TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Toàn Chức Pháp Sư
Chương 1742: Mạc Phàm Giả ?

Trans : xSnowballx

 

Mạc Phàm không vội vàng về Phàm Tuyết Sơn ,mà trước tiên đi tới Ma Đô.

 

Trương Tiểu Hầu còn phải tiếp tục canh giữ Tần Lĩnh ,nếu đúng là ngân sắc khung chủ lấy được vị trí vũ hoàng ,thì khoảng thời gian tiếp theo sẽ khó khăn cho Trương Tiểu Hầu.

 

Nếu không phải ngân sắc khung chủ thì Trương Tiểu Hầu quản lý Tần Lĩnh sẽ đơn giản hơn nhiều ,dù sao Trương Tiểu Hầu cũng là người được tán thành cùng chúc phúc từ cây lời thề ,một ít vũ tộc cổ lão kia sẽ tôn trọng cường giả ,nhiều lúc mầm hoạ của Tần Lĩnh cũng giải quyết ung dung.

 

Triệu Mãn Duyên ồn ào về Ma Đô ,ở Ma Đô thì Triệu Mãn Duyên có vài căn phong sang trọng, trong một gian phong đại diện cho một con chim hoàng yến mà Triệu Mãn Duyên nuôi,vì thế mà Triệu Mãn Duyên thường đi Ma Đô một chuyến,gọi điện thoại một cái như hoàng đế cổ đại sinh hoạt lật thẻ .

 

Mạc Phàm cũng đã lâu không tới xem hai bạn cùng phòng của mình ,đi qua cửa lớn Minh Châu học phủ ,nhìn những khuôn mặt nhỏ tuổi hơn mình rất nhiều ,Mạc Phàm lơ đãng ngẩng đầu ưỡn ngực .

 

Nhớ lúc đầu nhập học thì Mạc Phàm vẫn còn là một pháp sư trung giai nhỏ .

 

Bây giờ mình bước vào siêu giai,thực lực còn mạnh hơn một lượng lớn giáo viên Minh Châu học phủ ,càng nghĩ tới những thứ này thì Mạc Phàm càng đắc ý .

 

" A, kia không phải là Mạc Phàm sao.

 

" Mạc Phàm nào ? " .

 

" Chính là Mạc Phàm đệ nhất học phủ chi tranh đó " Một nữ sinh mang mắt kín tròn trong suốt kinh ngạc nhìn Mạc Phàm ,đôi mắt lập loè sắc thái kích động.

 

Mạc Phàm cũng thuận thế nhìn lại ,ánh mắt chạm vào nhau.

 

Ây da ,cũng coi như có người ** nhận ra mình ngay tại chỗ, cũng không biết người Trung Quốc như thế nào,chỉ cần không phải minh tinh đẹp trai,không có máy quay phim thì căn bản là không xuất hiện tình huống bị nhận ra, nhiều lần Mạc Phàm xuất hiện ở công chúng đều muốn bị nhận ra ,sau đó thoả mãn lòng hư vinh của mình.

 

Lần này rốt cuộc có người nhận ra ,là người có vóc dáng nữ sinh ngọt ngào, đôi mắt to tròn lộ ra mấy phần ngơ ngác,nhưng không có chút đất nào ,bởi vì có hồ điệp nhỏ ngay bên gọng kính.

 

Mạc Phàm duy trì giữ nụ cười bao quần áo của thần tượng,bình tĩnh tự nhiên nhìn cô gái dễ thương ngốc nghếch nhào tới,nhìn ra mê muội có C ,thân thể nhỏ nhắn đẹp đẽ có C ,tỉ lệ này rất dễ khiến người ta bành trướng.

 

" Đúng là Mạc Phàm ,oa ,tháng trước nghe người ta nói là anh ấy trở về trường học,không nghĩ tới là chúng ta gặp được " một chàng trai rõ ràng là tân sinh nói.

 

" Tôi chính là hướng về Mạc Phàm cho nên mới tới Minh Châu học phủ ,ngay cả cơ hội đề cử đi học ở Đế Đô tôi đều từ bỏ " một tân sinh khác nói.

 

Mạc Phàm đứng đó ,nghe tiếng mọi người ca tụng cùng sùng bái,nhìn thấy nụ cười tập mãi thành quen trên mặt ,nhưng tâm tình đã bay lên cao tháp Minh Châu từ trước.

 

Những năm gần đây Mạc Phàm không tu luyện thì ở nước ngoài,hoặc làm cống hiến vì hoà bình của thế giới,rất ít khi nhàn nhã cất bước trước mặt công chúng .Vì thế mà phát hiện có nhiểu người hâm mộ mình ở cổng lớn đường xanh tươi ở Minh Châu học phủ,kỳ thực có chút kinh hỉ nhỏ.

 

" Những học đệ ,học muội không cần quá kích động ,sau này anh sẽ thường xuyên trở lại,xin các em hãy ổn định lại một thoáng tâm tình của mình " một thanh âm ở cửa lớn vang lên.

 

Kỳ thực Mạc Phàm đã vào trong cửa chính,đứng dưới cây xanh.

 

Mạc Phàm có chút buồn bực,là tên nào dám cuớp lời của mình ,rõ ràng mình còn duy trì nụ cười phong cách lợi hại.

 

Ánh mắt Mạc Phàm tìm kiếm ,đột nhiên phát hiện đám học đệ ,học muội không có vây quanh mình ,mà là chạy tới chỗ một chàng trai anh tuấn như ánh nắng mặt trời,mặc áo sơ mi hoạt tiết hoa tử đằng.

 

" Này này ,anh ở đây ,anh ở đây cơ mà " Mạc Phàm thấy nữ sinh mang kính tròn trực tiếp chạy tới bên cạnh mình ,vội vàng nói.

 

Nữ sinh mang mang mắt kính tròn quay đàu lại nhìn Mạc Phàm ,Mạc Phàm đọc được vài chữ trong ánh mắt nghi hoặc ấy : người này ,có tật xấu à ? ".

 

Mạc Phàm há hốc mồm, toàn bộ đường xanh tươi ,tâm tình khá kích động căn bản đều chạy tới cửa lớn ,một ít bình tĩnh thì ngừng chân, rất nhanh phóng tầm mắt tới chàng trai mặc áo sơ mi tử đàng ở cửa lớn.

 

" Đã từng là đại ma đầu,hiện tại sắp trở thành tiêu chí của Minh Châu học phủ chúng ta ,không biết tên Mạc Phàm này có vận chó má gì " một học viên cũ có đố kị nhỏ nhổ nước bọt ,nói một câu.

 

Gọi Mạc Phàm là đại ma đầu, căn bản là đồng khoá với Mạc Phàm ,Mạc Phàm cùng mấy người bên cạnh đều tốt nghiêp khá sớm,mà còn phần lớn giới sinh vì huân chương mà khổ tu bên trong học phủ.

 

Mạc Phàm không quen biết giới sinh này ,chỉ là rất nghi hoặc ,hỏi một câu : " Huynh đệ ,cậu biết tôi không ? ".

 

" Cậu là ai vậy ,làm sao mà tôi quen...ồ ,cậu có chút.....khá quen " giới sinh đánh giá cẩn thận,một lát sau khịt mũi coi thường :" Những người như cậu hẳn là đầu óc có vấn đề ,Mạc Phàm rất lợi hại ,rất đáng gờm ,tạo hình của cậu ta không như thế này,tóc thì cùng một kiểu với cậu ta ,phong cách ăn mặc quần áo cũng giống ,màu da cũng giống ,khuôn mặt cũng giống ,tư tưởng dị dạng" .

 

" Anh bạn,tôi là nguyên bản ,không phải mô phỏng theo,cũng không chỉnh sửa khuôn mặt ,tôi là Mạc Phàm ,cậu xem kỹ đi " Mạc Phàm chỉ vào mặt mình ,nói.

 

Giới sinh lại nhìn chăm chú một lần nữa ,qua một hồi lâu thì sắc mặt mới có chút biến hoá : Cậu thực sự là Mạc Phàm ? ".

 

" Ừm ,thật sự là tôi " Mạc Phàm gật đầu.

 

Rõ ràng là tên giới sinh này từng thấy Mạc Phàm ở lễ tân sinh ,lộ ra vẻ kinh ngạc ,nhìn Mạc Phàm một lúc ,rồi lại nhìn người ở cửa lớn một chút.

 

" Nói thật ,mặc dù cậu là phiên bản thấp của Mạc Phàm,nhưng tôi cảm thấy cậu mới là thật " học viên cũ cùng giới nói.

 

Khuôn mặt Mạc Phàm đen lại ngay lập tức ,phiên bản thấp ?.

 

,cái tên kia trang điểm lộng lẵy,tân trang thành một con vịt đẹp trai tuyệt luận mới là hàng giả .Có thể gọi cái kia gọi là phiên bản cao cấp, cái kia hoàn toàn tao khí bản .

 

Mạc Phàm thừa nhận ngày thường mình ăn mặc đơn giản mộc mạc,không có tân trang bất kỳ cái gì,không có nghĩa là ăn mặc sắc thái tươi đẹp như thế kia ,ánh sáng lộng lẫy chiếu vào người tên kia mới là hàng thật.

 

Trời ạ ,có người giả mạo mình .

 

Hơn nữa còn chạy tới Minh Châu học phủ,Minh Châu học phủ có biết bao nhiêu thiếu nữ mỹ lệ tuổi thanh xuân, giả mạo mình còn kiêu căng chạy tới ,rắp tâm có biết bao ác độc.

 

Ngay khi Mạc Phàm chính khí muốn đánh người thì chuông điện thoại reo lên.

 

Mạc Phàm liếc mắt nhìn,là Mục Nô Kiều, lập tức nghe điện thoại.

 

" Có người nói với tớ cậu bị người ta nhận ra ở cửa ,đang bị những học đệ học muội bám lấy ? " Giọng Mục Nô Kiều mang theo vài phần xảo quyệt đẹp đẽ .

 

Mạc Phàm trở về chưa chào hỏi Mục Nô Kiều,vốn muốn tới đột kích kiểm tra,không chừng nhìn thấy hai con chim hoàng yến mặc đồ mỏng xuyên thấu ,hiển nhiên Mục Nô Kiều nói tới là người ở cửa kia .

 

" Ngay cả tớ cũng không quá tin ,con mẹ nó nữa ,tớ bị người khác giả mạo" Mạc Phàm nhìn chàng trai anh tuấn tao khí trước cửa ,không vui ,nói.

 

"A? Tớ biết mấy năm qua rất nhiều người mô phỏng theo cậu, nhưng giả mạo....còn trực tiếp tới trường học ,thật là quá kỳ hoa " Mục Nô Kiểu nói.

 

" Xác thực tên kia khá giống tớ ,nhưng những học đệ học muội này bị mù sao,nói về đẹp trai thì tên kia kém tớ không biết bao nhiêu bậc thang ,vậy mà còn nhận sai" Tâm tình Mạc Phàm đang tốt ,bị cái tên giả mạo này làm cho cả người đầy oán khí .

 

" Tớ cách trường học còn một đoạn, tí nữa đến ".

 

" Ừ ".

Đọc truyện chữ Full