TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tiên Nghịch
Chương 480: Cửu Lê Trùng

Lão già Hoá Thần kỳ sư bá của Quách Tà Dật kia, trên đường đi, ánh mắt hắn thỉnh thoảng nhìn lại thân thể yêu kiều của Thiên Cầm, dần lộ ra một tia quang mang kỳ lạ.

Mặc dù từ bên ngoài nhìn vào hết thảy đều coi như sóng yên biển lặng, dù là gặp một số yêu thú cường đại, hai Trưởng lão Anh Biến sơ kỳ của Đại La Kiếm Tông cũng thoải mái giải quyết.

Nhưng thực tế, sau khi tiến vào nơi này, căng thẳng nhất chính là hai vị Trưởng lão của Đại La Kiếm Tông này.

Đây cũng không phải là lần đầu tiên hai người này tiến vào Địa Ma Bắc Giới, nhưng lần này quả là quỷ dị! Khi vừa mới tiến vào thì không có cảm giác gì nhưng thâm nhập càng sâu vào bên trong, một cỗ áp lực như có thể khiến người ta suy sụp, từng chút một vô thanh vô tức bao phủ bốn phía.

Loại cảm giác này những người khác có thể không cảm thụ được nhưng hai lão già Trưởng lão Anh Biến sơ kỳ của Đại La Kiếm Tông lại cảm nhận rất sâu sắc.

Dường như thuỷ chung luôn có một ánh mắt tập trung nhìn bọn họ. Nhưng không chỉ một lần, khi thần thức của hai người xem xét vẫn không thu hoạch được gì cả, như chỉ là một màn ảo giác mà thôi.

- Chúng ta vẫn chưa tiến vào chỗ sâu trong Địa Ma Bắc Giới, theo đạo lý không có mấy khả năng có thể xuất hiện hoang thú. Nhưng cảm giác này quả rất rõ ràng, là vì sao?

Đi phía sau, hai Trưởng lão của Đại La Kiếm Tông thần sắc dù vẫn như thường nhưng đáy lòng cực kỳ áp lực, dùng thần thức trao đổi với nhau.

- Địa Ma Bắc Giới này xuất hiện dị biến gì mà hơn mười ngày qua, loại cảm giác này tuy vẫn tồn tại nhưng hai người chúng ta thử nhiều lần mà thuỷ chung vẫn không phát hiện ra biến cố nào. Chắc rằng loại cảm giác này cũng không phải nhằm vào hai người chúng ta.

- Thôi, nơi này quá quỷ dị, sau khi kết thúc việc này, hai người chúng ta phải mau rời khỏi cho yên tâm. Ở trong này mỗi khi hít thở ta đều cảm giác khó khăn, như bị vạn sơn áp đỉnh, cũng có loại cảm giác sắp suy sụp, kích động muốn ra tay giết người. Loại cảm giác này sau khi Thạch mỗ Hoá Thần vẫn chưa từng xuất hiện quá!

- Ah? Ngươi cũng có cảm giác bị kích thích, muốn giết người sao? Lúc trước khi gặp Khổ Ảnh thú, ta suýt nữa không khống chế được loại cảm giác này. Thạch Phương, nơi này tuyệt đối có vấn đề, hay là chúng ta bây giờ rời đi?

Lão già lùn kia nghe được một lúc, hai mắt chớp lên, nhanh chóng truyền âm lại.

Lão già họ Thạch trầm ngâm một lát, đưa mắt nhìn đám tiểu bối phía trước, hơi lắc đầu, truyền âm:

- Đã đi xa như vậy rồi, chỉ còn không đến ba ngày nữa. Hẳn là không có gì quá đáng ngại đâu! Tốt nhất chúng ta đi nhanh hơn đi!

Hai người nhìn sang nhau, trầm mặc không nói gì nữa, tiếp tục đi tới.

Đoàn người phía trước gồm cả lão già Hoá Thần kỳ cũng không phát hiện ra sự kinh hoàng trong mắt của hai người phía sau, vẫn cảm giác được một chuyến đi này có chút thuận lợi.

Diệu Kim quả này không thể ăn vào được mà là một loại tài liệu để luyện khí. Sau khi sử dụng loại quả này có thể làm cho hết thảy những vật có tính kim loại phát huy ra uy lực lớn hơn, sử dụng càng nhiều quả thì uy lực lại càng lớn hơn.

Nghe đồn là bốn thanh kiếm hư huyễn của Kiếm Tôn Lăng Thiên Hầu của Đại La Kiếm Tông là sử dụng rất nhiều Diệu Kim quả luyện hoá mà thành. Chẳng qua số lượng sử dụng nhiều đến độ không thể tưởng tượng được mới có thể luyện ra được bốn thanh tuyệt đại kiếm phong đó.

Hoàn cảnh sinh trưởng của Diệu Kim quả này cực kỳ cổ quái, gần như không có đặc điểm cố định. Chính xác mà nói nó là do nguyên kim của thiên địa biến thành. Cả thiên địa rộng lớn này, bất cứ nơi nào cũng có thể trở thành nơi sinh trưởng của nó.

Khi vật ấy sinh trưởng, lúc ban đầu không khác gì những dã quả khác. Chi khi thành hình, chúng mới biến hoá nhanh chóng, chứa đầy kim thuộc tính khí tức.

Sau khi thành thục, chu kỳ tàn héo của nó cũng khi dài khi ngắn. Ngắn thì mấy tức thời gian, dài thì có khi tới mấy tháng. Về mặt này không có quy luật gì cả. Cho dù là có thì đến nay vẫn chưa nghe thấy có ai hiểu biết.

Một khi quả này thành thục sẽ hấp dẫn linh thú có kim thuộc tính tới canh giữ, do đó hoá thân thành thủ hộ thú. Cho đến khi tất cả Diệu Kim quả tàn héo, những quả héo này sẽ dung nhập vào gốc, hình thành kim linh căn. Cái này nếu kim linh thú nuốt vào thì sẽ khiến thần trí được đại khai, chỗ tốt rất nhiều.

Chẳng qua nếu trong lúc thủ hộ Diệu Kim quả bị lấy đi thì sẽ ảnh hưởng tới việc hình thành linh căn. Nếu lấy đi số lượng quá nhiều thì không thể hình thành được kim linh căn được.

Đợi đoàn người Đại La Kiếm Tông rời đi, bóng dáng của Vương Lâm ngồi trên Văn thú mới vô thanh vô tức xuất hiện. Ánh mắt hắn bình thản, nhìn qua chỗ mấy người biến mất, không chút vội vã, chậm rãi đi theo.

Đám người của Đại La Kiếm Tông, bởi vì hai lão Trưởng lão có cảm giác nguy hiểm nên tốc độ đã nhanh hơn trước đó không ít. Quãng đường khoảng ba ngày mới có thể vượt qua thì chỉ đi với hơn một ngày rưỡi mà thôi.

Lúc này, nữ tử vẫn luôn dẫn đường chỉ vào một chỗ phía trước, nhẹ giọng nói:

- Hai tháng trước, sư môn vãn bối phát hiện Diệu Kim quả ở trong này.

Ánh mắt mọi người nhìn theo hướng nàng chỉ.

Lúc này giữa nơi giao nhau của hai ngọn núi có một sơn cốc. Bên ngoài sơn cốc rất yên tĩnh, không chút âm thanh nào. Trên mặt đất chủ yếu là lá cây đang mục rữa, tản ra mùi vị khó ngửi.

Theo ánh mắt nhìn lại, trong phạm vi sơn cốc lộ ra một chút kim mang. Chẳng qua sơn cốc có rất nhiều đại thu che lấp nên không thấy rõ được cái gì.

Thiên Cầm nói xong vội lui về sau, không nói thêm gì nữa.

Hai vị Trưởng lão Đại La Kiếm Tông liếc mắt nhìn nhau một cái. Lão già cao khẽ tiến về phía trước hai bước, tay phải bấm quyết, trực tiếp ấn vào hư không phía trước một cái.

Lập tức, trước người hắn ngưng tụ ra một chiếc côn nồng đậm tiên lực. Nháy mắt biến hoá thành một đạo tiên phong, thổi vào bên trong sơn cốc.

Trong khi bay đi, những lá cây hư thối trên mặt đất lập tức lần lượt tiêu tan, lộ ra mặt đất bị che lấp bên dưới. Những cây cối ngăn trở phía trước sơn cốc cũng vô thanh vô tức hoá thành tro bụi, tản ra bốn phía.

Một thông đạo thẳng tắp bỗng nhiên xuất hiện trước mặt mọi người.

Chỉ thấy cuối thông đạo này chính là bên trong sơn cốc. Trong đó chủ yếu là cỏ dại, nhưng ánh mắt mọi người lập tức nhìn về một chỗ ở phía Tây. Bên trong một đám cây cỏ lộn xộn là một phiến lớn những đoá hoa màu vàng lộ ra.

Những đoá hoa màu vàng này không chỉ có một vài bông mà là cả một mảnh, chỉ hơi nhìn qua, có không dưới mười đoa đang tranh nhau khoe sắc.

Bên dưới những đoá hoa này là một đám quả nhỏ hình trứng to bằng đầu một ngón tay. Những quả này có màu vàng nhạt, bên trên còn có không ít những hạt nhỏ lấm tấm. Từ xa nhìn thoáng qua, những thứ này ở cùng một chỗ với nhau như cây nho, cực kỳ bình thường, không có chỗ nào thần kỳ, giống như những quả dại mà thôi.

- Diệu Kim quả! Quả thực là Diệu Kim quả!

Sau khi nhìn thấy quả này, đôi mắt của hai tên Trưởng lão của Đại La Kiếm Tông lập tức sáng ngời. Hai người bọn chúng vẫn chưa lập tức tiến vào bên trong sơn cốc mà là cẩn thận đánh giá. Cuối cùng ánh mắt hoàn toàn tập trung vào một đám cỏ dại cách Diệu Kim quả tầm một trượng bên ngoài.

Bên trên đám cỏ dại này, chỗ mấy cành lá khô vàng, nhìn thoáng qua thì cũng không có gì kỳ dị. Dù sao bên trong sơn cốc nơi nào cũng có những chỗ cành lá khô vàng. Nhưng lúc này, không biết từ đâu có một cơn gió nhẹ thổi qua. Cơn gió này hơi xoay tròn, tạo ra âm thanh sàn sạt của cỏ động.

Trong khi cây cỏ chuyển động, những cành lá khô vàng không khỏi đung đưa, tuỳ theo cơn giá mà sạt xuống hết. Nhưng ngay khi lá khô phập phồng lại khiến những người này đều hít sâu một ngụm lãnh khí.

Chỉ thấy bên trái chỗ có vô số cành lá kia, nháy mắt khi không khí phiêu đãng lộ ra một tảng lớn những điểm đỏ rậm rạp. Những điểm đỏ này lặng yên bất động, Như kiểu những đoàn lấm tấm này hoàn toàn sinh trưởng bên dưới những chiếc lá khô.

- Cửu Lê trùng… Trưởng lão Thạch Phương của Đại La Kiếm Tông âm trầm, bình tĩnh nói, sau đó nhìn thoáng qua lão già lùn bên cạnh.

- Trăm hạt Diệu Kim quả tự nhiên sẽ có mãnh thú thủ hộ. Có Cửu Lê trùng cũng không có gì là lạ! Chẳng qua để đối phó với Cửu Lê trùng này cũng cần phải có dược dẫn.

Lão già lùn ánh mắt chợt loé lên, nhìn sang người thanh niên áo trắng bên người, khoé miệng lộ ra một nụ cười tàn nhẫn.

Lúc này, những người này cũng đều không phát hiện ra rằng, nghìn trượng phía sau bọn họ có một bóng dáng dữ tợn đang phiêu phù, vẫn không nhúc nhích. Trên lưng thân ảnh dữ tợn này có một người đáng ngồi. Người này ánh mắt lạnh như băng, không có chút lo lắng nào.

- Vật ấy chính là kim linh căn, sao lại có cái tên Diệu Kim quả! Chắc rằng những người này không biết được cách dùng chân chính của nó. Nói đến quả này, lại không hiểu được cách dùng tốt nhất. Những quả này đích thực chỉ là nhỏ bé không chút đáng kể mà thôi!

Ánh mắt Vương Lâm như điện, Diệu Kim quả này tuy hắn nghe có chút xa lạ nhưng việc này theo ký ức của Cổ Thần Đồ Ti thì hắn đã tìm được những ghi chép liên quan.

Vật này nếu là do nguyên kim vô hình biến thành tự nhiên đã tồn tại rất lâu. Trong ký ức của Đồ Ti. Chỗ tốt nhất của vật này chính là đem nuốt kim linh căn vào, khiến cho thân thể của mình càng thêm cứng rắn.

Đối với Cổ Thần khi còn nhỏ thì vật này cũng là thuốc bổ hiếm có.

Khi Vương Lâm đang trầm tư bỗng nhiên cúi đầu nhìn xuống Văn thú. Trên thân thể của nó lúc này hơi loé ra bạch mang. Ánh mắt hắn nhìn chằm chằm vào Diệu Kim quả bên trong sơn cốc ở ngoài nghìn trượng, lộ ra khát vọng mãnh liệt.

Đáy lòng Vương Lâm khẽ động, tay phải vỗ nhẹ lên đầu Văn thú. Con Văn thú quay đầu nhìn lại Vương Lâm, sau khi thấy Vương Lâm gật đầu, trong mắt nó lộ ra quang mang hưng phấn, quay ngoắt người lại, tiếp tục chăm chú nhìn về hướng Diệu Kim quả. Lúc này trong mắt hắn hiện ra quang mang nhất định phải đạt được.

- Vật này đối với Văn thú có tác dụng đặc thù nào chăng… Ánh mắt Vương Lâm loé lên.

Hai tên Trưởng lão của Đại La Kiếm Tông liếc mắt nhìn nhau một cái. Lúc này, lão già lùn bỗng nhiên chụp ra, gã đồng môn áo trắng bên người Thiên Cầm lập tức hét lên một tiếng, toàn thân bị một cỗ lực lượng vô hình nắm lấy, từ bên ngoài trực tiếp bị ném vào bên trong sơn cốc.

Ngay khi thân mình hắn vừa tiến vào bên trong sơn cốc, bỗng nhiên một thanh âm chói tai vút cao vang lên, quanh quẩn bốn phía. Chỉ thấy từ bên dưới vô số cành lá khô héo và cỏ dại, đại lượng điểm đỏ như tia chớp, nháy mắt lao ra. Những điểm đỏ này dày đặc, rậm rạp, nhìn qua cực kỳ đáng sợ.

Đọc truyện chữ Full