TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Toàn Chức Pháp Sư
Chương 1451: Sơn Chấn

Trans : xSnowballx

 

Sơn chấn ( 山震 ) : ngụ ý những người tầm thường lo lắng về bản thân nhiều hơn ,trích từ ngụ ngôn Aesop .

 

" Oa ,lợi hại quá nha " Triệu Mãn Duyên giơ ngón tay cái với Mạc Phàm vừa mới đỡ dung nham.

 

Chỉ có tự thân trải nghiệm qua xung kích của thủy triều dung nham màu nâu mới biết uy lực thủy triều đáng sợ như nào ,tin là rất gần sát với cấp quân chủ .Hai người bọn họ tiêu hao hết khí lực mới ngăn cản được ,thế mà Mạc Phàm lại ung dung như bình thường .

 

" Lưu tinh phi hoả mà tớ nắm giữ được sinh ra ở đây, hiện tại dung nham màu nâu không hẳn làm tớ bị thương được " Mạc Phàm nở nụ cười .

 

" Lưu tinh phi hoả ....sao cái tên này nghe thô tục thế ?" Triệu Mãn Duyên nói.

 

" Đâu có ,tớ cảm thấy thô bạo thế cơ mà " .

 

Trước đó nghe Mục Quang Thanh nói nơi này 300 năm về trước có sao băng hoả bay xuống Thái Dương lĩnh mà hình thành,mà phi hồng hoả cũng nhiễm một chút khí tức sao băng hoả ,mang theo sự thánh khiết cùng bất phàm .Hồn hoả nguyên thủy đều không có tên ,Mạc Phàm đặt tên phù hợp cho nó ,thể hiện được khí thế ,đến lúc phóng ma pháp Hoả hệ ,ngâm nga cao vút ,đối thủ nghe xong sẽ không khỏi chột dạ .

 

Lưu tinh phi hoả ,lạnh lùng không có bạn bè.

 

"Còn hai mạng người đang ngàn cân treo sợi tóc ,mấy cậu đừng ở đây tám chuyện nữa " Mục Bạch nói.

 

"Đúng rồi ,mau đi thôi ".

 

Mạc Phàm không còn sợ thủy triều dung nham màu nâu ,đi ra ngoài không cần chịu uất ức nữa.Ai biết lực xung kích của thủy triều dung nham màu nâu mạnh ,mới vừa nãy Mạc Phàm như quân lâm thiên hạ ,vốn định ra ngoài cho Mục Quang Thanh ,Kỳ Sam ,Đông Phương Tây Phượng lác con mắt ,ngờ đâu bay ra như chó cạp bùn .

 

Triệu Mãn Duyên cùng Mục Bạch đứng dậy, mặt đen ,tóc cháy xém ,chửi ầm lên .

 

Mạc Phàm cũng lúng túng ,giả bộ hơi quá .

 

" Thành công rồi ư ??? " Mục Quang Thanh chớp mắt .

 

" Thành công rồi ,hoả hồn nguyên tố còn đang ung dung nặn hình ,nhưng tôi có năng lực tương tác với dung nham ở nơi này. Chích bạch dung nham cũng không có vấn đề ,tôi cõng Đỗ Tình đi vào,hô hấp nhân tạo cho cô ấy " Mạc Phàm nói.

 

" Đông Phương Lâm Lâm sắp không chịu được rồi,đi mau lên " Đông Phương Tây Phượng không nhịn được nói.

 

Mạc Phàm ôm lấy Đỗ Tình ,Mục Quang Thanh đã nói trong chích bạch dung nham có dưỡng khí thiên nhiên, trong phổi hết hoả tức thì chẳng mấy chốc mà tỉnh lại.

 

" Lưu Tinh Phi Hoả ".

 

Nắm giữ hồn hoả ,cho dù Mạc Phàm không nhờ tới Tiểu Viêm Cơ phụ thể thì lực khống hoả cũng tăng lên nhiều .Một đám lửa bao phủ trên người Mạc Phàm ,khi Mạc Phàm chạm vào chích bạch dung nham thì hoả diễm không biến mất mà vẫn tiếp tục duy trì .

 

" Có thể làm được " Mạc Phàm vui vẻ trong lòng ,cất một bước lớn .

 

Lưu tinh phi hoả có bản tính ,linh hồn ,mà chích bạch dung nham giống như người bảo vệ bạch hoả .Khi thấy lưu tinh phi hoả muốn đi vào trong thì chích bạch dung nham lui tản ra chỗ khác ,để Mạc Phàm giữ lưu tinh hồn hoả đi vào .

 

" Không ngờ ở nơi này ngươi là tiểu công cử* " Mạc Phàm bất ngờ ,lưu tinh phi hoả có địa vị cao hơn so với tưởng tượng của mình ,Mạc Phảm cảm nhận được phần tôn kính của chích bạch dung nham.

 

Như vậy thì mọi chuyện sẽ trở nên đơn giản hơn rất nhiều ,Mạc Phàm đi vào bên trong chích bạch dung nham ,vào tiểu thiên địa thần thánh.Để Mạc Phàm bất ngờ là thế giới nhỏ trong chích bạch dung nham còn lớn hơn tưởng tượng .

 

" Không gian áp súc ? " Ánh mắt Mạc Phàm nhìn qua ,phát hiện thác nước chích bạch dung nham ở phần cuối.

 

Rõ ràng là chỉ là một nơi hình tròn 100 mét ,vậy mà bên trong có động thiên lớn .

 

Hít vào một hơi ,quả nhiên như lời Mục Quang Thanh đã nói, trong đây có rất nhiều dưỡng khí ,thậm chí còn thoải mái hơn ở bên trong núi lớn .

 

Đặt Đỗ Tình xuống nhẹ nhàng ,Mạc Phàm biết bên ngoài còn một người trúng độc đang chờ ,vẫn nên làm cho Đỗ Tình tỉnh lại ngay.

 

Cởi vài chỗ làm cho Đỗ Tình hô hấp khó ra ,cởi bra ,Mạc Phàm cũng coi như quen tay hay làm ,một tay cũng làm được .

 

Cởi ra thì hai thỏ ngọc lớn bị áo đè ép nảy lên,để Mạc Phàm cảm nhận được sự sống động cùng phần xúc động về cái gì gọi là " ra " của ra bên trong .

 

" To như của Ngải Đồ Đồ vậy ,nếu chết chỗ này thì thật đáng tiếc" Mạc Phàm thở dài trong lòng.

 

Mở miệng nhỏ của Đỗ Tình ra ,Mạc Phàm cũng chả hi vọng gì vào một người hôn mê hít thở không thông ,vì thế mà Mạc Phàm phải hỗ trợ .Không chỉ là hỗ trợ hô hấp nhân tạo,mà muốn đè ép phần ngực của Đỗ Tình ,thuận tiện ép những hoả tức bẩn thỉu ra khỏi phổi .

 

Làm liên tiếp mười mấy lần ,Mạc Phàm cảm giác người mình nóng lên ,sao cô gái này còn chưa tỉnh lại,mình sắp biến thành cầm thú rồi ,chủ yếu cảm giác này tốt quá .

 

" Khụ khụ....khặc khặc " .

 

Bỗng nhiên Đỗ Tình bật dậy ,lấy sức kho khan vài tiếng.

 

Mạc Phàm thấy một ít trọc khí bay ra từ trong miệng Đỗ Tình ,lần này cũng coi như cho thứ trong phổi bay ra ,Mạc Phàm lau mồ hôi ,đứng dậy.

 

Đỗ Tình tỉnh táo trở lại ,nhìn Mạc Phàm ,nhìn xung quanh, hiển nhiên là không biết chuyện gì xảy ra sau đó .Cũng không hiểu tại sao mình lại ở chung với một người đàn ông trong nơi khép kín như này.

 

" Trước tiên cô đừng nói gì cả ,bên ngoài còn có người chờ cô cứu ,không cứu được thì chúng ta cũng đừng mong ra khỏi nơi này " Mạc Phàm nói với Đỗ Tình .

 

Đỗ Tình mơ mơ màng màng ,tùy ý để Mạc Phàm ôm ra ngoài.

 

" Cái kia ,cô che quần áo lại một chút " Mạc Phàm cúi đầu nhìn, thấy cặp bưởi còn đang ở bên méo,một loại muốn chôn xuống mạnh mẽ .

 

A a a a a tại sao mình không phải một tên cầm thú.

 

Đỗ Tình đã tỉnh nhưng vẫn còn chút mơ hồ, sau khi chỉnh lại quần áo thì theo Mạc Phàm ra bên ngoài chích bạch dung nham .

 

Có lưu tinh phi hoả thì Mạc Phàm có thể đi lại thoải mái như bình thường ở thác nước chích bạch dung nham ,làm cho Mục Quang Thanh hâm mộ không ngớt .

 

Đỗ Tình bắt đầu thi pháp ,hoả độc trên người Đông Phương Lâm Lâm cũng đã giảm bớt ,nhìn thấy phần lưng thối rữa dần khôi phục ,mọi người mới thở phào nhẹ nhõm .

 

Cuối cùng cũng coi như ....

 

Cuối cùng cũng coi như đuợc cứu trợ rồi.

 

.....

 

" Mạc Phàm ,nếu cậu có thể đi lại ở đây như bình thường thì nghỉ ngơi một chút đi ,chờ phục hồi ma năng thì vào lại rồi bố trí một tiết điểm ma pháp không gian " Mục Truất Thảnh đưa cho Mạc Phàm quyển trục không gian .

 

" Được ,đánh nát sắt kim thạch ,bố trí ma pháp không gian trận, vậy nhiệm vụ của chúng ta coi như xong rồi ....Cũng may mà quá trình khó khăn nhưng kết quả thật mỹ mãn ,mọi người đều bình an vô sự "Mạc Phàm nói.

 

"Khó nói ,một pháp sư Trì Dũ hệ nào đó hẳn là không được bình yên vô sự " Triệu Mãn Duyên bồi thêm một câu.

 

Sau khi Đỗ Tình tỉnh lại thì hiển nhiên ý thức được nhiều nơi trên cơ thể mình bị sờ mó ,đụng chạm vào .Không dám nhìn vào ánh mắt Mạc Phàm ,thậm chí mỗi khi Mạc Phàm nói chuyện thì gò má Đỗ Tình không khỏi nóng lên .

 

Nghỉ ngơi một lúc ,mọi người cũng không muốn tiếp tục ở lại đây ,Đông Phương Lâm Lâm chủ động dẫn những người khác tới nơi có sắt kim thạch .

 

" Chúng ta nên xuất phát thôi, Mạc Phàm ,Triệu Mãn Duyên ,Mục Bạch ,Đỗ Tình ,bốn người ở lại đây nghỉ ngơi, những người khác đi theo tôi xử lý sắt kim thạch ...Kỳ Sam ??? Kỳ Sam đâu rồi " Mục Truất Thành nói.

 

" Tôi đây, xuất phát ngay bây giờ sao ? " Kỳ Sam hỏi.

 

"Đúng ,rời khỏi đây càng sớm càng tốt ,có trời mới biết sẽ xảy ra cái gì ,tiếp theo là nhờ vào cậu ,chỗ sắt kim thạch hình như có một ít sinh vật " Mục Truất Thành nói.

 

" Yên tâm ,tôi đối phó được " Kỳ Sam nói.

 

" Sau khi hoàn thành chuyện này thì hai ta sẽ bước một bước cao,lúc đó cho cậu tùy ý lựa chọn phụ nữ " Mục Truất Thành nở nụ cười .

 

Khoé miệng Kỳ Sam kéo lên ,hiển nhiên làm chạm vào nỗi đau.

 

"Đi thôi ,đi thôi" Mục Truất Thành nói.

 

.....

 

Mạc Phàm ,Triệu Mãn Duyên ,Mục Bạch đều rất mệt mỏi ,bất kể là chống lại bá chủ hoả dực trước đó hay nhảy vào ao dung nham màu nâu ,mệt mỏi tới rã hết người .

 

Trên người Mạc Phàm cùng Triệu Mãn Duyên còn một ít vết thương,sau khi được Đỗ Tình khôi phục thì cũng chữa trị cho hai người.Mục Bạch thì vết thương còn tốt ,chỉ là một ít thiêu đốt cho thối rữa ,không trúng độc ,dùng ít thuốc là ổn.

 

Sau khi minh tu ,mọi người khôi phục được ít tinh thần ,Mạc Phàm mở mắt ra ,cũng không biết đã qua bao lâu,hơi hốt hoảng nhìn Mục Bạch đang ngồi nghiêm túc ở bên cạnh ,ngẫu hứng hỏi :" Mục Bạch ,mấy năm qua cậu đi đâu thế ? ".

 

" Đi khắp nơi ,tình cờ về Cố Đô một lúc " Mục Bạch trả lời .

 

" Vương Tam mập đâu,còn sống không thế ? " Mạc Phàm nói .

 

" Vẫn tốt ,cưới vợ rồi ,lên làm cha rồi ,tớ mang một ít thứ ở bên ngoài thì đều nhờ cậu ta bán.Mà cậu ta cũng mở một cửa hàng bán ma cụ ,kinh doanh thuận lợi " Mục Bạch nói.

 

" Còn Chu Mẫn ? Tớ còn cho rằng hai người có hi vọng " Mạc Phàm nhớ tới Chu Mẫn ,hỏi.

 

" Người cậu ấy yêu là cậu ,tớ không có gì cả ,thỉnh thoảng tụ tập mà thôi.Cậu ấy hẳn là ở trong trường học,có một khoảng thời gian không gặp được cậu ấy " Mục Bạch nói.

 

" Ồ ồ ,vậy lần sau gặp thì phải nói cậu ấy đừng mê luyến tớ như vậy nữa ,tớ có người trong tim rồi ,hai chúng tớ không thể được " Mạc Phàm nói .

 

" Cậu có cần phải điểm mặt chỉ tên được không ? " Mục Bạch nói lạnh lùng.

 

" Nhắc tới chuyện này thì lúc đầu tớ còn tưởng Kỳ Sam là một kẻ si tình ,không nghĩ cậu ta cũng ở quán bar giống chúng ta vào ngày hôm đó " Triệu Mãn Duyên tham gia nói chuyện phiếm.

 

" Thật hay giả đó ?? " Mạc Phàm như vừa mới phát hiện điều gì đó mới mẻ .

 

" Là thật ,khi mà chị Lê nhấc chúng ta trở về ,tớ thấy cậu ta ,thấy cậu ta cùng một cô gái tóc quăn ngắn dáng dấp rất đẹp đang làm chuyện đó ,nói chuyện rất thân thiết "Triệu Mãn Duyên nói.

 

" Cậu còn mặt mũi để nói ra những câu bị phụ nữ cõng về ,không cảm thấy xấu hổ sao ? " Mục Bạch hừ lạnh một tiếng .

 

" Mẹ nó ,cái này có gì mà khó nói , cậu còn chưa đi sơn động à ? " Triệu Mãn Duyên không phục à .

 

" Sơn ......sơn chấn ???? " Đỗ Tình đang chăm sóc lại cơ thể của mình ,không thể tập trung được .Sao ba người này lại xấu xa thế ,ban đầu còn tưởng là quân tử.

 

" Cậu đừng có mà nói hươu nói vượn ,tớ cùng cô ấy hàn huyên tán gẫu " Da mặt Mục Bạch mỏng ,lập tức bị kích động ,giải thích .

 

" Cậu nói lời này ra tới chó còn chả tin được " Triệu Mãn Duyên không ưa tính giả vờ diễn xuất mình chính đáng của Mục Bạch,nói xong không quên quay đầu sang một bên hỏi :" Ý cậu sao hả Mạc Phàm ? ".

 

" Tớ khinh " Mạc Phàm còn bị Triệu Mãn Duyên gài bẫy vô tròng, tức giận chửi bới.

 

Đỗ Tình nghe bọn họ nói chuyện khó nghe ,đi tới trong góc, nhớ lại Mạc Phàm đã nói có chỗ thuộc về ,nhìn Mạc Phàm nhiều hơn.

 

Tiểu công cử là một từ thông dụng trên internet ,là tên dành cho công chúa nhỏ ,dần dần cái tên này được cư dân mạng gọi một số đàn ông có lòng dạ đàn bà .

Đọc truyện chữ Full