Trans : xSnowballx
Giảng đạo lý thì người bạn nhỏ thời đại này rất khó lừa gạt, Mạc Phàm hoàn toàn cảm nhận được điều đó trên người tiểu bạch hổ.
Không phải là một cục đá vụn thôi sao, vừa không có mùi vị gì , lại không cẩn thận đập vào hàm răng , để bên mép lại không có ý nghĩa gì .
" Tin ta đi , ta mang nó đi cứu người , nhân loại bọn ta rất giảng tình nghĩa, bạch hổ các ngươi cũng không kém chút nào. Ta mang ngươi từ sào huyệt cực hàn cổ ưng ra , ngươi nên báo đáp, đưa cho ta cái vú giả này " Mạc Phàm tận tình khuyên nhủ tiểu bạch hổ.
" Y ô ~~ " tiểu bạch hổ mân mê cái miệng , hoàn toàn không coi những lời của Mạc Phàm là chuyện đáng kể , còn trưng ra thái độ nếu ngươi cứng rắn mà cướp thì ta nuốt một phát vào bụng.
Mạc Phàm vò đầu bứt tai, rất nhớ Tiểu Viêm Cơ , có Tiểu Viêm Cơ ở đây thì có thể giao tiếp cùng tiểu bạch hổ, cũng có thể lừa đồ từ miệng tiểu bạch hổ, dù sao thì Tiểu Viêm Cơ cũng không còn là trẻ con nữa ?.
Tiểu bạch hổ không đưa , đó là bởi vì dưới góc nhìn của nó thì sào huyệt cực hàn cổ ưng là nơi nó chơi , Mạc Phàm mang nó ra thì đồng nghĩa phải đưa cho nó đồ chơi tốt hơn, nếu không thì Mạc Phàm đưa nó trở lại mẫu giáo ưng sào đi .
" Cái tên nhóc này, tại sao lại nói chuyện không đáng tin như thế . Chính ngươi nói bọn ta giúp ngươi thoát khỏi thiên ngân bạch hổ thì đưa đồ cho bọn ta , bọn ta liều mạng chiến đấu với thiên ngân bạch hổ xong thì ngươi lại chơi xấu, ma hổ các ngươi không nói chữ tín được sao, chẳng lẽ Thiên Sơn không cảm thấy xấu hổ vì lũ các ngươi sao ? " Mạc Phàm nói.
" Y ô ~~~~~ " tiểu bạch hổ kiêu ngạo ngẩng đầu lên , thái độ như là ta là trẻ nhỏ, làm chuyện gì cũng được tha thứ .
Cứng rắn cướp, nói thật công lực tiểu bạch hổ không yếu như vậy, muốn cướp từ miệng nó có điểm khó , nói về tàn nhẫn thì Mạc Phàm lại không dám , đã thấy thiên ngân bạch hổ , nếu như mình có hành vi thô lỗ nào với nhóc này thì tám chín phần đừng nghĩ ra khỏi Thiên Sơn được .
" Vậy rốt cuộc là ngươi muốn cái gì ? " Mạc Phàm bất đắc dĩ hỏi.
" Y ô ~~~~ "
Tiểu bạch hổ biểu đạt ý của mình
" Đại khái nó nói là dẫn nó chơi đến khi nó hài lòng , rồi sẽ đưa đồ ra " Tương Thiếu Nhứ tập hợp lại đây, để ma pháp tâm linh phỏng đoán ý nghĩ của tiểu bạch hổ.
Tựa hồ như Tương Thiếu Nhứ nói đúng , tiểu bạch hổ gật đầu lia lịa, đầu to tròn như một con gấu trúc, cơ bản không phải là một con hổ.
" Thế quái nào mà gặp phải một tiểu tổ tông không dễ bị lừa , quên đi , quên đi , ty thạch anh trong tay nó...mang theo nó cũng như mang theo ty thạch anh " Mạc Phàm nói.
Mạc Phàm thả tiểu bạch hổ xuống để nó chơi với dạ la sát . Đều thuộc họ mèo, dạ la sát thật sự quá lạnh lùng hơn nhiều so với tiểu não phủ , hoàn toàn không rảnh chú ý tới nhóc con cuồng dã . Nhưng tiểu bạch hổ không xa lạ với ai, không ngừng vờn đuôi dạ la sát .
Dạ la sát có hơi nổi nóng , lập tức hoá thành một đạo hắc quang , trong nháy mắt trốn lên băng vân trên đỉnh đầu mọi người, dáng vẻ muốn ở trên băng vân để tuần tra , nhưng kỳ thực là muốn tránh khỏi tiểu bạch hổ .
" Vèo "
" Vèo "
Bỗng nhiên tàn ảnh màu trắng nhanh chóng lấp loé trên băng vân, không tới một hơi thở thì đã thấy tiểu bạch hổ ở phía sau dạ la sát, bàn chân mập mạp vẫn vờn đuôi của dạ la sát . Dạ la sát ghét nhất là bị chạm vào đuôi, bị tiểu bạch hổ nắm như vậy thì dựng hết lông toàn thân lên, sau đó móng vuốt không tự chủ mà lộ ra , hung thần ác sát quay đầu nhìn chằm chằm tiểu bạch hổ.
Tiểu bạch hổ lập tức nâng đầu lên , đôi mắt lấp lánh to tròn nhìn dạ la sát . Dạ la sát giơ móng vuốt lên không trung , rồi lại không thể không thu lại.
Đánh không được, mắng cũng không được , dạ la sát dùng tốc độ nhanh chóng tránh né tiểu ôn dịch, nào có biết tốc độ của tiểu bạch hổ kinh người, bất luận dạ la sát tới chỗ nào thì tiểu bạch hổ cũng đuổi đến .
" Tiểu bạch hổ này có mấy phần thực lực " Mạc Phàm kinh ngạc nói.
Tốc độ so kịp dạ la sát , chẳng trách tiểu bạch hổ có thể bình yên vô sự ở ưng sào. Tiểu bạch hổ chơi với dạ la sát rất vui vẻ, nhưng còn dạ la sát muốn điên lên rồi, tại sao lại mang theo cái thứ như này, như một cái đuôi nhỏ không làm sao mà cắt đi được.
Cũng may thể chất tiểu bạch hổ thuộc loại trẻ con, chơi một hồi , chơi hưng phấn thì không lâu sau sẽ ngủ như là heo con. Tiểu bạch hổ muốn ngủ trên người Mục Ninh Tuyết , nhưng bị Mạc Phàm từ chối mạnh mẽ.
" Nơi đó là chỗ lão tử ngủ , ngươi đi sang một bên đi " Mạc Phàm tức giận đem tiểu bạch hổ cho Tương Thiếu Nhứ ôm.
Mục Ninh Tuyết lườm Mạc Phàm một chút , rất bất mãn với cái loại lưu manh lại còn nói lớn như thế .
" Tuyết Tuyết , tên nhóc này có thuộc tính rất xứng đôi với em , hơn nữa dáng vẻ nó lại đặc biệt rất thích em, em để nó đi theo em, anh cảm thấy nó sẽ đồng ý " Mạc Phàm nói.
Mạc Phàm cảm thấy để cho Mục Ninh Tuyết nuôi tiểu bạch hổ thì dễ làm việc hơn nhiều, ty thạch anh mười giây tới tay .
Mục Ninh Tuyết lắc đầu , dáng vẻ như có tâm sự.
" Anh thấy em có tâm sự, nói cho anh nghe một chút đi " Mạc Phàm nói.
Mục Ninh Tuyết ngồi trước lửa trại, ánh mắt nhìn ngọn lửa cháy lên, dáng vẻ có chút thất thần, thấy Mạc Phàm vẫn nhìn, lúc này mới do dự một hồi , mở miệng nói :" Khế ước của em là tử khế ước "
" Tử khế ước ? " Mạc Phàm chưa nghe qua khái niệm nào như vậy.
" Với việc chữa trị cùng hoàn thiện băng sát tinh cung ,nó cũng có linh hồn riêng của mình . Vì để cho em có thể điều động băng sát tinh cung tốt hơn , em đưa khế ước của em buộc chặt cùng nó , cứ như vậy mà hệ thứ ba của em không có giá trị " Mục Ninh Tuyết nói với Mạc Phàm .
Mục Ninh Tuyết rất ít khi nói tới sự việc liên quan tới hệ thứ ba , chủ yếu là thấy tiểu bạch hổ, chuyện lúc trước ở Thiên Sơn làm Mục Ninh Tuyết không thể quên đi được.
" Hệ thứ ba của em là gì ? " Mạc Phàm hỏi.
" Triệu Hoán hệ " Mục Ninh Tuyết nói.
" A, anh chưa bao giờ thấy triệu hoán thú của em " Mạc Phàm nói.
" Chính vì em xử lý không tốt cho nên mới biến thành tử khế ước ..." Mục Ninh Tuyết nói.
" Tử khế ước là sao ? "
" Linh hồn của em với băng tinh sát cung liên kết cùng nhau, mà anh cũng biết băng tinh sát cung đối với em là một loại thử thách cùng tra tấn, một khi em ký khế ước với triệu hoán thú , thì nó cũng sẽ gánh lấy phần thử thách cùng tra tấn này..." Giọng Mục Ninh Tuyết bắt đầu thấp dần xuống, rõ ràng là nghĩ tới chuyện thương tâm , :" Anh còn nhớ tới Tần Vũ Nhi không , là người bị đóng băng ở vết tích Thiên Sơn ấy ? "