Trans : xSnowballx
__
Mạc Phàm tới lầu hai lần nữa ,rõ ràng những ma điệt sợ hãi không dám bò lên ,đi tới cầu nối sang một quảng trường khác ,ánh mắt thuận thế nhìn tới, thấy một đường hầm đầy ma điệt màu đen đang ngọ nguậy,nhìn như là đặt mình vào cổ họng của quái vật ,để người ta không cách nào nhìn thẳng.
Mạc Phàm thở dài một hơi ,dưới tình huống này sợ là không có người nào trốn ra từ bên trong.
Liếc nhìn những ma điệt bò tới ,ý niệm Mạc Phàm khoá chặt những mối nối của cầu nối, ánh mắt sắc bén như ánh kiếm.
" Két ".
Một tiếng vang giòn,cầu gãy liên tiếp,gãy từ điểm cuối cho tới khi trước mặt của Mạc Phàm thì dừng .
Sau khi làm đứt đoạn cầu nối dẫn tới quảng trường ,Mạc Phàm xoay người rời đi.
Một bên khác ,Thẩm Tinh đã nối được cầu dây cao tốc Hải Thương ,để cho những người kia thuận tiện cất bước ,Thẩm Tinh cố ý sắp xếp những cầu dây băng xuyên dày đặc ,dưới sự dẫn đường của những pháp sư khác thì những người sợ hai di chuyển về cầu vượt cao tốc .
Cũng có một số người thích ở quảng trường nhìn qua rất vững chắc an toàn ,dù sao thì quảng trường chiếm diện tích rất lớn, tổng cộng có năm tầng ,có đủ thứ cần thiết cho người bên trong ,qua mấy ngày đợi thủy triều rút hoàn toàn không có vấn đề gì ,gặp loại không muốn rời đi ngồi chịu chết thì Thẩm Tinh cũng không có chút khách khí nào,trực tiếp nói với bọn họ qua vài tiếng nữa sẽ có thứ còn đáng sợ hơn cả ma điệt xuất hiện ,tới lúc đó thì người trốn ở tầng trệt cũng biến thành khẩu phần lương thực của nó .
Vừa nghe tới yêu ma thì mọi người đều sợ sệt ,lời nói của ma pháp sư lập tức có quyền uy.
Đám người kia tới tuyến BRT Hải Thương ,Mạc Phàm liếc nhìn bản đồ ,phát hiện đường ngang này vừa vặn tới trung tâm,nói cách khác là những người ở khu mua sắm này chỉ cần nhanh chóng đi theo giao thông công cộng về phía Tây,là có thể tới được cầu lớn Hải Thương đi về lục địa.
" Mấy người bảo vệ bọn họ an toàn tới cầu lớn hải thương ,ven đường sẽ có người tiếp dẫn cho mấy người " Thẩm Tinh nói với những ma pháp sư trong đám người.
" Không thành vấn đề " đầu lĩnh pháp sư trung niên gật đầu.
Thẩm Tinh liếc nhìn thiếu niên tên Lưu Hi,vừa liếc nhìn thiếu nữ tên Phương Hiểu Tuyết ,mở miệng nói :" Tiếp theo hai đứa phải tự mình cẩn thận,chị còn phải chạy đi cứu viện một chút ".
" Vâng ,vâng ".
Lưu Hi cùng Phương Hiểu Tuyết cũng dũng cảm ,không chỉ đem người mẹ ở cao ốc chung cư cách quảng trường mua sắm không xa tới đây, còn đem mấy người già hành động bất tiện tới tuyến BRT này ,cũng không biết hai người không có ma pháp làm cách nào,nhưng có thể đối mặt với tình hình hiện tại,so với dáng vẻ thất kinh trước đó thì càng trở nên bình tĩnh cùng có năng lực ứng biến.
....
Đưa người trung tâm quảng trường đi,Mạc Phàm liếc nhìn Thẩm Tinh còn đang mang theo vài phần lo lắng ,mở miệng nói :" Điểm tìm kiếm kế tiếp ở đâu? ".
" Là một trường tiểu học " Thẩm Tinh nói.
Trên người Thẩm Tinh còn máy truyền tin ,hiện tại thiết bị liên lạc bằng văn bản khó mà sử dụng,chỉ có một điểm đỏ do quân đội đánh dấu,hiệp hội ma pháp Đông Hải dựa vào cái này để báo cho các ma phâo sư tìm kiếm cùng cứu hộ, chỗ nào cần nhân thủ thì chỗ sáng với tần suất càng nhanh, đại diện cho tình huống nơi đó ngày càng khẩn cấp .
Mạc Phàm liếc nhìn thiết bị máy móc tìm kiếm như đồng hồ quả quýt của Thẩm Tinh,phát hiện toàn bộ đường viền thành phố đều có chấm đỏ ,chỗ Giang Đầu này không 100 thì cũng 80, hơn nữa mỗi chỗ như vậy thì đều có người gặp rủi ro.
Mà lấp loé rất nhanh là một trường tiểu học ,cách quảng trường mua sắm này bằng với hai quảng trường,lấy tốc độ của cả hai thì rất nhanh sẽ tới.
" Trước khi chúng ta tới đã có người đến trường tiểu học, nhưng giống như bọn họ tiến hành không được thuận lợi " Thẩm Tinh nói.
" Mau dẫn đường ,đều là những đoá hoa của tổ quốc ,không thể để xảy ra sơ xuất nào được " Mạc Phàm nói.
....
....
Giữa núi Hồ Vĩ cùng núi Tiên Nhạc là điểm cuối của tuyến BRT Hải Thương phía Tây, trên hai ngọn núi này tụ tập rất nhiều người ,bọn họ đang được nhân viên chính phủ hướng dẫn tới cầu vượt cao tốc .
" Qua cầu lớn Hải Thương là chúng ta an toàn rồi " Lưu Hi thở một hơi dài,nói một cách hài lòng với Phương Hiểu Tuyết.
" Cảm tạ cậu ,vẫn luôn giúp tớ " Phương Hiểu Tuyết đứng bên cạnh mẹ của mình ,nhỏ giọng nói.
"Phải ,phải ... "Lưu Hi cảm giác được thái độ ngữ khí của Phương Hiểu Tuyết rõ ràng đã thay đổi với mình ,trong lòng vui mừng sung sướng ,nhưng cân nhắc mẹ của Phương Hiểu Tuyết còn ở bên cạnh ,con mắt mơ hồ nhìn cầu lớn trong cơn mưa to ,nói tránh :" Phía trước còn rất nhiều người ,đi qua cầu chậm rãi đoán chừng cũng cần chút thời gian ".
Tổng cộng có ba cầu lớn ,không đi xe qua ,tất cả mọi người đều đi bộ, từ chỗ Lưu Hi nhìn sang thì cầu BRT vượt biển hùng vĩ bao la.
Hơn 100 dây thép được buộc song song,mặt cầu như một vành đai bạc dài được treo trên mặt biển ,mưa to làm thiên địa tối sầm ,bởi vậy cũng khó mà thấy được phần cuối cầu Hải Thương ,nhưng mọi người sinh sống ở đây đều biết phía bên kia cầu Hải Thương là bến tàu ,là nơi liền với lục địa.
Cầu cao tốc hai chiều với 6 làn xe có thể nói là rất rộng ,nhưng người đi phía trên vẫn xảy ra ách tắc ,đặc biệt là một đoạn đầu cầu, đi lên khá chậm .
" Thật là nhiều người,không biết lúc nào mới đi xong ,tớ nhớ cầu lớn Hải Thương có 700 mét " Lưu Hi nói .
" Chậm rãi mà đi thôi ,chúng ta đã rất may mắn,phía sau còn rất nhiều người bị vây ở bên trong thủy lâu ".
Lưu Hi gật đầu ,ánh mắt không tự chủ được nhìn các ma pháp sư bay trên bầu trời mưa .
Đầu cầu lớn có rất nhiều ma pháp sư ,quân pháp sư ,pháp sư hiệp hội ma pháp ,pháp sư chính phủ .....bọn họ đều hộ tống mọi người trong màn mưa,Lưu Hi nhìn các pháp sư có thể bay ,đặc biệt sùng bái ,nếu mình cũng biết bay thì có thể đưa Phương Hiểu Tuyết cùng mẹ của cậu ấy rời khỏi chỗ này một cách đơn giản .
" Trưởng quan Sở ,nước dưới cầu cuộn lên dị thường " một ma pháp sư quân khu Hồng Lĩnh báo cáo với sắc mặt nặng nề .
Lưu Hi nhìn bên cạnh,lúc này thấy quân khu pháp sư dẫn đầu tới khách sạn Sheraton đang ở đây ,đang cưỡi một con thiên ưng bay trên bầu trời, thiên ưng của người này rất khác với mọi người,lông vũ lóng lánh lưu quang kim loại ,uy nghiêm cao quý hơn những thiên ưng có lông vũ màu trắng .