TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Toàn Chức Pháp Sư
Chương 1446: Sinh Không Thể Luyến

Trans : xSnowballx

 

Nhìn thấy thế thì Mạc Phàm thở phào nhẹ nhõm ,xem ra là Bao lão đầu vẫn luôn dành cho Linh Linh một ít bảo bối trên người .Không phải như thế thì một người không có tu vi như Linh Linh nhảy vào nơi này thì đã thành tro tàn rồi ,hồn quang này Mạc Phàm không được hưởng ké ,này do linh hồn Linh Linh đã có khế ước với thứ này, không có cách nào bảo vệ người khác ,chỉ bảo vệ mỗi Linh Linh.

 

50 mét dung nham màu nâu ,đối với bọn họ là cực kỳ sâu cùng dài ,giống như sự tra tấn luân hồi.

 

Rốt cuộc thì cũng cực nóng lên mấy phần ,mọi người rơi vào bên trong một khối không khí vẩn đục dày nặng .Khối không khí này rất là kỳ lạ ,lực cản còn lớn hơn dung nham tới mấy phần ,may là không khí này không tạo ra thương tổn gì cho người ,cố gắng xen vào thì những dung nham đã bị cản lại .

 

Những dung nham màu nâu không có thấm xuống ,dung nham không dung hoà với không khí ,mọi người như ngã xuống đầm sâu như bông gòn ,cần lực rất lớn mới có thể tiếp tục đi xuống .

 

" Cảm ơn trời đất " mặt Mục Quang Thanh đen ,nhưng vẫn cảm động quỳ lạy cảm ơn thần linh.

 

Mọi người dùng hết tất cả phòng ngự mới bảo vệ được tính mạng ,miễn cưỡng qua được tầng dung nham màu nâu .

 

" Mục Truất Thành ,mau lấy ra quyển trục không gian rồi rời khỏi đây thôi ,tôi không muốn ở nơi quái quỷ này nữa " Đông Phương Tây Phượng sợ hãi nói.

 

" Ai trị thương cho tôi với ,tay tôi bị cháy rồi ".

 

" Đỗ Tình còn đang hôn mê ,còn trông chờ vào ai nữa mà đòi trị thương ,Quang Thanh thúc ,không cần tiếp tục đi nữa đâu ,chúng ta đều sức cùng lực kiệt ,còn sống là may rồi ".

 

Mục Quang Thanh lắc đầu.

 

" Chúng ta đã như này rồi làm sao có thể hoàn thành được nhiệm vụ ?" Đông Phương Tây Phượng giận dữ nói .

 

" Không phải là đã nói từ trước rồi sao ,nơi này ngăn cách thứ nguyên ,quyển trục không gian không sử dụng được ,trừ khi phá nát sắt kim thạch " Mục Quang Thanh nói.

 

Câu nói này như gáo nước lạnh làm bọn họ tỉnh ngộ ,trở nên cụt hứng .

 

Đúng vậy ,nơi này ngăn cách thứ nguyên ,vất vả mới tới được một nơi hơi an toàn ,kết quả lại là một cái lao tù ,không thoát được .

 

" Mọi người đi xuống trước ,sau đó tìm một hang ổn định ,chúng ta tới đó rồi nói tiếp bước tiếp theo nên làm gì " Mục Quang Thanh nói.

 

" Cũng chỉ đành vậy..." .

 

" Chết tiệt ,tại sao lại thành ra như này ".

 

Xuyên qua động đàm đầy trầm khí ,phía dưới đúng như lời Mục Quang Thanh nói vậy .Toàn là do những khối đá cực cao nóng chảy tạo thành hang động ,những khối đá này đã được hoả diễm rèn qua vô số năm tháng ,cũng đã gần thành nham tinh.Cảnh này nhìn qua như những tinh khối tạo thành không có trật tự ,hình thành thế giới trong lòng đất .

 

Nhưng vẫn tồn tại trầm khí ,không gây khó thở ,nhưng bọn họ vào một hang động đầy nước biển dưới lòng đất ,chỉ còn cách bơi mà tiến lên .

 

" Có những trầm khí thì những dung nham không chảy vào được " Mục Quang Thanh nói .

 

" Nhưng chúng ta hành động rất vất vả ,nhưng mà trầm khí tồn tại như này có ảnh hưởng tới ma pháp không ? " Mạc Phàm bơi phía trước ,nếu không dùng sức thì những khí này sẽ thổi mọi người lên đỉnh ,mà đỉnh kia có những tinh nhọn, nếu không có chống cự nào sẽ đẩy làm mọi người dính vào thạch nhũ.

 

" Ừm ,uy lực yếu đi rất nhiều, nhưng mà qua được đoạn này thì sẽ tốt hơn nhiều ,chúng ta đến nơi có không khí bình thường ,trọng lực cũng bình thường " Mục Quang Thanh nói .

 

" Lần trải nghiệm này cả đời khó mà quên được " Đông Phương Lâm Lâm nói.

 

"Chờ khi nào sống sót ra ngoài ,nằm như chết trong bồn tắm lớn thì nói ,không phải như bây giờ ,còn chẳng biết sống sót mà ra ngoài được không " Triệu Mãn Duyên sửa lời.

 

" Không sao đâu ,không có chuyện gì ,mọi người lạc quan lên, tuy quá trình có hơi phức tạp một chút ,nhưng chúng ta không phải đi xuống " Mục Quang Thanh cố gắng hết sức trấn an mọi người .

 

" Cái này mà hơi tạp à ? Tôi hết hồn hết vía tới mấy lần rồi đây này " Đông Phương Tây Phượng oán giận nói.

 

" Dẫn đầu , hình như Đông Phương Lâm Lâm bị bỏng " Mục Truất Thành nói với Mạc Phàm .

 

Mạc Phàm đi tới chỗ Đông Phương Lâm Lâm,nhìn thấy y giáp phía sau nát ,lưng trắng nõn đã hoá thành màu đỏ sậm do thịt nát ,vài vệt màu đen như tơ nhện như dính hoả độc lan ra từ lưng .

 

" Cô ấy bị thương do hoả độc ,thứ này chí mạng "Mục Quang Thanh nhìn qua là nhận ra ngay,lạc quan vừa nãy cũng đã sạch sành sanh.

 

" Có thể chưa trị không ? " Mạc Phàm vội vàng hỏi .

 

Hoả độc truy mệnh ,nếu không được xử lý vết thương ,vậy thì như là đục một lỗ trên dòng chảy sinh mệnh ,trôi qua theo thời gian .

 

Vết thương của Đông Phương Lâm Lâm rất nghiêm trọng ,vết thương không thể nào khép lại được ,thuốc cũng không có tác dụng.

 

" Đỗ Tình còn hôn mê bất tỉnh sao ? " Kỳ Sam hỏi.

 

" Ừ ,sẽ không tỉnh lại trong thời gian ngắn " Mạc Phàm lắc đầu .

 

Đỗ Tình là pháp sư Trì Dũ hệ trong đội ngũ ,mà pháp sư Trì Dũ hệ rất yếu .Được Mạc Phàm bảo hộ ,nhưng vì do lửa trong phổi làm cho Đỗ Tình hô hấp trở nên yếu, thêm trầm khí trong hang thiếu dưỡng khí ,làm cho không biết bao giờ Đỗ Tình mới tỉnh lại được .

 

Đỗ Tình trị được hoả độc trên lưng của Đông Phương Lâm Lâm ,vấn đề là ngay cả Đỗ Tình cũng ngàn cân treo sợi tóc .

 

" Cho tôi hỏi một chút ,có phải chỉ có mỗi Đông Phương Lâm Lâm nhớ đường không vậy " Triệu Mãn Duyên hỏi, ánh mắt kiên định không chớp mắt nhìn Mục Quang Thanh.

 

Mục Quang Thanh lúng túng ,nói :" Cái này ,kế hoạch ban đầu tôi không có bàn qua với mọi người ,vì thế tôi cũng không đảm nhiệm con đường ,mà tôi cũng chỉ nhớ mang máng ,đợi đi những chỗ tương tự với mô phỏng thì hẳn là tôi sẽ nhớ ra ".

 

" Đồng chí Mục Truất Thành,không gian quyển trục cậu giữ cũng không rớt ra ngoài khi nhảy xuống đó chứ ? " Triệu Mãn Duyên nói với Mục Truất Thành tuyệt vọng ,hỏi một câu.

 

" Cậu coi tôi là thằng ngu à " Mục Truất Thành nói.

 

" Há ,vẫn còn thì tốt rồi, tôi chỉ sợ có thêm cái không may nữa mà thôi " Triệu Mãn Duyên nói.

 

" Tôi...tôi vẫn còn chống đỡ được một lúc, đừng nói nhiều như vậy nữa .Nhân lúc ý thức tôi còn tỉnh thì mau tìm ra sắt kim thạch " Đông Phương Lâm Lâm rất là quật cường .

 

" Không sao ,không sao ,mọi người đừng ủ rũ nữa ,chúng ta có thể rời đi an toàn" Mục Quang Thanh là thúc ở đây, vẫn cứ trấn an mọi người.

 

Nhưng mọi người không bị ảnh hưởng bởi cái sự lạc quan giả tạo ấy của Mục Quang Thanh,từng người đi sau ,đều biết Đông Phương Lâm Lâm sinh không thể luyến .

 

Sống chết của bọn họ như nào thì đều phụ thuộc vào xem nữ pháp sư này còn sống được bao lâu nữa .

Đọc truyện chữ Full