TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tiên Nghịch
Chương 999: Cổ Chi Tam Tộc Đoàn Tụ

Hóa thành chân thân Cổ Thần, Vương Lâm gầm lên một tiếng giận dữ, hình thành một cỗ xoáy lốc quét ngang, lập tức va chạm thẳng với Cổ Ma Chi Hống vô hình kia.

Cùng lúc đó, Cổ Yêu Bối La đang trong bỏ chạy cũng lập tức dừng lại, ánh mắt lộ ra một chút cuồng điên.

-Hôm nay Cổ chi tam tộc không ngờ cùng xuất hiện ở đây, thật là tráng lệ, Cổ Yêu Bối La ta nếu trốn tiếp, không khỏi xin lỗi với thân phận Cổ Yêu của mình.

Quang mang nồng đậm trong mắt Bối La, cả thân hình hắn nhoáng lên một cái, lập tức trở nên bành trướng. Thân hình thất tinh cổ yêu gần trăm trượng, tương xứng với chân th của Cổ Thần của Vương Lâm.

Trong thời gian ngắn, dường như chiến tranh nơi đây dĩ nhiên đã không thuộc về tu sĩ nữa rồi, mà là thuộc loại cổ chi tam tộc còn tồn tại tới nay.

Thân yêu Bối La biến ảo, lập tức cũng rống giận lên, một hống của Cổ Yêu, hóa thành vô hình tấn công, liên thủ với Vương Lâm, hướng về Cổ Ma Tháp Già điên cuồng gào thét tiến tới.

-Không ngờ là vương tộc Cổ Thần!

Cổ ma Tháp Già nhìn chằm chằm vào Vương Lâm, hắn thấy rõ ràng bên trong năm tinh điểm ở mi tâm của Vương Lâm còn có một chút kim mang.

Một chút kim mang này đại biểu cho vương tộc!

Cổ chi tam tộc đồng thời rống giận, lập tức hình thành một cỗ gió lốc không thể hình dung được, quét ngang toàn bộ tầng 8 tiên đế động phủ này khiến cho kiến trúc bốn phía chung quanh ầm ầm sụp đổ, ngay cả không trung cũng giống như sụp đổ tới nơi vậy. Từng khe mịn xuất hiện, từng trận khí nóng rực vờn quanh bốn phía.

-Cổ Thần, có dám cùng ta chiến với Cổ Ma không!

Cổ Yêu Bối La một bước đi ra, quát lớn.

Vương Lâm tay phải nắm chặt, hư không một trảo, phía trước mặt lập tức xuất hiện một cái khe thật lớn, tia chớp màu tím lao ra điên cuồng, tạo thành một thanh Diệt Thần Mâu dài gần trăm trượng, bị Vương Lâm ôm lấy trong tay hét lớn:

-Có gì không dám?

Cổ Yêu Bối La cười dài cũng hư không một trảo, ngay lập tức một cây đại phiên trăm trượng xuất hiện, quét ngang che thiên địa, thẳng tới Cổ Ma.

Vương Lâm bước chân xông tới Cổ Ma.

Cổ Ma ánh mắt lộ ra trào phúng, nâng bối đao trong tay lên, quét ngang một đao, lập tức đao mang ngập trời, cười điên cuồng nói:

-Chỉ là Cổ Thần ngũ tinh, Cổ Yêu thất tinh, mà dám cùng ta đánh một trận!

Trong tiếng cười của hắn đao mang kinh thiên động địa, trong thời gian ngắn đã gào thét tiến tới. Đao mang này chỉ có hai đạo, đạo thứ nhất quét ngang, đạo thứ hai chém xuống, hai đạo đao mang này đại biểu cho thiên và địa. Một khi chúng giao thoa vào nhau sẽ tạo thành một lực lượng có tính hủy diệt vô cùng lớn.

Cổ Yêu Bối La vung tay phải lên, lập tức đại phiên trăm trượng hóa thành vô số yêu khí, thẳng tới đao mang đang ở trong không trung kia. Toàn thân hắn yêu khí tung hoành, kinh thiên động địa.

Vương Lâm cầm Diệt Thần Mâu trong tay vung về phía trước, lập tức lôi quang tử điện xuất hiện trong chớp mắt. Diệt Thần Mâu trong tử quang vô tận, ầm ầm va chạm với đao mang.

Những tiếng động ầm ầm đột nhiên xuất hiện, đao mang địa diện va chạm với Diệt Thần Mâu, lập tức hình thành một lực tấn công vô biên hướng tới chung quanh. Mặt đất bỗng nhiên ầm ầm sụp đổ, từ nay về sau tiên đế động phủ sẽ không còn tầng chín nữa, có, chỉ là tầng thứ chín đã thông với tầng tám rồi.

Dưới tấn công, thân thể Cổ Thần của Vương Lâm, cảm nhận được một lực lượng trùng kích vào mình không thể tưởng tượng được. Trong cơ thể truyền ra những tiếng động bang bang, phảng phất như xương cốt vỡ vụn tới nơi vậy. hắn phu ra một ngụm máu, tinh điểm cổ thần trên mi tâm lập tức ảm đạm đi.

Đại phiên của Cổ Yêu trên trời, lại tiếp xúc với đao mang kia, hiện lên tiếng động rung trời. Một vòng tròn lực công kích không ngừng lan tỏa về chung quanh, quét ngang qua khoảng không. Dưới lực tấn công này, những khe nứt ngày càng nhiều hơn, trong khe, giống như muôn vàn tơ máu thẩm thấu, dung nham tràn ngập, dường như khoảnh không trong lúc này, chỉ cần hơi chạm nhẹ vào cũng sẽ ầm ầm sụp đổ vậy.

-Vương Lâm, ngươi với ta hôm nay liều mạng với hắn, nếu không, chúng ta không ai có thể chạy thoát khỏi tiên đế động phủ.

Cổ Yêu Bối La trong rống giận, một bước tiến tới, thẳng tới Cổ Ma. Nhưng trong khoảnh khắc thân hình hắn vừa di chuyển, cả người hắn lập tức lui về sau nhanh như ánh chớp. Tốc độ này quá nhanh gần như hóa thành một tàn ảnh, liền vượt qua chỗ xung yếu của khoảng không mà đi.

Chỉ có điều, tốc độ của Cổ Yêu Bối La mặc dù nhanh, nhưng tốc độ của Vương Lâm cũng nhanh hơn. Tiếng hô của Bối La lúc truyền ra, hắn dĩ nhiên đã một tay bắt được Vương Nguy, Hồ Quyên, hai chân vừa bước, thân mình đã thẳng tới không trung, so với Cổ Yêu Bối La còn nhanh hơn, một quyền đánh thẳng vào không trung.

Hiện giờ khoảng không đã yếu vô cùng rồi, lúc này dưới một quyền của Vương Lâm, lập tức ầm ầm sụp đổ, không trung hoàn toàn tan vỡ.

Trong khoảnh khắc không trung tan vỡ, dung nham vô tận từ trên trời giáng xuống, giống như một cơn mưa dung nham, trong thời gian ngắn đã trút xuống. Vương Lâm thân mình nhảy vào trong dung nham, thẳng tới phía trên mà đi.

Cổ Yêu thầm mắng, nhưng tốc độ cũng không giảm, thẳng tới phía trên.

Hư Không Tử tu đạo nhiều năm, tuy nói bởi vì chuyện vừa nãy mà tâm thần có chút hỗn loạn. Nhưng lúc này lại vô cùng tỉnh táo. Ngay khi khoảng không sụp đổ, cả người hắn phun đầy máu tươi, dùng Huyết Độn thuật nhảy vào trong dung nham, không để ý tới dung nham cực nóng phía trước cùng với trận chiến cổ chi tam tộc làm cho thương thế mình tăng thêm. Sau khi hắn nhảy vào trong dung nham cũng không muốn tìm Vương Lâm gây thêm phiền toái, mà thầm nghĩ trong đầu phải chạy nhanh ra khỏi nơi đây một chút.

Hắn bị trọng thương, tới lúc này, tu vi không ngờ đã từ Toái Niết xuống Tịnh Niết đỉnh rồi, bất an nồng đạm bao phủ tâm thần hắn, khiến cho Hư Không Tử oai phong một cõi, lúc này như chó nhà có tang.

Vương Lâm nhảy vào tầng thứ bảy, trước mặt là tầng tầng dung nham nóng vô cùng ập tới. Thân thể hắn nhanh chóng thu nhỏ lại, hóa thành giống như thường nhân, sắc mặt tái nhợt phun ra một ngụm máu. Cơ thể hắn truyền ra từng cơn đau nhức vô cùng khiến cho tốc độ không khỏi chậm đi. Lúc nãy hóa thành chân thân cổ thần, nhưng dưới đao mang của Cổ Ma, mặc dù có Diệt Thần Mâu, nhưng vẫn trọng thương.

Nhưng nếu lúc trước hắn không làm vậy, lúc này bất kể là Vương Nguy hay Hồ Quyên, đều không thể chạy ra được. Thậm chí ngay cả hắn, sợ rằng cũng không có cơ hội chạy trốn tới tầng thứ bảy này. Dù sao, tu vi của Vương Lâm trên thực tế cũng chỉ là Khuy Niết hậu kì đỉnh phong.

Đúng lúc này, Hồ Quyên ôm lấy Vương Lâm và Vương Nguy, thẳng tới phía trên lao đi. Hồ Quyên vừa ăn hoàn đan dược còn sót lại, lúc này tu vi đã hồi phục, mang theo Vương Lâm và Vương Nguy không ngớt chạy qua dung nham nóng chảy này.

Dung nham chảy ra, không ngừng dung nhập vào trong cơ thể Vương Lâm, khiến cho tinh thần Vương Lâm có chút chấn động, nhanh chóng truyền đạo niệm nói:

-Tiền bối đi tới trước đi, nơi đó là lúc trước ta thổ nạp phát hiện ra một hỏa linh, có thể ngăn cản được bước chân Cổ Ma trong nhất thời.

Hồ Quyên ánh mắt lộ ra do dự, nếu là lúc trước, nàng và Vương Nguy mặc dù tán thưởng Vương Lâm, lúc này cũng sẽ không chút do dự. Nhưng Vương Lâm mới vừa rồi cứu vợ chồng mình, loại đại ân này, nàng xem đã ghi tạc trong lòng. Lúc này nàng còn không rõ, lúc trước Vương Lâm đã cứu được Vương Nguy trên tay Hư Không Tử đánh lén một lần, loại ân đức này tất yếu cần phải báo đáp.

-Ngươi… Hồ Quyên nhìn thoáng qua người vừa trợ giúp mình chống lại tuyệt đại bộ phận đao mang, lại bị một rống giận của Cổ Ma làm trọng thương Vương Nguy, lúc này nhu cầu cấp bách là phải chữa thương. Hồ Quyên không có thời gian.

-Tiền bối cứ yên tâm!

Vương Lâm thân mình nhoáng lên một cái, từ bên người Hồ Quyên rời đi, thẳng tới sâu bên trong dung nham ở tầng thứ bảy này. Hồ Quyên cắn răng một cái, mang theo Vương Nguy, thẳng tới phía trước, đảo mắt đã biến mất không thấy.

Đợi khi Hồ Quyên rời đi, Vương Lâm ánh mắt chợt lóe, hắn sở dĩ liều mạng như vậy, chính là khiến cho Vương Nguy và Hồ Quyên nhớ kỹ cái ân của mình. Chỉ cần hai người này cảm kích mình, như vậy sau này mặc dù Thanh Sương không thức tỉnh, việc của Tư Đồ Nam, hai người bọn hắn cũng không thể không giúp. Thậm chí là việc của Chu Dật, hai người này sẽ xem ân tình của mình, nên sẽ khác. Đang trong dung nham, Vương Lâm không chút nghĩ ngợi, hung hăng hấp một cái, lập tức dung nham không ngừng phát tiết xuống phía dưới, dường như có một cỗ lực nghịch chuyển, hỏa thuộc tính không ngừng điên cuồng hút vào trong cơ thể Vương Lâm, lưu chuyển trong kinh mạch của hắn, làm dịu huyết nhục, dung nhập vào xương cốt khiến cho thân thể trọng thương của Vương Lâm, khôi phục lại.

Lúc này Vương Lâm không cẩn thận như lúc trước, mà cực kỳ điên cuồng, thân thể của hắn có chu tước biến ảo vờn quanh Vương Lâm. Tiếp đó hỏa lực ở dung nham chung quanh lại mãnh liệt tiến tới. Trong khi dung nham tầng thứ bảy chảy xuống tầng tám, Cổ Yêu Bối La và Hư Không Tử lao ra, Cổ Ma Tháp già đuổi theo. Trong khoảnh khắc Vương Lâm điên cuồng hút hết hỏa lực trong dung nham, thôn phệ phần lớn, dẫn động làm cho núi lửa sụp đổ.

Đúng lúc này, một tiếng kinh thiên động địa, khiến cho dung nham ầm ầm chấn động, từ sâu trong núi lửa truyền tới. Trong dung nhâm, một vòi nước cực mạnh nâng lên, trong nháy mắt, bất kể là dung nham Vương Lâm chưa hấp thu, hay đã rơi vào trong tầng thứ tám, toàn bộ dường như có linh tính vậy, lập tức ngưng tụ cuốn lại, thẳng tới đầu vòi nước kia mà đi.

Trong nháy mắt, toàn bộ dung nham tầng thứ bảy biến mất, chỉ còn một đầu hỏa long không thể hình dung được, gắt gao nhìn chằm chằm vào hết thảy sinh linh dưới chân.

Đồng thời, trên tinh không mênh mông, bên ngoài một vùng đất do Yêu Linh chi địa biến thành, xa xa một ánh nửa như thiêu đốt tinh không mà lao tới. Trong ánh lửa có một đầu Chu Tước khổng lồ, mang theo tiếng hí thanh minh, dần dần tới gần.

Chu Tước này có linh tính, tìm kiếm không phải là Đông Hải nhập khẩu ở Yêu Vận Tinh, mà là một nơi bụi bặm trong Yêu Linh chi địa.

Phía sau thân mình khổng lồ của Chu Tước là rất nhiều tu sĩ. Trong đó có sáu lão nhân làm chính, sau lão nhân này mặc trường bào đỏ sẫm, khí tức cường nhân ngập trời, cả đám người không ngờ đều là Toái Niết tu sĩ!

-Tìm chân linh ở đâu, chính là nơi tộc nhân thức tỉnh, phía trước kia truyền tới cảm ứng, việc này sợ là có nguy cơ rất lớn, nhưng ta dù có liều mạng hết thảy, cũng muốn bảo vệ tộc nhân thức tỉnh kia bình an!

Sáu người nhìn nhau, trong mắt hiện lên vẻ kiên định, phía sau bọn họ, một đám người Chu Tước thánh tông, đồng thời lộ ra ánh mắt kiên nghị.

Đồng thời trong tổng bộ Tu Chân Liên Minh, từ tinh cầu trên lốc xoáy truyền ra một thanh âm cực kỳ uy nghiêm.

-Tạm hoãn việc chiến tranh với La Thiên, dùng toàn lực đi tới động phủ Thanh Sương!

Thanh âm truyền ra, ngoài Tu Chân Liên Minh, bóng dáng Thanh Thủy, chậm rãi biến ảo xuất hiện, hắn nhìn chằm chằm vào tổng bộ Tu Chân Liên Minh, ánh mắt lộ ra hồng quang cực cảnh.

Đồng thời, trong Liên Minh Tinh Vực, trong Côn Hư chi cảnh, lão nhân lần trước phát hiện ra Vương Lâm, thần sắc lộ ra vẻ phức tạp. Sau khi lắc đầu thân mình bước ra nửa bước, quay đầu lại nhìn về Côn Hư thánh nữa lạnh lùng phía sau.

-Phân thân thứ chín của ngươi gặp kiếp nạn bị hủy, kiếp nạn này nếu đã tới, ngươi còn trốn làm gì nữa?

Tuyệt mỹ nữ nhân thủy chung lạnh lùng kia cúi đầu trầm mặc.

-Phân thân thứ chín của ngươi, ngươi không thể tránh né được nữa, thủy chung vẫn phải đi đối mặt… Năm đó ngươi cứu Chu Như tiểu cô nương, lão phu đã hiểu được, tâm thần của ngươi đã vì phân thân thứ chín mà loạn… Trong lòng lão nhân thầm than, đang ở giữa không trung, ngẩng đầu nhìn hư vô.

-Nhớ kỹ, ngươi là Côn Hư Thánh Nữ Mộc Băng Mi, không phải là Chu Tước Tinh và tu sĩ tầm thường đã chết Liễu Mi! Trên người ngươi, có sứ mệnh khôi phục Cô Hư chi cảnh, cũng có trách nhiệm đối kháng với người bên ngoài, trong giới và ngoài giới, thời gian mở ra, không lâu nữa… -Hắn không phải là tu sĩ tầm thường… Không đợi lão nhân nói xóng, nữ nhân lạnh lùng có thể làm cho tim bất kỳ kẻ nào cũng phải đập thình thịch, cam nguyên vì mỹ nhân mà từ bỏ hết thảy, bình tĩnh mở miệng nói.

-Ngươi…chẳng lẽ vẫn còn chấp mê bất ngộ!

Lão nhân nhíu mày.

-Ta chỉ nói cho ngươi, hắn, không phải là tu sĩ tầm thường!

Nữ nhân lạnh lùng, thanh âm bình tĩnh, nhưng giọng điệu hơi nặng một chút.

-Được, mặc dù hắn không phải là tu sĩ tầm thường, mặc dù không biết hắn có phương pháp gì mà tâm thần có thể tới nơi đây, mặc dù tu vi của hắn cuối cùng cũng đạt tới bước thứ hai – quán phong, nhưng, thì sao?

Lão nhân thần sắc lộ ra một cỗ khinh thường.

-Hắn chung quy, cũng chỉ là một tu sĩ.

Lão nhân này cũng không biết, hắn một tiểu tu sĩ nho nhỏ, chính là người thức tỉnh mà toàn bộ Chu Tước Thánh Tông phải dùng toàn lực bảo vệ, tiểu tu sĩ tu chân này, có được huyết mạch Cổ Thần. Huyết mạch Cổ Thần này cũng không phải kế thừa mà có, mà là sau khi thân thể Vương Lâm tan vỡ, bằng vào trí nhớ của Đồ Ti, tu hành Cổ Thần quyết, một lần nữa ngưng tụ ra thân thể, thân thể này, chính là căn nguyên huyết mạch.

Hắn cũng không biết, tu sĩ nho nhỏ này, có được yêu nghich… -Ngươi cũng từng chỉ là một tu sĩ.

Tuyệt sắc nữ nhân liếc mắt nhìn lão nhân, bình thản nói.

Trên mặt lão nhân lộ ra nụ cười khổ, cũng không biết phải nói cái gì.

-Ngươi yên tâm đi, trách nhiệm của Côn Hư Thánh Nữ ta sẽ làm. Nhưng việc riêng của bản thân ta, ngươi không thể can thiệp, cũng không có thân phận đi can thiệp. Chuyện của ta với hắn, không cần bất kỳ kẻ nào can dự vào!

Tuyệt sắc mỹ nữ thanh âm chắc như đinh đóng cột, không có nửa điểm thỏa hiệp.

Lão nhân thầm than, không có tiếp tục nói chủ đề này, nhìn không trung nói:

-lão bằng hữu thân thể đã bị đoạt xá, ta muốn đi xem, ngươi có đi cùng không?

Tuyệt sắc mỹ nữ trầm ngâm, thần sắc phức tạp, cuối cùng cũng kiên định nói một câu, gật đầu:

-Đi!

Tầng thứ bảy trong động phủ tiên đế, toàn bộ dung nham ngưng tụ thành một đầu hỏa long. Hỏa long cực lớn này nâng đầu lên, nhìn chằm chằm vào mọi người phía dưới, một cỗ uy áp tràn ngập khắp nơi.

Trong loại uy áp này, còn có nhiệt lưu cực nóng phun ra giữa hai lỗ mũi, hai cái long sừng đỏ thẫm, tản mát ra nhiệt khí nồng đậm.

Nhưng hình đồ sộ lúc này vờn quanh, khiến cho hỏa long có một cỗ khí thế ngạo nghễ thiên hạ.

Mang theo ánh mắt phẫn nộ, đảo qua trên người mọi người ở đây. Đầu tiên hỏa long nhìn chính là Vương Lâm, trên thân thể nhỏ bé của Vương Lâm nó cảm nhận được một cỗ khí tức quen thuộc, khí tức quen thuộc này chính là hỏa lực.

Bị ánh mắt của hỏa long nhìn ngắm, tâm thần Vương Lâm chấn động, nhưng không có cúi đầu, mà chậm rãi lui về phía sau, chỉ có điều, sau một lát hỏa long thu hồi ánh mắt, nhìn chằm chằm vào Hư Không Tử, Cổ Yêu, Cổ Ma, cái đầu lớn trầm xuống, xông thẳng tới ba người mà thôn phệ.

Trong lòng Vương Lâm khẽ thở ra, trong nháy mắt đã lui về phía sau, thần thức nhìn lại, chỉ thấy hỏa long trong rít gào lập tức làm cho toàn bộ tầng bảy tiên đế động phủ hóa thành biển lửa. Dưới thiêu đối của ngọn lửa nồng đậm, Cổ Yêu Bối La hai mắt chợt lóe, không ngờ không hề bỏ chạy mà hai tay bấm niệm thần chút. Yêu khí tung hoành, hóa thành một đầu yêu quái màu lục, thẳng tới Cổ Ma ở phía sau mà thôn phệ.

Hư không Tử bấm niệm thần chút, bên ngoài cơ thể hóa thành cơn lốc cát vàng, toàn bộ tạo thành một hàng rào cát vàng vờn quanh người chừng mười trượng, ngăn cản ngọn lửa ở bên ngoài. Nhưng với tu vi hiện giờ của hắn, cũng không thể ngăn cản được bao lâu, lốc xoáy cát vàng kia vừa mới đụng tới ngọn lửa không ngờ ầm ầm vài tiếng, nhanh chống tan vỡ.

Cổ ma Tháp Già, thần sắc lạnh như băng, hai mắt mang theo ma quang khát máu, bước ra nửa bước, khàn khàn cười nói:

-Xem ngươi chạy thế nào, hỏa long linh ở động phủ này năm đó, không ngờ cũng dám phản chủ!

Cổ Ma nói xong, tay phải bấm niệm thần chút, hướng tới phía trên chỉ ra, miệng khẽ quát:

-Cho ngươi nhìn xem thần thông thuật của tiên đế Thanh Sương năm đó, Ma Chi Phần Thiên!

Lời vừa nói xong, lập tức trên ngón tay của Cổ Ma có một ngọn lửa màu đen ầm ầm xuất hiện, lửa ma này vừa mới xuất hiện đã lập tức bắn về chung quanh. Hơi nóng nồng đậm tràn ngập giữa trời đất tầng thứ bảy này.

Ngay cả không trung cũng bị lửa qua quét ngang qua biến thành một mảnh màu đen, ngọn lửa ma vô cùng vô tận phát ra cực nóng, ẩn chứa cả ma khí, chẳng những có thể đốt cháy hết thảy, ma khí nhập thể, khiến cho nguyên thần tan vỡ.

Trong thời gian ngắn, ngọn lửa ma bao trùm trên trời, đầu hỏa long rống giận lập tức làm cho ngọn lửa điên cuồng tản ra, chạm vào lửa ma làm cho tầng thứ bảy rung chuyển trời đất. Thân hình khổng lồ của hỏa long thẳng tới Cổ Ma.

Cổ Ma cười lạnh, tay phải duỗi ra chỉ xuống phía dươi, một chỉ điểm vào trên người hỏa long đang rít gào tiến tới. Trong sát na, lửa ma trên thiên không rít gào mà phủ xuống, giống như mưa sao băng ầm ầm phóng thẳng tới người hỏa long.

Cảnh tượng này, kinh thiên động địa, lửa ma vô tận trong phút chốc đã đánh lên người hỏa long. Lửa ma không ngừng buông xuống, đảo mắt đã bao trùm toàn bộ thân thể hỏa lonh, khiến cho hỏa long này thoạt nhìn toàn thân có ma khí ngập trời.

Từng tiếng rít gào giận dữ cùng thảm thiết quanh quẩn. Hỏa long trong giãy dụa một đầu đánh tới, nhưng ngay khi tới gần Cổ Ma, Cổ Ma Tháp Già tay phải ấn một cái tới trước, lập tức một cỗ lực vô hình tràn ngập, không ngờ bắt lấy hỏa long đang cách mười trượng nữa thì va chạm vào mình.

Mặc cho hỏa long rít gào thế nào, nhưng cũng không thể nào thoát ra được, cảnh tượng này khiến cho Cổ Yêu Bối La đang xem cũng lập tức giật mình kinh sợ.

-Ngươi không ngờ đã có thể thi triển được thần thông của Thanh Sương, lại có thể phát huy được lực lượng vô hình trong cơ thể!

Bối La ánh mắt lộ ra vẻ hoảng sợ, hắn rõ ràng, Cổ Ma Tháp Già trước mặt mình đã đoạt xá thân thể Thanh Sương tới mức tâm thân hợp nhất rồi.

Không chút do dự, Cổ Yêu Bối La buông tha chua xót trong lòng, buông tha hết thảy tính toán tấn công, lui lại phía sau. Hắn hiểu được, lấy thực lực của mình, mặc dù với mọi người trong động phủ này hợp sức lại cũng không thể thay đổi sự thật là Thanh Sương đã bị đoạt xá.

-Bản Ma năm đó không tiếc hết thảy, ở đây chiến đấu với Thanh Sương trong thân thể hắn vô số vạn năm, chính là vì thần thức trí nhớ và tu vi toàn thân của Thanh Sương. Trong yếu nhất chính là thân thể này của hắn!

Cổ Ma một trảo về hỏa long trên không trung, cất bước đi tới, trong miệng cất lên tiếng cười cuồng tiếu.

-Cổ Yêu, ngươi và ta năm đó ở ngoài giới là đại địch, hiện giờ ngươi giống như con kiến trước mặt bản ma, đợi khi bản ma cùng thân thể Thanh Sương hoàn toàn dung hợp lại. Có được thân thể chân chính được Thanh Sương tế luyện qua vô số năm, có thể phá vỡ hết thảy quy tắc, trong thiên địa này không có chỗ nào có thể ngăn trở được quy tắc chi thể bước tới.

-Có thân thể này, bản ma có thể ngược dòng truy theo cổ chi tổ tiên, đạt tới cửu tinh cánh giới chân chính của cổ ma bộ tộc. Một khi tới cửu tinh, Cổ Ma Tháp Già ta có thể tiến vào di tích cổ chi tổ tiên, đạt được phản cổ chi lực chân chính.

Cổ Ma Tháp Già điên cuồng cười, thân mình hắn bước đi, hỏa long giãy dụa lùi về phía sau, rống giận liên tục, nhưng khi Cổ Ma vung lên, hỏa long lập tức bị hất văng ra sau.

-Thanh Sương thần thông, Ma Chi Phần Thiên Chử Hải!

Trong hai mắt Tháp Già ma diễm ầm ầm chuyển động, trong phút chốc mặt đất tầng thứ bảy lập tức tràn ngập ma khí, ma khí này nồng đạm, dường như trở thành thực chất tới nơi vậy. Không ngờ chỉ trong nháy mắt đã hóa thành một ma hải!

Sóng dữ quay cuồng, Vương Lâm trong mắt lộ ra vẻ khiếp sợ, không chỉ hắn, lúc này Hư không Tử cùng Cổ Yêu Bối La cũng đồng dạng như vậy.

Hỏa long ở xa xa đồng thời rít gào trong ma hải, nhưng trong ánh mắt không ngờ cũng có hoảng sợ.

Theo một câu Phần Thiên Chử Hải của Cổ ma Tháp Già, ma khí lập tức biến thành nước biển, lập tức nổi dậy, từng trận ma khí ầm ầm, trong phút chốc hiện thành vô số bọt nước trên mặt, ẩn chứa sức nóng kinh người.

Phần Thiên Chử Hải này, chính là đem đốt toàn bộ hải dương, khiến cho tiêu tan hết thảy, lại khiến cho người bị vây sâu bên trong, không có khả năng giãy dụa.

Theo Cổ Ma Tháp Già tiếp xúc trong thời gian ngắn ngủi. Vương Lâm phát hiện ra, người này thời gian càng nhiều, dường như càng mạnh hơn. Tỷ như thần thông, lúc ở tầng thứ chín, người này sợ rất khó thi triển ra, nhưng lúc này, không ngờ đã có thể vận dụng thần thông thuật của tiên đế năm đó.

Nghĩ tới vô số thần thông của tiên đế Thanh Sương, Vương Lâm không khỏi cảm thấy da đầu run lên. Nhưng lúc này cũng không thể nghĩ nhiều, thân thể trong ma hải, dưới nước biển vô cùng vô tận, sóng mạnh cuốn động. Trên bầu trời lại có lửa ma không ngừng bay xuống, toàn bộ hải ma xuất hiện vô số thủy khí.

Mắt thấy nước biển càng ngày càng ít, giống như bị lửa ma hạ xuống, có thể đem đốt hết thảy mọi thứ. Lúc nguy cơ đã vô cùng, Hư Không Tử ở xa xa trên mặt lộ ra nụ cười thảm, cắn răng đưa tay phải vỗ lên trái, lập tức thân thể ầm ầm một tiếng, tan vỡ!

Trong khi tan vỡ, lập tức có một lực tấn công điên cuồng xuất hiện, đẩy về chung quanh. Không ngờ khiến cho trên mặt nước biển xuất hiện lốc xoáy, ngay cả lửa ma trên bầu trời cũng bị hãm xuống.

Trong khoảnh khắc thân thể tự bạo nguyên thần Hư Không Tử xông ra ngoài.

-Hôm nay trong nguy cơ sinh tử này, lão phu thà rằng hi sinh đi thân thể đã suy yếu của mình, cũng không tình nguyện bị luộc chết ở đây!

Trong lúc nguyên thần Hư Không Tử bay ra, hắn bỗng nhiên duỗi song chưởng, ánh mắt lộ vẻ quyết đoán.

Theo song chưởng duỗi ra, ngập lập tức bên ngoài Yêu Linh Chi Địa nơi tiên đế động phủ ở, trên tinh không vô tận, nơi mọi người Chu Tước Thánh Tông ở, bỗng nhiên có năm ngôi sao tản mát ra ánh sáng không thể hình dung được.

Ánh sáng chiếu rọi, tất cả phạm vi trên tinh không, bất kể ở địa phương nào, ở trong Liên Minh Tinh Vực đều có thể nhìn thấy trên bầu trời đột nhiên có nhiều hơn năm ngôi sao.

Bất kể là ban ngày hay đêm tối, đều không thể ngăn cản năm ngôi sao này phát ra hào quang. Lúc này một ngôi sao trong đó hào quang bạo tăng, ngay lập tức che lấp đi bốn ngôi sao còn lại, trong khoảnh khắc hào quang tới đỉnh, ngôi sao này bỗng nhiên từ không trung rơi xuống, thẳng tới hư vô.

Trong tinh không, lão nhân cùng mỹ nữ tuyệt sắc trong Côn Hư chi cảnh đang đi đột nhiên ngẩng đầu nhìn ra xa xa, lão nhân thần sắc như thường lẩm bẩm nói:

"Có người trải qua thiên nhân kiếp thứ nhất suy, phá đi một ngôi sao trong năm ngôi sao."

Ngôi sao này rơi xuống với tốc độ cực nhanh, đạt tới tốc độ mà không tu sĩ nào có thể đạt tới, gần như điên cuồng tìm được Chu Tước chân linh, ầm ầm quanh quẩn trên tinh không, ánh sáng ngập trời, trong khoảnh khắc biến mất trong lớp bụi bặm.

Xuyên thấy qua đám bụi, tiến vào Yêu Linh Chi Địa, lại cuốn lên ma khí trong Yêu Linh, tinh quang xuyên thấu qua mặt đất, thẳng tới tiên đế động phủ. Dưới tiếng động ầm ầm không ngứt, liên tục rơi qua sáu tầng, trực tiếp tiến tới tầng thứ bảy, tới bên trong Phần Thiên Chử Hải, dừng trên nguyên thần Hư Không Tử.

Trong nháy mắt, toàn thân Hư Không Tử tu vi điên cuồng bạo tăng, nhưng thần sắc hắn lộ ra vẻ thống khổ, kêu lên thảm thiết. Nương theo lực của thiên nhân suy thứ nhất, Hư Không Tử không ngờ khai phá ra một khoảng không phía trên, thẳng phóng đi.

Nguyên thần của hắn dưới tinh quang tràn ngập, đang tiêu tan nhanh chóng, đối với Toái Niết tu sĩ mà nói, thiên nhân suy thứ nhất này, mới chỉ vừa bắt đầu thôi.

Cổ Ma Tháp Già vốn muốn cách không chụp vào Hư Không Tử, nhưng ánh mắt chợt lóe, buông tay xuống.

-Lấy trạng thái trọng thương trải qua thiên nhân suy thứ nhất, ngươi nếu không chết mà thành công, cũng có thể trở thành một tán ma của ta… Lúc này, Vương Lâm và Bối La bị nhốt trong ma hải, còn có hỏa long, dĩ nhiên đã tới giai đoạn sinh tử tồn vong. Tiên đế thần thông, hơn nữa còn có ma khí Cổ ma, khiến cho uy lực của PHần Thiên Chử Hải này, dĩ nhiên đạt tới trình độ vô cùng đáng sợ.

Nước biển đã bị giảm đi rất nhiều, nhiệt độ trong càng ngày càng cao, thậm chí với thân thể Chu Tước và Cổ Thần của Vương Lâm, cảm giác cực nóng này vẫn vô cùng thống khổ. Nhưng mặc cho hắn giãy dụa thế nào, cũng không thể lao ra khỏi hải dương này.

Lửa ma trên không trung lúc này đã hoàn toàn rơi vào trong biển, ngay lập tức khiến cho thần thông Phần Thiên Chử Hải đạt tới đỉnh.

Vương Lâm ánh mắt lộ ra lo lắng, từng trận lửa nóng không ngừng tấn công thân thể, khiến cho hắn cảm giác như bị người ta nấu chín vậy. Thân thể bủn rủn, dưới nguy cấp, ánh mắt Vương Lâm lộ ra vẻ chua xót, hắn cả đời này rất ít khi tính sai, nhưng lúc này hắn không thể không thừa nhận, mình đã tính toán sai lầm rồi.

Nếu lúc trước cùng Hồ Quyên cùng Vương Nguy rời khỏi, hắn cũng không lâm vào nguy cơ lớn thế này. Nhưng cho dù là như vậy, ba người bọn họ cũng không thể chạy thoát khỏi nơi này, chung quy vẫn bị đuổi theo. Cuối cùng cũng sẽ đối mặt với Cổ Ma Tháp Già đáng sợ này.

Trước và sau, kết cục đều như nhau, Vương Lâm cả đời hung hiểm bất kế là lúc đối mặt với Huyết Tổ, hay đối mặt với đuổi giết của Diêu gia, hoặc là lúc kết đan ở Cổ Thần chi địa. Nguy cơ lần lượt tới, chưa bao giờ Vương Lâm khuất phục, lúc này, Vương Lâm tuy có tâm không phục nhưng sự thật vô cùng tàn khốc.

Chỉ có điều, hết thảy chuyện này không làm cho đạo tâm của Vương Lâm tan vỡ, không thể buông tha hết thảy. Vương Lâm ánh mắt lộ ra tinh quang, hắn còn có thiên nghịch, còn có căn nguyên!

Lúc này, hải ma gần như tiêu tan toàn bộ, chỉ còn lửa ma vô tận tràn ngập chung quanh, không ngừng thiêu đốt, muốn đốt chảy hết toàn bộ sinh linh.

Hỏa long kia thần sắc uể oai, thân mình dần dần thu nhỏ lại, mặc dù là nó, lúc này cũng không thể chịu đựng được nữa.

Toàn thân Bối La yêu khí tung hoàng, nhưng lúc này hết thảy cũng là phí công.

Tiếng cười cuồng điên của Cổ Ma vang vọng, hắn nhìn chằm chằm vào lửa ma, lúc này trên vai hắn có một người nhỏ bé đang ngồi. Người nhỏ bé này chính là nguyên thần của người áo đen lúc trước, chẳng qua lúc này đã thu nhỏ lại ngồi khoanh chân ở đó.

Bên ngoài nguyên thần người áo đen, viêm long vờn quanh, người áo đen nhìn chằm chằm vào hỏa long bên trong lửa ma, ánh mắt lộ vẻ tham lam.

-Hỏa long linh này năm đó là do Thanh Sương luyện hóa mà ra, đối với Thanh Sương trung thành và tận tâm. Với linh trí của nó, tất nhiên nhận ra bản ma không phải là Thanh Sương, nếu ngươi là đệ tử của Chưởng Tôn, hỏa long này cho ngươi thôn phệ đi!

Tháp Già thanh âm bình tĩnh, tay phải nắm lấy nguyên thần người áo đen, ném mạnh về phía trước.

Lập tức nguyên thần người này hóa thành một đầu viêm long, rít gào bên trong lửa ma, mang theo tham lam nồng đậm, thẳng tới hỏa long đang suy yếu.

-Đa tạ Cổ Ma đại nhân!

Người áo đen vui mừng như điên truyền thần niệm, xông thẳng tới hỏa long trước mặt, nhưng trong nháy mắt, đầu hỏa long này ngẩng lên, ánh mắt lộ ra vẻ bất khuất cùng cao ngạo. Một tiếng long rống cuồn cuộn xuất hiện, hóa thành từng trận âm bạo ầm ầm quanh quẩn bên trong lửa ma, khiến cho lửa ma hơi dừng lại một chút.

Nguyên thần người áo đen hóa thành viên long lập tức lùi ra phía sau một chút, nhưng vẻ tham lam trong mắt càng nhiều hơn!

Hắn không nóng nảy, dưới thần thông của Tháp Già, hắn kết luận hỏa long này cũng không chịu đựng được bao lâu.

Mang theo ánh mắt tham lam, nguyên thần người áo đen nhìn Vương Lâm đang giãy dụa, trong mắt hiện ra quang mang kỳ dị.

-Còn có chu tước của hắn, cũng là của ta!

Ngươi trong nháy mắt, cảnh tượng phát sinh khiến cho nguyên thần người áo đen chấn động. Chỉ thấy hỏa long rít gào một tiếng, thân mình lập tức chuyển động, không ngờ giãy dụa di chuyển thân mình, hóa thân hình khổng lồ thành nhỏ lại, trong tức khác, hóa thành thân thể mười trượng, lao thẳng tới Vương Lâm.

Trong long nhãn, lộ ra ý quyết tử!

Ta chết, cũng không cho ngươi thôn phệ, nếu như nhất định phải chết, thà rằng lựa chọn người này, ở cạnh hắn có thể cảm nhận được một chút thân thiết.

Cảnh tượng này ngoài dự kiến của nguyên thần người áo đen, không đợi hắn phản ứng lại, hỏa long dĩ nhiên đã xông tới, tốc độ cực nhanh gần như đảo mắt đã tới gần Vương Lâm.

Vương Lâm đang ngẩn ra, hỏa long phát ra một tiếng rít gào cuối cùng, nhảy vào trong mi tâm của Vương Lâm hóa thành ngọn lửa vô tận. Trong nháy mắt đã dung nhập vào nguyên thần bên trong mi tâm Vương Lâm. Lập tức Chu Tước đồ đằng tren thân thể hắn, từ trong uể oải thức tỉnh lại, phảng phất như rót vào lực lượng mới, biến ảo mà thành, thanh âm Chu Tước nổi lên.

Hỏa linh long ẩn chứa hỏa nguyên lực, tuy nói với Chu Tước Chi Viêm là không giống nhau, nhưng căn nguyên đều như nhau. Từ lúc hỏa long nhảy vào mi tâm Vương Lâm, ngay lập tức khiến cho nguyên lực trong cơ thể Vương Lâm, điên cuồng bạo tăng, dưới hai lại hỏa bất đồng dung hợp vào nhau, không ngờ xuất hiện dị biến.

Phảng phất như đất hạn lâu ngày đón mưa xuân, ánh nến sắp tắt được thêm dầu hỏa. Vương Lâm chấn động toàn thân, trên trán mồ hôi toát ra, lực lượng trong cơ thể bùng nổ. Hắn mạnh mẽ đứng lên, một bước không ngờ có thể di động được dưới lực của lửa ma. Trong hai mắt hắn, ngọn lửa ngập trời xuất hiện, hình thành một cơn lốc lửa quanh thân thể hắn, gào thét xông ra ngoài.

Trong gió lốc này, Chu Tước vờn quanh, cũng có một hư ảnh hỏa long tràn ngập, khiến cho gió lốc trong phút chốc đạt tới đỉnh không ngờ cuốn ra bốn phía, hấp thu lấy ma hỏa Phần Thiên này.

Hấp thu điên cuồng, gió lốc hình thành một lốc xoáy thật lớn, truyền ra từng lực hút khủng bố. Cảnh tượng này nháy mắt đã hoàn thành, cho dù là Cổ Ma Tháp Già cũng ngẩn ra.

Nguyên thần người áo đen trong mắt lộ ra vẻ hoảng sợ không thể tin nổi, lúc này cũng không còn ý niệm thôn phệ ở trong đầu, mà bay lùi nhanh lại sau. Nhưng vị trí của hắn cách lốc xoáy quá gần, đang muốn lui lại sau lập tức bị lốc xoáy hấp thu.

Cổ Ma nhướn mày, nâng tay phải hư không một trảo, ngay lập tức bắt được nguyên thần người áo đen. Nhưng lúc này trong hai mắt Cổ Yêu Bối La cũng chợt lóe tinh quang.

Hắn vốn đã tuyệt vọng, nhưng không nghĩ tới sau khi Vương Lâm hấp thu hỏa long xong, trong cơ thể không ngờ lại xuất hiện ra biến dị. Hắn rõ ràng nhìn thấy, trong lốc xoáy kia, thân thể Vương Lâm không ngờ lại có một mồi lửa màu trắng đang điên cuồng ngưng tụ mà thành.

-Hỏa chủng căn nguyên!

Thấy một màn như vậy, với thân phận của Cổ Yêu Bối La, cũng phải giật mình kinh sợ, tâm tình tuyệt vọng lập tức cảm thấy có một cơ hội thoát ra.

-Chỉ kém một chút, người này có thể ngưng tụ hoàn toàn hỏa chủng, một khi hỏa chủng ngưng tụ thành, hỏa trong thiên hạ đều có thể khống chế được. Tuy nói trong lửa ma có tồn tại ý chí, nhưng Tháp Già chưa đoạt xá hoàn mỹ, vẫn còn có cơ hội.

Đủ loại ý niệm trong nháy mắt vờn quanh đầu Bối La. Trong khoảnh khắc Cổ ma Tháp Già muốn thu hồi nguyên thần người áo đen. Bối La hung hăng cắn rằng một cái, trong mắt bảy tinh điểm cấp tốc xoay tròn, trong khoảnh khắc một viên tan vỡ!

Cổ Yêu Toái Tinh!

Một viên yêu tinh tan vỡ, lập tức hóa thành một lực mạnh mẽ cuốn vào trong cơ thể Bối La. Thân thể hắn lập tức giãy dụa đi ra, tuy nói không thể chạy thoát khỏi lửa ma, càng không thể lao ra, nhưng có thể thi triển được thần thông.

Mắt phải hắn lại chợt lóe, lại có một viên yêu tinh nữa tan vỡ. Hai viên yêu tinh tan vỡ, khiến cho thân thể Cổ Yêu Bối La đột nhiên phóng đại, dưới một bước đi tới trước mặt người áo đen mà Cổ Ma muốn thu về. Thân mình xông lên một cái, lập tức hóa thành một đạo lốc xoáy yêu khí, va chạm trực tiếp với lực thu hồi của Tháp Già.

Ầm một tiếng nổ lớn, Cổ Yêu Bối La phun ra một lượng lớn yêu khí, thân thể của hắn càng suy yếu hơn. Nhưng với một lần tấn công này của hắn, nguyên thần của người áo đen đã thoát khỏi khống chế của Cổ Ma.

Nguyên thần người áo đen kinh hãi vừa muốn bỏ chạy, nhưng lập tức Vương Lâm đang trong lốc xoáy, bỗng nhiên vươn tay phải ra, một phen chụp lấy nguyên thần người áo đen. Người áo đen vừa muốn phản kháng, nhưng lập tức ngọn lửa vô tận từ trong tay phải Vương Lâm rít gào lao ra ngoài, gắt gao vây chặt lấy nguyên thần người áo đen. Vương Lâm sau một trảo bắt lấy, nguyên thần người áo đen lập tức bị kéo vào trong lốc xoáy.

Vương Lâm trong lốc xoáy, ánh mắt lộ ra sát khí, không nói hai lời liền nuốt lấy nguyên thần người áo đen.

Trong khoảnh khắc nuốt lấy nguyên thần người áo đen, trong cơ thể Vương Lâm truyền tới từng tiếng động ầm vang, hấp thủ hỏa long, thôn phệ viêm long người áo đen, dung hợp Chu Tước, ba loại hỏa trong thiên hạ này khiến cho hỏa nguyên lực trong cơ thể Vương Lâm đạt tới một trình độ cao. Trong đan điền của hắn, hỏa nguyên lực càng ngày càng đậm, càng kịch liệt hớn, một hỏa chủng lớn nhỏ bằng móng tay ngưng tụ mà thành!

Trong nháy mắt hỏa chủng xuất hiện, tất cả lửa ma trong tầng thứ bảy tiên đế động phủ, lập tức dừng lại một chút, không ngờ nhất tề hướng tới Vương Lâm. Trong lốc xoáy Vương Lâm dựng lên, lửa ma lấy tốc độ cực nhanh dung nhập toàn bộ vào bên trong.

Lửa ma, hỏa long, viêm long, ba loại hỏa lực này và Chu Tước dung hợp. Lấy Chu Tước là chính, còn lại triển khai một lần hỏa biến dị, lại sinh ra hỏa chủng. Nhưng hết thảy chuyện này cũng không trọng yếu, trọng yếu nhất là phần lớn ngọn lửa sau khi dung hợp lại, đạt được tạo hóa bực này, Chu Tước của Vương Lâm, dĩ nhiên đã có dấu hiệu thức tỉnh lần thứ hai!

Trong Chu Tước thánh tông, người có được Chu Tước ấn, số lần thức tỉnh, sẽ quyết định tu vi của người này, là mấu chốt xem có thể trở thành Chu Tước thánh hoàng không?

Trong lịch sử lâu đời của Chu Trước, toàn bộ người một lần Chu Tước thức tỉnh, sẽ triển khai một lần tranh đấu, người chiến thằng là hoàng, kẻ thua trở thành trưởng lão.

Nhưng nếu có người đạt tới hai lần thức tỉnh, như vậy căn bản không cần tranh đấu, Chu Tước thánh hoàng đương nhiên thuộc về người này.

Về phần ba lần thức tỉn … trong lịch sử của Chu Tước thánh tông chưa thấy qua… Lúc này lốc xoáy bên ngoài thân thể Vương Lâm dựng lên ngập trời, chống đỡ thiên địa, đang không ngừng hấp thu. Chỉ thấy một ngọn lửa gió xoáy không cách nào hình dung bay lên đỉnh ngọn núi lửa trong tầng thứ bảy này. Trong khoảnh khắc lao ra, phía trên núi lửa xuất hiện vô số cái khe động, trong khoảnh khắc gió lốc lửa lao ra, núi lửa ầm ầm tan rã, vô số đá vụn bay ra, núi lửa hoàn toàn sụp đổ.

Theo sụp đổ này, ngọn lủa khổng lồ vô cùng hướng thẳng lên trời, va chạm vào phía trên cùng, ngay lập tức có một cỗ lực lượng cực nóng tất công, khiến cho tầng thứ bảy và thứ sau ầm ầm một tiếng thông lẫn nhau.

Thiên địa tầng thứ sáu lập tức hiển lộ trước mắt. Phấn y nữ tử và mỹ phụ thôn cô ở ngay tại tầng này. Hai nàng lúc này đang ở trong đại điện tầng sáu, lập tức cảm nhận được mặt đất chấn động. Trong kinh hãi liếc mắt nhìn một cái, phát hiện mặt đất tầng sau ầm ầm sụp đổ xuống, những kiến trúc nơi đây ầm ầm tan vỡ, toàn bộ cấm chế đều tan tành.

Cảnh tượng này giống như tận thế!

Nhưng cơn lốc lửa này vẫn không có tạm dừng mà tiếp tục lao lên trên, trong nháy mắt đã xông phá tầng thứ năm. Toàn bộ tầng năm ầm ầm tan rã, không ngừng rơi xuống. Vương Nguy vừa tỉnh lại, cùng Hồ Quyên, hai người không chút do dự lao lên sát theo ngọn lửa.

Cơn lốc lửa liên tục tấn công, khai phá tầng thứ năm.

Tầng thứ tư, ! Tư Đồ Nam ngơ ngác nhìn hết thảy, kinh hãi, không chút nghĩ ngợi theo sát ngọn lửa mà chạy đi.

Tầng ba, vỡ!

Tầng hai, vỡ!

Trong tầng thứ nhất động phủ tiên đế, ngọn lửa ngập trời xuất hiện, đến tận đây mới dừng lại được. Nhưng không có tiêu tan, mà điên cuồng hướng vào trong co rút lại, không ngừng ngưng tụ. Gió lốc lửa vô tận chợt biến mất, toàn bộ dung nhập vào trong cơ thể một thân ảnh. Vương Lâm hai mắt không ngọn lửa, nhưng trên thân thể cũng có một ngọn lửa vô hình. Nếu dùng mắt nhìn lại, sẽ thấy chung quanh Vương Lâm xuất hiện khí vặn vẹo, ánh mắt phảng phất như không thể nhìn xuyên qua được.

Tóc hắn, lúc nqayf cũng hoàn toàn thay đổi, một đầu tóc bạc phất phơ. Vương Lâm thở sâu ra một hơi, nắm chặt tay. Phía sau lưng hắn đầu Chu Tước biến ảo mà xuất hiện, vật thể Chu Tước này không ngờ không phải màu đỏ sẫm, mà là màu trắng.

Loại trắng này, giống như tuyết, nhưng người nhìn thấy, đều cảm nhận được bên trong nóng tới mức không thể tưởng tượng được.

Chu tước màu trắng kia vờn quanh thân thể Vương Lâm, thần sắc cao ngạo, phảng phất như hết thảy sinh linh trong thế gian này, trước mặt nó đều mất đi tư cách, càng không thể đối diện với nó được. Theo vờn quanh, chu tước ngửa mặt lên trời phát ra thanh âm xuyên thấu thiên địa.

Chu Tước, lần thức hai thức tỉnh!

Trong nháy mắt, toàn bộ thiên địa chấn động, Hư không Tử đang ở một góc trong tầng thứ tư sụp đổ, lúc này đang ẩn mình ngồi khoanh chân, đau khổ giãy dụa, hy vọng có thể qua được thiên nhân suy lần thứ nhất!

"Một khi lão phu thành công, chẳng những thương thế khôi phục toàn bộ, tu vi có thể bạo tăng gấp bội. Đến lúc đó giết chết Vương Lâm như bóp một con kiến."

Chính lúc đang giãy dụa, lập tức bên tai truyền tới thanh âm thức tỉnh lần thứ hai của Chu Tước. Hư Không Tử hơi ngây người một lúc, ánh mắt lộ ra vẻ không thể tin nổi, nếu nói lần thức tỉnh của Chu Tước lần thứ nhất, hắn còn có thể nhận được, nhưng lần thức tỉnh thứ hai này, hắn căn bản không thể ngờ qua được. Phải biết rằng, Chu Tước thức tỉnh lần thứ hai, cùng với lần thức tỉnh lần trước, hơn kém nhau như thiên và địa.

Nếu nói lần thức tỉnh đầu tiên, có thể khiến cho Chu Tước thánh tông toàn lực bảo hộ, như vậy lần thức tỉnh thứ hai, là khiến cho Chu Tước thánh tông toàn bộ điên cuồng. Loại lực bảo hộ này không thể hình dung được, đó là không tiếc hết thảy.

Một lần thức tỉnh, Tu Chân Liên Minh mặc dù để ý, tuy nói giết là nhất định phả giết. Nhưng cũng sẽ không rung động. Nhưng lần thức tỉnh thứ hai này, đối với Liên minh Tu Chân mà nói, ngay cả bọn họ cũng sẽ bị rung động! Hơn nữa Hư Không Tử biết rõ, thời gian giữa hai lần thức tỉnh này rất ngắn ngủi, gần như có thể bỏ qua!

Nghĩ như vậy, lại liên tưởng tới mình, Vương Lâm làm cho mình phải gặp kết cục như thế này không ngờ lại có thể thức tỉnh lần thức hai. Còn mình bị vây trong thiên nhân suy lần thứ nhất. Hắn không phải phun ra một ngụm nguyên thần tinh hoa, trong đầu oanh lên một tiếng, lập tức rối loạn, nguyên lực trong cơ thể điên cuồng đứng lên. Thiên nhân suy lần thứ nhất của hắn, xuất hiện dấu hiệu thất bại đầu tiên.

Thiên nhân suy lần thứ nhất này, quỷ dị khó lường, thường thường mỗi một dao động trong lòng, cũng có thể khiến cho người ta thất bại trong gang tấc, mà một khi thất bại, kết quả là hình thần câu diệt.

Trong khoảnh khắc Chu Tước thức tỉnh lần thứ hai, trên tinh không ngoài đám bụi quanh Yêu Linh chi địa, Chu Tước chân linh khổng lồ, đồng thời phát ra thanh âm Chu Tước. Trong khoảnh khắc, người Chu Tước thánh tông chung quanh Chu Tước chân linh, một đám mở to hai mắt, nhất là sau gã tu sĩ Toái Niết kia, giật mình kinh hãi.

-Lần thứ hai… thức tỉnh lần thứ hai!

-Trong thời gian ngắn như vậy không ngờ thức tỉnh hai lần!

-Chu Tước thánh tông của ta, hy vọng đã tới, nếu người này bình an, Chu Tước thánh tông sẽ quật khởi!

Lại trên tinh không, trong tinh vực Chu Tước Thánh tông, trên một hòn đá trắng phía sau trên trong tinh vực. Thánh Hoàng qua vô số năm của Chu Tước Thánh Tông, hai mắt già nua lập tức tuôn ra tinh quang.

"Thức tỉnh…lần thứ hai…"

Hô hấp của hắn không khỏi dồn dập lên, trầm nặng một chút, không ngờ nhanh chóng đứng dậy, nhưng cuối cùng thân thể già nua của hắn cũng không đứng lên thành công.

"Thời gian của ta không còn nhiều…vì người lần thứ hai thức tỉnh này bỏ qua một chút thời gian còn lại, cũng là đáng giá…"

Lão nhân thở dài một tiếng, nhắm hai mắt lại.

Nhưng ngay khi hắn khép kín hai mắt. Một hỏa diễm chi lực không cách nào hình dung ra được, từ trong cơ thể hắn ầm ầm lao ra. Thậm chí toàn bộ Nhiên Thiêu tinh vực, trong nháy mắt run rẩy lên. Từng tiếng động ầm ầm quanh quẩn, phảng phất như tinh vực sắp sụp đổ tới nơi. Ngay sau đó, cơ thể lão nhân chậm rãi biến mất.

Nguyên thần có bộ dạng không già nua, ngược lại là một người đàn ông trung niên, người này cúi đầu nhìn thoáng qua thân thể, trong mắt lộ ra tang thương.

"Thật lâu rồi, ta không có nguyên thần xuất khiếu…"

Hắn lắc đầu, bước một bước tới trước, lập tức hỏa hải phía trước hóa thành một lốc xoáy, người này bước vào trong, lốc xoáy liền biến mất.

Lại nói trong tiên đế động phủ, trong tầng thứ bảy. Cổ Ma Tháp Già nhìn gió xoáy lửa ngút trời. Ánh mắt lần đầu lộ ra vẻ ngưng trọng, hắn không phải sợ Chu Tước thức tỉnh, à là trên chân thân Cổ Thần, hắn cảm nhận được một chút đáng sợ khó hiểu.

-Vương Tộc Cổ Thần, Chu Tước thánh thú, không ngờ xuất hiện dung hợp…Nhưng đây không phải trọng điểm. Trọng điểm ở chỗ mới vừa rồi, trong khoảnh khắc ta định bước ra nửa bước, không ngờ tâm thần máy động, cảm giác nguy hiểm… Trên người hắn rốt cuộc còn có cái gì… Lúc này, Cổ Yêu Bối La cũng nương theo lần Chu Tước thức tỉnh thứ hai, hình thành lốc lửa lao ra, trốn trong lửa ma, hắn cũng không còn tâm tư tiếp tục chiến đấu mà một lòng muốn chạy khỏi nơi này.

"Rời khỏi nơi này, nhanh chóng trở lại thế giới bên ngoài, Tháp Già này ta đấu không lại!"

Bối La trong lòng chua xót, hắn lúc này tổn thất rất lớn, vừa rồi để thoát vây trong lửa ma, đã bị thương nặng, lúc này bóng dáng như điện, lao thẳng lên trên.

Ánh mắt Cổ Ma Tháp Già chợt lóe, nơi này người hắn không muốn buông tha nhất chính là Cổ Yêu! Đơn giản suy xét chuyện Vương Lâm một chút, dưới một bước, thẳng tới Cổ Yêu mà đi.

Thời gian càng dài, hắn khống chế thân thể này càng thêm linh hoạt, có thể phát huy ra uy lực càng lớn hơn. Lúc này tốc độ hơn trước mấy lần, trong nháy mắt đã rút ngắn khoảng cách với Cổ Yêu Bối La.

Tốc độ của hắn càng lúc càng nhanh, mắt thấy không thể chạy ra. Hắn cắn răng làm yêu tinh thứ ba tan vỡ, nương theo tinh lực, hắn nương theo lực vỡ của yêu tinh, trực tiếp nhảy vào trong tầng sáu động phủ tiên đế. Yên mang chợt lóe, lập tức tập trung tới hai nữ nhân đang bỏ chạy phía trước.

Hắn nhoáng lên một cái trực tiếp tới gần bên người hai nữ nhân, tay phải bỗng nhiên duỗi ra, thẳng tới phấn y nữ nhân trong hai người mà tới.

Phấn y nữ nhân sắc mặt lập tức tái nhợt không chút máu, nhưng thần sắc cũng không kinh hoàng. Trong khoảnh khắc yêu trảo chộp tới, ấn ký bông tuyết trên mi tâm chợt lóe ra, lập tức tiếng rít gào tràn ngập. Lúc này bên ngoài thân thể nữ nhân lập tức xuất hiện gió xoáy bông tuyết.

Trảo của Cổ Yêu vừa chạm tới, lập tức đụng ngay phải gió lốc bông tuyết. Ầm ầm vài tiếng, hữu trảo của Cổ Yêu lập tức bị bắn lên trên không. Phấn y nữ nhân bị phun ra một ngụm máu huyết, nhiễm đỏ cả bông tuyết phía trước, thân mình bị văng về phía sau.

Cổ Yêu kêu nhẹ một tiếng, nhưng không chút do dự, tay phải quét ngang một cái, lúc này lấy tốc độ nhanh như chớp, trực tiếp chộp vào thiên linh thôn cô mỹ phụ!

Lấy thần thông và tu vi của Cổ Yêu, mỹ phụ thôn cô mới bị trọng thương khôi phục lại không lâu, căn bản không có sức phản kháng nào cả. Sau khi bị Cổ Yêu Bối La bắt lấy, yêu lực xông lên, lập tức bị phong tỏa kinh mạch toàn thân.

Lúc này Cổ Ma Tháp Già cất bước tới. Bối La không suy nghĩ nhiều, sau khi bắt được mỹ phụ thôn cô, hai mắt chợt lóe yêu quang, lui về phía sau, tay trái bấm niệm thần chú liên tục lên trên người thôn cô mỹ phụ. Mỗi một khi hạ xuống, đều có một chút yêu khí dung nhập vào cơ thể mỹ phụ.

Gần như trong nháy mắt, toàn thân mỹ phụ trở nên run rẩy, những mạch máu màu xanh dưới làn da nổi lên, quỷ dị thay đổi, hình thành một ấn ký thật lớn.

Khi Cổ Ma Tháp già truy kích tới, Cổ Yêu Bối La cầm lấy thôn cô mỹ phụ ném tới trước, hai mắt chợt lóe yêu quang, trong miệng hét lớn:

-Yêu Linh Biến!

Lời vừa nói ra, lập tức những mạch máu toàn thân thôn cô mỹ phụ bạo khai, cả người hóa thành một mảnh sương máu, cũng là hình thần câu diệt! Nhưng trong khoảnh khắc tan vỡ, cũng có một ấn ký biến ảo mà thành, phù văn này vừa xuất hiện lập tức truyền ra một lực hút. Trong nháy mắt hấp thụ toàn bộ huyết nhục, thậm chí ngay cả nguyên thần đã vỡ vụn của thôn cô mỹ phục cũng không buông tha.

Hấp thu toàn bộ, không còn chút gì, phù văn chợt lóe quang mang chói mắt, thẳng tới tầng thứ năm nhanh chóng bay đi!

Cổ Yêu làm xong hết thảy, coi như cũng tiêu hao rất nhiều yêu lực, bốn yêu tinh trong mắt phải cũng nhạt đi nhiều. Nhưng là hắn không có tiếp tục chạy trốn, mà mạnh mẽ xoay người, mang theo một chút điên cuồng nhìn chằm chằm vào Cổ Ma Tháp Già.

"Liều mạng! tranh thủ ngăn trở một chút thời gian, có thể cho yêu linh chạy đi!"

Yêu Linh biến này, là bảo mệnh thần thông của Cổ Yêu tộc, nhưng một Cổ Yêu không tới lúc vạn bất đắc dĩ, tuyệt không dễ dàng thi triển ra. Thần thông này có chỗ thiếu hụt lớn nhất, chính là cần phải dùng người khác làm lô đỉnh mới có thể thành công.

Vả lại mặc dù thành công, cũng tổn thất phần lớn tu vi của mình, chỉ chừa lại thần thức tàn linh. Bối La cũng là bị buộc tới tuyệt lộ, lại thấy được hai nữ nhân kia, mới không thể không thi triển thần thông thuật này.

Lúc này hai mắt hắn như điên cuồng, mắt phải lại cấp tốc xoay tròn, rầm rầm, một viên, hai viên, ba viên, rồi bốn viên yêu tinh trong nháy mắt toàn bộ tan vỡ!

Bốn viên yêu tinh tan vỡ, lập tức khiến cho thân thể Cổ Yêu Bối La, điên cuồng bành trướng lên, vẻ điên cuồng trong mắt Bối La ngày càng đậm, dữ tợn hét lớn:

-Tháp Già, bản Yêu mặc dù không giết được ngươi, cũng không thể để cho ngươi chân chính đoạt xá thành công, hết thảy, đều là tại ngươi!

Cổ Yêu Bối La rống lên một tiếng, thân mình vọt tới trước, bỗng nhiên nhoáng lên một cái, không ngờ từ một hóa hai, hai hóa thành bốn, thành tám.

Gần như trong nháy mắt, trong thiên địa này, nơi nơi chốn chốn đều có bóng dáng của Cổ Yêu Bối La. Dưới tấn công, gần bên Cổ Ma Tháp Già, tiếng động chợt ầm ầm hiện lên, Cổ Yêu Bối La lựa chọn tự bạo!

Thà rằng chết, cũng muốn cho ngươi thống khổ.

Từng tiếng động ầm ầm không ngừng vang lên. Tất cả những phân thân của Cổ Yêu Bối La trong thiên địa này toàn bộ tan vỡ, hình thành một lực tấn công điên cuồng. Trong tiên đệ động phủ tầng thứ sau này khuếch tán ra toàn bộ, tầng này lập tức sụp đổ! Phấn y nữ nhân ánh mắt lộ ra bi phẫn, lúc này nàng cũng không nghĩ được nhiều, trong khoảnh khắc Cổ Yêu tấn công Cổ Ma Tháp Già, nhảy vào tầng thứ năm. Chỉ có điều nàng chưa đi được bao xa, ngay lập tức cảm nhận được lực tấn công phía sau.

Lại nói Vương Lâm, hắn đang ở trong tiên đế động phủ tầng một, phía sau có thanh âm Chu Tước quanh quẩn, một cỗ hỏa diễm vô hình tràn ngập. Ánh mắt hắn nhìn xuống thông đạo mà lốc lửa va chạm với các tầng của tiên đệ động thủ hình thành ra. Nhìn lại xuống dưới, hai tay không chút tạm dừng, vô số ấn ký lóe ra.

Dưới thông đạo này mỗi một ấn ký hạ xuống, đều khiến cho thông đạo bóc ra một lượng lớn đá vụn. Lúc này Hồ Quyên cùng Vương Nguy cũng theo thông đạo vọt ra, hai người liếc mắt một cái nhìn Vương Lâm, không chút do dự ở bên cạnh Vương Lâm, đồng thời thi triển ra thần thông đánh lên trên mặt đất.

Mặt đất bắt đầu không ngừng chấn động, phảng phất như toàn bộ Yêu Linh Chi Địa, lúc này có động đất ở bên trong vậy.

Tư Đồ Nam từ trong hố sâu nhảy ra, miệng không ngừng mắng.

" *, cái địa phương chết tiệt này, lão mà thoát ra ngoài được, nhất định phải bế quan!"

Tư Đồ Nam lao ra, thấy được Vương Lâm lập tức hít một hơi, đồng thời nhìn Vương Lâm. Hắn không chút nghĩ ngợi, lập tức bay lên không trung, hướng tới mặt đất phía dưới, thi triển thần thông oanh kích dữ dội.

Mặt đất chấn động càng thêm kịch liệt, phảng phất như toàn bộ tiên đế động phủ này sắp sập đổ tới nơi vậy. Lúc này mọi người nguyên tiến vào tầng thứ hai cũng bắt đầu bay ra. Đại Dầu, Trần Đạo Tam Tử, cùng với Lôi Cát cũng ở trong, còn có hai đệ tử của mỹ phụ thôn cô, thậm chí Phù Trầm Tử cũng ở trong đó.

Những người này sau khi lao ra nhìn thấy Vương Lâm cũng đều ngẩn ngơ, ánh mắt lộ ra hoảng sợ, đều tản ra. Phù Trầm Tử hiểu ra, hiển nhiên đoán được Vương Lâm tính toán gì. Nhưng có chút không hiểu vì sao hắn phải làm như thế. Dù sao hắn cũng không có trải qua sự khủng bố của Cổ ma phía dưới, thậm chí ngay cả tồn tại của Cổ Ma những người này cũng không biết.

Ngay khi mặt đất chấn động càng thêm kịch liệt. Vương Lâm hai mắt lộ ra quang mang kỳ dị, hai tay bấm niệm thần chú đột nhiên chỉ xuống phía dưới. Trong miệng hắn truyền ra một tiếng gầm nhẹ, lập tức Chu Tước khổng lồ phía sau hí lên một tiếng, lao ra khỏi thân thể Vương Lâm, vờn quanh hố sâu, mang theo một lực tấn công điên cuồng. Trong thời gian ngắn đã phóng tới, mà ngay lúc này hai mắt Vương Lâm chợt lộ ra tơ máu, hai tay bấm niệm thần chú, đi theo sát Chu Tước, nhảy vào trong hố sâu.

Hồ Quyên, Tư Đồ Nam đồng thời cũng như vậy, thi triển thần thông mạnh nhất, rồi theo Chu Tước toàn bộ nhảy vào hố sâu.

Ngay trong khoảnh khắc này, từ trong hố sâu truyền tới từng trận hàn khí, phấn y nữ nhân được vô số bông tuyết bao quanh người từ trong nhảy ra ngoài. Trong khoảnh khắc công kích mạnh vô cùng đánh tới, bông tuyết xoay tròn quanh thân nàng, giúp nàng lao ra khỏi nguy hiểm.

Chu Trước rơi vào thông đạo xuyên qua các tầng tiên đế động phủ, trong nháy mắt, toàn bộ tầng thứ hai tiên đế động phủ lập tức truyền ra từng thanh âm ầm ầm không dứt. Dưới đủ loại thần thông, động phủ tiên đế bắt đầu sụp đổ chân chính.

Những tiếng động ầm ầm đầy trời, không ngừng vang vọng, mắt đất đột nhiên bị lõm thật sâu xuống, phong kín toàn bộ thông đạo, khiến cho nơi này như bị gắn vào trong một thần thông vậy.

Thanh âm rền rĩ từ dưới đất truyền ra, cũng có thanh âm rít gào của Cổ Ma.

Sau khi thi triển thần thông, Vương Lâm hai tay bấm niệm thần chú, ngay lập tức có một đạo cấm chế nhanh chóng bay xuống. Hồ Quyên cũng không dừng lại, cùng Vương Nguy thi triển cấm chế. Ba người lấy tốc độ nhanh nhất cấm chế mảnh đất hoang tàn trong phạm vị lớn.

Cấm chế hình thành một tấm lưới lớn.

Mà, phía dưới mặt đất sụp xuống, thanh âm rít gào càng lúc càng điên cuồng. Theo thanh âm vang vọng, mặt đất kịch liệt run rẩy, phảng phất như có lực lượng tác động vào, dường như có một người muốn từ trong nhảy ra, phá vỡ hết thảy, chém giết hết thảy sinh linh.

Tu sĩ bốn phía chung quanh cũng không biết Cổ Ma. Lúc này sắc mặt cả đám đại biến, Phù Trầm Tử lại càng giật mình kinh hãi, hắn cảm nhận được dáng vẻ khí thế độc ác vô cùng vô tận bên dưới kia, làm cho tâm thần hắn run rẩy, lúc này cũng không chút do dự lập tức thi triển một ít cấm chế, không ngừng hạ xuống.

Mọi người khác, phàm là người biết cấm chế, lúc này cũng thi triển ra, ý đồ cống hiến một phần sức lực.

Tiếng rít gào dưới nền đất càng lúc càng gần, chấn động ngày càng kịch liệt, lại có những tảng đá lớn bao phủ phía dưới, những đá vụn dưới chấn động đều tan vỡ ra.

"Không kịp rồi!"

Vương Lâm cắn răng một chút, hai tay vỗ túi trữ vật, lập tức thân thể Thanh Ải xuất hiện trước mặt, bất chấp cảm thụ của Vương Nguy và Hồ Quyên, tay phải vỗ lên hậu tâm của Thanh Ải. Một chưởng này, không phải là vì đả thương Thanh Ải, mà là muốn làm cho máu tươi toàn thân nàng không bị tiêu tan đi.

Dưới chưởng lực, Thanh Ải lập tức há mồm phun ra ngụm máu tươi. Máu tươi này vừa mới xuất hiện, lập tức bị Vương Lâm vung lên, hóa thành một mảnh sương máu bao phủ mặt đất.

Lòng bàn tay tiếp tục phóng ra nguyên lực, máu tươi tiếp tục phun ra, bị Vương Lâm làm thấm đẫm toàn bộ cấm chế trên mặt đất.

Trong nháy mắt, đột nhiên trong mặt đất truyền lên tiếng động kinh thiên động địa, chỉ thấy một cỗ ma khí ngập trời gào thét xuất hiện, làm cho đá vụn hoàn toàn tan vỡ, trong ma khí, Cổ Ma Tháp Già chậm rãi bay lên.

Nhưng khi ma khí này vọt lên, đụng tới cấm chế chi chít phía trên, lập tức tiêu tan.

Quỷ dị chính là, sau Cổ Ma Tháp Già, bốn người bay lên! Thiên Vận Tử, Lăng Thiên Hậu, Hư Không Tử, cùng với vật hình người đi ra từ trong đầu Cổ Thần.

Vật hình người lúc này toàn thân râu tóc lay động, không ngờ ngoan ngoãn đi bên cạnh Tháp Già, phảng phất như Tháp Già chính là chủ nhân vậy! Thấy một màn như vậy, Vương Lâm trong đầu như có tia chớp xẹt qua, trước đây hắn nhìn vật hình người, vẫn không có chút liên hệ với Cổ Ma. Nhưng lúc này, sau khi nhìn cảnh tượng này, cũng có suy đoán trong lòng.

Đọc truyện chữ Full