Trans : xSnowballx
Mới sáng sớm ,Mạc Phàm còn đang ăn điểm tâm ,thì nghe thấy Mục Lâm Sinh nói gì đó không ngừng ,nói tất cả các loại huyền huyễn .
" Chỉ là giết vài còn hải yêu thôi mà ,phải không ? " Mạc Phàm cảm thấy tân thành cũng quá nhạy cảm rồi.
" Đại ca à ,cậu cả ngày chém chém giết giết ,thấy nhiều yêu ma hơn người ,giết chúng nó như giết gà .Nhưng không phải tất cả pháp sư đều lấy yêu ma làm bạn giống cậu ,đối với bọn họ thì tự tay giết qua vài con yêu ma cũng là lão binh rồi , có thể trải qua chiến đấu với đàn ma đại yêu đều đủ thổi tới mấy năm .Như chuyện hôm qua thì so với mấy người như cậu thì là trò trẻ con ,nhưng với nhiều pháp sư chưa có bước quá ra khu vực an toàn thì đã là trải qua ghê gớm " Mục Lâm Sinh đang đứng ở góc nhìn của một pháp sư đô thị ,để mà nói.
Mục Lâm Sinh cũng là pháp sư ,tu vi không cao ,nhưng biết rõ ràng là không có nhiều pháp sư như Mạc Phàm cùng Mục Ninh Tuyết trải qua nhiều trận chiến với yêu ma.Dưới sự che chở của thành thị, mặc dù phần lớn những người tu luyện cũng muốn giành được danh lợi nhưng mà lại không muốn chiến đấu với yêu ma .
Đại dương dậy sóng ,một vùng ranh giới lớn thất thủ ,hải yêu hoành hành. Mọi người rơi vào khủng hoảng ,có thể trừng trị hải yêu ,có để mang đầu hải yêu về ,đều là việc quang vinh cùng làm cho lòng người phấn chấn .
" Nhiều người cũng có ma pháp quái vật như cậu ,đội tuần tra đều là pháp sư bình thường ,ngoại trừ đội tuần tra thì trong tân thành đều có rất nhiều pháp sư trẻ tuổi.Chuyện xảy ra rất gần bọn họ ,tự nhiên sẽ phản ứng như vậy...chuyện này cũng coi như là một lần tuyên truyền cho Phàm Tuyết tân thành của chúng ta ,hahaha ,chúng ta tiêu diệt được gần 200 liệp tạng giả ,hơn 2000 con hải câu hắc yêu ,nội thành bình yên vô sự " Mục Lâm Sinh nói.
Mục Lâm Sinh cao hứng rời đi ,nghĩ là muốn làm một ít báo cáo về việc này .Mạc Phàm cùng Mục Ninh Tuyết ăn điểm tâm ,tối qua vẫn ngủ như bao ngày thường ,so với những chuyện đã trải qua thì việc này bình thường như cơm bữa .
" Chúng ta vẫn còn thiếu một ít pháp sư cao cường ,đừng nói tới pháp sư siêu giai ,có thể chiêu mộ được vài pháp sư cao giai cũng mừng rồi " Mục Ninh Tuyết nói với Mạc Phàm .
" Địa điểm mới sao ,từ từ đi ,chờ chúng ta hợp tác thành công với Mục gia cùng Đông Phương thế gia ,tin chắc sẽ có nhiều pháp sư cao giai tới sơn trại của chúng ta " Mạc Phàm nói.
Tổng thực thực của đội tuần tra đều rơi vào cấp trung ,nhưng đều là thuê ,một ngày không biết tốn bao nhiêu tiền nữa, pháp sư cao giai cũng chỉ có vài người .Nếu Mạc Phàm không đi cùng ra biển thì Đường Bằng cùng đám người kia không biết còn mấy ai sống sót trở về.
Không phải khi nào Mạc Phàm cũng ở đây ,Mạc Phàm cũng hiểu ý của Mục Ninh Tuyết ,Phàm Tuyết Sơn cần nhiều pháp sư có thực lực cao hơn.
" Là sơn trang ,không phải sơn trại " Mục Ninh Tuyết cố ý sửa lại lời .
Không biết tại sao mà Phàm Tuyết sơn trang ,Phàm Tuyết tân thành đều bị Mạc Phàm nói như là cướp là giặc.
" Sơn trang ,sơn trang " Mạc Phàm sửa lại lời nói.
" Em đem tân thành này dưới danh nghĩa của anh ,thanh danh của anh tốt hơn em nhiều ,nếu mà tân thành lấy danh nghĩa của em thì sẽ chịu một ít quẫy nhiễu.
Sau khi tiếp quản Phàm Tuyết Sơn ,Mục Ninh Tuyết có thể cảm giác được có một vài chỗ đang nhắm đến mình ,cho dù là cố tình hay vô tình bài xích .Rất hiển nhiên là người ta không quên được chuyện của Mục Hạ một cách dễ dàng ,hơn nữa lại bị Mục thị thị tộc làm khó dễ các loại.Nếu muốn Phàm Tuyết Sơn phát triển thì lấy danh nghĩa của Mục Ninh Tuyết mình cũng khó khăn .
Vì lẽ đó khí đăng kí tân thành thì Mục Ninh Tuyết dùng danh nghĩa của Mạc Phàm ,Phàm Tuyết Sơn là danh nghĩa của hai người mà thành lập nên.Mà tân thành là một thành phố hi vọng ,tin dùng danh nghĩa của Mạc Phàm để kiến tạo thành phố này,tất cả sẽ trở nên bằng phẳng hơn rất nhiều.
" Anh chỉ cảm thấy là ,tất cả đều do em cực khổ kiến thiết ,mà anh chỉ đứng nhìn,thực sự không hợp lý " Mạc Phàm nói.
Mạc Phàm đã quen không bị rằng buộc ,nếu không đã sớm nắm lấy những cành ô liu mà các thế lực duỗi ra rồi, trong lúc nhất thời rơi chức thành xuống ,vẫn còn chút ngoài ý muốn.
" Em chỉ sợ anh không thích ,bởi vì anh quen với con đường mình đi " Mục Ninh Tuyết biết tính cách của Mạc Phàm ,có thứ gì rằng buộc thì đều cướp đi phần tự tại cùng hào hiệp ấy.
" Là không thích ứng được ,nhưng mà không sao ,ngày tháng chúng ta còn dài, đều là nỗ lực chung kinh doanh .Hiện tại là Phàm Tuyết Sơn ,sau này còn những đứa trẻ đáng yêu xinh đẹp của chúng ta nữa " Mạc Phàm nói.
" ......" Vốn Mục Ninh Tuyết nghe rất xúc động ,nhưng mà nửa câu sau không biết trả lời như nào,tư duy con hàng nảy số quá nhanh.
" Được rồi ,đừng lo lắng ,em yêu thích thứ gì ,muốn thứ gì ,anh cũng sẽ hỗ trợ " Mạc Phàm nắm lấy cơ hội ,nắm bàn tay nhỏ Mục Ninh Tuyết trong bàn tay mình ,bóp qua bóp lại ,trượt dài như một khối ngọc,tuy rằng lành lạnh nhưng rất thoải mái.
Bây giờ Mục Ninh Tuyết cũng không có chống cự những kiểu thân mật này, điều này làm Mạc Phàm mừng trộm không ngớt.
Có một vài người con gái, hận không thể lột sạch cô ấy vào ngày đầu tiên ,sau đó thì hưởng thụ ,sau đó thì quên lãng .Có một vài người con gái ,mặc dù phải tiếp xúc từ từ ,nhưng hưởng thụ mùi vị của cảm giác chầm chậm này ,chậm rãi ấm áp,chậm rãi hoà vào nhau....cho dù 30 tuổi mới được làm chuyện chăn gối ,Mạc Phàm cũng không cảm thấy dài.
Phàm Tuyết Sơn là một trách nhiệm nặng nề ,muốn chăm sóc tốt cho tân thành này ,thì cũng là một đảm đương vô cùng nặng nề .Như tính cách của Mạc Phàm thì không muốn có thứ như thế rằng buộc ,Mạc Phàm cảm giác được Phàm Tuyết Sơn rút ngắn khoảng cách của minh với Mục Ninh Tuyết .Khi mình giúp đỡ Mục Ninh Tuyết xây nên thành phố trong mộng ,thì trái tim của Mục Ninh Tuyết cũng không tự chủ mở cửa ra đón mình vào.
Nếu thật sự Phàm Tuyết Sơn có thể làm cầu hỉ thước vì mình cùng Mục Ninh Tuyết ,Mạc Phàm không ngại từ bỏ bận tâm ,không ngại bỏ đi phần không bị rằng buộc ,không ngại làm một người gánh vác ,đảm đương.
Rất nhiều cô gái cần một mái ấm gia đình ,mới không lo ăn gió nằm sương ,mới không còn lo lắng ,sợ hãi .Từ từ cảm nhận được sự ấm áp của tình yêu ở trong ngôi nhà này,một ngôi nhà chân chính có thể làm cho trái tim Mục Ninh Tuyết nghỉ lại là toà thành này,như vậy trái tim lạnh lẽo của Mục Ninh Tuyết mới có cảm giác an toàn ,mới có cảm giác thuộc về.
Nếu muốn ở bên cạnh Mục Ninh Tuyết ,Mạc Phàm sẽ đảm nhiệm trách nhiệm của gia đình này.
Ai bảo Mục Ninh Tuyết tự chọn làm vợ mình cơ chứ ? .
....
" Em đi ra ngoài một lúc " Mục Ninh Tuyết đứng lên ,bên ngoài có người tìm.
Mạc Phàm gật đầu,híp mắt thưởng thức đường cong kinh ngạc của Mục Ninh Tuyết ,a ,chiếc quần bó điểm hoa văn lụa màu xám nhạt ,cặp mông đẹp đẽ kia ,được sờ thì rất là mềm cùng cực kì đàn hồi ,nếu là kiểu quay ngược mà nói....
Ba mươi tuổi mới làm chuyện chăn gối cái gì ?.
Hiện giờ chỉ nghĩ đè Mục Ninh Tuyết xuống .