TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Toàn Chức Pháp Sư
Chương 1462: Cháu Rể

Trans : xSnowballx

 

Ban đêm trời yên tĩnh củng trong lành ,sau khi gió Côn Lôn thổi qua làm tất cả bụi bặm công nghiệp đều tản vào trong núi .Trạm dịch Vọng Dương đều như một dưỡng nằm ở trong núi ,không có huyên náo ,bầu trời đêm đầy sao chiếu xuống mặt đất ,ánh sao chấn động ,gợn sóng từng lớp.

 

Trên đỉnh núi ,Mục Bạch ngồi mình ở đây, tập trung nhìn bầu trời.

 

Khung cảnh này còn đẹp hơn lời cô gái kia miêu tả rất nhiều ,rõ ràng là đi du lịch nhiều nơi nhưng tâm tình chưa bao giờ bình tĩnh ngắm nhìn bầu trời như thơ như hoạ ,hay là những năm gần đây mắt mình bị thứ gì đó che lại.

 

Ngồi tới nửa đêm thì Mục Bạch đứng dậy ,âm thầm lắc đầu.

 

Đi xuống núi ,trở lại trạm dịch Vọng Dương ,trạm dịch Vọng Dương hoàn toàn yên tĩnh ,ngoại trừ chỗ quán bar còn tiếng huyên náo.

 

Đi qua quá bar thì Mục Bạch cũng không nhìn ,nhưng không khéo có một người đàn ông trung niên say xỉn bước ra ,tay phải còn ôm một cô gái trẻ tuổi ,tay của người này rất làm càn ,nói là ôm nhưng thật ra bóp mông .

 

Người này nói thì vẫn cứ nói ,nhưng không chờ được nữa mà đem cô gái tới khách sạn,cô gái cười khúc khích ,làm nũng .

 

Bọn họ đi qua chỗ Mục Bạch ,cô gái trẻ sửng sốt ,nhìn Mục Bạch rồi đi tới .

 

Mục Bạch dừng bước ,nhìn cô gái này ,chỉ một chút rồi lại thôi.Mục Bạch dừng không quá một giây thì tiếp tục bước đi ,ánh trăng như sương vương trên bóng lưng Mục Bạch .

 

" Em quen sao, hay là tình nhân? ,anh đã nói rồi ,đẹp trai thì làm được gì ,còn không bằng hầu hạ tốt cho anh " tiếng quát mắng của người đàn ông trung niên ở sau lưng.

 

" Chỉ là một vị khác lúc trước mà thôi " cô gái trả lời.

 

....

 

Từ khi nào mà mà mình đã cô đơn như thế này ,chỉ một lời chúc phúc của cô gái tiếp rượu ,mà mình lại cho rằng có người nhà mong đợi ,sống lại từ trong hiểm cảnh ,sau đó nghiêm túc chạy đi kiếm tiền.

 

Đây chính là cảm giác không bị rằng buộc ?

 

.....

 

.....

 

Không tiếp tục ở lại Thái Dương lĩnh nữa ,sau khi có chút khí lực thì Mạc Phàm ,Linh Linh, Triệu Mãn Duyên ,Mục Bạch ,Mục Truất Thành ,Đông Phương Tây Phượng trở lại thành thị ,ngồi máy bay trở về Ma Đô.

 

Trên máy bay ,Triệu Mãn Duyên đang trêu ghẹo nữ tiếp viên hàng không ,tên này có tính cách thoáng ,không có tố chất ,cái gì dã kỹ viện cũng đã trải qua ,là con buôn tuyệt vời.Có thể bức cách người khác người khác nói chuyện vui vẻ ,đề tài của Triệu Mãn Duyên trở nên thời thượng ,phim ảnh ,khắp nơi trên thế giới ,làm cho nữ tiếp viên đã từng đi qua nhiều nơi đều ngưỡng mộ Triệu Mãn Duyên ,hận không thể làm gì đó với Triệu Mãn Duyên ở Victoria.

 

" Như cậu nói nha ,đường hàng không quốc tế giảm đi không ít ,vì thế tôi trở lại hàng không nội địa ,mà hàng không nội địa không thú vị bằng hàng không quốc tế ,mà cũng ít hành khách thú vị như cậu "nữ tiếp viên nở nụ cười dần mất đi sự tao nhã ,nói chuyện như một cô gái bình thường ,mà cũng là tiếp viên hàng không cho nên không ai quản được.

 

" Đường hàng không quốc tế xảy ra chuyện gì sao " Mạc Phàm hỏi.

 

" Rất nhiều đường bay quốc tế đều bay theo đường biển ,đa số có liên quan tới biển.Nhiều đất liền trở thành thành biển ,hải yêu thì hoành hành ,làm sao mà đường hàng không lại không bị ảnh hưởng cho được " nữ tiếp viên hàng không .

 

"Ồ ồ ,cũng đúng " Mạc Phàm gật đầu .

 

" Cậu biết về đường hàng không quốc tế làm gì ? " Triệu Mãn Duyên không hiểu hỏi.

 

" Thánh tài viện gọi tớ ,cho nên phải tới đó một chuyến " Mạc Phàm bất đắc dĩ nói .

 

Thánh tài viện muốn đưa ra quyết định về việc Mạc Phàm đại náo Parthenon thần miếu.Cứ cho là việc của hồng y đại giáo chủ Lãnh Tước ưu khuyết giằng co, nhưng vẫn phải qua đó cho có hình thức .Cho thánh tài viện mặt mũi ,dù sao cũng là toà án nhân dân tối cao nhất.

 

" Thánh tài viện ở quốc gia nào ? " Mục Bạch hỏi .

 

" Ở Thuỵ Sĩ " Mạc Phàm nói .

 

" Thuỵ Sĩ à .." Mục Bạch rơi vào trầm tư .

 

" Cậu có người quen ở đó sao ? " Mạc Phàm hỏi.

 

" Tớ có một người chị gái được người ta nhận nuôi ,hình như là ở nơi đó " Mục Bạch trả lởi ,giống như sợ Mạc Phàm sẽ cho là người chị gái này có quan hệ với Mục Hạ,tiếp tục giải thích :" Đó là lúc tớ chưa đặt chân tới trang viên Mục thị ở Bác thành,lúc đó chị gái được một cặp vợ chồng người Thụy Sĩ yêu thích ,bọn họ không có con cái ,cho nên muốn mang chị tớ tới Thụy Sĩ .Lúc đó mẹ tớ không có năng lực nuôi nổi cả hai cho nên đành phải đồng ý ,trước thì có nói chuyện qua thư từ ,điện thoại ,nhưng vài năm trở lại đây thì không có tin tức gì ,nếu cậu đi Thụy Sĩ thì tớ đi cùng với ,tiện thể ghé thăm chị tớ luôn ".

 

Mục Bạch cảm thấy không liên lạc được là do có chuyện nào đó đáng sợ xảy ra ,nhiều năm không gặp mặt ,vẫn luôn hi vọng gặp được một lần để cảm thấy an tâm ,cũng nói qua một tiếng chuyện mẹ đã mất ,sau đó tới Phàm Tuyết Sơn .

 

Nói thế nào thì Mục Trách Vẫn cũng là bá bá của mình,những người Bác thành ở Cố Đô cũng tới Phàm Tuyết tân thành, mình sinh sống cùng bọn họ một chỗ vẫn sẽ tốt hơn.

 

" Được ,có thêm bạn đi cùng chứ không chán chết ,Lão Triệu ,có đi cùng hay không thì nói một câu ? " Mạc Phàm gật đầu.

 

" Căn cứ vào những lần theo cậu thì tớ cảm thấy tránh xa cậu là tốt nhất " Triệu Mãn Duyên nói.

 

" Há ,vậy là đi cùng à ,hahaha ,lại có một liên bang bị chúng ta thu phục " Mạc Phàm.

 

" Con mẹ cậu ,nghe không hiểu tiếng người à " .

 

......

 

Gần đây Mục Ninh Tuyết bận bịu,đến Phàm Tuyết Sơn cũng chẳng ý nghĩa gì .Mạc Phàm trở lại Ma Đô giao tên phản bội Kỳ Sam cho Mục gia ,rồi ở lại Ma Đô.

 

Vẫn là thành phố này đem lại cho mình cảm giác quen thuộc ,không có việc gì thì đi dạo Minh Châu học phủ ,rảnh rỗi thì ghé qua hội thợ săn Thanh Thiên .Nơi này có hiệp hội ma pháp to nhất cả nước ,tin tức mới nhất cũng được truyền về đây, tài nguyên cũng chảy về đây, định cư ở Ma Đô không có vấn đề gì .

 

Đã lâu rồi còn không uống trà với Tiêu viện trưởng ,Mạc Phàm bế quan tu luyện thời gian dài, ở Parthenon thần miếu muốn chán ,vì thế gần đây đều yêu thích chạy tới chạy lui.Giao lưu một chút tình cảm với người bên cạnh,nhân tiện xem có Tiêu viện trưởng có thứ gì tốt không ,lấy 10 20 món đồ phòng thân ,trang bị của mình đơn sơ quá mức ,ngay cả huyền xà khải giáp cũng không theo kịp cấp bậc của mình ,nhiều nhất làm cái mặt nạ phòng độc.

 

Đến phòng của Tiêu viện trưởng ,có mấy thầy giáo già ở trong đó ,bọn họ đang cầm chén trà ,thấy Mạc Phàm ,đang định mắng học viên trẻ tuổi không hiểu lễ nghi.Chờ khi thấy rõ là Mạc Phàm thì đổi sang nụ cười cục kỳ hiền lành ,ba câu không nói về gia đình họ cháu gái thủy linh.

 

" Mạc Phàm ,cháu gái của tôi không tệ ,nhất định là lớn hơn so với Trịnh gì ,người trẻ tuổi không phải đều thích lớn sao ,gặp cháu gái tôi trước ,gặp cháu gái tôi trước nha " giáo sư họ Lý nói.

 

" Khụ khụ ,mấy người già đừng có không đúng đắn như thế ,em đây là hoa đã có chủ ,nếu người không ngại cho cháu gái của mình làm nha hoàn ủ ấm giường cho em thì cứ đưa tới " Mạc Phàm nói .

 

" Làm nha hoàn thì có hơi quá đáng ,làm tình nhân đi,ừm ,làm tình nhân ".

 

" ......giáo sư Lý ,có phải ông nên chú ý một điểm hay không " nữ chủ nhiệm nghe không lọt tai .

 

Tiêu Viện trưởng cũng vội vàng đình chỉ những thầy giáo già nói đề tài không phù hợp với trẻ nhỏ ,nói :" Mạc Phàm ,ta nghe thánh tài viện gửi thư cho trò ?" .

 

" Vâng,thế nên mới đến đây xem Tiêu viện trưởng có ma cụ nào tốt không ,bọn họ nói em bắt được Lãnh Tước ,không nói tới chuyện Parthenon thần miếu nhưng em đắc tội vói nhiều thần quan ,thánh tài pháp sư ,bọn họ lén lút tìm em không phải là phiền phức sao ? " Mạc Phàm nói .

 

" Đồ tốt thì không có ,huống hồ trò bảo đưa ma cụ cho các đàn em khoá sau ,những ma cụ mà trò đưa những đứa nhóc đó quý như trân bảo " Tiêu viện trưởng nói .

 

" Tiêu viện trưởng nói cũng có lý ,vậy có phái những cao thủ theo em không ,em không tin được người của thánh tài viện " Mạc Phàm nói.

 

" Giáo sư Lý ,không phải là ông muốn Mạc Phàm làm cháu rể sao ,chi bằng đi theo Mạc Phàm tới thánh tài viện một chuyến .....dẫn theo cả cháu gái ông nữa ,người trẻ tuổi mà, ngoài miệng nói nguyên tắc của bản thân ,củi khô bốc lửa nơi đất khách quê người ,ai mà biết được " Tiêu viện trưởng nói.

 

" Tiêu viện trưởng " nữ chủ nhiệm ở một bên muốn tan vỡ ,không muốn nói chuyện cùng những lão lưu manh này nữa, xoay người rời đi.

 

Mọi người cũng không để ý tới nữ chủ nhiệm ,chỉ thấy giáo sư Lý vội khoát tay ,nói :" Tôi không đi thánh tài viện đâu,thánh tài pháp sư toàn quái vật ,lúc tôi ở độ tuổi 30, xông vào đó một lần, bị mấy mấy tên tự cao tự đại đó giẫm ,hiện tại .....A ,lão Trịnh ,tôi nhớ trước đây ông thường đi tới học phủ nào đó mà ,không phải ông rất quen thuộc nơi đó sao ,cho Mạc Phàm làm giáo viên dẫn đầu một lần, dắt theo vài học viên để tiếp thu thêm kiến thức ".

 

" Lão Lý ,ông còn muốn điển mặt không ,cùng học phủ trao đổi ,không phải dẫn đội ,ông quen thuộc học phủ đó hơn " Giáo sư Trịnh tức giận.

 

" Đâu có ,nhiều năm rồi có tới đó đâu "giáo sư Lý nói.

 

" Được rồi ,hai người đừng cãi nhau nữa, gần đây mấy người không có việc gì làm ,vậy theo Mạc Phàm một chuyến đi.Không có chuyện lớn gì thì coi như là đi du lịch, đến học phủ kia đi dạo một vòng.Còn giao lưu thì cũng được ,lấy khí thế của Minh Châu học phủ nên có của chúng ta " Tiêu viện trưởng nói.

 

" Ông xem đi ,cuối cùng thì cá chết lưới rách ,lão Trịnh ông hà tất gì luôn làm thế "giáo sư Lý nói .

 

" Ha ha " giáo sư Trịnh cười lạnh lùng.

 

" Lão Trịnh, vậy ông có mang theo cháu gái không ? " Giáo sư Lý hỏi .

 

" Mang ,tại sao không chứ ,cũng coi như là một có hội mở mang kiến thức ,Tiêu viện trưởng sẽ lo kinh phí đúng không ? " Giáo sư Trịnh nói.

 

" Cái này .....để ta đi hỏi một chút ,hình như chi phí cho giao lưu học phủ nước ngoài của chúng ta vẫn chưa dùng tới " Tiêu viện trưởng nói.

 

" Vậy được rồi, Mạc Phàm à ,cậu cũng phải biết những giáo sư trong trường không có nhàn rỗi .Nếu muốn đi cùng cậu thì cũng phải tới học phủ nổi tiếng để giao lưu cờ hiệu,sau đó còn phải mang một ít học viên qua " .

 

" Không thành vấn đề ,có mấy giáo sư hộ tống cho tôi ,hơn nữa tôi cũng là đạo sư vinh dự mà " Mạc Phàm nói .

Đọc truyện chữ Full