TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Toàn Chức Pháp Sư
Chương 1716: Chiến Đấu Trên Cầu Đằng Sách

Trans : xSnowvallx

 

" Còn nữa ,làm sao chúng ta leo lên đây,nếu trực tiếp bay lên thì sẽ gặp những vũ yêu ở tầng núi Đằng Quan tấn công chứ ? " tham mưu Hứa hỏi.

 

Người mà bọn họ muốn tìm tựa hồ như ở tầng núi Đằng Quan,nhưng theo Trương Tiểu Hầu thì người kia không nhất định là con sống ,mặc dù tầng núi Đằng Quan là thiên đường của toàn bộ vũ yêu ở tầng dưới, ở đó cũng đều có đại yêu ở ,số lượng còn nhiều vô cùng .

 

" Đi theo tôi, tôi biết một con đường hơi an toàn ,chờ tới núi Đằng Quan thì mấy người tự mình hành động " Trương Tiểu Hầu nói .

 

" Vậy làm phiền Trương quân tướng rồi " Tham mưu Hứa nói.

 

Trương Tiểu Hầu dẫn mọi người đi tới một núi lương* ở phía dưới ,trong mắt vũ yêu ,chúng nó chỉ nhìn thẳng khu vực bay cùng tầng cao hơn,một mực không để ý tới hoạt động của sinh vật phía dưới, điều này làm cho mọi người đi vào núi rừng Bách Bạt thiên đường trở nên dễ dàng .

 

" Ngọn núi này có mộc đằng quấn quýt ,chúng ta theo đó mà leo lên ,không phải vạn nhất bất đắc dĩ thì đừng có dùng tới năng lực bay " Trương Tiểu Hầu nói.

 

Mọi người theo Trương Tiểu Hầu dọc theo hướng mộc đằng tráng kiện kia mà đi lên , đằng mộc lớn đứng thẳng lên phía trên ,khá nhiều chỗ quấn quýt , thậm chí như là một đường núi không trung .

 

Đằng mộc lớn không đơn giản là chỉ triền dài trên một toà bạt núi ,có lúc ngang mấy trăm mét tới một bạt núi cao hơn.Vào lúc này Mạc Phàm cùng những người khác đi bộ theo cây cầu thiên đằng ,đến một bạt núi càng thô .

 

" Phía trước không có đường đằng " Bạch Hồng Phi dừng bước ,đứng ở bên bờ dốc đá.

 

Hiện tại bọn họ đang ở đỉnh chóp của một bạt núi ,đây là tất cả núi có vóc dáng thấp,mà đứng ở đính chóp này ngẩng đầu nhìn lên cao hơn, sẽ phát hiện bọn họ như đặt mình ở dưới đáy núi ,tựa hồ như chưa bao giờ leo lên .

 

Núi Bách Bạt có quá nhiều bạt núi to lớn vươn thẳng tới mây,hiện tại bọn họ còn cách một khoảng rất cao với núi Đằng Quan tầng thấp nhất .

 

" Giao cho tôi đi " Lăng Phi đứng dậy, trong đôi mắt hiện ra hào quang màu xanh.

 

Nhẹ nhàng nỉ non ,tựa như Lăng Phi đang giao lưu cùng thiên nhiên ,chỉ thấy những đằng mộc ban đầu chỉ sinh trưởng tới đỉnh núi đang bắt đầu kéo dài mở rộng không ngừng ,chậm rãi bám vào bạt núi khác cao hơn.

 

Đằng mộc vặn vẹo nhúc nhích ở rìa ngoài ngọn núi như một con mãng xà dài,tốc độ nhúc nhích không ngừng tăng nhanh, rất nhanh đỉnh núi của ngọn núi này xuất hiện câycầu đằng sách ,nối tiếp hai ngọn núi cách nhau hơn 400 mét ,mà giữa hai ngọn núi này là u cốc thâm thúy ,cây cầu đằng sách lắc lư làm cho người ta có cảm giác nghẹt thở .

 

" Ào ào ào ào ~~~~~~~~ ".

 

Sa phong cuồng mãnh thổi tới ,một nữ pháp sư trong tử cấm quân lập tức thi triển tấm chắn Quang hệ, chống đỡ sa phong tập kích .

 

Lúc lắc ,mới tới giữa cây cầu ,một luồng sa phong mạnh hơn cuốn tới ,tấm chắn Quang hệ của nữ pháp sư lập tức vỡ tan trong nháy mắt ,mọi người ngay lập tức bị sa phong quất .

 

" Lệ ~~~~~~~ ".

 

" Lệ lệ ~~~~~~~~~ ".

 

Liên tục gặp vận rủi ,sa phong hạ ma uy với đám người ngoại lai như bọn họ ,lập tức có một đám vũ yêu phát hiện Mạc Phàm cùng mọi người đang lặng lẽ xông vào thiên đường chi lâm .

 

" Phốc phốc phốc phốc phốc ~~~~~~~ ".

 

Âm thanh cánh chim vỗ rất rõ ràng ,ban đầu chỉ là truyền tới trên đỉnh đầu, không bao lâu thì có thể nghe được tiếng vỗ cánh từ bốn phương tám hướng ,lúng túng là bọn họ còn trên cầu đằng sách không có gì giải quyết .

 

" Không phải đã nói là chúng nó sẽ không tấn công tầng dưới sao, rõ ràng là chúng ta còn chưa tới độ cao kia " Triệu Mãn Duyên thấy ở gần xuất hiện nhiều vũ yêu ,kêu lên quái dị.

 

" Những thứ này không phải đại yêu, có chút chúng nó ở bên dưới thiên đường " Trương Tiểu Hầu nói.

 

" Vậy làmn sao bây giờ ??? " Triệu Mãn Duyên hỏi.

 

" Còn làm sao nữa ,thịt chúng nó ,chịu đựng chúng nó lâu lắm rồi " Mạc Phàm cũng cảm thấy buồn bực một trận, trực tiếp xắn tay áo lên .

 

Xác thực dưới tình huống này còn làm sao ,chỉ có chém giết cùng chúng nó .

 

" Chúng ta không thể đến ngọn núi bên cạnh rồi đánh sao ? " Triệu Mãn Duyên hô .

 

" Đương nhiên là có thể ,cậu đi giao lưu cùng cái tên có lông màu trên đầu đi " Mạc Phàm nói.

 

Bệnh thần kinh ,những vũ yêu đang nhìn chằm chằm đám người bọn họ không biết bay lượn, đồng thời e ngại sa phong cho nên tới lúc này mới nhảy ra tấn công ,cũng không biết Triệu Mãn Duyên não tàn này nghĩ ra cái gì .

 

" Niệm Khống " .

 

Mạc Phàm trực tiếp động thủ ,ý niệm khoá chặt một ít đá ở xa,mạnh mẽ tách chúng nó khỏi ngọn núi .

 

Núi tuy xa ,nhưng phạm vi ý niệm của Mạc Phàm rất rộng rãi ,những đá bao bọc một ít thảm thực vật được Mạc Phàm làm cho một tốc độ tăng lên không ngừng ,khi chúng nó bay tới đây như từng viên đạn pháo.

 

" Lệ ~~~~~~~ ".

 

" Lệ ~~~~~~~~ ".

 

Những vũ yêu vỗ cánh nhanh chóng ,chúng nó rất linh hoạt khi ở trên không trung ,những thạch thể đạn pháo như vậy oanh tới, nhưng không thể trúng vài con, đều này làm cho Mạc Phàm về độ chính xác của mình .

 

" Anh Phàm ,sa phong mang tới cho chúng nó thân pháp nhanh nhẹn hơn so với những sinh vật cấp chết tướng bình thường ,chỉ cần khoá lại quý tích của chúng nó mới dễ dàng bắn trúng " Trương Tiểu Hầu nói.

 

Đối phó sinh vật cấp chiến tướng ,niệm khống của Mạc Phàm mạnh mẽ xoa xoa có thừa ,nào có biết những vũ yêu này dựa vào sa phong mà ra oai.

 

Như vậy Mạc Phàm không thể không vận dụng ma pháp mạnh hơn đối phó những vũ yêu cản núi rồi .

 

" Không Gian Luật Động - Thì Trệ " .

 

Mạc Phàm lại một lần nữa thi triển ma pháp Không Gian hệ ,một hình thoi màu bạc bao phủ ở phía trên .

 

Bên trong không gian này ,tất cả vật thể mang theo quỹ tích hành động đều chịu hạn chế bởi một loại đầm lầy không gian ,thì trệ của Mạc Phàm cũng coi như là lô hoả thuần thành, rõ ràng hành động của những vũ yêu bay lượn xung quanh trở nên chậm chạp,thêm cảm giác nhìn pha quay chậm .

 

" Trốn ,trốn hộ cho lão tử " Mạc Phàm hừ lạnh ,nói.

 

Bạo lực chung quy vẫn là Mạc Phàm bạo lực ,sau khi thì trệ đám vũ yêu ở trên ,Mạc Phàm trực tiếp chỉ tay lên tà thiên ,hoàn thành ma pháp Lôi hệ trong nháy mắt ,một đám chớp giật đánh cuồng loạn không có quy luật vào khu vực thì trệ.

 

Vũ yêu chỉ là ở dưới sa phong được nhận thân pháp mãnh liệt ,cũng không có nghĩa là thể phách chúng nó trở nên cường tráng hơn.Sau khi Mạc Phàm hạn chế hành động của chúng nó thì một đạo bạo quân hoang lôi chặt chẽ vững vàng bắn vào ,vẫn làm chúng nó hoá thành tro tàn như trước .

 

" Uy lực ma pháp Lôi hệ thật mạnh " Lăng Phi cũng là một pháp sư Lôi hệ ,có chút giật mình khi thấy Mạc Phàm hành hạ tới chết đám vũ yêu cấp chiến tướng .

 

Lấy kỹ năng Lôi hệ của Lăng Phi, ít nhất phải hai ba lần thi triển kỹ năng mới trực tiếp giết chết được bọn chúng .Lôi của Mạc Phàm trực tiếp thuấn sát ,làm cho Lăng Phi không thể không nhìn Mạc Phàn với cặp mắt khác xưa ,dù sao hồn lôi cực phẩm nhất cũng khó đạt tới hiệu quả như này.

 

" Hoá ra thật sự có tài " Lý Đức Hâm thản nhiên nói.

 

Mạc Phàm cũng chỉ đối phó được một phương vũ yêu ở phía trên ,sau khi áp chế cùng uy hiếp ,những vũ yêu ở những hướng khác nhau cũng nhào tới như điên ,hình thể của những vũ yêu này không tính là nhỏ ,thoáng va vào cây cầu đằng sách mấy lần ,cây cầu đằng sách sẽ đứt .

 

" Đi mau ,chúng nó sẽ làm đứt cây cầu " Lăng Phi đi phía trước ,hai tay múa lên ,điều khiển những đằng mộc tiếp tục sinh trưởng về phía bên kia .

 

" Bên kia có một đoàn ".

 

" Bên này cũng có ".

 

Giữa không trung ,bốn phương tám hướng đều chịu tấn công ,bọn họ trên cây cầu có cảm giác ác liệt tới mức không thể ác liệt hơn,tốc độ Mạc Phàm giết những vũ yêu này đã rất nhanh rồi, nhưng cũng không nhanh bằng những vũ yêu kết bè kết lũ kéo tới .

 

" Đoạn đầu muốn đứt đoạn mất " Bạch Hồng Phi hô .

 

Ở trước mặt bọn họ, một đám vũ yêu thông minh dùng móng vuốt sắc nhọn cắt những đằng mộc tráng kiện ,chính là đang cắt đứt cây cầu này.

 

" Không sao ,lão tử biết bay " Triệu Mãn Duyên gọi ra dực ma cụ vàng chói lọi,dự định tới chỗ cây cầu đằng sách đứt đoạn thì bay qua.

 

" Anh Triệu ,đừng ,anh lấy cánh chim ra ,chúng nó sẽ coi anh là vũ tộc,lúc đó đại yêu ở phía trên sẽ nhìn chằm chằm anh,một khi anh tới độ cao của nó ,chúng nó sẽ liều lĩnh truy kích anh " Trương Tiểu Hầu vội vàng nói.

 

" Cái quỷ gì vậy, tôi có dực ma cụ mà vẫn chưa thể bay hay sao ? " Triệu Mãn Duyên nói.

 

" Bộ tộc vũ yêu để ý nhất là lĩnh không .Như một con cọp trong núi ,nó không thèm để ý tới chim nhạn bay qua trên trời, nhưng tuyệt đối không cho phép sài lang trên mặt đất đi qua lãnh địa của mình .Bộ tộc vũ yêu cũng giống như thế ,anh có thể đi qua núi, mộc, của chúng nó ở ,bộ tộc vũ yêu có chút như kim lam tước yêu sẽ mắt nhắm mở đối với chúng ta ,nhưng nếu anh lượn qua lĩnh không của chúng nó ,chúng nó sẽ coi anh là cùng tộc,tới đây khiêu khích ,như vậy sẽ làm toàn bộ bộ tộc tức giận ,bộ lạc vây công không chết thì không thôi,đây là sự xúc phạm tới tôn nghiêm của bộ tộc vũ yêu chúng nó " Trương Tiểu Hầu nói.

 

Triệu Mãn Duyên trở nên đau đầu,cây cầu đằng sách muốn đứt đoạn,không cho phép gọi cánh chim ra thì chẳng lẽ muốn trực tiếp rơi xuống u cốc à.

 

Cao như thế ,bọn họ là pháp sư cao giai cũng tan xương nát thịt .

 

" Tôi mang Linh Linh đi trước ,mấy người đứng vững " Mạc Phàm thấy tình huống không ổn ,quả đoán nổi lên khung tinh đồ không gian.

 

Ôm Linh Linh, thuận tiện kéo Apase bên cạnh,Mạc Phàm thi triển dịch chuyển tức thời .

 

Lấy khoảng cách như này thì dịch chuyển tức thời có thể vừa vặn tới được ngọn núi đối diện.

 

" Tiên sư nó ,cậu để lão tử đi cùng với " Triệu Mãn Duyên thấy gần Mạc Phàm có ánh sángbbụi kim cương rơi ra ,nhất thời mắng to lên.

 

Mạc Phàm không để cho Triệu Mãn Duyên lên xe ,thêm một người thì khoảng cách dịch chuyển sẽ giảm xuống mức độ lớn, trong thời gian có hạn Mạc Phàm chỉ thi triển được hai lần dịch chuyển tức thời.

 

Nhìn thấy Mạc Phàm dẫn hai thiếu nữ " rời đi nhanh chóng " ,miệng Triệu Mãn Duyên tràn đầy nguyền rủa thô tục, chưa từng thấy ai vì sắc quên bạn như vậy .

 

" Anh Triệu ,anh thu lại dực ma cụ đi, thật sự xảy ra chuyện,anh sẽ không hi vọng vũ yêu nơi này dốc toàn bộ lực lượng chứ " Trương Tiểu Hầu nói.

 

Triệu Mãn Duyên bất đắc dĩ thu hồi lại dực ma cụ,liếc mắt nhìn cây cầu đằng sách bị đứt đoạn, đồng thời cảm giác dưới chân trống rỗng.

 

" Vãi......lúaaaaaaaa " Triệu Mãn Duyên gào lên .

 

" Nắm lấy đằng, nắm chặt vào " Lăng Phi hô .

 

Núi lương : hình núi kéo dài như sống mũi.

 

Lĩnh không : vùng trời quốc gia , không phận。

Đọc truyện chữ Full