Trans: xSnowballx
" Mặc kệ như nào , chúng ta rời khỏi đây trước đi " Mục Ninh Tuyết nói.
" Ừm " Tần Vũ Nhi gật đầu.
Lúc Tần Vũ Nhi trốn bốn tên tài giáo mà trốn vào băng ngân này, may là phía dưới có băng nhai để đặt chân, không phải vậy thì sẽ rơi xuống đáy băng ngân, chờ đợi Tần Vũ Nhi chính là đóng băng đáng sợ dài dằng dặc. Khuôn mặt Tần Vũ Nhi rất tiều tụy , tuy ma năng không còn nhiều nhưng vẫn gọi ra được một ít băng sương như lá phong bay xung quanh , chống đỡ băng xâm dưới băng ngân, nhưng mới hôn mê thời gian ngắn như vậy, vết phong quất ác liệt còn trên người làm cho da thịt của Tần Vũ Nhi như chịu phải sự tàn khốc ác liệt.
Ở trong băng ngân sẽ tiêu hao thể lực cùng ma năng nhanh chóng, nếu Tần Vũ Nhi không có thể chất băng hồn phi thường đặc biệt thì khi mà ngã vào băng nhai đã bị tử băng chi khải bao trùm không thể động đậy được . Mục Ninh Tuyết đỡ Tần Vũ Nhi, yêu phong dưới băng ngân có áp chế vô cùng cường đại, Mục Ninh Tuyết khó mà phác hoạ tinh toạ, chuyện này mang ý nghĩa là không cách nào dùng phong chi dực được, chỉ có thể dùng ngoại lực mà chạy trốn.
" Mấy người chuẩn bị lên này " giọng Mạc Phàm trên cao truyền tới.
Mạc Phàm ở phía trên lấy tay trái nắm chặt cổ tay phải, tay phải mở ra như vận dùng sức mạnh toàn thân để vặn quy tắc la bàn, yêu phong khu vực này bị Mạc Phàm xoay chuyển từng chút quỹ tích.
Rất nhanh sức cắn nuốt của yêu phong đã hoãn lại đi rất nhiều , Mục Ninh Tuyết cùng Tần Vũ Nhi còn cảm giác được một luồng lực lượng nổi lên, nâng cả hai người.
" Băng Phong Linh Cữu ".
Đúng lúc này Mạc Phàm đang dùng ma pháp Hỗn Độn hệ thì đột nhiên trên đầu có linh cữu băng đập tới. Dưới tình thế cấp bách, Mạc Phàm không thể không giải trừ ma pháp Hỗn Độn hệ, ám mạch trong cơ thể dâng trào lên , làm cho Mạc Phàm nhanh chóng trốn vào một mảnh không gian hư ám , nhìn qua như là u linh vậy.
Băng phong linh cữu không có dấu hiệu nào mà bất ngờ rơi xuống, xuyên qua thân thể hư ám của Mạc Phàm , Mạc Phàm hoá thành ảnh nhạn , bay ra khỏi phạm vi băng hàn băng phong linh cữu đáng sợ . Tìm được một nơi an toàn , Mạc Phàm hiện ra thân thể , tỏ rõ vẻ phẫn nộ quay đầu lại , phát hiện một khuôn mặt sưng phù mang theo nụ cười gian, là Hình Huy trước đó vẫn theo đuôi bọn họ.
" Tôi luôn cảm thấy mấy người có liên quan tới yêu nữ kia , quả nhiên là thử một lần là biết . Lá gan mấy người lớn thật nha , lại dám cứu người phụ nữ mà dị tài viện muốn tịnh trừ " Hình Huy đứng ở lưng dốc nói.
Mạc Phàm nhíu mày lại, căn bản không nghĩ tới Hình Huy lại không bị Triệu Mãn Duyên lừa , mà là cùng theo tới nơi này. Nếu bốn tên tài giáo dị tài viện biết được tình hình của Tần Vũ Nhi, thì bọn họ nhất định liều mạng mà giết chết , cặp mắt Mạc Phàm loé lên hàn quang , Hỗn Độn hệ để cho Mạc Phàm trải sát khí thống trị khu vực này, trực tiếp hoá ra một hỗn độn ma ảnh cực kỳ hung mãnh nhào tới chỗ Hình Huy.
" Làm sao, muốn giết người diệt khẩu à?? " Trên gương mặt mỡ Hình Huy nở nụ cười run.
Hình Huy không ngu , thấy Mạc Phàm toả ra hỗn độn ma khí mạnh mẽ như vậy, lập tức biết rõ Mạc Phàm muốn làm gì . Mạc Phàm ngăn cách khu vực này để Hình Huy không cách nào phát ra tín hiệu cầu cứu cho các tài giáo ở mặt núi khác.
" Đáng tiếc thật , vốn là tôi nghĩ mình sẽ tự động thủ làm thịt con vật nhỏ là cậu đây, nhưng mà đem cậu cho người dị tài viện xử lý lại làm cho tôi cười vui vẻ hơn...Không cần giãy dụa đâu, tôi đã sai người đi thông báo cho tài giáo, chẳng mấy chốc mà bọn họ sẽ tới đây " Hình Huy nói .
Sắc mặt Mạc Phàm càng thêm âm trầm , liếc mắt nhìn dưới băng ngân , Mục Ninh Tuyết cùng Tần Vũ Nhi còn ở bên dưới, không có ngoại lực thì hai người họ không thể từ băng ngân ra ngoài được, còn tên Hình Huy lại ở đây cản trở mình , không cho cơ hội để cứu.
" Mạc Phàm, giết hắn nhanh đi, yên tâm , tớ xử lý đồng bạn của hắn rồi " Lúc này Nam Giác bỗng nhiên nói.
Mạc Phàm nhìn sang phía của Nam Giác .
Nam Giác lộ ra vài phần lúng túng , giải thích :" Vừa nãy tớ chuyên tâm tìm Tần Vũ Nhi cho nên không nghe thấy động tĩnh của Hình Huy...nhưng mà đồng bạn của hắn bí mật đi báo tin thì bị tớ phát hiện " .
Nói xong câu thì Nam Giác chỉ vào một tên mặc đồ Mục thị cách đó không xa , tên này năm lỗ chảy máu, hoàn toàn rơi vào trạng thái hôn mê.
Hình Huy thấy cảnh này thì sắc mặt lập tức thay đổi. Vì không cho Mạc Phàm cứu Mục Ninh Tuyết cùng Tần Vũ Nhi, bản thân Hình Huy cố ý ở lại gây rối , nào biết người của mình bị Nam Giác diệt khẩu luôn rồi. Bọn họ bây giờ đang ở ngọn núi vuông , nhưng người khác cơ bản không thấy được tình huống bên này , hơn nữa Mạc Phàm còn dùng ma pháp Hỗn Độn hệ để bóp méo không gian, ngăn cách nơi này thành một lĩnh vực biệt lập, chẳng phải là bây giờ Hình Huy đã tứ cố vô thân rồi sao ?.
" Hừ , lẽ nào cậu nghĩ mình có thể giữ được tôi? " Hình Huy cười lạnh một tiếng .
Bản thân mình sợ cái gì ? .
Đối phương chỉ là pháp sư cỏn con mới bước vào siêu giai không lâu, Mục Ninh Tuyết cùng Tần Vũ Nhi vẫn còn đang ở dưới băng ngân, giải quyết xong Mạc Phàm thì đem Mục Ninh Tuyết cùng Tần Vũ Nhi tới chỗ Mục Phi Loan.
" Nam Giác , cậu giúp tớ chăm sóc tốt hai người họ, tớ tốc chiến tốc thắng " Mạc Phàm lập tức an tâm đi rất nhiều, lúc mấu chốt thì Nam Giác lại giống như thần, không giống như cái loại ngu ngốc Triệu Mãn Duyên.
" Ừm , cậu cẩn thận đó " Nam Giác vẫn tin tưởng vào thực lực của Mạc Phàm .
Hình Huy ngoài miệng muốn phân thắng bại với Mạc Phàm , nhưng cũng đã dùng lữ ma cụ để chạy trốn sang mặt núi khác , chỉ cần để người nào đó trong pháp sư liên minh biết tình huống nơi này thì Mạc Phàm cùng Mục Ninh Tuyết nhất định sẽ bị dị tài viện coi là kẻ địch, cái này so với một mất một còn với Mạc Phàm còn dễ hơn nhiều. Lữ ma cụ giúp Hình Huy bay nhảy như linh thú , đạp trên những băng nham, nhảy liên tiếp mấy lần thì cũng đã tới chỗ cao nhất của ngọn núi vuông.
" Yêu nữ ở đây, yêu nữ ở đây "
Hình Huy đứng trên đỉnh kêu to, hy vọng có người nghe thấy , thế nhưng khi tiến về phía trước thì ngây hết cả người.
Mạc Phàm ngay dưới chân núi, dường như đợi đã lâu, không thể tưởng tượng nổi là Mục Ninh Tuyết cùng Tần Vũ Nhi cũng ở dưới.
Rõ ràng là mình vượt núi rồi mà sao còn trở lại đây ?.
Hình Huy vội vàng quay đầu, một đường chạy tới ngọn núi khác , để Hình Huy lạnh cả người là vẫn còn ở mặt trái núi, Mạc Phàm vẫn nở nụ cười, nụ cười đó khiến người ta cảm thấy hơi sợ hãi.
Hỗn độn bóp méo.
Thứ Hình Huy nhìn thấy không phải ảo giác, bất luận có chạy tới ngọn núi nào đều sẽ tới chỗ Mạc Phàm, Mạc Phàm đã sớm dùng ma pháp hỗn độn để bóp méo phạm vi này.