mạc Phàm lẩm bẩm ,đứng dậy.
Triệu Mãn Duyên cười ,châm một điếu thuốc mới tao nhã ,nhìn cô gái ngây thơ xinh đẹp phía sau .Triệu Mãn Duyên ngạc nhiên ,tại sao một cô gái không nhiễm khí tục này lại pha trộn vào đám người low tới cực điểm này.
" Ầm ầm ầm ~~~~~~~~~~~~".
Mạc Phàm cũng không xài tới ma pháp ,đánh nhau thuần túy ,đầu tiên là đánh nam đội khăn đầu ,sau đó đạp chân vào thanh niên uốn tóc ,sau đó tát vào mắt cậu bé .
Sau một lát thì toàn bộ đã bị xử lý ,Mạc Phàm cũng thoải mái hơn một nửa .
Để mà nói thì ,không có những người này thì Mạc Phàm còn muốn đau " bi " thật lâu vì lo nước thương dân .Bọn họ giương cờ tới làm Mạc Phàm ném chuyện nước biển dâng ra đằng sau đầu ,phải cảm ơn bọn họ cho mình hiểu ra không quan tâm tới sự thay đổi của thế giới ,thì vẫn còn nhiều đứa ngu chờ mình giẫm ,vẫn còn bao nhiêu cặn bã chờ mình dọn dẹp ,vẫn còn muốn đi chinh phục các cô gái .....thế giới thật là tươi đẹp.
" Ngươi dám đánh lão tử ,biết ta là người như nào không ,có tin ta gọi người ném xe của các nguơi xuống biển không " nam đội khăn đầu gào thét ,nói rõ là không phục ,nói rõ là có thể gọi người tới xử lý Mạc Phàm cùng Triệu Mãn Duyên .
Mạc Phàm đi gần tới hải dương ,oanh một quyền tùy ý về mặt nước biển.
Hoả quyền lớn dần trong quá trình bay,từ từ thiêu đốt kịch liệt .Khi chạm vào mặt biển ,nước biển bốc hơi thành một chỗ trống ,liệt diễm thiêu đốt mấy trăm mét ,đỏ rực.
Những thành viên đua xe đều choáng váng ,uy lực một quyền này của Mạc Phàm đoán chừng có thể làm hỏng cả xe tăng ,chứ đừng nói tới những mặt hàng pháp sư bọn họ.
" Cái kia ,người anh em pháp sư ,hiểu lầm ,hiểu lầm lớn.Là do tiểu đệ sai trước ,mọi người ở khu Bảo Sơn gọi tiểu đệ là hải sản ,do tiểu đệ đã mở một con phố hải sản .Nay tiểu đệ mời những hải sản quý nhất,coi như là chịu tội " thái đội của nam đội khăn đầu thay đổi cực nhanh .
" Cũng được ,từ lúc xuống máy bay chưa có ăn gì " Mạc Phàm gật đầu ,không từ chối.
" Thật vinh dự khi tiểu đệ mời được một pháp sư uy quyền như huynh đệ tới ăn ,quả là một vinh dự " nam đội khăn đầu cười với khuôn mặt sưng hết cả lên.
.....
Triệu Mãn Duyên cùng Mạc Phàm đều là người tùy tính ,nam đội khăn đầu đã mời thì bọn họ cũng không từ chối .Nếu bọn họ có đầu óc một chút ,dẫn đi ăn đồ ăn ngon nhất ,còn đang lo không tìm được mỹ vị, giải trừ đi buồn phiền này.
Kỳ thực tế thì cũng không có gì phải buồn phiền ,ngoài việc chấp nhận .Còn vận mệnh của nhân loại tiếp theo ra làm sao ...thì đó là việc của các lãnh đạo quốc gia ,pháp sư cấm chú nghĩ tới.
Uống mấy chén rượu ,nam đội khăn đầu Lục Khải đã làm quen với Triệu Mãn Duyên cùng Mạc Phàm .Lục Khải là loại người điển hình cho việc chó cậy gần nhà ,gà cậy gần chuồng ,chỉ biết bắt nạt kẻ yếu.Thấy bữa cơm Lục Khải mời không tệ ,Mạc Phàm sẽ không tính toán nữa.
Ăn uống no say ,Mạc Phàm nhận được tin nhắn của thư kí nghị trưởng ,quá nửa là đại nghị trưởng biết mình về nước .
Mình đáp ứng với đại nghị trưởng Thiệu Trịnh đi tìm đồ đằng ,muốn dùng đồ đằng để đề phòng nguy cơ đường ven biển .Ai ngờ đâu còn chưa tìm được đồ đằng thì nguy cơ đã tới sớm như vậy ,đại nghị trưởng Thiệu Trịnh cũng ứng phó không kịp.
Cũng may là có lãnh đạo đáng tin như đại nghị trưởng Thiệu Trịnh ,nếu không thì mọi chuyện đã trở nên xoắn lại ,cũng không biết sẽ mang tới khung cảnh đáng sợ nào .
" Không uống ,không uống ,đại nghị trưởng Thiệu Trịnh gọi tôi,tôi tới một chuyến " Mạc Phàm từ chối Lục Khải cùng những người khác so tửu lượng.
Đúng như dự đoán là Triệu Mãn Duyên đang tán gẫu cùng mấy cô gái ,thấy Mạc Phàm phải đi ,không còn cách nào khác phải đứng dậy lái xe .
" Cậu còn say rượu, đi bằng toạ của tớ đi " .
" Đại nghị trưởng ở đâu ? ".
" Ở Minh Châu học phủ ".
Hai người ngồi lên phi xuyên ngai lang rồi rời đi, những người khác không thấy Mạc Phàm triệu hoán ,chỉ kinh ngạc Triệu Mãn Duyên để xe sang ở ven đường.
Cô gái ngây thơ sững sờ ,trên tay vẫn còn cầm chìa khoá xe ,Triệu Mãn Duyên nhờ cô gái này lái xe về ,còn chưa kịp đồng ý đã rời đi.Cô gái lúc này cũng không biết làm cái gì ,càng bối rối khi nhìn thấy chiếc xe sang trọng này .
" Anh Khải,hôm nay em được mở mang thêm nhiều kiến thức " cậu bé mắt nói .
" Không ,chưa thấy có thể thổi như thế ,cái gì mà đại chiến với thiên thụ ma ,bắt sống hồng y đại giáo chủ ,muốn đi thì đi lại còn nói đại nghị trưởng triệu tập...Chúng ta không phải pháp sư nhưng cũng không phải loại ngớ ngẩn .
....
....
Trở lại Minh Châu học phủ ,Mạc Phàm phát hiện ra địa điểm gặp mặt mà đại nghị trưởng Thiệu Trịnh chọn là nhà mình .
Mở cửa ,cởi giày ,Mạc Phàm thấy Mục Nô Kiều đang ngồi thẳng lưng ở ghế sofa .Tuy ngày thường Mục Nô Kiều cho người khác thấy khí chất đoan trang ,cảm giác cử chỉ mang theo tao nhã ,nhưng rõ ràng vào lúc này Mục Nô Kiều có vẻ là căng thẳng quá mức .
Quả thực Mục Nô Kiều đang mệt ,gọi đồ ăn ở bên ngoài .Ngờ đâu là đại nghị trưởng Thiệu Trịnh xách đồ ăn mà mình gọi tới ,nói với mình là có gặp người giao đồ ở lầu dưới ,thuận tiện mang lên luôn .
Điều này làm cho đầu Mục Nô Kiều trống rỗng một lúc lâu ,không biết làm như nào ,vội vội vàng mời đại nghị trưởng Thiệu Trịnh vào nhà ,pha một ấm trà ,theo cách nên làm khi tiếp đón một vị lãnh đạo .
Mạc Phàm đi tới ,thấy đại nghị trưởng Thiệu Trịnh không mang theo thư kí ,giống như là tới đây một mình .
"Tôi cũng tốt nghiệp ra từ nơi này " Thiệu Trịnh biết nghi vấn trong lòng Mạc Phàm ,cười nói.
" Vậy là học trưởng rồi " Mạc Phàm đi vào ,ngồi đối diện đại nghị trưởng Thiệu Trịnh ,sau khi uống rượu thì khát nước ,Mạc Phàm cầm lấy ấm trà mà Mục Nô Kiều vừa pha ,uống ừng ực .
Mục Nô Kiều lườm mắt Mạc Phàm ,nhưng không làm gì .
" Đã thấy chưa ? " Thiệu Trịnh hỏi.
" Ừm ,vừa mới thấy ,rất mình " Mạc Phàm nói.
" Tôi vẫn mắc sai lầm...." Thiệu Trịnh thở dài.
" Rất đáng gờm ,mặc dù phòng ngừa nhiều lần .Tôi nghĩ bên hiệp hội ma pháp Châu Á sẽ không còn người nào phát sinh nghi vấn của ngài nữa đâu ,kẻ thù Tô Lộc của ông cũng bị giáng một đòn nghiêm trọng " Mạc Phàm nói.
Có lẽ không có dự phòng của đại nghị trưởng Thiệu Trịnh thì sẽ không có băng đảng gây chuyện thị phi ,cũng không có người ngồi thoải mái ở nhà gọi đồ ăn giao tới .Mọi người tràn ngập nguy cơ ,không có bất kỳ phân biệt nào ,đơn giản đều là những người cầu được sống .
" Không có Tô Lộc ngăn cản thì có thể tránh được nhiều chuyện ,cái tên Tô Lộc này..." Nhắc tới Tô Lộc làm cho Thiệu Trịnh phẫn nộ không ngớt ,hận không thể xé xác tên khốn này.
" Sự việc tới nhanh quá, tôi còn chưa kịp giúp ông tìm đồ đằng " Mạc Phàm nói.
" Cậu đã giúp đại ân ,tiên tri cũng nói cho tôi biết về việc kim tự tháp Khufu ,tôi còn không biết cảm ơn cậu như nào " Thiệu Trịnh nói.