TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Tại Thượng
Chương 201: Phương thức cô yêu hắn

Editor: Yuhina

Trời đột nhiên mưa to.

Ngày mai.

Thời Tiểu Niệm từ trong phòng khách đi ra, cô cùng Cung Âu từ tối hôm qua bắt đầu chia phòng ngủ.

Không cho hắn hôn, không cho hắn cái kia, Cung Âu vẫn cầm tay cô, dùng mấy chục loại phương thức đến nắm tay cô, mãi cho đến nửa đêm mới thả cô trở lại ngủ.

Thời Tiểu Niệm bị vây chết rồi.

Bây giờ cô mới biết cầm tay có đến mấy chục loại phương thức, mười ngón liên kết, bàn tay lớn nắm tay nhỏ, cầm ngón tay cái, cầm ngón tay trỏ, cầm đầu ngón tay

Thời Tiểu Niệm rất hận chính mình, sớm biết cô sẽ không cho hắn cầm tay.

"Chủ nhân, sớm."

Ngoài cửa, Mr Cung đứng ở bên ngoài hướng về cô vấn an, thân sĩ khom lưng.

Sáng sớm nhìn thấy Mr Cung đứng cửa, tâm tình Thời Tiểu Niệm rất tốt.

Trước đây không lâu, Mr Cung bị giải thể, dáng vẻ còn khắc ở trong đầu Thời Tiểu Niệm, hiện tại cũng giống như ngày hôm qua, một cơn mưa lớn, sau cơn mưa trời lại sáng.

"Mr Cung, chào buổi sáng."

Thời Tiểu Niệm mỉm cười, tiến lên ôm nó.

Rất kỳ quái, cô hiện tại ôm Mr Cung không bị đẩy ra, hẳn là Cung Âu đã cài đặt lại.

"Chủ nhân, sáng sớm trước tiên phải làm gì?" Mr Cung hỏi.

"Làm điểm tâm."

Thời Tiểu Niệm nói.

"Dạn, tôi sẽ hầu hạ chủ nhân." Mr Cung tri kỷ cực kỳ.

Ánh mặt trời cách rèm cửa sổ chiếu một tia sáng vào trong phòng ngủ, trên giường to lớn , Cung Âu nằm ở trên giường, con mắt chưa mở, tay quen thuộc hướng về bên cạnh sờ soạng.

Rỗng tuếch.

Cung Âu lập tức mở mắt ra, nhíu mày hướng về bên cạnh nhìn lại.

Bên cạnh trong chăn không hề có một chút nhiệt độ.

Cung Âu lúc này mới nhớ tới hắn và Thời Tiểu Niệm đã tách ra ngủ,

""

Hắn khẽ nguyền rủa một tiếng, từ trên giường ngồi dậy.

Nữ nhân này cho hắn thời gian một tháng, để hắn từ bỏ kết thân gia tộc, để hắn đổi tính, bằng không sẽ không để hắn hôn, không cùng hắn ngủ.

Thực sự là nữ nhân này sẽ dằn vặt anh.

Cung Âu hoạt động cánh tay, từ trên giường bước xuống, ở trong phòng tắm rửa mặt qua, mặt tối sầm lại đi ra phòng ngủ.

Mới vừa đi ra hai bước, Cung Âu lui về nhìn cửa phòng.

Chỉ thấy trên cửa phòng dán một tờ giấy ghi nhớ, phía trên là có Bản Bút Ký phim hoạt hình. 

Kí tên là một nha đầu bướng bỉnh.

""

Cung Âu có chút ngạc nhiên, giật tờ giấy xuống, nhìn chằm chằm chữ, nhìn nhiều lần.

Thì ra, đây mới là cô yêu hắn.

Cô bắt đầu đối với hắn biểu đạt trực tiếp.

Cô yêu hắn.

Nghĩ tới chỗ này, trên mặt Cung Âu  chậm rãi lộ ra một nụ cười, cầm giấy ghi nhớ rời đi, một đường đầu cũng không ngẩng lên, chăm chú nhìn tờ giấy.

Ừ, nữ nhân của hắn vẽ thật đẹp.

Ừ, nữ nhân của hắn chữ cũng đẹp.

Nữ nhân của hắncái gì cũng tốt.

Cung Âu đi tới nhà bếp, biểu hiện cao cao tại thượng liếc một chút, hướng một bên  nữ hầu nói, " Cơm Thời Tiểu Niệm làm đâu"

"Thiếu gia, tôi lập tức đi lấy."

Nữ hầu từ hòm giữ nhiệt bên trong lấy ra thức ăn, trên bàn ăn bày ba cái đĩa, một phần cơm rang, hai món ăn sáng.

Phân lượng làm sao ít như vậy?

Cung Âu có chút bất mãn địa nhíu lên lông mày, chỉ thấy trên bàn ăn cũng dán vào một tờ giấy ghi nhớ, hắn đưa tay kéo xuống, chăm chú nhìn.

Lúc này là một ảnh chân dung nam sinh phim hoạt hình, kiểu tóc giống như hắn, ở nơi đó thống khổ oa oa kêu đau dạ dày.

""

Cung Âu nhìn tờ giấy, khóe môi vung lên độ cong.

Thật đáng yêu.

Nữ nhân của hắn làm sao lại đáng yêu như thế?

Thì ra đây chính là phương thức cô yêu hắn, bắt đầu lo lắng hắn đau dạ dày, lo lắng hắn rượu chè ăn uống quá độ, khống chế lượng cơm ăn của hắn.

Cung Âu cầm lấy đĩa thức ăn gác qua trên bàn ăn, bắt đầu ăn cơm, đem hai tờ giấy ghi nhớ đặt cùng nhau, vừa ăn vừa nhìn, ăn một miếng nhìn hai cái.

Hắn giống như là coi giấy tiện lợi là món ăn ăn kèm cơm.

""

Người hầu yên lặng mà từ bên đi qua, cũng không nhịn được nghiêng đầu qua nhìn.

Xem ra thiếu gia hôm nay tâm tình rất tốt a, trên mặt anh tuấn đều bật cười.

Dùng xong cơm sáng, Cung Âu đi ra ngoài, ở một chỗ ngoài rừng rậm giải lao trước khi đi tìm tới cô.

Trước đình trắng mang phong cách kiểu tây, Thời Tiểu Niệm mặc quần áo thể thao nhạt màu, ghim tóc giống Hoàn Tử ngồi ở trên ghế dài màu trắng, Mr Cung đứng bên cạnh cô.

Cung Âu xa xa mà nhìn cô, trong mắt tràn ra ý cười.

Một lát, hắn đi về phía cô, đến gần, chỉ nghe giọng nói điện tử của Mr Cung  đang vang lên, "Thời Địch bị chị gái chen chân, ly hôn, xảy thai, quan tòa quấn quanh người sau, không có biểu hiện ăn năn hối hận, mà là hướng về phía quần chúng biểu diễn cái gì gọi là té ngã  lại đứng lên. Ngày trước, Thời Địch mới xuất hiện tại điện ảnh giang hồ nói khởi động máy tuyên bố, Thời Địch lấy nụ cười đối mặt mọi người."

"Được rồi." Thời Tiểu Niệm nhàn nhạt cắt ngang Mr Cung, sắc mặt có chút cô đơn, "Có tin tức Thời Trung, Mân Thu Quân  hay không? Giúp ta tìm một chút."

Cung Âu đến gần cô, đứng ở sau lưng cô.

Cô đang dùng Mr Cung lên mạng tìm tin tức, cô muốn tin tức nghe Thời Gia.

"Có, vậy tôi đọc từ bình luận hot nhất cho chủ nhân nghe."

Mr Cung đứng ở nơi đó, thân thể màu bạc ở sau cơn mưa lòe lòe toả sáng, "Thời Địch tổ chức buổi họp báo tin tức xong, Thời mẫu bị bệnh đã lâu, ngày trước còn cùng thân thích nói cái gì muốn đợi con gái lớn đến thăm bà, đợi con gái lớn cải tà quy chính; mà Thời phụ từ trong bóng tối đi ra, bắt đầu ăn uống, Thời Địch sức sông thịnh vượng."

""

Cải tà quy chính.

A.

Thời Tiểu Niệm cười lạnh một tiếng, cô đã bị đóng ở nơi đầu sóng ngọn gió, bị vạn người thóa mạ, cha nuôi cùng Thời Địch khoác áo người bị hại một lần nữa đứng lên, sống thoải mái.

Bọn họ đối với cô liền thật sự một điểm hổ thẹn đều không có sao?

"Dừng lại, đừng tiếp tục đọc." Cung Âu cắt ngang thanh âm của Mr Cung, hướng Thời Tiểu Niệm đi tới, ở bên cạnh cô ngồi xuống.

Nhìn thấy hắn, Thời Tiểu Niệm mỉm cười nhàn nhạt, "Ăn xong bữa sang rồi?"

"Ừ."

Cung Âu thật sâu liếc nhìn cô một cái, đưa tay ôm cô vào trong lồng ngực.

Thời Tiểu Niệm không có chống cự, nhu thuận tựa ở trên vai hắn, nhẹ giọng nói, "Hôm nay khí trời rất tốt."

Rốt cục không còn là mưa to bàng bạc rồi.

Cô nói không quá quan trọng, hắn cũng không dự định dễ dàng buông tha cô, "Tại sao còn muốn nghe tin tức Thời Gia, em còn quan tâm bọn họ?"

"Nếu như anh nói, em hận bọn họ, có phải là không nên?"

Thời Tiểu Niệm dựa vào bờ vai của hắn, thấp giọng hỏi.

Cung Âu có chút bất ngờ, hắn cho rằng cô là còn băn khoăn người Thời Gia một nhà.

"Bọn họ đạp ở trên thân thể của em sống tốt như vậy, sống hào quang như vậy, em thật sự rất không cam tâm." Thời Tiểu Niệm tựa ở bờ vai của hắn, ánh mắt ảm đạm, "Nhưng bọn họ dù sao cũng nuôi em nhiều năm, em đây sao không cam long, hận như thế là đúng à?"

""

"Cung Âu, có phải là em thật sự có vấn đề, em thật sự làm gì sai, bằng không, bọn họ tại sao không có một ai giúp em, bố mẹ nuôi em đem tất cả nhằm vào em." Thời Tiểu Niệm ngồi thẳng thân thể, nhìn về phía Cung Âu, rất là không rõ, "Như vậy sau khi vu tội em, bọn họ còn lẫm liệt, sống yên tâm thoải mái như vậy, có phải là em có vấn đề"

Cô là thật sự mê võng.

Nhiều người như vậy nói cô là Bạch Nhãn Lang*, mẹ nuôiluôn thiện cũng mắng cô.

(*)Bạch nhãn lang: là một danh từ riêng chỉ loại vong ân bội nghĩa, tâm địa hung tàn.

"Dừng"

Cung Âu nhéo mặt cô, con ngươi đen thật sâu nhìn kỹ lấy cô, "Nghe, em không có sai, coi như toàn bộ thế giới nhằm vào em, cũng không đại biểu em chính là người sai"

"Nhưng là...."

"Tất cả mọi người nhằm vào em, còn có anh" Cung Âu nhìn chằm chằm cô, "Anh tin em, nếu em ở trước mặt anh giết người, chỉ cần em nói, anh cũng tin em không có giết"

""

Thời Tiểu Niệm ngạc nhiên mà nhìn hắn.

Hắn nói lời này rất kì dị, logic cũng không hợp lí, nhưng cô lại bị xúc động, "Anh thật sự đồng ý lựa chọn tin em?"

"Anh tin em"

Cung Âu nâng mặt cô, từng chữ từng chữ nói ra khỏi miệng, vô cùng kiên định.

"Vậy việc của em cùng Mộ Thiên Sơ"

"Anh tin em" Cung Âu nhìn chằm chằm cô, tiếng nói trầm thấp, "Anh tin em và hắn thuần khiết, anh tin em chỉ yêu mình anh"

Nghe vậy, Thời Tiểu Niệm lộ ra nụ cười nhàn nhạt, thật sâu đón nhận tầm mắt của hắn, "Vậy anh không nên nhắm vào Mộ Thiên Sơ, Hắn đã sắp không còn gì cả, hắn nên có tương lai tốt hơn, mà không phải bị em liên lụy."

Nghe nói như thế, sắc mặt Cung Âu  lạnh lạnh, một vệt ghen tuông xẹt qua trong mắt, buông cô ra, dựa vào ghế dài nói, "Chỉ cần em không cùng hắn gặp mặt, anh có thể mở ra một con đường."

Dù sao cô cũng yêu hắn.

Đối với Mộ Thiên Sơ, hắn có thể bỏ qua cho.

"Thật sự sẽ không khóa tin tức để em chẳng hay biết gì " Thời Tiểu Niệm hỏi, hắn nhưng là có tiền sự.

"Dài dòng, nói rồi, sẽ không"

Đọc truyện chữ Full