Trans : xSnowballx
Mình cũng không chắc Chu Mẫn ở chap 382 là Chu Mẫn ở mấy chương này ,haha
__
Nói xong thì Mạc Phàm trực tiếp ôm chầm lấy ,Đường Nguyệt hơi sửng sốt ,nhưng không từ chối cái ôm đã lâu không gặp này.
Ở phía bàn khác ,Triệu Mãn Duyên thấy mỹ nữ cực phẩm trưởng thành đem sóng lớn vào lồng ngực của Mạc Phàm ,Mạc Phàm chiếm được tiện nghi dễ dàng như vậy ,cả người Triệu Mãn Duyên cảm thấy không tốt.
Con chó tệ Mạc Phàm ,từ lúc nào tán gái vượt qua cả trình độ của mình vậy.
" Tại sao em lại ở đây ? " Đường Nguyệt khá kinh ngạc .
Sau khi Đường Nguyệt chuyển công tác tới núi Nam Hi thì rất ít khi thấy Mạc Phàm,mỗi lần tình cờ gọi điện thì luôn nói là tụ họp một lần ,nhưng giống như mỗi người đều không có thời gian rảnh.
Những năm gần đây Đường Nguyệt rất bận ,núi Nam Hi phức tạp hơn nhiều núi Bắc Vũ ,rất nhiều lúc hội trưởng Đường Trung thẩm phán hội Linh Ẩn không thể phát hiệu lệnh với núi Nam Hi ,nếu thẩm phán hội Linh Ẩn là tổng bộ thẩm phán hội thì tự nhiên không cho phép loại thẩm phán hội cô lập xưng vương như này tồn tại ,lập tức để Đường Nguyệt tới đó,miễn cho tổ chức cùng thẩm phán hội núi Nam Hi càng ngày chạy càng xa.
Chu Mẫn chính là con trai của phán trưởng Chu Kỷ núi Nam Hi ,Đường Nguyệt rất mệt mỏi với đời thứ hai này ,tu vi của Chu Mẫn thuần túy đều dựa vào tài nguyên khổng lồ xây lên,mà những tư nguyên này là của thẩm phán hội.
Tài nguyên của thẩm phán hội vốn là nghiêm ngặt phân phối cho những thẩm phán viên,những thẩm phán viên thực tập có tài cán ,có tiềm lực ,người như Chu Mẫn không xứng đáng .
" Em đi ngang qua nơi này ,đói bụng tới ăn bữa cơm ,không nghĩ tới cô Đường Nguyệt lại tới đây làm công " Mạc Phàm nói.
Có người ngoài ở đây ,Mạc Phàm không nói sự việc về đồ đằng .
Nhưng có thể nhìn thấy Đường Nguyệt ở đây,Mạc Phàm cảm thấy khó mà tin nổi ,cảm giác như gặp lại mối tình đầu ở một thành phố xa lạ, xin lỗi ông trời vì sự sắp xếp duyên phận nếu vì lý do này mà không ngủ được .
" Ừm ,gặp chút phiền phức ,những người kia là bạn của em....nha ,Linh Linh bé nhỏ cũng ở đây " Đường Nguyệt quay đầu ,liếc nhìn Linh Linh.
" Chị Đường Nguyệt " Linh Linh kêu giòn một tiếng ,trên khuôn mặt loli như ông cụ non nở nụ cười hiếm khi thấy.
Lãnh Thanh cùng Đường Nguyệt vẫn luôn là bạn thân tốt ,Linh Linh không có việc gì đều chạy tới thẩm phán hội Hàng Châu.
" Sắp thành đại mỹ nữ rồi " Đường Nguyệt đi tới bên người Linh Linh, hôn trên gương mặt Linh Linh đang bĩu môi .
" Chị Đường Nguyệt ,đừng như vậy, em không phải là trẻ con nữa " Linh Linh đỏ mặt lúng túng .
Triệu Mãn Duyên ngồi một bên thấy thân môi đỏ liệt diễm đi tới ,không nhịn được mà uống một ngụm nước ,mi mắt thuận thế rủ xuống ,con ngươi hướng về Đường Nguyệt đi phía trước * phiêu.
Thật lớn, thật tròn ,rất đẹp ,thật là đồ sộ.
Mạc Phàm giới thiệu một chút về Tương Thiểu Nhứ ,Triệu sắc quỷ cho Đường Nguyệt ,Đường Nguyệt cười ,biểu thị hai người bọn dù sao cũng là thành viên học phủ ,giành vinh quang vì quốc gia ,đương nhiên là hơi khó phân biệt Triệu Mãn Duyên,vì để Triệu thị không phát hiện mình còn sống ,Triệu Mãn Duyên thay đổi dung mạo giống như trai Hàn .
" Đây là trợ thủ của tôi ,Lê Đông ,còn tên này là thực tập sinh - Chu Mẫn " Đường Nguyệt nói.
" Chào mọi người ,tôi là Lê Đông ở Đại Lê thế gia,đảm nhận hữu trợ cho phán trưởng núi Nam Hi ,vừa nãy tôi nghe thủ hạ báo cáo có mấy ma pháp sư đi vào thành trấn Vọng Quy ,hẳn là mấy người rồi " Lê Đông biểu thị ra hữu hảo.
" Đúng đấy ,Mạc Phàm là một tên sao chổi ,vừa nghe nói tới nơi nào xảy ra tình huống thì lập tức chạy tới " Tương Thiểu Nhứ nói.
Mạc Phàm sờ mũi ,nói :" Tớ có sao ?".
Linh Linh cùng Triệu Mãn Duyên đồng thời giật đầu.
" Cái này của tớ gọi là khứu giác của thợ săn,hết cách rồi, thợ săn sợ nhất là không có chuyện gì xảy ra ,không có việc gì xảy ra thì không có việc để làm ,có đúng không Linh Linh " Mạc Phàm nói.
Linh Linh gật đầu ,lời này cũng không sai ,rất nhiều thợ săn đều như thế ,chỗ nào có người của thẩm phán hội thì sứ mệnh chạy tới đó, tới 8 9 phần là có treo giải thưởng phong phú có thể nhận được đầu tiên.
" Vọng Quy trấn này làm sao? " Mạc Phàm hỏi Đường Nguyệt .
" Gần đây nơi này có xuất hiện một loại sinh vật kỳ quái có độc,có khoảng 100 người phát bệnh,tạm thời không có cách chữa trị cùng biện pháp giải độc.Trưởng trấn lập tức đưa việc này cho hiệp hội ma pháp ,sau khi hiệp hội ma pháp khảo sát qua thì quyết định để thẩm phán hội bọn cô tới để xử lý " Đường Nguyệt giải thích.
" Lây truyền độc là rất đáng sợ ,không xử lý tốt dễ biến thành ôn độc bệnh dịch " Linh Linh nói.
" Đúng vậy ,bên phía hiệp hội ma pháp cũng rất lo lắng sẽ biến thành ôn độc bệnh dịch ,lần ôn dịch ở Hàng Châu để tất cả tổ chức của chúng ta đều rất mẫn cảm với thứ như này " Đường Nguyệt nói.
" Thế đã tìm được sinh vật độc tính kia chưa ,bình thường tìm được độc nguyên thì mọi chuyện đã được giải quyết hơn một nửa " Mạc Phàm nói .
" Haha, vốn là hoàng hôn tới là có cơ hội bắt được,bị một tên ngu ngốc nào đó làm cho chạy " Đường Nguyệt nói.
Mạc Phàm liếc nhìn cái tên gọi là Chu Mẫn ,thấy được đây là một người khá tự phụ .
Tính tình của cô Đường Nguyệt vẫn luôn rất tốt ,đặc biệt có kiên trì đối với học sinh ,có thể làm Đường Nguyệt oán giận trước sau không tan ,có thể thấy được Chu Mẫn là người làm cho người ta khá phiền chán.
" Có cần giúp một tay không? " Mạc Phàm hỏi.
Triệu Mãn Duyên nghe thấy Mạc Phàm nói câu này,lập tức khinh thường .
Không phải nói đi tìm đồ đằng cho mình sao ,tại sao đi giữa đường trợ giúp cô giáo xinh đẹp.
" Thẩm phán hội chúng tôi làm việc ,làm sao cần người ngoài như mấy người xử lý ? " Cuối cùng Chu Mẫn cũng tìm được chuyện để nói,lời lẽ vô tình .
Có nhiều lúc thẩm phán hội làm việc cơ mật ,Đường Nguyệt lại tự tiện nói cho người khác,theo quan điểm của Chu Mẫn thì điều đó là không thoả đáng .
" Đừng để ý tới cậu ta " Đường Nguyệt trực tiếp nói một câu không nhìn Chu Mẫn.
Chu Mẫn tức giận ,khuôn mặt sắp biến thành bát đĩa trên bàn.
" Linh Linh ,vừa vặn giúp chị tìm độc vật kia , hẳn là không làm lỡ thời gian " Đường Nguyệt nói.
" Ừm ".
.....
Ăn tối xong ,Đường Nguyệt tìm một quán trà ở gần hồ Quy,lần này không dẫn theo thủ hạ,như vậy Đường Nguyệt mới có thể nói sự việc với Linh Linh.
Linh Linh cùng Mạc Phàm thợ săn đại sư thất tinh, dù sao thì thẩm phán hội cũng là tổ chức chính thức ,bọn họ đối phó vài chỗ nghi nan tạp chứng đều không có chỗ xuống tay ,đúng là những thợ săn vào Nam ra Bắc kiến thức rộng rãi ,giải quyết nhiều chuyện như vậy rất có nghề .
" Chị Đường Nguyệt ,chị nói loại sinh vật kia có khả năng ẩn nấp vào trong một huyệt động nào đó ở đảo Húc ? "Linh Linh nói.
" Ừm ,khoảng 20 năm trước thì đảo Húc được một phú hào quốc tế mua lại ,sau đó dùng làm nơi thuần dưỡng vô vũ điểu ,vốn là cung cấp cho những đội lính đánh thuê trên quốc tế làm toạ kỵ,nhưng hình như là kế hoạch thuần dưỡng của ông ta thất bại,phá sản vào 10 năm trước.Lúc đó chính phủ bên này của bọn chị cũng không có tiếp nhận quản lý,chỗ nuôi dưỡng vô vũ điểu biến thành mảnh đất bị bỏ hoang ,dần dần đã biến thành chỗ cho yêu ma hoang dại, cho tới khi đảo Húc trở thành tổ đảo yêu ma như hiện tại .Bọn chị cũng nghĩ tới bắt độc vật trung tướng ở đảo Húc ,nhưng vô vũ điểu có tính ý thức rất mạnh về lãnh thổ ...".