Trans : xSnowballx
Đại Lê thế gia.
Trong đình viện tao nhã ,vài lá cây màu xanh bị gió cuốn đi, Lê Đông đang nằm trên ghế nằm dài ,đôi mi tích tụ nỗi sầu đau " bi ".
Haizz ,thẩm phán hội núi Nam Hi rốt cuộc rơi vào tay Đường Nguyệt , vốn là Lê Đông hữu trợ phó chánh án cũng thuận thế lên chức ,nhung chung quy là đứng sai đội,khiến bây giờ không thể không nghĩ đường khác ,cũng không biết gia tộc này có thể cho mình một công việc tốt khác hay không.
" Ầm ".
Một tiếng động lớn ,Lê Đông đang nằm bị doạ sợ té xuống ,lúc bò lên mới thấy có một người bay qua từ tường viện theo đường parabol ,đồng thời vừa vặn nện vào trung tâm của đại viện ,hủy diệt luôn cây bonsai mà người làm vườn vất vả tạo hình .
Trên thân người này còn một ít tàn dư hoả diễm ,bị thiêu cho thương tích đầy mình.
" Lê Khải ,xảy ra chuyện gì " Lê Đông nhanh chóng nhận ra đường đệ ,tỏ rõ vẻ nghi ngờ .
Hiện tại Lê Khải là thành viên đoàn pháp sư Nam Dực , chức vị của Lê Khải cũng thân thiết hơn là thành viên thẩm phán hội trên danh nghĩa của Lê Đông ,nhưng Lê Đông không hiểu khoảng thời gian nhàn nhãn sau trưa , Lê Khải đang luận bàn với ai mà trực tiếp bị đánh thành bộ dạng quỷ như này.
" Bang ".
Âm thanh vang lên lần nữa ,tường đình viện đẹp đẽ nát tan thành bụi phấn ,đột nhiên một luồng sóng nhiệt cuốn tới từ tường viện ,một mảnh hoả diễm như sông ,như thảm phủ bên ngoài đại viện của bọn họ.
Có một người bước tới từ bên trong hoả diễm ,người này mười phần dã tính ,tư thế hừng hực thật giống nhen lửa làm nổ thế gia của bọn họ.
Bên cạnh người này không ít những gia thần ,thực lực của những gia thần lại không đồng đều ,nhưng trong số đó là danh dô cao giai, nhưng cũng không ai dám ngăn người bên trong hoả diễm tà ảnh,dồn dập ở một bên .
" Thứ gì ,lão tử không ở Phàm Tuyết Sơn ,khu căn cứ Phi Điểu, cũng không có nghĩa là loại con chó con mèo ở trước mặt chúng tao khua tay múa chân " một âm thanh khí thế mười phần truyền tới.
Lúc này mọi người đang mở hội nghị gia tộc cũng nghe được tiếng đánh nhau.
Đại Lê thế gia bọn họ tốt xấu gì cũng là lão ở thành thị căn cứ Phi Điểu ,theo thành thị Phi Điểu phát triển ,bọn họ càng như thuyền gặp nước ,trở thành một trong ba gia tộc đứng đầu Đông Nam,ai mà ngờ được ngày hôm nay có người trực tiếp đạp cửa xông vào, quả thực là không muốn lăn lộn ở trong nước nữa đây mà .
" Mạc Phàm " con cáo già Lê Khuông đi ra ,nhưng một chút đã nhận ra được người trong hoả diễm .
Người trong ngọn lửa thản nhiên bước vào chính là Mạc Phàm .
Lê Khuông tức giận tới nỗi hai mắt đều mờ ,làm người chủ trì đại cục Đại Lê thế gia đã lâu ,Lê Khuông đã đấu với Mục Ninh Tuyết cùng Mục Trác Vân đã lâu ,xác thực xưa nay không coi Mạc Phàm là chuyện đáng kể ,nào có biết lần đầu chính thức gặp mặt thì Mạc Phàm như ma vương hỗn thế đánh tới cửa lớn đại viện của bọn họ.
Quả thực là khinh người quá đáng .
" Tao chỉ hỏi một lần ,có phải Mục Bạch là do chúng mày ám hại " Mạc Phàm căn bản không giảng nửa điểm tình cảm với đám người này,vốn đã đối lập ,hơn nữa người Đại Lê thế gia gây không ít phiền phức cho Phàm Tuyết Sơn, dùng lời lẽ khách khí thì Mạc Phàm đã không gọi là Mạc Phàm.
" Mục Bạch gì cơ ,cái tên nhà cậu đừng có dựa vào chỗ dựa đại nghị viên Thiệu Trịnh mà làm xằng làm bậy, nơi này là lãnh thổ tư nhân của chúng tôi, là đại viện của Đại Lê thế gia chúng tôi, cậu đã xông vào lén lút lại còn vận dụng ma pháp,chúng tôi hoàn toàn có quyền xử quyết cậu mà không cần thông qua hiệp hội ma pháp, dù cho đại nghị viên tới ,chúng tôi cũng không sợ " Lê Khuông thực sự bị người đánh vào mặt , tức giận chỉ vào Mạc Phàm mắng.
Đường đường là đại thế gia ,bị người khác đánh nhà cao cửa rộng,nếu để Mạc Phàm vô sự bình yên rời đi thì bọn họ không cần phải lăn lộn ở Trung Quốc nữa.
" Tôi dám đến ,không đem mấy người chỉ có thể đùa giỡn âm mưu cẩu thuật vào trong mắt " Mạc Phàm đi tới ,ánh mắt sắc bén như lôi điện nhìn chòng chọc vào Lê Khuông .
Lê Khuông bị chấn động bởi cơn khí thế này ,chưa từng nghĩ Mạc Phàm lại có tu vi khủng bố đến thế .
" Cậu đừng cho rằng Đại Lê thế gia chúng tôi không có ai, lên cho ta ,ai có thể làm thịt được hắn thì ta sẽ phong người đó làm trưởng lão cung phụng " Lê Khuông quay đầu nhìn những gia thần ở phía sau.
Bên trong gia thần có một ít là cao thủ ,có thể hiện tại so ra còn không bằng cái móng tay út của Mạc Phàm ,dù cho có pháp sư siêu giai toạ trấn ,ngay tại hiện trường ,bọn họ chưa rõ ràng tình hình như nào cũng không dám mạo muội ra tay, siêu giai chiến đấu lại không phải như cháu đi thăm ông nội,rất dễ lan tới cả đại viện.
" Bớt giận ,bớt giận ,trưởng tộc trước tiên bớt giận ,để tôi hỏi cậu ta xem thế nào ..." Lê Đông phát hiện hai bên giương cung bạt kiếm , tự nhiên biết đánh thì cũng chẳng tốt cho bên nào.
Lê Đông thì khác ,không chờ Lê Khuông mở miệng ,lập tức chạy tới bên người Mạc Phàm ,nở nụ cười.
Mạc Phàm phủi cái tường đầu thảo ,vẻ mặt không hề dễ chịu.
" Mạc Phàm lão ca ,tuy hai nhà chúng ta có một ít quan hệ,nhưng cũng chỉ là về lập trường ,ngày hôm nay lão ca tới đại viện chúng tôi mà không có lý do, trong đại viện cũng có một ít người già phụ nữ trẻ em ,dù cho không muốn nể mặt mũi nhau mà một mất một còn ,thì chúng ta cũng nên tìm một nơi nào đó , chọn lựa thời điểm có đúng không nào....Đương nhiên sự việc còn chưa tới mức đó ,trong chuyện này khẳng định có hiểu lầm nào đó ,trước tiên lão ca tắt lửa ,bấm lôi, chúng ta ngồi xuống cố gắng nói chuyện với nhau ,không có việc gì là không thể giải quyết " Lê Đông nói.
" Hỏi Lê Khải của mấy người " Mạc Phàm cực kỳ không có kiên trì .
Lê Đông biết sự việc bắt nguồn từ Lê Khải,vội vàng đỡ Lê Khải lên ,hung hăng nháy mắt : Anh từng thấy thực lực của Mạc Phàm ,không có vài pháp sư siêu giai thì không có ngăn nổi ,trước tiên em cứ nhịn một chút ,nói rõ sự việc ra ,không phải vậy thì lấy tính cách cuồng của người này, coi như là làm thịt em một cách dễ dàng ,mà bọn anh cũng không có cách nào tốt khác ".
" Em ...em thật sự không có " Lê Khải lảo đảo đứng dậy, bị Mạc Phàm đánh cho một trận,không dám kiêu căng tự mãn nữa ,bắt đầu nói tiếng người :" Em thừa nhận ,khi ở Hạnh Lâm không có bảo vệ tốt Mục Bạch, để Mục Bạch bị hải yêu trong biển rộng đánh lén,thật sự Mục Bạch không phải là do em giết ,,em không có giết Mục Bạch ,thật sự không có mà , em đố kỵ với chức vị của cậu ta ,nhưng khi chấp hành nhiệm vụ làm chuyện như thế kia ....em đâu có dám " .
" Em giết Mục Bạch,dực khôi đoàn pháp sư Nam Dực? " Lê Đông kinh ngạc nói.
" Không có ,không có mà , em chỉ sơ sẩy,để cậu ta bị thương , bản thân cậu ta cũng không có chuyện gì ,nhưng sau đó đã không thấy bóng dáng của cậu ta đâu, người trong đoàn pháp sư Nam Dực bọn em đã tìm kiếm mấy ngày mấy đêm ở Hạ Môn, không tìm thấy được....Mấy người phải tin tôi ,tôi tuyệt đối không có mưu hại câu ta " tựa hồ Lê Khải thật sự sợ hãi.Vào lúc này mới nhớ ra Mạc Phàm là người có thể làm được bất cứ chuyện gì .
Đường đệ : em trai họ .