Trans : xSnowballx
Lý Ngọc Mai hoàn toàn ngã trong lều ,vừa sợ hãi lại vừa nghi hoặc ,không biết sau khi mình nhắm mắt sẽ có chuyện gì xảy ra .Cứ việc đã ngủ say bên người Lục Chước vô số lần ,nhưng không giống trước đây,lần này Lục Chước là một Lục Chước mà Lý Ngọc Mai hoàn toàn xa lạ ,làm cho Lý Ngọc Mai càng lúc càng sợ hãi.
Lục Chước ở trong lều ,lặng yên chờ một chút .
Lục Chước dùng tay sờ soạng thân thể Lý Ngọc Mai ,chậm rãi cởi quần áo Lý Ngọc Mai.
Dược hiệu phải cần chút thời gian mới phát tác ,vừa hay có thể ở trong lều từ từ hưởng thụ.
Lục Chước thích nhất là loại cả thế giới này chỉ còn mỗi mình sống ,muốn làm gì thì làm,không cần phải ngụy trang .
...
Sau một hồi dằn vặt ,Lục Chước đeo thắt lưng ,chậm rãi ra khỏi lều.
Toàn bộ hòn đảo yên tĩnh không nghe được tiếng chim hót nào ,giống như là bị lệ khí của Lục Chước toả ra làm cho e sợ .
Có nhiều lều vải ở gần ,đèn còn sáng ,thế những thợ săn đã nằm ngang dọc trên đất ,dĩ nhiên là không một ai còn tỉnh táo.
Lục Chước rất quen thuộc với đảo Nhất Tự này, trên đảo có một suối nước lạnh, tất cả thợ săn lên đảo đều sẽ múc nước ở đây uống ,mặc dù đảo thiên hồ lớn ,nhưng nước ngọt chân chính có thể dùng lại kỳ thực ít ,hơn nữa gần đây do khí trời mà toàn bộ đảo thiên hồ như một lồng hấp cách thủy ,vì giảm oi bức mà sẽ không có ai là không uống nước lạnh từ suối.
Lý Ngọc Mai thực sự rất ngu,đến bây giờ cũng không biết đã là đồng loã với mình ,khi bảo Lý Ngọc Mai đi múc nước suối, bên trong túi đựng nước của Lục Chước đã có một ít thôi miên tề .
Thôi miên tề này là của La Miện cho lúc trước ,lấy cấp bậc thợ săn trên đảo,dù như nào cũng không cảm giác được ,dùng cả châm thử độc cũng không có tác dụng ,dù sao thì loại này cũng không phải độc.
Để đảm bảo tất cả đều đã uống nước ,Lục Chước cùng Lý Ngọc Mai cố ý chờ tới quá nửa đêm ,còn bỏ ra chút thời gian thưởng thức cơ thể của Lý Ngọc Mai coi như là lời cáo biệt cuối cùng ,nhìn vòng qua một vòng lớn đảo Nhất Tự nho nhỏ này,quả nhiên tất cả đều đã ngã xuống.
Người tiểu đội Nhạc Phong đã ngủ say,đội ngũ thợ săn không biết ở sát vách cũng đã ngủ ,tới đảo vĩ nhìn một nhánh thợ săn ,cũng không có âm thanh nào,người gác đêm cũng ngủ say như lợn chết .
Lục Chước đi tới đảo vĩ một mình ,tinh tế kiểm tra lại một lần ,lại triển khai một thoáng gió độc,làm cho hiệu quả thôi miên tăng lên gấp mấy lần ,để đảm bảo mọi người uống nước xong đều ngủ thiếp đi.
" Những kẻ xui xẻo như mấy người ,cho chúng mày ngủ thêm một chút nữa ,chờ chút lại tới xử lý chúng mày " Lục Chước nhìn những thợ săn dựng lều ở xa trên đảo Nhất Tự,không khỏi cười gằn.
Trở lại đầu đảo,Lục Chước chợt phát hiện một bóng người lảo đảo,nhìn qua hiệu quả thôi miên không mạnh với người phụ nữ này .
Lục Chước tới gần một chút ,phát hiện người kia là Cố Doanh,đang đưa người tinh tế trong làn gió ,dáng dấp mềm mại suy yếu kia làm Lục Chước không khỏi dâng lên tà hoả một lần nữa.
Đúng vậy ,còn có một người cực phẩm hơn Lý Ngọc Mai,tại sao mình lại tốn tinh lực trên một người phụ nữ đã chơi đùa qua nhiều lần.
Thực tế thì ban đầu Lục Chước muốn không phải là Lý Ngọc Mai,nhưng Lý Ngọc Mai chủ động ,lại dùng thủ đoạn ép Cố Doanh rời đi, dĩ nhiên là Lục Chước mất đi một bữa ăn ngon.
Lục Chước chậm rãi tới bên cạnh Cố Doanh ,nhìn Cố Doanh vất vả di chuyển với thân thể mềm nhũn .
" Muốn đi đâu thế ,Tiểu Doanh ? Ồ ,cũng đã được vài năm tôi không có gọi cô như vậy, cũng trong vài năm này không được nghe giọng ngọt ngào gọi tôi là đội trưởng Lục .Lúc trước cô gia nhập đội của tôi ,là sùng bái tôi tới cỡ nào, nếu không có Lý Ngọc Mai chen chân vô ,đoán chừng bây giờ hai ta trở thành thần tiên quyến lữ rồi chứ ? " Lục Chước đi bên cạnh Cố Doanh ,cười híp mắt hỏi.
" Anh..anh đã làm gì với chúng tôi " Cố Doanh cảm thấy cực kỳ phẫn nộ.
Tất cả người của tiểu đội Nhạc Phong đều ngủ thiếp đi, tại sao gọi tới gọi lui đều không tỉnh ,kỳ thực Cố Doanh duy trì cảnh giác cả một đêm ,cũng không biết tại sao cơn buồn ngủ nồng đậm kéo tới ,ban đầu Cố Doanh cho rằng mấy ngày nay mệt mỏi mới dẫn tới như vậy ,nhưng mà nhanh chóng phát hiện đội ngũ thợ săn bên cạnh cũng đã ngủ say như chết .
" Cô không có uống nước suối lạnh sao ? " Lục Chước cười hỏi.
" Anh hạ độc bên trong nước suối ? " Cố Doanh cả giận nói.
" Tiểu Doanh ,xác thực cô thông minh hơn nhiều Lý Ngọc Mai, dĩ nhiên cẩn thận tới mức không uống nước suối.Nhưng mà cô không uống không quan trọng ,phần lớn đồng đội của cô đều uống ,bọn họ nói chuyện với cô ,thở thôi cũng làm cho cơn buồn ngủ của cô tăng lên ,mặc dù cô không uống nước suối nhưng tăng lên nhiều lần,kỳ thực kết quả cũng không kém bao nhiêu " Lục Chước nói .
Đây chính là điểm mạnh của loại thôi miên nước mà La Miện đưa ,mặc dù bạn chuẩn bị nước ,chỉ uống nước của mình ,trò chuyện khoảng cách gần cũng nhất định sẽ trúng chiêu.
Cơn buồn ngủ kéo tới khó mà chống đỡ được ,hiện tại Cố Doanh cũng như vậy,cả người không nhấc được tí khí lực nào,dưới tình huống này không triển khai ma pháp nào được .
" Đến cùng là anh muốn làm gì " Cố Doanh cắn răng ,cố hết sức để mình không nhắm mắt lại.
" Cô không thức thời gì cả ,nói thật là mấy người quản việc không đâu,nếu không cứu Ngô Đông thì sẽ không có sự việc hiện tại .Những đội viên của cô, còn có những thợ săn xa lạ ,tất cả đều phải bỏ mang vì cô ,hahaha " Lục Chước bắt đầu cười lớn.
" Vì chuyện này mà anh giết hết mọi người trên đảo ? " Cố Doanh nghe những lời này của Lục Chước ,trong lòng không khỏi cuốn lên sóng lớn kịch liệt .
Tất cả mọi người trúng chiêu là do Lục Chước phát điên.
" Làm việc ,chung quy là phải kín đáo không một lỗ hổng nào.Cô nghĩ đi ,nếu như tôi muốn giết Ngô Đông ,thì khẳng định tiểu đội Nhạc Phong mấy người là trở ngại lớn ,vậy thì tôi không còn cách nào khác là giết toàn bộ người tiểu đội Nhạc Phong .Giết tiểu đội Nhạc Phong mấy người ,hiệp hội thợ săn biết được ,huống hồ trên đảo này còn thợ săn khác ,bọn họ nói chuyện qua với mấy người,biết một vài thứ ,đầu mâu lại dễ dàng chỉ vào tôi.Vậy thì cách đơn giản dễ dàng nhất là giết chết hết toàn bộ người trên đảo này, như vậy lực chú ý đều sẽ quay sang cho rằng đảo Nhất Tự có vấn đề ,mà sẽ không phải cho rằng là tiểu đội Nhạc Phong mấy người,cũng không nghĩ tới Ngô Đông ,càng không phải là Lục Chước tôi.Đảo thiên hồ vốn đã tầng tầng nguy hiểm ,xuất hiện đại yêu,một hơi diệt toàn bộ người trên đảo cũng không thể bình thường hơn được " Lục Chước lại nở nụ cười .
Muốn che giấu một chuyện,nếu như giải quyết người liên quan dễ dàng mà nói thì lại dễ tìm ra hung thủ thật sự ,nhưng nếu đem một ít người không liên lụy vào thì chuyện đó sẽ trở nên phức tạp tới mức không thể điều tra ,trên đảo có 4 tiểu đội săn bắn ,còn có chút thợ săn rải rác ,không có người chứng kiến ,không có nguyên nhân.
Ngay cả làm sao tiểu đội Thương Cân lại chết ,thì cũng sẽ đổ lỗi xảy ra chuyện bất cẩn ở đảo Nhất Tự.
Cố Doanh bước đi tập tễnh,sự tức giận trong lòng như núi lửa ,vì một chuyện như vậy mà diệt toàn bộ người trên đảo,nội tâm của Lục Chước đã vặn vẹo tới mức nào .