TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Toàn Chức Pháp Sư
Chương 1720: Vũ Tộc Thịnh Điển (1)

Trans : xSnowballx

 

__

 

Tương Thiểu Nhứ cũng không coi là người ngoài ,Mạc Phàm nói kế hoạch dự định chặt thiên quan tử đoạn thần thụ cho bọn họ nghe .

 

" Không nghĩ cái tên kia lại là một cái cây không đúng đắn " Tương Thiểu Nhứ nghe xong kinh hãi tới biến sắc ,không lâu trước đó còn thử nghiệm leo lên thiên quan tử đoạn thần thụ , dưới cái nhìn của Tương Thiểu Nhứ thì tử thụ kì diệu này hẳn là khá hữu hảo ,nào có biết tất cả đều do nó ngụy trang .

 

" Ở thiên nhiên, càng mang sắc thái tươi đẹp thì càng nguy hiểm " Mạc Phàm nói.

 

" Cái này cũng đúng ,trong xã hội của chúng ta cũng như vậy,phụ nữ càng xinh đẹp thì càng nguy hiểm ,như tớ nè ,để rất nhiều tên đàn ông phải sợ sệt " Tương Thiểu Nhứ nở nụ cười .

 

".....Đại tỷ à ,chị có biết là bây giờ chị không khác gì tinh tinh nhỏ rơi xuống hố phân không ? " Mạc Phàm không nói gì với có chút tự luyến của Tương Thiểu Nhứ .

 

" Tớ đi rửa mặt đây ,vẫn là diễm xạ tứ phương ....ồ ,tiểu yêu tinh phía sau cậu là ai thế ? " Tương Thiểu Nhứ chợt phát hiện Apase ở phía sau.

 

Không biết tại sao ở trước mặt tiểu yêu tinh mỹ lệ ,Tương Thiểu Nhứ cảm giác toàn thân không được tự nhiên .

 

" Tương tiểu thư ,xin hãy mau chóng rời khỏi nơi này với chúng tôi ,đại quân ty đang chờ ngài trở về " Lý Đức Hâm một mực cung kính nói với Tương Thiểu Nhứ .

 

" Lý Đức Hâm ,rốt cuộc ông có ý gì đây " Triệu Mãn Duyên nổi giận đùng đùng ,nói.

 

" Ý cậu kà gì ,tôi không đồng ý với mấy người, cái nơi quỷ quái này tôi không muốn ở thêm một khắc nào nữa " Lý Đức Hâm nói.

 

" Lý quân tướng ,làm như vậy là không được,bọn họ liều lĩnh nguy hiểm tới tính mạng để cứu chúng ta " Quân nhân mặt than củi mếu máo suýt khóc ,còn vỗ ngực đồng ý với Mạc ,hiện tại không đồng ý ,thật là làm khó dễ .

 

" Phải về là mấy người ,tôi còn muốn theo nhóm Mạc Phàm tới tầng gió Thương Mộc " Tương Thiểu Nhứ nói .

 

" Xin đừng làm khó chúng tôi " Lý Đức Hâm nói.

 

" Tôi đâu có làm khó dễ mấy người ,mấy người cũng đã tới ,cũng coi như cứu tôi một lần ,hoàn thành nhiệm vụ. Còn phần sau là tự tôi muốn đi tìm đường chết , cũng không có liên quan tới quân lệnh như núi của tử cấm quân mấy người , mấy người phải đi thì đi nhanh lên ,đừng làm ảnh hưởng thời gian của chúng tôi " Tương Thiểu Nhứ cũng là một cô gái có dã tính .

 

Tương Thiểu Nhứ hành hạ mình lâu như vậy ở thiên đường vũ yêu,là muốn leo lên nơi cao hơn để tìm dấu chân đồ đằng ,mặc dù tử cấm quân tới thì Tương Thiểu Nhứ cũng không có dự định theo bọn họ trở về .

 

" Đạo lý mà nói thì chúng tôi có thể trở về báo cáo kết quả ,nhưng đại quân ty biết chúng tôi không mang ngài trở về an toàn thì nhất định sẽ lột da chúng tôi .Tương tiểu thư ,đi về cùng chúng tôi,nơi này quá tà môn rồi " Lý Đức Hâm nói.

 

Ban đầu khi vào Tần Lĩnh thì Lý Đức Hâm mang bộ mặt xem thường ,giống như một con rồng cao quý giẫm vào một mảnh sơn dã nhỏ .Hiện tại Lý Đức Hâm đã không còn ngạo khí ,bị những vũ yêu chơi đùa cho sắp điên rồi.

 

" Không sao ,sau khi trở về tôi giải thích cho ông ấy là được ,giả như tôi có thể sống sót trở về " Tương Thiểu Nhứ nói.

 

Lý Đức Hâm nghe được câu này ,sắc mặt càng thêm khó coi .

 

Lý Đức Hâm trừng Mạc Phàm ở bên cạnh mạnh mẽ ,hoài nghi có phải Mạc Phàm đã làm yêu thuật gì với Tương Thiểu Nhứ ,làm cho Tương Thiểu Nhứ khăng khăng một mực theo đám người kia tới tầng gió Thương Mộc.

 

Nói chuyện cười gì vậy ,tầng thấp nhất là núi Đằng Quan ở núi Bách Bạt đã đáng sợ vô cùng ,càng lên nơi cao hơn, không chỉ đơn giản là đối mặt với những vũ yêu mạnh mẽ, còn sa phong cuồng mãnh quất .

 

Lý Đức Hâm đang muốn khuyên ,Tương Thiểu Nhứ khoát tay, rất không nhịn được mà nói :" Được rồi ,được rồi. ,chưa từng thấy quân nhân nào lắm lời như ông ,đi nhanh đi,tôi theo nhóm Mạc Phàm không có vấn đề gì đâu ".

 

Mạc Phàm ở một bên cười ,gật đầu nói :" Đúng vậy ,chúng tôi sẽ bảo vệ tốt cho cô ấy,tử cấm quân mấy người ngoại trừ gây không ít phiền phức cho chúng tôi,kỳ thực cũng không được cái gì ,mau trở về theo đường cũ đi, Tần Lĩnh không quá thích hợp cho những quân nhân trẻ tuổi mấy người cất bước ".

 

" Hừ ,cậu có ý gì ,đang làm nhục tử cấm quân chúng tôi à " Lý Đức Hâm bị chọc giận .

 

" Ăn ngay nói thật thôi, đi nhanh đi ,chúng tôi còn phải làm chính sự, không tiễn ....Ồ ,trên đường về cẩn thận một chút ,đừng gặp phải phiền phức gì ,sau khi chúng tôi lên cao rồi thì không có công phu gì giúp mấy người giải vây lần nữa đâu ".

 

" Đừng làm thối nữa ,Tương tiểu thư ,chúng tôi phụng mệnh bảo đảm an toàn của ngài,tuyệt đối không phải tới đây qua loa một thoáng quân lệnh nhiệm vụ, không đưa ngài tới quân doanh tử cấm an toàn ,chúng tôi sẽ không rời đi "khuôn mặt Lý Đức Hâm nghiêm túc .

 

" Vậy thì đi theo ,đừng có nhiều lời nữa " Tương Thiểu Nhứ không vui ,nói.

 

"Chỉ là chúng tôi lo lắng...".

 

"Lo lắng cái gì ,không phải tầng gió Thương Mộc thôi sao, xông lên thì đã làm sao .Tôi không chỉ muốn leo lên tầng gió Thương Mộc,mà còn muốn lên nơi cao hơn để gặp thánh bộc trong truyền thuyết " Tương Thiểu Nhứ nói hào khí mười phần .

 

"......" Lý Đức Hâm một câu cũng không dám nói.

 

Dăm ba câu của Tương Thiểu Nhứ đã giải quyết Lý Đức Hâm ngoan cố ,chuyện đó trở nên dễ hơn nhiều.

 

" Còn nữa ,tại sao Trương Tiểu Hầu còn chưa trở lại ? " Triệu Mãn Duyên bỗng nghĩ tới vấn đề này ,thuận miệng hỏi.

 

" Đúng vậy ,suýt nữa thì quên luôn Trương Tiểu Hầu, sẽ không xảy ra chuyện gì chứ ? " Lúc này Mạc Phàm mới tỉnh ngộ.

 

" Có người nào làm đại ca như vậy không ? " Linh Linh mắng Mạc Phàm một chút ,làm sao mà Mạc Phàm thấy Tương Thiểu Nhứ ,lại ném Trương Tiểu Hầu đang còn nguy hiểm ra sau đầu.

 

...

 

...

 

Một ngọn núi sừng sững nhô lên từ trung tâm núi Bách Bạt xuyên qua đằng quan rậm rạp, xuyên thẳng lên đám mây dựa vào vô số cổ mộc trời xanh, sa phong lạnh lẽo thổi mạnh tới lui, bạt núi ở trung tâm vẫn không nhúc nhích .

 

Một mảnh diệp hải rậm rạp màu xanh biếc ,một chàng trai trong bộ quân y màu lam xám bó sát người bay qua cực nhanh,lá cây tản ra nhưng sóng biển ,con đường mà chàng trai bay qua lộn xộn ngổn ngang .

 

" Lệ ".

 

Một con đại điểu toàn thân băng thúy long lanh bay quanh ,ánh mắt sắc bén nhìn phía dưới diệp hải.

 

Con băng không dực điểu đầu lĩnh này vốn muốn dựa vào phiến lá để phán đoán vị trí của Trương Tiểu Hầu ,phát hiện Trương Tiểu Hầu lợi dụng ma pháp Phong hệ thổi toàn bộ phiến lá ở gần ,lá cây bay đâu đâu cũng có ,trực tiếp che chắn tầm nhìn của băng không dực điểu.

 

Một lúc sau ,đợi tất cả lá cây bay xuống ,có một luồng khí lưu ngổn ngang ở phía xa ,hướng tới rừng nguyệt tang mộc.

 

" Lệ ".

 

Băng không dự điểu phát hiện quỹ tích còn lưu lại ,lập tức suất lĩnh đại quân băng không dực điểu đuổi theo về hướng nguyệt tang mộc .

 

Cánh bạch băng vỗ ,đi qua chỗ nào chỗ đó đóng lại thành sương ,không lâu sau quân đoàn băng không dực điểu mang theo hiệu quả tai nạn băng tuyết tới rừng nguyệt tang mộc.

 

Mà vừa nãy ở dưới nơi phiến lá lắng đọng,dưới phiến lá,một cái đầu lén xem xét ,chính là Trương Tiểu Hầu thất kinh vừa mới chạy trốn.

 

Trương Tiểu Hầu liếc mắt nhìn những băng không dực điểu bay về hướng đó, thở phào nhẹ nhõm .

 

" Quả nhiên là những con này dựa theo khí lưu để nhận biết phương hướng ,chằng trách trước đó mình chạy xa như vậy ,mà nó vẫn đuổi tới " Trương Tiểu Hầu lẩm bẩm.

 

Sau khi biết được năng lực của băng không dực điểu ,muốn thoát khỏi chúng nó thì đơn giản ,trước đó đám người Lý Đức Hâm bị nhốt lại gắt gao, hơn một nửa là bọn họ không hiểu điểm này ,càng bị đuổi thì càng chạy vội, mà càng chạy vội thì khí lưu càng mãnh liệt , những băng không dực đương nhiên là đuổi cùng không buông .

 

" Những đông điểu ,có duyên gặp lại ,tao đi trước một bước " Trương Tiểu Hầu bò ra từ tầng lá ,còn rất tự ngu tự nhạc phất tay về phía những băng không dực điểu bay.

 

Trương Tiểu Hầu kỳ thực rất thiếu đạo đức ,nhân lúc băng không dực điểu đầu lĩnh đang nghỉ ngơi một mình ,vặt hết quan vũ trên đỉnh đầu.

 

Đối với rất nhiều vũ yêu thì quan vũ chẳng dùng vào cái gì ,nhưng liên quan tới tôn nghiêm nam điểu ,nam điểu dựa vào thứ uy vũ hùng tráng mang sắc thái tươi đẹp này để hấp dẫn mẫu điểu.

 

Không làm như vậy thì Trương Tiểu Hầu không đảm bảo được băng không dực điểu sẽ tìm mình gây phiền phức .

 

" Ừm ừm ,kỳ thực lông vũ rất đẹp ,mình lấy làm trang sức đi " Trương Tiểu Hầu tiện tay đính quan vũ của băng không dực điểu vào mũ quân đội của mình ,để cho mũ quân đội trực tiếp cao to vài lần .

 

"Hẳn là con đường quay về ở đây ".

 

Sau khi thoát khỏi băng không dực điểu,trở lại đơn giản hơn rất nhiều, Trương Tiểu Hầu đều lưu lại dấu con đường mình đi ,rất nhiều pháp sư Phong hệ cấp thấp mắc phải một sai lầm ,đó là trong quá trịnh dẫn yêu ma thì quên đánh dấu tuyến đường ,sau đó không hiểu sao thoát lý đội ngũ ,hoặc lạc lối ở dã ngoại phức tạp .

 

Trước đây Trương Tiểu Hầu từng lạc lối ,suýt chút nữa chết ở hoang sơn dã lĩnh.

 

" Phốc đát ~~~~ phốc đát ~~~~ phốc đát ~~~~~ ".

 

Chưa đi được bao xa thì có tiếng gì đó vang lên .

 

Trương Tiểu Hầu hình thành thói quen ẩn giấu khí tức của mình,lập tức nhảy vào bên trong đằng tùng ,miễn cho bị những vũ yêu mạnh nhìn chăm chú .Kết quả Trương Tiểu Hầu không nghĩ tới bên dưới đằng tùng trống rống ,một bước suýt chút nữa làm Trương Tiểu Hầu trực tiếp rơi xuống .

 

Nếu là nơi khác thì rơi xuống không có vấn đề gì ,gọi phong chi dực là được .Nhưng mà nơi đây là thiên đường của vũ yêu, sử dụng tới phong chi dực là tìm đường chết , Trương Tiểu Hầu tay nhanh mắt lẹ nắm được một đằng khá tráng kiện ,cầu mong cây đằng không phải loại rỗng ruột .

 

" Ác ác ác ".

 

Trương Tiểu Hầu rơi xuống ,hai tay vững vàng nắm chặt mộc đằng ,còn may một đầu khác của đằng mộc bám vào cây mộc ,đằng mộc chịu trọng lượng của Trương Tiểu Hầu.

 

" May quá ,may quá " .

 

Cả người Trương Tiểu Hầu treo ở cây mây dài trên không thở dài một hơi.

 

Làm việc ở nơi như này ,thật sự khó chịu không muốn tí nào.

 

" Phốc đát phốc đát phốc đát ~~~~~~~~~~~ ".

 

Càng nhiều âm thanh truyền tới ,trong lòng Trương Tiểu Hầu cả kinh ,nhìn quanh tứ phía.

 

Lông vũ .

 

Rập rạm như trời đầy sao giữa mùa hè ,Trương Tiểu HầU nhìn xung quanh bầu trời ,thình lình phát hiện những lông vũ mang sắc thái khác nhau che kín bầu trời ,nói chính xác hơn là những vũ yêu khác nhau bao trùm .

 

Không biết từ khi nào mà chúng nó lấp kín trời cao, từ tầng dưới mãi cho tới tầng núi Đằng Quan mà Trương Tiểu Hầu ở ,Trương Tiểu Hầu nhìn thấy cảnh tượng kia thì ngây người,cả người treo ở cây mây dài lẻ loi quên mất phải leo lên .

Đọc truyện chữ Full