TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tiên Nghịch
Chương 1279: Ba Hình Ảnh

Tiếng gió thét gào, sấm sét ầm ầm, mây đen giống như muốn trút tất cả nước mưa xuống dưới đất, tất cả rơi xuống tạo thành một con mưa cực kỳ khủng bố. Trên mặt đất trong thành lại bùng lên hàng loạt con sóng nước rung động.

Mưa rất mạnh giống như không có tận cùng, nước mưa liên tục từ trên trời rơi xuống cũng nhờ giữa ngã tư đường có đào đường, nước chảy làm cho nước mưa chảy hết vào bên trong. Lúc này nước đã ngập tất cả đường dẫn nước mưa của thành trì, giống như hành loạt giọt nước nhỏ rơi vào biển lớn, nước cũng theo đường cống mà chảy ra khỏi thành.

Cả ngày hôm nay đều là mưa, khi màn đêm buông xuống thì không còn âm thanh náo nhiệt như ngày hôm qua, tất cả mọi người đều trốn trong nhà, không kẻ nào đi ra ngoài.

Trong màn đêm không nhìn thấy tầng mây, nhưng những luồng sấm sét lại lóe lên chiếu sáng tất cả thiên địa như ban ngày.

Trong mưa cũng bùng lên những làn gió lạnh, gió nức nở nghẹn ngào thổi nghiêng giọt mưa rơi xuống khắp nơi trên mặt đất. Những chuỗi lá cây treo dưới mái hiên cũng đã ướt sũng nước, xâu lá kéo dãn xuống, khi gió mưa bùng lên dữ dội thì một vài xâu lá không chắc chắn bị gió thổi đứt làm cho những chiếc lá giống như những con thuyền lênh đênh trên sóng dữ, tất cả nhanh chóng bay lượn trong gió mưa mịt mùng.

Một vài chiếc là bị gió cuốn lên bầu trời, sau khi bay vài vòng trên không trung thì tiêu tán trong bóng tối. Cũng có một phần rơi xuống những vũng bùn lầy lội dưới đât, sau khi dính bùn thì muốn theo gió bay lên một lần nữa, nhưng dù lá có lòng nhưng mưa gió vô tình, mưa ào ào như gót giày nện lên làm lá hoàn toàn ngập vào trong bùn…Không cách nào vùng vẫy.

Khoảnh khắc này sấm sét đột nhiên nổ vang, tia chớp phóng đến chiếu sáng tất cả thiên địa giống như ban ngày. Khoanht khắc khi ánh sáng lóe lên thì trên đường đất ở thành tây có một lão già mặc đạo bào với hai mắt như đuốc, lão già chắp tay sau lưng đứng yên nơi đó.

Dưới chân phải lão già vẫn đang giẫm trên một chiếc lá cây, gió vẫn bùng lên, mưa vẫn thét gào… Trên mi tâm của lão già đột nhiên xuất hiện một đồ án quỷ dị.

Sau lưng lão già có bảy tu sĩ trung niên ánh mắt lạnh băng. Khi lão già vung tay lên, bảy người phía sau lập tức phóng về phía trước bao quanh lấy cơ thể lão già, tất cả đều dùng hai tay bấm pháp quyết. Khoảnh khắc này có một luồng u quanh từ trong tay bảy người tu sĩ thanh niên lóe lên, u quang hóa thanhg một luồng sáng như tia chớp, tất cả đều được nối liền với thân thể lão già.

Hình ảnh này giống hết như đồ án trên mi tâm lão già, giống như lão già đã trở thành điểm trung tâm, có bảy luồng sáng bùng ra từ trên thân thể.

Lão già khép mắt lại, một lát sau mở ra thật mạnh. Khoảnh khắc khi lão già mở mắt, những luồng hào quanh rực rỡ trên tộc ấn mi tâm bùng ra dữ dội, tất cả tạo thành hình quạt quét ngang bốn phía.

Đúng lúc này bảy luồng u quang đang tạo thành luồng sáng nối liền thân thể lão già lập tức bùng ra những luồng hào quan tực rõ, sau khi tất cả nhưng tụ lại thì phóng vào thân thể lão già làm cho tộc ấn trên mi tâm lại càng trở nên huy hoang.

Khi luồng hào quang bùng ra từ mi tâm lão già quét ngang thiên địa thì tất cả hình ảnh của những căn nhà trước mặt đều thay đổi. Những căn nhà này giống như đã nghịch chuyển năm tháng, từ bộ dàng cũ kỹ trở nên mới tinh. Khi tất cả đều trở nên tươi mới thì ầm ầm biến đổi, nơi nào cũng trở thành một đống hoang tàn.

Không những chỉ có hình ảnh nhà cửa bị nghịch chuyển năm tháng, mà ngay cả những phàm nhân bên trong cũng trở về tuổi thanh xuân trong luồng hào quang bùng ra từ mi tâm lão già, khoảnh khắc sau thì tất cả hình ảnh tiêu tán giống như trước nay chưa từng xuất hiện trong thế giới này.

Thậm chí cả những nơi chôn cất người chết, những kẻ đã mất cũng sống lại, hiện lên từng tình cảnh đã xảy ra khi còn sống.

Vương Lâm vẫn đang khoanh chân ngồi trong căn nhà lụp xụp, nguyên thần đang điên cuồng thôn phệ luồng sấm sét bất diệt. Lúc này đã đến giờ phút quyết định, ý chí ẩn giấu trong luồng sấm sét bất diệt đang điên cuồng vùng vẫy, giống như những luồng sấm sét đang lóe lên ầm ầm bên ngoài.

Nhưng dù luồng sấm sét bất diệt này có vùng vẫy thế nào cũng không thể thoát ra khỏi thân thể Vương Lâm. Sau khi nguyên thần dung hợp tám con Thái Cổ Lôi Long thì hầu như đã trở thành lôi nguyên thần. Trong lúc liên tục tấn công và thôn phệ giống như có hai luồng sấm sét đang tranh đoạt quyền điều khiển sấm sét trong thời kỳ thiên địa sơ khai, nhưng chỉ có thôn phệ đối phương thì mới chính thức trở thành tia chớp vương giả có thể điều khiển sấm sét trong thiên địa.

Nhưng đúng lúc này Vương Lâm đang nhắm mắt đột nhiên mở bùng ra, trong mắt chợt lóe lên tinh quang. Vẻ mặt hắn vẫn cực kỳ bình tĩnh, tay phải vung lên lập tức làm cho căn nhà trở nên vặn vẹo giống như một chiếc gương bị xoắn lại và xuất hiện hàng loạt vết nứt. Cuối cùng chiếc gương cũng

"xoảng"

một tiếng rồi tan vỡ, rất nhiều mảnh nhỏ văng ra khắp bốn phía.

Làm xong tất cả mọi chuyện thì Vương Lâm lại nhắm mắt, hắn không thèm để ý đến chuyện bên ngoài mà tiếp tục nhập định, hắn đắm chìm vào trong cuộc chiến thôn phệ cuối cùng giữa chính mình và luồng sấm sét bất diệt trong nguyên thần.

Trong cơn mưa tầm tã, ánh mắt lão già mặc đạo bào trên con đường thành công vẫn lóe lên. Ánh mắt lão già chuyển lên căn nhà Vương Lâm đang ỏe, đồng thời cũng không có dấu hiệu dừng lại. Khi ánh mắt lão chuyển lên căn nhà Vương Lâm thì tất cả lập tức tiên tán, hình ảnh thư sinh đang ở bên trong cũng tiêu tán, sau đó lại xuất hiện tất cả hình bóng của những người từng ở tại nơi đây.

Một lúc sau, lão già đã đảo mắt qua toàn bộ thành tây, sau khi không có chút phát hiện nào thì ánh mắt lão trở nên cực kỳ bình tĩnh. Lão già dùng hai tay bấm pháp quyết rồi điểm lên mi tâm, trong miệng truyền ra một tiếng gầm khẽ.

Khoảnh khắc này hào quang trên tộc ấn nơi mi tâm lại tăng mạnh, lão già lại đảo mắt nhìn khắp làm tòa thành lập tức tiêu tán giống như năm tháng đang liên tục cuốn ngược trở lại. Rất nhanh, trong mắt lão già đã xuất hiện một tình cảnh chiến trường cổ, rất nhiều quân đội phàm nhân chém giết nhau, mặt đất sậm màu máu.

Hai mắt lão già đột nhiên được khép lại, hào quang trên tộc ấn ở mi tâm cũng dần tiêu tán, cuối cùng thì khôi phục lại như thường. Lúc này bảy tu sĩ trung niên bên ngoài thân thể lão già cũng thu hồi ấn ký, vẻ mặt đám người hơi tái.

- Nơi đây không có tu sĩ che giấu, tiếp tục tìm kiếm ở nơi khác.

Lão già hất áo rồi thân thể nhảy dựng lên hóa thành cầu vồng phá voec mây đen bay về phương xa, bảy tu sĩ trung niên vội vàng theo phía sau.

Tình cảnh này không những xảy ra trên tất cả các địa phương của tu chân tinh Vương Lâm đang ở, hơn nưa còn được tiếng hành trên tất cả tu chân tinh trong Thái Cô Tinh Thần.

Thâí Cổ Tinh Thần hạ lệnh thì tất cả bộ tộc đều phải nghe theo, tất cả đều phải điều động lực lượng đi tìm kiếm tất cả tu chân tinh, tinh cầu bỏ hoang và tinh không vô tận.

Vẻ mặt Vương Lâm vẫn cực kỳ bình tĩnh, đối với chuyện đấm người kia bỏ đi hắn không có chút biểu cảm nào, ngay cả hai mắt cũng không mở ra, luồng sấm sét bất diệt gầm rống ngày càng nhỏ trong nguyên thần, quá trình vùng vẫy cũng ngày càng yếu.

Tầng mây trên bầu trời vẫn rất dày, từ khi mưa bắt đầu hàng lâm đến bây giờ vẫn chưa xuất hiện đâu hiệu ngừng lại. Trong đêm mưa, ngay cả những tên báo canh cũng không cuất hiện, ngoài tiếng sấm sét ầm ầm và tiếng mưa ào ào thì không còn bất kỳ âm thanh nào khác.

Hai luồng sấm sét trong nguyên thần Vương Lâm liên tục tấn công nhau, cuối cùng cả hai ầm ầm dung hợp vào nhau. Lúc nào luồng sấm sét bất diệt gầm lên những tiếng không cam lòng cũng chẳng còn tác dụng, sấm sét này đã bị nguyên thần Vương Lâm thôn phệ hoàn toàn.

Khoảnh khắc khi luồng sấm sét bất diệt bị Vương Lâm thôn phệ thì tất cả những ý chí tồn tại bên trong cũng bị luyện hóa, đồng thời thần thức của hắn cũng dung nhập vào bên trong. Đột nhiên luồng sấm sét do nguyên thần Vương Lâm hóa thành lại chấn động, hắn rõ ràng cảm giác được lôi bản nguyên trong nguyên thần đang điên cuồng tăng mạnh với một loại tốc độ khó tin.

Sự gia tăng của lôi bản nguyên khó có thể miêu rả được, hầu như chỉ trong khoảnh khắc thì lục lượng lôi bản nguyên đã làm cho tu vi Vương Lâm, đơn thuần chỉ xét trên mặt tu lôi đã phá vỡ Toái Niết trung kỳ đỉnh phong, đang hướng về Toái Niết hậu kỳ.

Lực lượng lôi bản nguyên nổ lên vang vọng, khoảnh khắc này Vương Lâm chỉ thi triển lực lượng sấm sét thì đã đạt đến tu vi Toái Niết hậu kỳ.

Lực bản nguyên, tất cả quy tắc và ý cảnh căn bản đều chỉ dùng minh ngộ ra bản nguyên, chẳng khác nào tất cả ý cảnh và quy tắc sấm sét đã được hiểu rõ, vì vậy không có sự hạn chế của ý cảnh nên tu vi trăng lên rất mạnh.

Khoảnh khắc khi thôn phệ xong ý chí ẩn giấu trong luồng sấm sét bất diệt, tâm thần Vương Lâm vang lên những tiếng nổ ầm ầm, từng hình ảnh đột nhiên lóe lên từ trong ý chí. Đây là ký ức của luồng sấm sét bất diệt, ký ức ý chí.

Ký ức này đã trải qua thời gian quá lâu, tồn tại và không còn được đầy đủ, chỉ xuất hiện ba loại hình ảnh mà thôi.

Hình ảnh đầu tiên chính là sự tan vỡ, tất cả tinh không, tinh vực, thiên địa đều tan vỡ. Rất nhiều tinh không, rất nhiều tinh vực, vô biên vô hạn…Thậm chí còn vượt xa rất nhiều so với Nội giới và Ngoại giới, tình cảnh tan vỡ này giống như một kiếp nạn.

Khi quá trình tan vỡ xảy ra, rất nhiều sinh linh diệt vong, Vương Lâm thấy được những tu sĩ y phục kỳ dị, thấy được những loại mãnh thú kỳ quái. Thậm chí hắn còn nhìn thấy một Văn Thú lớn như một tu chân tinh đang bùng ra hắc mang, còn thấy được rất nhiều đầu lâu.

Nhưng khi hắn muốn tiếp tục nhìn kỹ thì một luồng sấm sét lao ra từ trong vị trí tan vỡ giống như đang muốn chạy trốn, sấm sét này được bao phủ trong những luồng hào quang vô tận.

Đây chỉ là một hình ảnh rất ngắn nhưng lại gây ra cho Vương Lâm rất nhiều rung động, nhưng tia chớp như ngọn sóng kinh thiên động địa kia chính là luồng sấm sét bất diệt.

Nhưng luồng sấm sét bất diệt này còn mạnh hơn rất nhiều lần so với khi bị Vương Lâm thôn phệ Hình ảnh thứ hai chính là luồng sấm sét phóng khỏi tay một người đàn ông trung niên. Vẻ mặt người này cực kỳ lạnh lùng, trong mi tâm có một đồ án hoa bảy cánh, có bảy màu khác biệt.

- Đáng tiếc luồng sấm sét bất diệt này vẫn còn quá yếu, sợ rằng muôn đời cũng không thể khôi phục lại như năm xưa…Thôi, đưa ra ngoài, xem ngươi có duyên tạo hóa hay không.

Người đàn ông trung niên lắc đầy, tay phải vung lên, luống sấm sét này phóng ầm ầm về hư vô rồi biến mất.

Hình ảnh thứ ba chính là trên miếu thờ của Thiểm Lôi Tộc có một luồng sấm sét bất diệt giống như tồn tại từ muôn đời, sấm sét phát ra những tiếng nổ kinh thiên long trời lở đất.

Bên ngoài luồng sấm sét có tám người tu sĩ, trên mi tâm một lão già trong số tám người này chợt xuất huện một ký hiệu tia chớp.

Bảy người còn lại mặc những bộ y phục rất cổ quái hiống như không biết dùng vật chất gì tạo thành. Y phục đám người này bùng lên lưu quang giống như đang mặc cả dòng sông lên người.

Đặc biệt là một người đứng ở vị trí đầu tiên, rõ ràng người này là thủ lĩnh. Ánh mắt lão già Thiểm Lôi Tộc nhìn về phía người này cũng bùng lên cái nhìn cực kỳ cung kính và mơ hồ có cả sự sợ hãi.

Quanh thân thể người này có mọt luồng kim quanh bao quanh, Vương Lâm rất quen thuộc với luồng kim quang này.

- Không ngờ nó lại ở chỗ này…Đáng tiếc…Đáng tiếc Vị thủ lĩnh lắc đầu, hắn xoay người. Khoảnh khắc khi kẻ này xoay người thì trong đầu Vương Lâm chợt nổ vang, đồng tử trong mắt co lại, trở nên sửng sờ.

- Hắn…Hắn là…

Đọc truyện chữ Full