TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Toàn Chức Pháp Sư
Chương 1431: Tín Hiệu Trên Biển

Trans : xSnowballx

 

Có vẻ như Mục Ninh Tuyết mua lại mảnh đất này là lựa chọn sáng suốt nhất ,tin giờ Mục Ninh Tuyết bận rộn ,chu toàn ,đang ngắm nhìn sự đổi của Phàm Tuyết Sơn qua từng ngày.

 

Phàm Tuyết Sơn vẫn được coi là đất tư nhân ,Mục Ninh Tuyết có chịu áp lực đến đâu cũng không thoả hiệp,nhưng thế lực bao gồm cả chính phủ chọn cách nhu hoà ,tiến hành hợp tác với Phàm Tuyết Sơn .

 

Dù nói thế nào thì Phàm Tuyết Sơn là tâm huyết của Mục Ninh Tuyết ,lúc đầu nơi này vẫn còn là mảnh đất hoang vu.Từ trước tới giờ không nhận được bất kỳ sự giúp đỡ của các thế lực khác cũng như là của chính phủ ,các thành viên Phàm Tuyết Sơn khai khẩn trong yên lặng ,tạo ra một nơi hoàn hảo từ mảnh đất trống trải này ,cũng không muốn nơi này bị thành phố căn cứ trực tiếp cướp đi.

 

Phàm Tuyết Sơn có thể hợp tác với chính phủ một cách dễ dàng ,cũng sẽ có trách nhiệm bảo vệ đường bờ biển ,nhưng cưỡng chế thu hồi là chuyện không thể .

 

......

 

Mục Trác Vân đã nói chuyện với bên Mục gia cùng Đông Phương thế gia ,Mạc Phàm tới đây để nhìn Mục Ninh Tuyết ,những chuyện khác không quan tâm ,mà nghe cũng chả hiểu gì cả .

 

Mạc Phàm vừa tìm Mục Ninh Tuyết thì Mục Trác Vân đã chạy về rồi ,thực sự chỉ lo đứa con gái bảo bối bị mình lợi dụng đêm đen làm điều gì đó ,trong túi của Mạc Phàm không có biện pháp nào.

 

" Mục gia vẫn luôn hợp tác cùng quân đội, nhưng Mục thị bên kia lại gây áp lực lớn ,hơn nữa là thành đê đường ven biển của Mục thị .Ban đầu Mục gia bán hàng hoá cho quân đội với giá cực thấp ,Mục gia cũng dự định ngừng hợp tác với quân đội , nhưng lại không tìm được nguồn nào có thể mua hết được hàng hoá như bên quân đội được......Vì thế nếu như lần này hợp tác thành công khai khẩn được hoả mạch ở núi Côn Lôn, thì bọn họ có thể đem nguồn lực vào hoả mạch núi Côn Lôn một cách từ từ ,và cũng địng vị chúng ta như một điểm bán hết hàng mới.Người đến chỗ của chúng ta ngày càng đông ,hơn nữa chúng ta cũng cách chiến trường Nam Hải rất gần ,không lo hàng hoá Hoả hệ không bán được .Bọn họ yêu cầu chúng ta giảm thuế, chúng ta sẽ nhận được 20% lợi nhuận ,còn về khai thác ,vận chuyển ,gia công ,phân phối như nào thì hai bên Mục gia cùng Đông Phương thế gia sẽ đảm nhiệm " Mục Trác Vân nói những nội dung chủ yếu ,nói luôn cho Mạc Phàm nghe .

 

" Anh cảm thấy thế nào ? " Mục Ninh Tuyết hỏi.

 

" Hai người cứ quyết định đi ,còn anh chỉ phụ trách mở hoả mạch,bàn về vấn đề làm ăn thì hai người am hiểu hơn "Mạc Phàm nói.

 

" Đầu tiên là cứ quyết định như thế đi ,này phải bàn kỹ với Mục Lâm Sinh một chút " Mục Trác Vân nói.

 

" Tôi đi dạo xung quanh đây " Mạc Phàm biết Mục Ninh Tuyết còn việc phải xử lý ,không thể ân ân ái ái cùng mình ,cho nên trước tiên là cứ chờ đã .

 

Mục Ninh Tuyết nhìn bóng lưng Mạc Phàm ,nói:" được rồi ,em sẽ gọi điện cho anh ".

 

Mạc Phàm khoát tay một cái ,rời khỏi thôn trang Tuyết Sơn.

 

Địa thế của thôn trang Tuyết Sơn ,trước đây chỉ còn là ngọn núi trọc lóc ,hiện tại đã được phủ xanh bởi rừng nhỏ ,cảnh sắc về đêm vẫn rất khác biệt.

 

Trong rừng có thể thấy mơ hồ những bướm đêm ,cũng là bướm nhưng sắc thái lại hơn không ít những loài bướm khác.Mạc Phàm biết những phi nga là này là lính gác cho tiểu trang Phàm Tuyết Sơn ,không chỉ mỗi sơn trang mà nơi nào có thực vật thì đều có những bướm đêm ẩn nấp .Phàm Tuyết Sơn đã ra quy định không được giết những bướm đêm ,nơi này đất tư nhân ,một là không bước chân vào ,hai là chấp hành quy định ,cho nên những người chuyển vào sống ở đây cũng coi như là chung sống hoà bình với bướm đêm.

 

Từ thôn trang Tuyết Sơn đi xuống có thể thấy được một lòng chảo chảy xuôi từ núi Nguyệt Dương ,chảy uốn lượn uyển chuyển xuống toàn bộ tân thành Phàm Tuyết Sơn .Cũng có vài người thi công ở gần thôn trang Tuyết Sơn ,không biết tại sao Mạc Phàm có cảm giác quen thuộc khi nhìn kiểu phân bố nước sông này.

 

Dòng sông chảy từ núi Nguyệt Dương xuống ,cuối cùng sẽ đổ ra biển ,Mạc Phàm nhớ là có hai ngọn núi rất hùng vĩ nơi nó đổ ra biển .Thung lũng cốc có thể làm cảng ,nước sâu,đất rộng ,có thể liên kết với tân thành Phàm Tuyết ,đường thủy ,đường sắt ,cao tốc ,đường sá có thể tập hợp ở Đông Sơn .Nơi này là nơi có địa thế rất hiếm thấy,phần lớn những nơi có núi rất khó để thi hành đường sắt cùng đường thủy ,Đông Sơn cũng có khe lõm rất trống trải cùng bằng phẳng ,lại gần với biển ,có thể dùng thành núi làm đê ,bảo đảm toàn bộ tân thành được an toàn .

 

Ban đầu lựa chọn mảnh đất này vì cân nhắc tới an toàn của mọi người ,tân thành thông từ Nam tới Bắc , Tây Đông lại có núi .Vì thế mặc cho không có người khai hoang ,mặc dù nơi này có hoang vu thì Mục Ninh Tuyết vẫn sẽ chọn nơi này ,bây giờ nơi này đã trở thành một căn cứ quan trọng nhất của đường ven biển ,Phàm Tuyết Sơn cũng đang xây dựng thành đê kiên cố ở bờ Đông Hải ,sắp biến thành một cứ điểm trên mặt biển.Chỉ có thể nói ông trời đã hà khắc nhiều lần với Mục Ninh Tuyết ,giờ thì phần thiện ý chấp nhất cũng đã được báo đáp lại.

 

Thịnh vượng ,tràn đầy sức sống ,đây chính là Phàm Tuyết Sơn hiện tại, Mạc Phàm đã thấy đường viền của tân thành ,từ cực Tây ở núi Nguyệt Dương tới Đông Sơn .Nước quanh co ,đường sá nối liền ,mỗi ngày đều có dòng máu mới tràn vào ,công nhân ,người gây dựng sự nghiệp ,thương nhân ,pháp sư ,thợ săn không ngừng về nơi này....Có thể không có gì ở nơi này ,nhưng thời gian trôi qua thì nơi này cái gì cũng sẽ có ,những người đến tân thành sớm thì cũng có thể là sẽ thành người sáng lập tân thành.

 

Bác thành biến thành địa điểm quân sư ,nơi đó chỉ còn những người đã sống lâu năm ,cũng dần mất đi sức hấp dẫn mà một thành phố nên có .Mạc Phàm vẫn chưa trở lại ,trong lòng trước sau đều là trống rỗng , dường như không có cái gì dựa vào ,không thành phố nào thực sự là nhà .

 

Nhưng nhìn thấy cảnh tượng của thân thành Phàm Tuyết thì Mạc Phàm cũng có sự chờ mong .Rồi sẽ có một ngày mà Mạc Phàm đứng ở trên toà nhà cao tầng ,quan sát đô thị phồn hoa như gấm ,trên mặt mang theo nụ cười thưởng thức thành phố thuộc về mình ,có cảm giác như là thành phố quê hương của mình.

 

Nhớ lại những lời Triệu Mãn Duyên nói,thấy được Mục Ninh Tuyết cực khổ bôn ba ,Mạc Phàm cũng không thể làm một lãng tử ,một người ăn no toàn gia không đói ,cho dù đôi khi mình dễ dãi thì cũng phải nghĩ về nơi này.

 

Đi về phía thành đê ,Mạc Phàm thấy những người trên thành đê nhốn nháo ,không biết xảy ra chuyện gì .

 

" Liệp tạng giả ".

 

" Trên thuyền của chúng ta trên biển ,bị những liệp tạng giả bao vây ,chúng ta phải cứu viện ngay lập tức ".

 

Một đội tuần tra nhanh chóng đi vào thành đê ,nhìn theo ánh sáng xa xa trên biển ,ánh sáng ở rất xa nhưng không thấy thuyền .

 

"Bọn họ cách quá xa ,chết tiệt ,lại canh thời điểm thuyền chúng ta đang trở về mà đánh lén trả thù , những liệp tạng giả này nham hiểm cực kỳ " đội trưởng đội tuần tra nói.

 

Mạc Phàm nghe được tiếng huyên náo ,lập tức nhảy lên trên thành đê ,kết quả lại bị cản lại bởi vì không phải người liên quan .

 

" Ồ ,thầy giáo ,sao thầy lại ở chỗ này " âm thanh của một cô gái truyền tới .

 

Mạc Phàm nghiêng đầu sang chỗ khác ,phát hiện là Tào Cầm Cầm ,xưng hô như với mình như vậy cũng chỉ có Tào Cầm Cầm cùng Bạch Hồng Phi.

 

" Xảy ra chuyện gì ? " Mạc Phàm hỏi .

 

" Là liệp tạng giả ,là hải yêu vô cùng ác độc cùng nham hiểm ,chúng nó là thám báo hải yêu,cũng là hải yêu sát thủ đê tiện .Gần đây em cùng những người khác có phát hiện được những liệp tạng giả đang nhòm ngó tân thành này, chị Thược Vũ có treo giải thưởng ,dẫn theo mấy chi đội ngũ thợ săn đi ứng phó ,chị ấy vừa mới phát ra tín hiệu quay trở lại , ai ngờ đâu vừa muốn đi vào khu vực an toàn thì bị liệp tạng giả vây quanh đánh lén ,chỉ sợ những liệp tạng giả chạy trốn đã hô hoán không ít tiếp viện tới ,biết người của chúng ta trở về thì lập tức chặn lại " Tào Cầm Cầm nói.

 

" Số lượng rất nhiều sao ? " Mạc Phàm hỏi.

 

" Dựa theo tín hiệu thì số lượng vượt quá một ngàn con ,chúng ta cũng không biết có thể tập hợp được đủ nhân lực hay không " Tào Cầm Cầm hiểu rõ Phàm Tuyết tân thành hơn Mạc Phàm ,bây giờ Tào Cầm Cầm cũng coi nơi đây là nhà của mình .

 

" Thầy không biết bay,cũng không biết bơi ,tình hình có vẻ rất nguy hiểm " Mạc Phàm có chút phiền não.

 

Thủy chiến ,đây là vấn đề làm Mạc Phàm đau đầu,hiện tại chỉ cách khoảng chừng 5 km ,làm sao mà mình nhảy tới đó được .

 

" Thầy ,để em đưa thầy đi ,em là pháp sư Thủy hệ mà " Tào Cầm Cầm nói.

 

" Được " .

 

Pháp sư Thủy hệ cao giai cũng không nhiều,Tào Cầm Cầm mang Mạc Phàm nhảy vào nước biển ,đội tuần tra cũng mang theo một nhóm người ,trừng mắt với Tào Cầm Cầm :" hồ đồ ,chẳng lẽ không biết liệp tạng giả nguy hiểm như nào sao mà đòi tự mình đi cứu viện ".

 

Tào Cầm Cầm thè lưỡi ,không nói nhiều làm gì.

 

Tào Cầm Cầm không hổ danh là tài cao Minh Châu học phủ ,điều động nước nhanh chóng ,cuốn lên một cột sóng cao ,giống như một con cá lớn đang vùng vẫy, đi vội vã mang theo đám người kia vào bên trong đại dương đen tối.

 

" Người phía sau cùng lên ,không thể để bọn họ xảy ra chuyện gì " Đội trưởng đội tuần tra Đường Bằng nói.

 

" Đội trưởng Đường ,tốc độ nhóm của cậu cũng quá nhanh rồi ,lập tức gọi ra 6 đội ngũ " Tào Cầm Cầm quay đầu lại,phát hiện thêm 5 đội ngũ ở phía sau đang đạp nước mà tới .

 

Đường Bằng là bạn của Tào Cầm Cầm ,ban đầu là có ý định theo đuổi ,nhưng sau khi tới nơi hơi hoang vu này ,đảm nhiệm chức vụ đại đội trưởng tuần tra của Phàm Tuyết Sơn ,nhưng sau đó thì Phàm Tuyết Sơn cũng biến hoá long trời lở đất ,địa vị của đại đội trưởng tuần tra cũng ngày càng tăng .

 

Thực lực của Đường Bằng cũng mạnh,đã từng làm quân nhân ,năng lực quản lý xuất chúng ,Mục Lâm Sinh giao cho Đường Bằng việc an nguy mặt biển của Phàm Tuyết Sơn.

 

" Chúng tớ đều duy trì cảnh giác ,bất kể là lúc nào " Đường Bằng thấy được đội ngũ cứu viện huấn luyện nghiêm chỉnh ,trên mặt cũng có mấy phần kiêu ngạo .Trước đây đội tuần tra của Phàm Tuyết Sơn tan tác ,giống như không có việc gì làm ,nhưng giờ có tác phong của quân đội, hành động cực kì nhanh.

 

" Thầy à ,xem ra thầy không phải ra tay nữa rồi " Tào Cầm Cầm cười với Mạc Phàm.

 

" Cứ đi thôi ,không đi thì buồn chán ,tẻ nhạt lắm " Mạc Phàm nói .

Đọc truyện chữ Full