Trans : xSnowballx
Mộ thất xà trống không ,cái này đối với mọi người mà nói là siêu cấp thu hoạch ngoài ý muốn .
Như vậy đồ phổ chỉ còn cái cuối cùng ,liên quan tới mộ thất ưng mộc nãi y.
Lựa chọn cửa chính xác đi vào ,mọi người cũng không có nghỉ ngơi ,trực tiếp đi tới mộ thất cuối cùng.
" Tới mộ thất cuối cùng thì chúng ta cách kim chỉ nam minh giới không xa chứ ? " Triệu Mãn Duyên hỏi.
" Ừ ,chỉ cần chuyển động kim chỉ nam minh giới thì chúng ta không cần làm chuyện về sau nữa " Mạc Phàm nói.
" Vậy còn được ,chỉ cần giải quyết mộ thất mộc nãi y cuối cùng ,thì coi như chúng ta đại công cáo thành " Triệu Mãn Duyên thở phào nhẹ nhõm ,nói.
" Cậu xem tớ đã nói như nào ,thuyền đến trước núi tự nhiên thẳng* " Mạc Phàm nói.
" Xác thực ,xác thực " Triệu Mãn Duyên gật đầu điên cuồng .
Mục Bạch ở một bên nghe hai người nói không nhịn được mà trợn mắt lên : Thuyền tới trước núi tự nhiên thẳng là cái quái gì .
....
....
Mộ thất mới sắp xuất hiện ở trước mặt của mọi người ,mọi người cầu khẩn trong lòng tốt nhất là mộ thất này cũng trống không ,như vậy thì chuyến này bọn họ đi coi như là kết thúc mỹ mãn rồi.
Thế nhưng nếu kim tự tháp Khufu dễ xông vô cũng không đến nỗi được mệnh danh là phần mộ màu vàng nguy hiểm nhất .Mọi người vừa tới mộ thất mộ nãi y cuối cùng ,bị sự rộng lớn của mộ thất mộc nãi y này doạ cho khiếp sợ.
Đây đâu phải là một mộ thất ,rõ ràng là một khoảng trời .
Ngẩng đầu lên ,căn bản là mộ thất không có đỉnh ,trừ cửa hình vuông mà bọn họ đi ra thì không thấy một bờ tường nào cả .Nếu không có gạch tảng đá lớn kim hạt trên mặt đất như những mộ thất trước thì bọn họ còn tưởng rằng đã ra bên ngoài kim tự tháp,là một bình nguyên bao la cực kỳ.
"Mấy người có nhìn thấy quan tài hay không ? " Mios hỏi nhược nhược một câu.
" Đừng nói tới quan tài ,ngay cả cửa cũng không thấy " Triệu Mãn Duyên nói.
Mộ thất này lớn đến kỳ lạ ,không biết không gian đã áp súc bao nhiêu lần ,muốn kiến tạo ra không gian bên trong rộng lớn như vậy thì phải là một pháp sư Không Gian hệ tiếp cận cấm chú .
" Vậy chúng ta làm sao bây giờ ,tiếp tục đi vào hay lui về ? " Shreve không quyết định chắc chắn được ,nói.
" Cái mộ thất này......bỏ đi ,cảm thấy cái mộ thất này mà để tôi gọi ,thì chúng ta đang ở hũ tro cốt ....theo như tôi thấy thì bên trong mộ thất này cũng có thể là trống không " Mạc Phàm nói.
Nhìn thì cũng không có gì ngoại trừ những viên gạch lát màu vàng nâu cực kỳ lộng lẫy trải rộng tới nơi không thấy được ,càng không thấy được sinh vật bảo vệ có liên quan tới ưng được nhắc tới .
" Như vậy đi ,hai người có Không Gian hệ đi xem một chút đi ,tôi cùng những người khác sẽ ở đây chờ ,có chuyện gì xảy ra thì cả hai đều có Không Gian hệ sẽ chạy thoát nhanh hơn những người khác " Shreve đề nghị.
Ánh mắt mọi người đổ dồn về phía Mạc Phàm cùng Heidi , Mạc Phàm cùng Heidi nhìn nhau.
Cũng chỉ có thể là như vậy ,hai người đi xem đây có phải mộ thất hay không ,bọn họ tìm tới cửa thì rời đi hoàn mỹ ,có chuyện gì thì hai người trở lại cửa này nhanh chóng .
Mạc Phàm dũng cảm bước ra ,đồng thời ra hiệu dắt tay Heidi cùng tiến lên.Heidi không để ý tới Mạc Phàm ,to gan bước tới hơn mấy chục mét ,Mạc Phàm không còn cách nào là để tay vô túi quần ,giả vờ làm dáng vẻ rất lạnh lùng đuổi theo Heidi.
" Cẩn trọng một chút ,không gian này có thể là không gian đối tượng " Heidi mới đi chưa được bao xa thì đã lập tức nhận ra nơi này không ổn .
" Không gian đối tượng là gì ? " Mạc Phàm hỏi.
" Cậu đặt một tấm gương ở phía trước ,cậu đặt thêm một tấm gương phía sau ,cậu sẽ phát hiện ra là có ảnh vô hạn trong tấm gương .Mộ thất mộc nãi y này hẳn là không rộng lớn như chúng ta nhìn qua ,bởi vì hình ảnh được phản xạ không ngừng cho nên mới nhìn qua được tầm nhìn rộng lớn vô hạn " Heidi nói.
" Đại thể thì tôi hiểu .. " Mạc Phàm gật đầu,kỳ thực thì nghe được ý ,nhưng không hiểu nguyên lý ,nguyên lý của Không Gian hệ phức tạp nhất.
" Cậu quay đầu lại nhìn một chút " Heidi nói.
Mạc Phàm quay đầu lại nhìn ,chẳng biết từ bao giờ mà Triệu Mãn Duyên ,Mục Bạch đã cách mình cực xa ,chỉ còn lại là những chấm nhỏ .
Mạc Phàm thấy bất ngờ ,rõ ràng mình cùng Heidi mới đi được có 500 600 mét ,làm sao mà mấy người này lại cách mình tới mấy cây số rồi.
" Đây chính là đối tượng khu gian ,cậu ở bên trong một không gian hep ,giả như trước sau cùng trái phải đều là gương ,thì cậu sẽ cảm thấy không gian thu hẹp lớn hơn rất nhiều ngay lập tức .Nơi này do nhiều đối tượng khu gian tạo thành không gian ,chúng ta đi qua 100 mét ,trải qua đối tượng khu gian phản xạ phảng phất thì sẽ có cảm giác cách xa ngàn mét " Heidi nói .
" Há ,thật giống như là tôi đã hiểu " Mạc Phàm gật đầu ,nói.
Mạc Phàm tiếp tục đi về phía trước ,chợt phát hiện Heidi dừng bước, ánh mắt nâng lên cao, nhìn kỹ bầu trời phía xa .
Mạc Phàm cũng nhìn ,phát hiện ở bầu trời phía xa xuất hiện một điểm kim bích sắc ,điểm như hạt cát ,nếu trời không sinh ánh mắt tốt cho Mạc Phàm thì cũng chưa chắc sẽ thấy .
" Chúng ta nên đi " vẻ mặt Heidi có chút khác lạ ,nói.
" Đi ? Cô thấy thứ đó gì sao,tại sao lại vội vàng phải đi ? " Mạc Phàm nói.
" Vậy cậu cứ ở lại đây để mà từ từ xem " Heidi không nói nhiều ,xoay người chạy trở về nhóm Triệu Mãn Duyên .
Mạc Phàm vẫn rất khó hiểu, ngẩng mắt lên nhìn lần nữa thì không biết từ lúc nào điểm kim bích sắc đó đã lớn bằng ngón tay cái.
Vừa nhìn thì Mạc Phàm không phản đối vì cái điểm kim bích sắc cách mình ít nhất là mười mấy cây số ,chờ nhìn rõ ràng thứ này là cái gì rồi đi cũng không muộn,nào có biết qua một chút thời gian mà thứ đó đã cách mình gần như vậy .
Vẫn còn đang suy nghĩ xem đốm kim bích sắc kia là thứ gì ,đột nhiên Mạc Phàm lại phát hiện thứ kia lớn hơn rất nhiều ,lớn như một con chim trên không trung ,thấy được nó tung đôi cánh mạnh mẽ ,thấy được kim bích sắc trảo của nó,thấy được đầu của nó ,mang theo đôi mắt vài phần sắc bén.
Mạc Phàm là người có chút đầu óc, cảm giác chạy đi vẫn hơn ,Heidi cũng không lừa mình .
Mạc Phàm bắt đầu chạy ,mới chạy được vài bước thì phía sau cuốn lên một cơn gió ác liệt .Quay đầu nhìn về phía sau thì Mạc Phàm phát hiện một con kim bích ưng cách mình 7 8 km ,trên đầy của nó còn phong vân quan ,bay qua bầu trời màu lam thì một đám mây đen bão táp bay chuyển động ,bao phủ bầu trời thế giới phía sau Mạc Phàm ,nơi đó trở nên tối tăm ,giống như bão táp thảm hoạ sắp tới đại địa.
" Vãi ạ ,làm sao mà tốc độ của nó nhanh như thế " Mạc Phàm kêu lớn lên .
" Căn bản cậu không có hiểu về đối tượng khu gian chút nào " Heidi tức giận.
" Nó....nó thật sự cách chúng ta rất gần phải không ? " .
" Im lặng mà chạy nhanh lên ,cái tên này rất mạnh " Heidi nói .
Thực ra câu trên của Mạc Phàm nói sai,đúng phải là " xe đến trước núi ắt có đường ( 车到山前必有路 ) ,thuyền đến đầu cầu ắt sẽ thẳng ( 船到桥头自然直 ) .Trong câu trên, 必 có nghĩa là chắc chắn. "车到山前必有路 " có nghĩa là khi xe chạy đến chân núi, mặc dù đường đi phía trước bị núi chặn ngang nhưng chắc chắn người ta có cách tìm được đường ra. Câu tục ngữ này thường được dùng với hàm ý khuyên chúng ta đừng hoảng sợ trước khó khăn, trở ngại mà mình đối mặt bởi vấn đề nào cũng có cách giải quyết.Còn "Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng”, việc đến tận cùng rồi cũng sẽ tự an ổn. Điều quan trọng là bạn có dám đứng dậy bước đi, mặc cho phía trước mù mịt tăm tối. Thất bại là lẽ thường tình, thành công chính là có thể bước đi cho đến cuối cùng.