Trans : xSnowballx
Lời nói này không thể nghi ngờ được là tạo thành đả kích chí mạng đối với Kỳ Sam ,Kỳ Sam cũng biết là mình không có cơ hội.
Kỳ Sam hồn bay phách tán đi xuống lầu.
Mạc Phàm nhìn bóng lưng Kỳ Sam ,nghĩ trong lòng khi còn là thiếu niên cũng giống với Kỳ Sam.
Kỳ thực Mục Nô Hân cũng giống Mục Nô Kiều,vào tình thế như vậy,thứ hấp dẫn bọn họ chân chính không hẳn là người sức quyến rũ ,mà còn nhắc tới bối cảnh,thành tựu, còn mang lại sự thay đổi cho bọn họ.Nếu như ở bên nhau mà cuộc sống không khác gì khi ở một mình ,vậy thì kết hợp còn ý nghĩa gì đâu .Hai người họ trước sau đều đối mặt với gia tộc ,tại sao người khác yêu cầu họ phải bỏ tất cả người thân vì mình được .
Đương nhiên Mạc Phàm yêu Mục Ninh Tuyết ,vì Mục Ninh Tuyết đều lạnh lùng với những người khác .Mục Nô Hân thì ngược lại ,Mục Nô Hân đã quen với việc toát ra ngụ ý với những người mà mình thưởng thức.Bao gồm như lúc Mục Nô Kiều giới thiệu Mạc Phàm là Bạch Hồng Phi ,ánh mắt Mục Nô Hân hoàn toàn khác với vẻ lịch sự lễ phép thường ngày của Mục Nô Kiều.
Phụ nữ mà ,đúng là sinh vật vô cùng phức tạp.
" Xin lỗi vì đã để cho hai người thấy cảnh tượng như vậy " Mục Nô Hân nói .
" Không có gì phải xin lỗi cả ,chúng tôi đến đây để xem trò vui ,đúng rồi ,tôi là ....." Mạc Phàm định giới thiệu lại một lần nữa.
Mạc Phàm định giới thiệu lại lần nữa ,Mục Nô Kiều ở bên cạnh nhéo một cái ,đau đến mức làm Mạc Phàm nín thở .
Mạc Phàm kinh ngạc nhìn Mục Nô Kiều ở phía sau ,Mục Nô Kiều trừng mắt,nói đủ cho hai người nghe thấy :" Bây giờ cậu chính là Bạch Hồng Phi ".
"......." Mạc Phàm cười khổ ,tại sao mình phải giả làm tên nhóc thối đó .
"Tôi là Triệu Tiểu Thiên ,là bạn của Bạch Hồng Phi ,cũng là đồng học của Đông Phương Liệt ,hôm nay vốn tới tìm cậu ta ,cậu ta cũng mời chúng tôi lại đây,đồng thời cũng chứng giám đại sự của hai người " Triệu Mãn Duyên là người tình trải ,chuyện gì cũng đã gặp qua ,nhanh chóng giới thiệu .
Mục Nô Kiều thấy Triệu Mãn Duyên nhanh như vậy đã nhập vai vào vở kịch ,không khỏi cảm thấy buồn cười ,không hổ là bạn xấu của Mạc Phàm .
" Vậy thì cực kỳ hoan nghênh ,các trưởng bối đều ở đại sảnh ,hai người ở đây trò chuyện cùng chị tôi, chờ bọn họ đàm luận xong thì chúng ta qua đó.....Mọi người muốn uống cà phê hay trà ? " Mục Nô Hân nói .
" Cà phê ".
" Trà ".
Mạc Phàm cùng Triệu Mãn Duyên liếc nhìn nhau ,cả hai đều không có ý nhường nhau .
Mục Nô Hân cười ,âm thanh nhẹ nhàng cùng quyến rũ :" Vậy để tôi làm cả hai " .
" Làm phiền rồi ".
Mục Nô Hân vào trong phòng ,chỉ còn lại ba người Mạc Phàm ,Mục Nô Kiều ,Triệu Mãn Duyên .Sau một lúc thì Triệu Mãn Duyên cười lớn ,tay vỗ vào bàn ,cảm giác cười muốn đến gầm bàn .
" Đến đây một chuyện ,lại có vợ nhặt ,Kiều Kiều ,biết trước thì nhận lời mời để tới sớm hơn rồi,được ngồi trong nhà của Mục gia sớm một chút " Mạc Phàm nâng lông mày lên ,nở nụ cười xấu xa.
" Em ấy chỉ so sánh thôi ,cậu đừng tưởng là thật " Mục Nô Kiều tức giận .
" Tớ thấy không phải vậy đâu ,Mạc Phàm ,nếu không cậu chờ một lúc nữa em ấy đi ra ,rồi nói thẳng ra ,để xem lúc đó Đông Phương Liệt sẽ có dáng vẻ ra sao " Triệu Mãn Duyên cười sặc .
" Cậu dám " Mục Nô Kiều hung thần ác sát ,nói.
" Tớ không có hứng thú với Mục Nô Hân ,tớ cũng chả biết thái độ mặt khác của Mục gia như nào ,nhưng mà nếu là vậy thì tớ có thể đến nói chuyện một chút " Mạc Phàm nói .
" Ai đó sẽ đá cậu ra khỏi cửa " Mục Nô Kiều nói.
"...... Vãi ,tớ đây vô trung hình trung đớp phải cẩu lương của hai cậu " Triệu Mãn Duyên vỗ trán mình một cái ,sắc mặt khó coi cực kỳ.
Mục Nô Kiều không dám trả lời ,vẻ mặt không mấy dễ chịu ,vừa vặn Mục Nô Hân đi ra , pha trà với cà phê cho Mạc Phàm cùng Triệu Mãn Duyên không tốn quá nhiều thời gian .
" Chị cậu vẫn khoẻ chứ " Mục Nô Hân nói.
" Há ,vẫn khoẻ " Mạc Phàm trả lời qua loa .
Triệu Mãn Duyên ở bên cạnh nhắc nhở Mạc Phàm ,chị của Bạch Hồng Phi là Bạch Đình Đình .Bạch Đình Đình ra nước ngoài cũng đã được một thời gian dài ,Triệu Mãn Duyên cùng Mạc Phàm mấy năm nay chưa có gặp mặt qua .
Mạc Phàm nhận ra Bạch Hồng Phi là em trai của Bạch Đình Đình.
" Đúng rồi ,cũng không có gì ...Bạch Hồng Phi vẫn luôn ham muốn một hồn chủng Hoả hệ thích hợp .Nô Hân ,hồi trước có nghe nói Lý Hi cùng những người khác của Côn Lôn thái dưỡng lĩnh tìm thấy được hoả mạch phải không ,có khai thác được hồn chủng Hoả hệ nào từ đó không ? " Mục Nô Kiều nhớ tới chuyện này, hỏi ngay lập tức.
Mục Nô Hân nắm giữ chuyện làm ăn trong gia tộc ,chuyện như vậy cũng phải qua tay của Mục Nô Hân .
" Núi Côn Lôn.....gia tộc của mấy người làm ăn chưa đủ xa à " Mạc Phàm kinh ngạc nói.
" Mục thị cùng Triệu gia gần như độc chiếm các nguồn tài nguyên khan hiếm hoặc không thể thiếu ở phía Đông ,những tiểu thế gia như chúng tôi chỉ có thể đào ra những con đường mới, những con dường này để ở những nơi nguy hiểm .Chuyện hoả mạch ở núi Côn Lôn thái dương lĩnh cũng không phải chuyện làm ăn cơ mật ,xác thực đều thuộc về Mục gia chúng tôi,nhưng thực tế thì vẫn chưa được khởi công " Mục Nô Hân nói.
" Vẫn chưa bắt tay ? Bây giờ là thời kì cần linh chủng ,hồn chủng nhất ,hẳn là phải đẩy nhanh tiến độ khai khác hoả mạch ở thái dương lĩnh mới đúng chứ .Làm sao mà đã trải qua một thời gian dài mà vẫn chưa có tiến triển gì ? " Mục Nô Kiều không hiểu ,hỏi.
Núi Côn Lôn thái dương lĩnh ,là sự lựa chọn tốt nhất có thể thay đổi chuỗi kinh tế của Mục gia .Mục Nô Kiều không nhúng tay vào chuyện làm ăn của gia tộc ,nhưng có nghe về một chút về tình hình hiện tại của gia tộc ,mực nước biển dâng lên khiến nhiều cơ sở ngành hàng hải ở Đông Hải không có chuyện làm ăn.Các đại thế gia trong nước đều rơi vào hoàn cảnh quẫn bách* ,trong mấy tháng qua suy yếu vừa qua có quá nhiều thế gia phải bán đất ,phá sản .Mục gia bọn họ cũng cố gắng mở ra con đường mới ,hoả mạch núi Côn Lôn thái dương lĩnh có khả năng làm động lực giảm bớt nguy cơ lần này,Mục gia vẫn còn duy trì hợp tác với quân đội ,chỉ cần Mục gia có thể cung cấp được lượng lớn tài nguyên Hoả hệ ,thì Mục gia có thể thoát khỏi được hoàn cảnh này sớm hơn các thế gia khác ,thậm chí còn trở thành thế gia long đầu lão đại.
Không hề tiến triển ,điều này làm Mục Nô Kiều khó mà tin được .
" Có phải là đã gặp vấn đề gì không ? " Mục Nô Kiều hỏi.
Kỳ ngộ lớn như vậy mà không có khởi công ,lời giải thích duy nhất là núi Côn Du thái dương lĩnh còn lĩnh còn khó triển khai hơn so với tưởng tượng.
" Ừm " Mục Nô Hân gật đầu.
Mục Nô Kiều trầm tư một lúc lại nhìn mái hiên đại sảnh ,đột nhiên hiểu được gì đó ,thấp giọng nói :" Đây chính là nguyên nhân mà em chọn Đông Phương thế gia ?".
" Chị " ngữ khí Mục Nô Hân tăng lên một chút .
Lúc này Mục Nô Kiều mới ý thức được vẫn còn người ngoài ,chuyện này không tiện nói ra ,đặc biệt là Mạc Phàm trong thân phận của Bạch Hồng Phi ,Bạch gia to lớn chính là một trong những đối thủ cạnh tranh của Mục gia ở Ma Đô .
" Tôi không can thiệp vào chuyện làm ăn của gia tộc ,hai người không cần phải kiêng kỵ tôi làm gì cả ,bây giờ tôi chỉ một lòng hướng tới tu luyện thôi " Mạc Phàm cũng thông minh ,nảy ra được một lời giải thích
Mạc Phàm cũng biết qua tính khí của Bạch Hồng Phi, cậu ta một lòng cầu ma pháp ,không quan tâm tới gia tộc phức tạp.
" Em sống cùng với Đông Phương Liệt cũng tốt ,anh ta cũng là người chuyên tâm vào tu luyện ,mà em lại thiên về chuyện làm ăn trong gia tộc ,em cảm thấy hai người chúng em cũng rất hợp " Mục Nô Hân nói .
" Tôi cảm thấy cậu ta không thích lắm chuyện sử dụng tới đầu óc " Mạc Phàm bồi thêm một câu .
Mục Nô Hân nở nụ cười ,nói :" Chuyện này không tốt lắm ,tôi là một người hung hăng ,anh ta không thích dùng tới đầu óc ,vậy nhiều chuyện sẽ tới tay tôi rồi ".
Mạc Phàm há mồm ,không nghĩ tới Mục Nô Hân là một người thẳng thắn, thú nhận việc Mục Nô Hân dùng Đông Phương Liệt để khống chế Đông Phương thế gia .
" Có thể nói mấy người đang gặp vấn đề gì cho tôi nghe được không ? " Mạc Phàm hỏi.
Núi Côn Lôn thái dương lĩnh xuất hiện hoả mạch ,hoả mạch này đủ làm cho một đại thể gia ở Ma Đô trở nên thịnh vượng .Hoả mạch này chính là hoả chi thánh địa ,bổ sung cho mình một hồn chủng còn thiếu ,tin là bên trong hoả mạch chưa được khai khận ,có cơ hội rất lớn là mình sẽ tìm được hồn chủng phù hợp.
Lúc Mạc Phàm ở Parthenon thần miếu cũng đã đọc sách qua ,cũng hiểu rõ một số hồn nguyên chi hoả trong thiên nhiên sinh ra hồn chủng như một đứa trẻ ,có thể tiến hành điêu khắc ,uy lực ,lĩnh vực tạo ra ,diễn sinh như nào ,tất cả đều có thể định hình trước khi tiếp xúc với môi trường xung quanh,không khí ngoài.
Loại hồn chủng chưa được định hình này được gọi là hồn chủng nguyên thủy.
Mạc Phàm sử dụng mân viêm cũng đã lâu,không phải Mạc Phàm thiếu tiền ,tiền lúc nào cũng có ,không phải không có thời gian tìm hồn chủng .Mà có Tiểu Viêm Cơ tồn tại thì cũng khiến hồn chủng mà Mạc Phàm cần cũng trở nên đặc biệt hơn.
Đầu tiên là Mạc Phàm đối với Tiểu Viêm Cơ có thể tiếp nhận được ,trước đây chỉ cần cảm thụ thiên địa kiếp viêm là được ,hiện tại thì tâm tình liệt hà chi hoả cũng thông cảm ,điều gì sẽ xảy ra nếu nó là hoả diễm chó đẻ ,hai đại hồn hoả đều bất mãn với nó ,Mạc Phàm không thể điều động được một cách hoàn hảo ,thì còn cần dùng làm gì ?.
Thứ hai ,hồn chủng Hoả hệ phải tốt ,thiên địa kiếp viêm cùng liệt hà chi hoả đều là thừa hồn phát hoả loại tốt nhất ,nếu mua một cái có thấp hơn một hai đẳng cấp cũng chả có ích gì .Cả thiên địa kiếp viêm cùng liệt hà chi hoả điều giúp mình tăng cao lực khống chế hoả diễm ,điều này làm cho hoả diễm của mình có sự biến hoá khác nhau .
Hồn chủng Hoả hệ tốt nhất thì ít ,đã thế lại còn đắt vô cùng ,loại hồn chủng thoả mãn thứ trên thì vô cùng khó tìm được .
Vì lẽ đó mà Mạc Phàm cân nhắc tới việc tìm hồn chủng nguyên thủy ,đáng tiếc là loại hồn chủng nguyên thủy chỉ xuất hiện ở nơi có hoả mạch ,nơi có hoả mạch còn hiếm hơn so với ma sơn hoả diễm ở sa mạc ,không có mạng lưới tình báo lớn thì không thể tìm ra được.
Làm Mạc Phàm bất ngờ là lần này tìm tới Đông Phương Liệt ,gặp Đông Phương thế gia cùng Mục gia bắt tay chuẩn bị khai thác một hoả mạch to lớn.
Bên trong hoả mạch nhất định là có hồn chủng nguyên thủy ,trước tiên là dung hợp hồn chủng nguyên thuỷ vào linh hồn mình,sau đó để thiên địa kiếp viêm cùng liệt hà chi hoả định hình ,tin rằng sẽ sinh ra lĩnh vực hiệu quả ,tuyệt đối là hoàn mỹ nhất.
Mà loại hồn chủng này là loại hồn chủng mà Mạc Phàm thực sự muốn .
Quẫn bách : rơi vào tình trạng khốn đốn ngặt nghèo đến mức không biết làm thế nào, không có cách nào để tháo gỡ.