Trans : xSnowballx
" Mục Bạch ,hai phần trên cùng một người hẳn là không cộng dồn đâu nhỉ ? " Triệu Mãn Duyên hỏi ngu một câu.
" Cậu đoán xem ? " Giờ phút này Mục Bạch cũng đau đầu.
Còn khoảng 1 tiếng nữa thì thuốc mới có tác dụng ,chỉ mong lúc đó Blanche ở một mình trong phòng ,như vậy sẽ coi như là bản thân không khoẻ mà nghỉ ngơi, nếu như ở bên ngoài thì......thật không dám tưởng tượng tới cảnh đó .
" Mục Bạch ,cậu mau mau chế thuốc giải đi,bọn tớ nghĩ cách cho Blanche uống vào .Người này không chỉ vô tình ,hành hạ chúng ta cả đêm chỉ vì con thỏ nướng, nếu cô ta mà biết chúng ta bỏ thuốc,còn không phải chúng ta bị lột da à " Mạc Phàm nói.
Cô Già Lam là đạo sư của Heidi ,thực lực khẳng định cực cường ,mà ngang hàng với Blanche ,cũng cho thấy đươc thực lực Blanche biến thái tới cỡ nào ,chọc tới Blanche thì ba người bọn họ thật sự không còn con đường sống .
" Thứ này làm gì có thuốc giải,nó chỉ tiết ra các hormone xúc tác ,không phải là chất độc " Mục Bạch nói .
" Chúng ta chết chắc rồi ,trời ơi " Triệu Mãn Duyên vừa nghĩ tới Blanche thì tê hết cả da đầu.
" Thu dọn hành lý ,chuồn " Mạc Phàm nói.
Ba người làm gì dám tiếp tục ở lại ,trở về phòng của mình thu dọn đồ đạc.
" Tách nhau ra ,nếu không sẽ bị hoài nghi " Triệu Mãn Duyên đề nghị.
Ba người cùng đi với nhau thì rất dễ bị phát hiện ,nếu đi một mình thì còn có cớ là đi tản bộ .
Mạc Phàm đi về cửa ở hướng Bắc ,đây là con đường mà bọn họ xuống núi tuyết nướng thỏ.Vượt qua núi tuyết rồi tới khe nứt đóng băng ,rất nhanh trở lại được hồ Genève.Chờ sự việc qua rồi nói lời xin lỗi với giáo sư Lý cùng giáo sư Trịnh ,nói bọn họ không thể nhẫn nhịn ,chịu đựng được quy củ của trường học này,phải vào trong thành phố thì may ra Blanche không truy sát tới ,dù sao chuyện này cũng không phải tốt đẹp gì.
Tới cửa Bắc Sơn ,Mạc Phàm vừa muốn bước ra thì có một tiếng ra lệnh ở sau lưng .
" Đứng lại " Blanche đứng ở trên cầu,ánh mắt lạnh lùng nhìn kỹ Mạc Phàm muốn chạy trốn .
Mạc Phàm sợ hãi chảy mồ hồi lạnh,quay đầu nhìn khuôn mặt bị che của Blanche .
Lúc dùng cơm thì Mạc Phàm có nhìn qua dáng dấp của Blanche ,đẹp đến xuất trần như Heidi, giống như bức điêu khắc hoàn mỹ ,nhưng mà vào lúc này Mạc Phàm thấy Blanche còn kinh khủng hơn cả hạt quân medusa.
Xong rồi,bị tóm rồi.
Không được ,có đánh chết cũng không thừa nhận .
Dù sao cũng chỉ là một số nguyên liệu bồi bổ làm cho bên trong mất cân bằng mà thôi,chắc chắn không tổn hại gì tới cơ thể ,cũng có thể là do đồ ăn gây ra ,không liên quan tới mình .
" A ,thì ra là cô Blanche ,thật tình cờ khi gặp cô ở đây....ngày hôm qua nghe cô giáo huấn,tôi ý thức được bản thân đã làm một chuyện quá đáng ,không nên hài cốt những thần linh hoá thân thành những sinh linh nhỏ trên núi tuyết ,vì thế cho nên tôi tới núi tuyết sám hối " Mạc Phàm biên soạn ra một lời nói dối, nói thế sẽ kín đáo không một lỗ hổng .
Blanche đi vài bước tới chỗ Mạc Phàm ,tim của Mạc Phàm lại đập nhanh hơn mấy phần, lúc đối diện với Mục Ninh Tuyết thì tim Mạc Phàm cũng không đập nhanh như này.
" Tôi đang tìm cậu ,vòng tay của cậu chỉ cho tôi vị trí của cậu " Blanche nói ,trên tay cầm một hộp gỗ nho nhỏ .
"A ,cô tìm tôi ? Có chuyện gì không ,chuyện ngày hôm qua chúng tôi đã tỉnh ngộ rồi ,hơn nữa thực sự tôi muốn đi sám hối " Mạc Phàm gật đầu điên cuồng .
" Đi sám hối thì được ,tôi còn tưởng cậu vẫn còn cố chấp không thay đổi.Đây là hài cốt của thỏ nhung hôm qua ,tôi đã nhờ cô ấy hoá hài cốt của thỏ nhung thành tro ,dự định đem nó tới núi tuyết an táng ,tiêu trừ tích oán, cậu đi cùng tôi chứ " Blanche cầm hộp gỗ trên tay với sự cẩn thận từng chút .
Vòng tay.
Chết tiệt ,bọn họ còn đeo vòng tay, bất luận có đi chỗ nào cũng bị phát hiện ra, nói cách khác thì bọn họ không thể chạy trốn được rồi.
" Được....được " Mạc Phàm thở phào nhẹ nhõm ,xem ra Mục Bạch còn chưa chuyên nghiệp trong chuyện bào chế thuốc ,vì thế mà không có tác dùng ,Blanche vẫn bình thường,đã qua thời gian rất lâu rồi.
Không có chuyện gì thì may rồi ,khả năng do tu vì của Blanche cao ,thể chất đặc biệt .
Nói trung là tránh đuợc một kiếp ,lên núi tuyết giả vờ sám hối ,thế là trở thành chuyện cũ rồi.
Dạo này mình toàn gặp chuyện xui xẻo ,không thích hợp ra ngoài gây chuyện ,vẫn nên tu luyện ở dưới thác nước đi, tăng cao cảnh giới tinh thần là được .
.....
Đi lên trên lớp tuyết phủ trắng ,Mạc Phàm đi sau Blanche ,Blanche vẫn bình thường ,cho nên Mạc Phàm càng yên tâm .
" An-pơ học phủ ban đầu chỉ là một cô nhi viện ,có một lão pháp sư cấm chú ở ẩn tại đây,bà ấy mong chúng tôi có thể bảo vệ tốt bản thân mình,bắt đầu truyền thụ ma pháp cho tụi nhỏ ......Truyền thụ chưa được bao lâu thì bà ấy rời khỏi thế giới này , những cô nhi chưa học được cách bảo vệ bản thân ,chưa học được cách sinh tồn trong tự nhiên của xã hội này,không may năm ấy lại có một trận bão tuyết ,các cô nhi đời trước bị cô lập trên núi .Thứ đang chờ đợi họ chính là chết đói,chết vì giá rét ,ngay khi mọi người đang mơ hồ muốn ngủ trong tuyết lớn thì có rất nhiều thỏ nhung ,rất nhiều cáo tuyết ,cùng rất nhiều động vật nhỏ chui vào nơi này..." Blanche cũng không trầm mặc ít lời như trong tưởng tượng,vừa di dọc đường vừa nói cho Mạc Phàm nghe nguồn gốc của núi An-pơ cùng nguyên nhân tại sao lại tín ngưỡng những sinh linh bé nhỏ .
" Phải thừa nhận là đời trước của chúng tôi cũng tàn nhẫn như mấy cậu vậy ,vì để sống sót mà ăn những sinh mệnh nhỏ này.Dùng lông để ủ ấm vượt qua kiếp nạn này cho tới mùa xuân ,bọn họ cũng ý thức được đó là sự nhân từ của sơn thần núi An-pơ , cô ấy không muốn thấy đời trước của chúng tôi chết một cách đau khổ khi còn nhỏ tuổi như vậy .Sơn thần An-pơ thiện lương như vậy ,tình nguyện hi sinh chính bản thân mình....bởi vậy mà từ đó trở về sau chúng tôi không làm tổn thương chúng nó ,cũng không xem chúng nó là đồ ăn " Blanche nói với Mạc Phàm.
Mạc Phàm nghe xong cố sự này thì trong lòng cũng cảm thấy xúc động.
Xem ra đúng là mình phạm vào kiêng kỵ của cô ấy ,không có những sinh mệnh nhỏ bé này thì đã không có An-pơ học phủ .
" Tôi có thể đảm bảo trong một tháng này sẽ ăn chay thật tốt " Mạc Phàm nói.
" Chúng tôi cũng đã để cho các học viên mua chút thịt gia cầm ,chỉ là chúng tôi ở nơi này cũng không quá am hiểu cách chế biến thịt ,nên muốn ăn thì mấy người phải tự mình làm rồi .Xác thực chúng tôi theo chủ nghĩa ăn chay,nhưng không thể ép người khác cũng giống như chúng tôi được ,mỗi người đều có lối sống riêng của mình " Blanche nói.
" Rất cảm ơn về cái kia ,tôi xin lỗi về hành động lỗ mãng cùng vô lễ của mình trước đó " Mạc Phàm nói.
Xem ra An-pơ học phủ cũng không gắt như trong tưởng tượng ,cũng có lúc thấu tình đạt lý .
" Không sao ,nhiều lúc tôi cũng có suy nghĩ ,học phủ của chúng tôi đóng kín ,áp chế bản tính của mấy người thì có chính xác hay không..." Blanche đang nói chuyện thì bước tới rìa băng ,dừng bước lại, lời nói tiếp theo bị cảnh tượng trước mắt chặn lại.
Mạc Phàm nghi hoặc bước tới chỗ của Blanche thì thấy thân thể xinh đẹp của Blanche khẽ run .
Mạc Phàm bước tiếp thì thấy sườn dốc tuyết giống như ruộng bậc thang ,thấy những thi thể chảy máu tươi che kín mặt tuyết .
Tuyết trắng noãn như vậy ,máu trở nên diễm lệ,đếm không xuể những thi thể trên mặt tuyết ,ánh nắng chiều chiếu xuống nhìn thấy mà giật mình .