TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tiên Nghịch
Chương 560: Có Sát Khí

Địa điểm bao vây chính là đường ranh giới giữa Hỏa Yêu quận và Thiên Yêu quận, chỗ này được gọi là Vạn Yêu sơn.

Trên Vạn Yêu sơn sương mù dày đặc, hai bên sườn núi có hai tòa thành, một cái là Thiên Dật Thành của Hỏa Yêu Quận, phía trước lại chính là Dung Hỏa Thành của Thiên Yêu quận.

Lúc này bên trong Thiên Dật Thành có mười vạn Yêu binh đang chờ lệnh xuất phát, hơn mười Yêu tướng đang đứng trên thành nhìn về phương xa.

Còn có một người đàn ông trung niên đứng giữa đám Yêu Tướng, thần thái của người này rất âm trầm.

-Đánh chết tên tu sĩ kia đối với ta thì không khó, lần này có thêm phó soái đại nhân tọa trấn thì giết tên này lại càng dễ như trở bàn tay.

Một Yêu tướng ở bên cạnh người đàn ông trung niên cười nói, tuy đang cười nhưng thần thái của hắn lại lộ ra vẻ cung kính.

-Đúng vậy! Có phó soái đại nhân ở đây thì chúng ta chỉ cần nói vài câu là tên kia sẽ trở thành tro bụi.

Một Yêu tướng khác ở bên cạnh cười ha hả nói.

-Ngươi hãy nhanh chóng tốc chiến tốc thắng. Sau khi giết chết tên tu sĩ kia ta sẽ rời khỏi đây.

Người đàn ông trung niên bình thản nói. Thần thái của hắn tuy rất âm trầm nhưng lại lóe lên một tia kiên cường. Thân là Phó soái nên thân phận của hắn cực kỳ tôn quý, vốn cũng không phải chỉ vì một người tu sĩ mà phải rời khỏi đô thành.

Hắn đang có chuyện riêng muốn đến Thiên Văn Thành, nhưng vừa mới đến đây chưa kịp đi thì đã nhận được lệnh của Yêu Đế trong Hỏa Yêu quận. Hắn phải ở lại đây mấy ngày để dẫn dắt đám Yêu tướng này giết chết một tên tu sĩ.

Đối với chuyện sắp xếp này hắn cảm thấy có chút bất đắc dĩ, vì hắn thấy tên tu sĩ kia căn bản không cần phải phái ra nhiều người như vậy, đúng là phiền toái. Lúc này hắn đột nhiên trở nên trầm ngâm, nói:

-Các ngươi chắc chắn tên này sẽ đi qua đây sao?

-Phó soái đại nhân cứ yên tâm, chúng ta đã phái rất nhiều người đi tra xét. Tên này chỉ phóng đi một đường thẳng, với phương hướng đó thì chắc chắn hắn sẽ đi qua đây.

-Phó soái đại nhân, thuộc hạ cũng cảm thấy có chút nghi ngờ. Tất cả những người được phái ra điều tra thì mười người chỉ mất ba chứ không phải tất cả đều chết, nếu không chuyện này sẽ làm cho tại hạ lỗ hết vốn. Mà tên tu sĩ kia hình như rất thích giết người.

Trong lúc đám Yêu Tướng đang nói chuyện với nhau thì đột nhiên thần sắc của người đàn ông trung niên khẽ động, hắn ngẩng đầu lên nhìn về phương xa, sau đó trong mắt lộ ra một tia mất kiên nhẫn, nói:

-Chỉ là một tu sĩ Vấn Đỉnh toàn thân bị trọng thương mà dám càn quấy trong lãnh thổ Hỏa Yêu quận của ta. Ngươi ra tốc chiến tốc thắng đi!

Ánh mắt hơn mười người Yêu Tướng lập tức lộ ra hàn quang rồi nhìn về phương xa. Trong đó có một người mặc áo giáp thanh sắc tiến lên phía trước vài bước, hắn ôm quyền hướng về phía người đàn ông trung niên rồi lớn tiếng nói:

-Phó soái đại nhân, thuộc hạ Duẫn Đông nguyện xuất chiến giết chết người này!

Người đàn ông trung niên gật đầu.

Yêu Tướng Duẫn Đông lập tức phóng thẳng lên không bay đi. Thân hình hắn hóa thành một đạo thanh quang bay thẳng về phía Vương Lâm.

Trong mắt Duẫn Đông chợt lóe hàn quang rồi lộ ra một tia sát khí. Hắn muốn giết chết người này một cách thật gọn gàng trước mặt Huệ soái đại nhân. Nếu có thể được Phó soái khen ngợi thì từ nay về sau hắn sự nghiệp sẽ thăng tiến nhanh chóng.

-Vấn Đỉnh sơ kỳ bị thương? Hừ! Yêu lực của ta cũng đã gần ba mươi vạn, tuy chưa nắm chắc có thể đánh một trận với tu sĩ Vấn Đỉnh chân chính nhưng lúc này ngươi đã trọng thương, giết ngươi cũng không chuyện khó.

-Sát khí. .

Vương Lâm đang bay đột nhiên hai mắt lóe ra những luồng hồng quang ngập trời, chiến ý và sát khí đã tràn ngập tâm thần.

-Người đang đến hãy dừng lại!

Duẫn Đông đang phi hành thì đột nhiên hét lên, tiếng hét này gần như hắn đã đem tất cả Yêu lực thi triển ra để chấn nhiếp tinh thần đối phương.

Tiếng hét lớn giống như sấm sét nổ ầm ầm trong không gian, mười vạn Yêu binh trong thành cũng đồng loạt trợ uy, chỉ trong khoảnh khắc đã xuất hiện một luồng sát khí ngập tràn trời đất.

Trong mắt người đàn ông trung niên đang đứng trên tường thành lộ ra một tia tán thưởng, thầm nghĩ trong lòng:

-Tên Duẫn Đông này cũng không tệ, biết cách dùng khí thế dọa người.

Cảm nhận được khí thế giữa đất trời, Duẫn Đông cảm thấy có chút đắc ý. Nhưng hắn lại không biết sát khí ngày hôm nay sẽ mở ra một cánh cửa máu của con đường đi xuống địa ngục.

Trong nháy mắt luồng sát khí nồng đậm này đã bị sự nhạy cảm khủng bố của Vương Lâm phát hiện ra. Luồng sát khí quá đậm đánh thẳng vào chiến ý đang điên cuồng của Vương Lâm làm nó bùng lên mạnh mẽ.

Vương Lâm không ngừng lại mà trực tiếp bước tới. Duẫn Đông hừ lạnh một tiếng đang muốn thi triển thần thông thì lúc này Vương Lâm đã ngẩng đầu lên, hồng quang trong mắt tỏa sáng. Vương Lâm nâng tay phải lên rồi điểm về phía trước. Gần như chỉ trong nháy mắt Tịch Diệt Chỉ đã hóa thành hắc quang dày vài trượng rồi nhanh chóng phóng thẳng đi.

Duẫn Đông không kịp né đã lập tức bị hắc quang bao phủ. Cơ thể hắn dùng mắt thường có thể nhìn thấy được đang héo rũ đi rồi cuối cùng vỡ nát.

Khoảnh khắc này, tiếng gầm của mười vạn Yêu binh trên mặt đất lập tức ngừng lại.

Bốn phía đột nhiên được bao phủ vào trong sự yên tĩnh kỳ dị. Hai mắt của người đàn ông trung niên trên tường thành lập tức trở nên ngưng trọng, lần đầu tiên trong mắt lộ ra vẻ thận trọng.

-Giết!

Trong không gian yên tĩnh, đột nhiên Vương Lâm ngửa cổ lên trời gầm lên một tiếng, từng luồng khí sát lục từ trên cơ thể hắn phóng ra rồi hóa thành một con Thương Long. Chỉ trong nháy mắt ba vạn luồng khí sát lục hắn vừa hấp thụ được lập tức lan ra. Khoảnh khắc này Vương Lâm được ba vạn Thương Long vờn quanh người, giống như Ma Tôn hàng lâm.

-Các Đô Thống nghe lệnh, xếp trận pháp diệt địch!

Một lão già trong đám Yêu Tướng lập tức gầm lớn một tiếng, mười vạn Yêu binh trên mặt đất lập tức xuất động.

Trong nháy mắt khi mười vạn Yêu binh xuất động, ba vạn luồng khí sát lục bên ngoài cơ thể Vương Lâm lập tức điên cuồng lao xuống, một màn gió tanh mưa máu đã bắt đầu được triển khai.

Mười vạn Yêu binh có thể diệt Vấn Đỉnh, điều này không phải là giả. Nhưng Vấn Đỉnh đó không phải là Vương Lâm. Những tu sĩ Vấn Đỉnh bình thường gặp phải mười vạn Yêu binh thì mặc dù cũng dùng thần thông giết địch nhưng lại hao phí rất nhiều tiên lực. Đặc biệt là sau khi mười vạn Yêu binh đã tập hợp đủ Yêu lực rồi thông qua trận pháp thì có thể đánh một trận với Vấn Đỉnh.

Nhưng lúc này Vương Lâm đã điên cuồng, hắn không sợ chết thì việc gì phải ngại đám Yêu binh này.

Sát Lục Tiên Quyết của hắn nhờ giết chóc mà phát triển, tìm lấy đường sống trong chiến đấu. Với lại bây giờ trong nguyên thần Vương Lâm chỉ có hiệu lực của Thăng Tiên Quả, thêm vào đó là luồng tiên lực khổng lồ đang vận chuyển trong cơ thể. Mười vạn Yêu binh sao có thể ngăn cản được?

Nếu số lượng Yêu binh nhiều hơn gấp năm lần, Vương Lâm chắc chắn sẽ bại. Nhưng bây giờ đối mặt với mười vạn Yêu binh hắn sẽ không thua.

Khí sát lục điên cuồng phóng vào trong đám Yêu binh, những tiếng la thảm từ trong truyền ra. Yêu lực của mười vạn Yêu binh đã tập hợp lại hóa thành một con bọ cạp hư ảo.

Con bọ cạp này do Yêu khí ngưng tụ lại mà thành với cơ thể khổng lồ, đặc biệt là phần đuôi của nó phát ra những luồng sáng yêu dị, giống như chỉ cần vung lên là có thể đánh nát hư không.

Ánh mắt người đàn ông trung niên trên tường thành trở nên âm trầm, nói:

-Phóng lên giết chết tên kia!

Đám Yêu tướng ở bên cạnh hắn không nhiều lời mà lập tức bay lên. Hơn mười đạo sát khí nồng đậm đang phóng thẳng đến bị Vương Lâm phát hiện. Hồng quang trong mắt lấp lánh, hắn lập tức phóng thẳng về phía trước, ngón út tay phải khẽ điểm nhẹ.

Hoàng Tuyền Chỉ!

Vương Lâm dùng tu vi Vấn Đỉnh để thi triển Hoàng Tuyền Chỉ. Một chỉ này chính là hoàng tuyền do Ý Cảnh và nguyên thần dung hợp, một ngón tay lại ẩn giấu sự biến hóa của sinh tử. Trong nháy mắt khi một chỉ được bắn ra, giữa trời đất hình như có rất nhiều tia chớp lóe lên. Giữa ánh chớp đang chiếu sáng trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một dòng sông khổng lồ.

Con sông này đục ngàu, bên trong có rất nhiều đoạn tay chân tàn khuyết đang trôi nổi, có rất nhiều lệ hồn dã quỷ kêu gào, hàng trăm khuôn mặt khác nhau hiện ra bên trong.

Khi ngón út tay phải Vương Lâm vung lên thì dòng sông đột nhiên nổi lên những con sóng lớn rồi điên cuồng từ trên trời giáng xuống. Những con sóng trực tiếp đánh thẳng xuống giống như hồng thủy, chỗ nào dòng sông này đi qua thì tất cả sẽ .

Đọc truyện chữ Full