TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tiên Nghịch
Chương 290: Đoạt Thi :

Thần sắc Vương Lâm như thường, lãnh đạm nhìn lão đầu, không nói một lời quay người đi thẳng. Hắn không muốn bị vạ lây nên bây giờ có thể đi hiển nhiên không phí lời thêm nữa.

- Tiền…tiền bối giết hắn! Nếu như ngươi giết hắn, ta sẽ không chống cự mà tận lực giúp ngươi. Nhưng ngươi phải đảm bảo sự an toàn cho ta! - Ánh mắt Hồng Điệp lộ vẻ ác độc nói.

Lão đầu hừ nhẹ một tiếng, ánh mắt chớp động, giơ tay phải lên chộp tới phía Vương Lâm.

Ánh mắt Vương Lâm bình tĩnh, tay phải xoay vòng. Cấm Phiên bị tổn hại liền ở trong tay, châm biếm nói:

- Hồng Điệp nếu như ngươi muốn nơi này nổ tung thì cứ thử xem!

- Cấm Phiên?! - Ánh mắt lão đầu sáng lên, nhìn chằm chằm vào tiểu kỳ trong tay Vương Lâm, lập tức hít một hơi sâu.

- Chỉ thiếu một cái Cấm Chế là sẽ đạt tới chín mươi chín tổ. Người này nói không sai, một khi đạt tới chín mươi chín tổ thì có thể dẫn động thiên kiếp. Ở tiên giới thiên kiếp chính là tiên kiếp, uy lực của nó… ở nơi này không một ai có thể sống sót. Kể cả hắn cũng phải bỏ mạng! - Ánh mắt lão đầu lộ rõ vẻ kiêng nể, lập tức thu tay phải lại.

Ánh mắt Vương Lâm bình tĩnh, dừng lại ở bên cạnh thông đạo đi lên phía trên, nhìn nơi bốn người đang đứng đằng xa.

- Ta đứng ở đây muốn xem Anh Biến kỳ giao chiến thì như thế nào.

Hai mắt hắn càng ngày càng sáng lên, cuối cùng hét lớn một tiếng, thân thể hắn bỗng nhiên phát ra những tiếng lách cách rồi phình lên to gấp mấy lần, chiều cao khoảng ba trượng, dường như là một người khổng lồ bằng sắt vậy.

Những cuộn gân xanh trên cơ thể nổi lên như những con giun vậy, nhìn hắn bây giờ như một ma thần vậy.

Phía sau hắn xuất hiện một hình ảnh hư ảo, hình ảnh hư ảo này dần dần ngưng thật, đây rõ ràng chính là người trung niên Chu Dật kia!

Về phần bản tôn của Chu Dật lúc này đang nhắm mắt ngồi khoanh chân đằng sau.

Về phần Hồng Điệp, vẻ mặt cô ta lúc này đã bị một màu tím đen bao trùm, hoàn toàn không thể nhìn rõ diện mạo, chỉ có thể nhìn thấy hai luồng ánh sáng màu đỏ từ hai mắt phóng ra. Dây buộc tóc trên đầu cũng bị tung ra, từng lọn tóc dài mặc dù không có gió nhưng cũng vẫn tung bay.

Từng tia tử khí từ trong cơ thể tán phát ra xung quanh, phía sau cô ta cũng có một hư ảnh. Hư ảnh này hoàn toàn không phải là lão nhân kia mà là một nam tử anh tuấn uy vũ. Nhưng nếu nhìn kỹ có thể phát hiện nam tử này tướng mạo rất giống với lão đầu, hiển nhiên là dáng vóc thời niên thiếu của lão đầu.

Lúc này thân thể ông ta được bao phủ bởi một màn sương đen. Bản tôn của ông ta thì đang ngồi nhắm mắt khoanh chân trên cái quan tài lớn đằng sau.

Tuy nói thân thể người nam tử bị sương mù bao phủ nhưng mơ hồ có thể thấy một loại đồ án quỷ dị ở trên đó. Đồ án này miêu tả một con quái vật có sừng trên đầu, trông vô cùng dữ tợn.

Sất Hổ gào lên một tiếng thân mình bỗng nhiên chuyển động, cơ thể to lớn nhưng không kém phần linh hoạt, nhanh như chớp, thế công điên cuồng. Hai tay hắn nắm lại một đạo lốc xoáy cực lớn xuất hiện từ hư ảnh ở phía sau hắn, hấp lực khủng khiếp lập tức được triển khai.

Hai tay nam tử anh tuấn uy vũ đằng sau Hồng Điệp lập tức bắt quyết, miệng niệm thần chú. Đồng thời hai tay Hồng Điệp cũng theo đó mà biến hóa theo pháp quyết, lập tức những đợt tử khí nhanh chóng từ thân thể cô ta được hình thành, hóa thành một cây trường cung.

Trong khoảnh khắc Sất Hổ gào thét xông tới. Hai mắt Hồng Điệp lóe lên quang mang, hai tay bắt đầu kéo cung.

Nhanh như chớp một luồng tử khí hóa thành mũi tên phóng về phía Sất Hổ.

- Phanh!

Mặt đất rung lên ầm ầm, nhưng không làm vỡ nát phạm vi lớn hiển nhiên sức tấn công của Sất Hổ và Hồng Điệp đều dừng lại ở Hóa Thần hậu kỳ.

Tuy nhiên trong lần tấn công này có ẩn chứa thiên địa pháp tắc đã hoàn toàn vượt qua Hóa Thần.

Sất Hổ bị đẩy lùi hàng chục trượng phun ra một ngụm máu tươi, hư ảnh do người trung niên thoáng chau mày lại, hai tay bắt quyết, niệm chú điều khiển Sất Hổ chuyển động, miệng phát ra những câu thần chú quái dị.

Bỗng nhiên bầu trời tối sầm lại, từng luồng khí kỳ dị bay ra từ những khe nứt trên bầu trời, nhanh chóng ngưng tụ lại trước mặt Sất Hổ.

Trong nháy mắt một quả cầu cực lớn xuất hiện trước mặt hắn, từ trong đó truyền tới từng đợt khí tức vô tận.

Ánh mắt Vương Lâm sáng lên, theo dõi cảnh tượng đang diễn ra trước mắt, dường như ngộ ra được điều gì đó, sức mạnh thúc đẩy cả trời đất hiển nhiên là một tuyệt kỹ mượn lực.

Ánh mắt nam tử anh tuấn uy vũ đằng sau Hồng Điệp sáng lên, hư ảnh bỗng nhiên hóa ra những làn khói màu xanh, tất cả chui vào trong thiên linh của Hồng Điệp. Từ vô thức Hồng Điệp lập tức phát ra những tiếng kêu thảm thiết thân thể rung lên.

Nhưng lập tức bốn đạo linh thể màu sắc khác nhau từ trong thân hình đó phóng ra, chắn ngang trước mặt cô ta.

- A? Tại sao lại thiếu mất một Thổ Linh! - Từ trong cơ thể Hồng Điệp truyền ra một âm thanh mộc mạc của nam tử.

Ánh mắt Vương Lâm lóe lên khi nhìn thấy bốn luồng linh thể này, hắn trầm ngâm không nói.

Tứ Linh chi thể sau khi xuất hiện trước Hồng Điệp, Sất Hổ bỗng nhiên hét lớn, trên mặt lộ rõ vẻ đau đớn chỉ nhìn thấy trên ấn đường không ngừng có đồ án hình chiếc phủ sáng lên, tốc độ càng ngày càng nhanh. Cuối cùng thoát ra ngoài một cách mãnh liệt, hợp với quả cầu to lớn trước mặt hắn.

Quả cầu lập tức rung lên và chuyển động một cách kỳ dị, hình dáng thay đổi biến thành một cái Khai Thiên Phủ.

Lỗ chân lông toàn thân Sất Hổ lúc này vang lên những tiếng

"bang bang"

, rồi hắn phun ra một lượng lớn máu tươi, trông hắn lúc này trông giống như một huyết nhân vậy. Hắn nắm chặt chiếc rìu tiến một bước dài về phía Hồng Điệp.

- Ý cảnh của ta là Si! Người có thể si vì tình, tất nhiên có thể cực vì Ý, Si Ý này có thể kinh thiên động địa. Sất Hổ, ta mượn cơ thể ngươi lần này khiến cho ngươi cảm nhận được Ý cảnh tích lũy hàng ngàn năm nay của ta. Nếu như ngươi chết thì cũng được mở rộng tầm mắt! - Hư ảnh đằng sau Sất Hổ từ tốn nói.

Trên cơ thể Sất Hổ lập tức xuất hiện một luồng ý cảnh kỳ dị, vẻ mặt Sất Hổ không còn vẻ đau đớn nữa, ngược lại lại lộ rõ vẻ hiếu chiến điên cuồng, khiến người ta nhìn thấy phải kinh hãi.

Hai mắt hắn lộ rõ vẻ kiên định, ánh mắt hắn hoàn toàn không để ý tới Hồng Điệp mà là kiên định nhìn vào chiếc rìu trong tay.

Si ý có lúc không hoàn toàn là người, mà là vật. Si ý của Sất Hổ chính là cái rìu này! Đạo tâm của hắn lúc này cũng là cái rìu này! Cái rìu này không vỡ thì Chiến Hồn không thể bị tiêu diệt!

Sự kiên định này biến thành chiến ý cực lớn. Sất Hổ lúc này cầm chắc chiếc rìu dường như người khổng lồ trong trời đất đang đi khai thiên tích địa vậy.

- Si ý cũng chính là chấp niệm, niềm tin của chấp niệm chính là Ý cảnh của Chu Dật, thật là quái dị! Chấp niệm bộc phát ra Khí tức, làm cho người có tu vi Hóa Thần kỳ như Sất Hổ cũng có khí thế của Trảm tiên. - Ánh mắt Vương Lâm lộ ra vẻ kinh ngạc.

Si ý này chứa đựng hàm ý chân chính.

U quang trong mắt Hồng Điệp sáng bừng lên. Bỗng nhiên cô ta điểm vào ấn đường một đóa hoa hồng lập tức xuất hiện, chỉ có điều đóa hoa lúc này không còn màu hồng nữa, mà biến thành màu đen.

Bên trên đóa hoa hồng màu đen này là hai nhụy hoa, lúc này không hề do dự cô ta làm cho tất cả những cánh hoa bung ra, chúng cùng với Thiên Địa tứ linh hợp lại làm một, hình thành một cơn lốc cực kỳ hung dữ.

Cùng lúc đó ở ấn đường của Hồng Điệp đột nhiên phóng ra một luồng khói nhẹ, luồng khói này vừa xuất hiện lập tức hóa thành một nam tử anh tuấn uy vũ. Toàn thân hắn vừa động liền tiến vào trong cơn lốc trong những âm thanh ầm ầm kết hợp làm một với nam tử anh tuấn uy vũ.

Trong những âm thanh ầm ầm đó bỗng nhiên hóa ra một con yêu vật có một sừng trên đầu, con yêu vật này phát ra những tiếng gầm gào.

Thân thể Hồng Điệp run lên, sau khi nam tử anh tuấn uy vũ này rời khỏi cơ thể của cô ta, cô ta không tự chủ lùi sau mấy bước. Hắc khí trên mặt hoàn toàn biến mất, sự đáng sợ trên khuôn mặt tái nhợt trong nháy mắt khôi phục lại thần trí.

Khi một rìu của Sất Hổ bổ tới, tạo ra ở giữa không trung một vệt sáng dài, yêu vật kia lại một lần nữa gào thét vung trảo chống lại.

- Phanh!

Cái rìu bị yêu vật trảo đánh trúng từ đó rơi ra vô số cánh hoa màu đen.

Ánh mắt Sất Hổ vô cùng mãnh liệt, hắn tiếp tục đánh xuống.

- Phanh!

Móng vuốt của yêu vật vỡ vụn, lộ ra hai chiếc nhụy hoa.

- Phanh! Phanh! Phanh!

Liên tiếp ba rìu đã làm cho nhụy hoa bị vỡ nát hoàn toàn. Kèm theo những rìu bổ xuống của Sất Hổ là những tiếng kêu gào của yêu vật cùng với đó là sự vỡ nát của chiếc sừng trên đầu, hóa thành những điểm sáng màu đỏ.

Cùng với đó là yêu vật kia hóa thanh hư vô. Lúc này lão đầu ngồi khoanh chân trên quan tài cũng phải kinh hoàng nôn ra những ngụm máu đen, toàn thân bủn rủn rũ xuống, xem ra không còn chút pháp lực nào.

Thân mình Sất Hổ chấn động, ngẩn người nhìn tay phải không còn vật gì nữa, tâm niệm của hắn chính là cái rìu Khai Thiên, chiến ý của hắn cũng từ cái rìu đó mà sinh ra, đạo tâm của hắn cũng chính là cái rìu Khai Thiên đó!

Khi cái rìu bị tan vỡ, Si Ý do Chu Dật trợ giúp cho cơ thể hắn cũng theo đó mà tiêu tan.

Hai mắt Sất Hổ sáng lên nhưng lập tức kêu lên thảm thiết.

Đọc truyện chữ Full