Trans : xSnowballx
" Anh ,là em yêu cầu người chiêu mộ ghi chi tiết tình hình ,dựa theo như lời anh nói thì chúng ta không đúng ,sau này những gia đình người gặp rủi ro tìm đến ,chúng ta không còn mặt mũi đối diện " Mục Nô Hân nói.
" Cái gì cũng làm tốt chủ trương ,cái gì cũng làm tốt chủ trương , lẽ nào em muốn cả gia tộc phải phải hít gió Tây Bắc * " Mục Hoa phẫn nộ ,nói với Mục Nô Hân .
Mọi người lại rơi vào trầm mặc ,qua hồi lâu cũng không có người của Đông Phương thế gia lên tiếng .
Bọn họ cũng có vài phần xấu hổ ,hoả mạch kia còn nguy hiểm hơn so với tưởng tượng của bọn họ ,cho dù được xưng là hoả thế gia cũng khó mà giải quyết được .Mặc dù bọn họ có thể làm tốt công việc khai thác tiếp theo,nhưng nếu không thể mở ra đường hầm thì mọi thứ cũng chẳng là gì cả .
" Thực sự chờ không được ,chúng ta chỉ có thể lựa chọn con cháu thế gia .Hai nhà chúng ta sẽ lập kế hoạch và công bố ,ngoại trừ người thừa kế thì các con cháu thế gia khác có thể đến chỗ tôi báo danh.Cứ là người tới báo danh ,thành công hay thất bại thì chúng ta vẫn sẽ lo cho người nhà của họ một số tiền lớn .Thành công thì trực tiếp tăng cấp trở thành thành viên của gia tộc và hưởng đãi ngộ của nguyên lão " Mục Thiện nói.
Liều mạng hay không liều mạng ,bọn họ không thể chờ đợi mãi như vậy được ,người ngoài không lo được thì phải phái người của mình .
" Ừm "Mục Nô Hân cũng đồng ý cách này.
" Cũng chỉ biết như vậy thôi,haizzz " Đông Phương Mạch nói.
Sau khi hai bên thương thảo thì quyết định hi sinh người trong tộc của mình.
Cũng không thể nói là hi sinh ,tất cả đều tự nguyện ,người trong tộc cũng biết mức độ nguy hiểm trong lần khai thác này.Bọn họ giúp gia tộc vượt qua cửa ải khó ,gia tộc cũng sẽ không bạc đãi bọn họ ,mà không muốn mạo hiểm tính mạng thì bọn họ cũng không cưỡng cầu.
" Tôi đi " đúng lúc này có một âm thanh truyền tới.
Mọi người quay đầu lại xem là con cháu nào dũng cảm ,phải biết có thể tiến vào đại sảnh thương nghị thì hơn một nửa đều là con cháu đích tôn,trong đó cũng không thiếu một ít người nắm quyền thừa kế .
" Kỳ Sam ? " Mục Hoa ngạc nhiên nhìn người thanh niên này.
Đương nhiên là người của Mục gia nhận ra Kỳ Sam ,thực lực của Kỳ Sam tốt để vào bên trong ,nhưng mà những người có thực lực như này rất ít làm những việc tự tìm đường chết .
" Kỳ Sam ,cậu suy nghĩ kỹ càng chưa ? " Mục Thiện hỏi.
" Thành công thì tôi sẽ có được thân phận như một người trong tộc ,đúng không ? " Kỳ Sam hỏi.
" Phải " Mục Thiện gật đầu.
" Mọi người ở trong tộc coi trọng tôi,nhưng tôi không cần coi trọng ,mà tôi cần quyền được nói " Kỳ Sam nhìn Mục Nô Hân ,dáng vẻ bây giờ không giống với dáng vẻ bực bội trước đó.
Mục Nô Hân vẫn im lặng ,biết là những lời nói kia đả kích tới Kỳ Sam ,nhưng Kỳ Sam lựa chọn như vậy làm Mục Nô Hân giật mình.Hay là không có rằng buộc bởi mình thì Kỳ Sam có thể bay cao hơn.
" Có lời cậu nói ,tin rằng sẽ có rất nhiều người trong tộc muốn gia nhập " Mục Thiên rất vui mừng ,nói.
Kỳ Sam nhìn Đông Phương Liệt ,Đông Phương Liệt cũng biết đây là tình địch của mình ,vừa nghĩ tới Kỳ Sam làm người đảm đương trọng trách trước ,trong lòng không mấy vui vẻ .
" Cái kia ,tôi có thể đi không ? " Mạc Phàm mở miệng hỏi.
" Hừ ,không phải tam giáo cửu lưu* chúng tôi đều muốn ,trước tiên có thư tốt nghiệp Minh Châu học phủ rồi hẵng nói "Mục Hoa nhận ra Mạc Phàm ,là người bạn học vớ va vớ vẩn của Mục Nô Kiều ,không vui nói.
" Anh à ,anh chưa học qua cách tiếp khách sao ? " Mục Nô Kiều rất bất mãn, nói.
" Khi nào tới phiên em dạy anh hả ,thân là một tuyển thủ quốc phủ mà còn chưa đóng góp được cái gì cho gia tộc .Để em như này cũng không muốn ,để em như kia cũng không được " tính khí Mục Hoa cực kỳ táo bạo ,nói.
" Anh Mục Hoa....cậu ta không phải tam giáo cửu lưu gì cả ,cậu ta là Mạc Phàm ,đệ nhất học phủ chi tranh - Mạc Phàm " Đông Phương Liệt nói.
Vừa nói xong câu này thì mọi người đều hướng về đây ,Kỳ Sam nhìn Mạc Phàm, cũng không thể tin được cùng kinh ngạc.
Mục Nô Hân cũng kinh ngạc há miệng nhỏ ra ,ánh mắt nhìn Mục Nô Kiều.Mục Nô Kiều nói nhỏ cái gì đó ,trên mặt Mục Nô Hân lại hồng hào ,lại xem Mạc Phàm ,trong mắt có mấy phần ngượng ngùng không dám nhìn thẳng vào Mạc Phàm.
" Thật sự sao ,thật là một sự trùng hợp mà " Mục Nô Hân cảm thấy hơi xấu hổ ,lúc đó tâm tình không được ổn định,nói ra sự so sánh cực đoan.Nào có biết ngay cả chị Mục Nô Kiều là nguời ở trong cuộc mà cũng không nói rõ ràng ,hại bản thân mình cứ tưởng đó là Bạch Hồng Phi .
" " Cậu chính là Mạc Phàm ??? " " Mục Thiện cùng Đông Phương Mạch hỏi cùng lúc.
" Đúng vậy, vốn là định tới đây chúc phúc ,không nghĩ tới được nghe những chuyện này của mấy người.Tôi là một ma pháp sư chủ tu Hoả hệ ,nay đang thiếu một hồn chủng nguyên thủy ,mà nghe mấy người nói tới hoả mạch ,ắt là khả thi lớn là có hồn chủng nguyên thuỷ ,cho nên muốn đi vào thử một chuyến " Mạc Phàm nói.
" Mục Hoa ,xin lỗi Mạc Phàm ngay ,lần sau không được ăn nói lỗ mãng như thế nữa " Mục Thiện nói.
Mục Hoa tức giận nổi gân xanh đến nỗi đều có thể thấy được ,nhưng không dám cãi lời Mục Thiện .Không có gì tốt hơn là cố hết sức xin lỗi ,sau đó trừng mắt dữ tợn nhìn Mục Nô Kiều,giống như đem hết oan ức của mình lên đầu Mục Nô Kiều .
" Bất kể nói thế nào thì Mạc Phàm cũng là người ngoài ,đây là việc của thế gia chúng ta ,Phàm Tuyết Sơn của cậu ta không thể tham gia " Sau khi Mục Hoa xin lỗi xong thì vẫn nói mấy câu lỗ mãng như vậy.
" Thực lực tôi như nào thì hẳn mấy người đều biết ,hơn nữa tôi có khế ước thú Viêm Cơ ,giả như mấy người đồng ý cho tôi gia nhập ,vậy thì chúng ta có thể tiếp tục nói chuyện .Nếu như không hy vọng tôi gia nhập ,vậy việc thương thảo hôm nay của mấy người tôi sẽ không truyền ra ngoài nửa câu " Mạc Phàm nói thẳng .
" Ý của cậu là gì ,chia một chén canh sao ? " Mục Hoa tức giận nói.
" Mục Hoa, bình tĩnh lại " Mục Thiện lại khiển trách một lần nữa.
Mục Nô Hân do dự một lúc ,ánh mắt mang theo sự dò hỏi về phía Đông Phương Liệt .
Trong lòng Đông Phương Liệt vui vẻ ,vợ chưa cưới của mình nhanh như thế đã nghe theo quyết định của mình .
Nếu là do Đông Phương Liệt mời Mạc Phàm tới được ,thì Đông Phương Liệt tin vào năng lực của Mạc Phàm, nói với Đông Phương Mạch :" Đại bá ,Mạc Phàm là bạn học cùng hệ với cháu ,chúng cháu cũng dốc sức ở quốc phủ ,thực lực của Mạc Phàm cháu cũng biết rõ.Muốn nói tới ứng cử viên thì cháu nghĩ không ai thích hợp hơn Mạc Phàm ....huống hồ Phàm Tuyết Sơn cũng sắp trở thành nội thành quan trọng của thành phố Phi Điểu ở Bắc bộ ,nơi đó có thể thành một nơi để ra tay ,chúng ta không cần thiết dựa vào quân đội ,vì lẽ đó hợp tác với bọn họ cũng không tính là xấu gì cả ".
Nghe Đông Phương Liệt nói thế làm Mạc Phàm cũng sửng sốt .
Chuyện này là Mạc Phàm tự quyết định ,không có liên quan gì nhiều tới Phàm Tuyết Sơn .Mà Đông Phương Liệt lôi Phàm Tuyết Sơn vào ,hơn nữa lại còn rất tình nguyện ,việc này ngoài dự liệu của Mạc Phàm.
" Tôi cảm thấy có thể ngồi xuống nói chuyện được " Mục Nô Hân nói.
" Ý của tôi không phức tạp như vậ......" Mạc Phàm vừa muốn giải thích thì Triệu Mãn Duyên ở bên cạnh ngăn cản ,đánh một ánh mắt với Mạc Phàm ,Mạc Phàm hiểu ý cũng không nói gì thêm nữa.
" Không bằng như này đi ,hôm nay trước tiên là mọi người cứ nói về hôn sự trước ,ngày khác đến Phàm Tuyết Sơn của chúng tôi làm khách, thuận tiện xem kiến thiết ở Phàm Tuyết Sơn luôn.Việc hợp tác hay không hợp tác về vấn đề này cũng không quan trọng lắm ,quan trọng ở đây là mấy nhà chúng ta ở đây sẽ có nhiều mối liên hệ hơn .Phàm Tuyết Sơn vừa cất bước ,cần rất nhiều thế gia lâu đời như mấy người phối hợp ....Đương nhiên là phần hoả mạch mấy người không muốn chia chén canh, thì chúng tôi cũng sẽ không nhòm ngó tới ,chỉ là Phàm Tuyết Sơn của chúng tôi vẫn rất tự tin là có thể làm được " Triệu Mãn Duyên đại diện cho Mạc Phàm ,nói.
" Ừm ,cũng được " Mục Nô Hân gật đầu .
Đông Phương Liệt cũng vội vàng gật đầu.
Hai vị trưởng bối hiển nhiên là muốn thương thảo một lần nữa ,nhìn đối phương cũng chỉ đồng ý tới Phàm Tuyết Sơn làm khách trước .
" Vào ngày tháng chúc mừng như này đừng nói tới những việc nghiêm trọng nữa ,để những người trẻ tuổi tự đến đó chơi đi ,còn mấy người như chúng ta ở nơi này uống trà ,tâm sự việc nhà " Lúc này vợ của Mục Thiện mở miệng ,lời nói vừa đúng lúc .
" Cũng được ,cung được ".
" Đúng đúng đúng, hôm nay là ngày tốt " .
Mục Nô Kiều ,Mục Nô Hân dẫn Triệu Mãn Duyên ,Mạc Phàm, Kỳ Sam rời đi,đến một nơi tiếp khách khác.
Bên trong đại sảnh,Mục Thiện cùng Đông Phương Mạch ngồi ở đó ,hiển nhiên là không có ý nói về việc nhà ,mà bàn lại việc vừa nãy.
Mục Thiên hỏi trước :" Ý của Đông Phương lão đệ như nào ".
" Mạc Phàm có khế uớc thức khá hiếm trên thế giới - Viêm Cơ tôi nghĩ lần khai thác lần này không có sinh linh như Viêm Cơ thì xác suất thất bại khá cao .Quan trọng hơn là thực lực Mạc Phàm đủ mạnh ,chủ tu cũng là Hoả hệ ,so với thằng cháu Đông Phương Liệt nhà tôi còn hơn mấy phần .Huống chi ông cũng biết danh vọng của Mạc Phàm cũng không thua kém một nghị viên ,chúng ta hợp tác với Mạc Phàm cũng không chịu thiệt " Đông Phương Mạch nói.
" Tôi cũng cho là thế, Phàm Tuyết Sơn là một khối thịt mỡ lớn " Mục Thiện hít vào một hơi.
" Tôi không hiểu rõ việc của Phàm Tuyết Sơn lắm ,lão ca có thể nói cho tôi nghe qua được không " Đông Phương Mạch nói.
" Phàm Tuyết Sơn ẩn chứa giá trị rất lớn ,là một mảnh đất mới ,cơ hội kinh doanh là vô hạn.Nhưng vì bị Mục thị chèn ép ,bọn họ cũng không có ai hợp tác ,hiện nay Mục thị nuốt không ít thế gia ,nỗ lực để đá những thế gia lâu đời không nghe lời ra ngoài .Vậy thì hà tất gì chúng ta phải kiêng kỵ Mục thị ,hợp tác với Phàm Tuyết Sơn cũng chả làm sao đâu ?" Mục Thiện nói .
"Nhưng mà Mục thị...".
" Lão đệ ,nghĩ xem chúng ta chịu ủy khuất cầu toàn thì Mục thị có tha cho chúng ta không ? " Mục Thiện nói.
" Bọn họ lòng tham không đáy ,còn có ý đuổi cùng giết tận ".
" Là vậy đó ,chúng ta đã tới hoàn cảnh này ,nếu không phá lệ mà đứng lên thì chúng ta sẽ bị hạ xuống thành gia tộc nhỏ .Huống hồ Mục thị lại trắng trợn ,danh vọng của Mục Ninh Tuyết cùng Mạc Phàm ở đó ,mà bọn họ chỉ đụng vào Mục Ninh Tuyết ,còn Mạc Phàm thì không dám.Lần này chúng ta hợp tác với Mạc Phàm ,không tin là Mục Hống sẽ hao tổn danh vọng đi gây sự với Mạc Phàm .Bây giờ Đại Lê thế gia làm chó cho Mục thị cũng muốn nhảy lên đầu chúng ta ,đây là thời điểm để đưa ra quyết định " Mục Thiện nói.
Đông Phương Mạch do dự một lúc lâu ,cuối cùng gật đầu một cái :" Tôi cũng không muốn để Đông Phương thế gia làm con chó cho Mục thị ".
" Mục gia chúng tôi cũng vậy "
Nuốt gió Tây Bắc : ăn không khí, nhịn đói ,không có gì ăn.
Tam giáo cửu lưu : Ba giáo phái là Nho giáo, Phật giáo, Đạo giáo và 9 học phái lớn thời Chiến quốc là: Nho gia, Đạo gia, âm Dương gia, Phật gia, Danh gia và Mặc gia, Tung Hoành gia, Tạp gia, Nông gia
Từ này dùng chỉ đủ mọi hạng người trong xã hội