Chắc chắn sau này, một tu sĩ đã từng tham dự cuộc chiến ở Vân Hải, năm đó mới chỉ đạt tới tu vi Khuy Niết, ngày nay đã trở thành một tu sĩ Thiên Nhân Đệ Nhất Suy, là đại trưởng lão của một tông phái nhỏ, có tư cách đăng đàn giảng đạo. Trong lần thứ nhất giảng đạo, có môn hạ đệ tử hỏi hắn vinh quang là như thế nào!
Hắn sẽ trả lời như sau.
- Vinh quang là một ý chí, một ý chí hỗn loạn. Ý chí này có một nguyên tắc, đó chính là không cho phép mình lui lại phía sau, quyết không cho phép kẻ địch tiến lên một bước! Cho dù là chết, cũng nhất định phải chết cho oanh liệt!
Nhưng tu sĩ chúng ta không phải ai cũng có thể rơi vào tình cảnh điên cuồng như vậy, thật sự vẫn rất sợ chết… Nhất là sau khi nhìn thấy rất nhiều đạo hữu ở bên cạnh đã tử vong, mấy vạn tu sĩ chỉ còn sót lại mấy ngàn, có ai là không sợ chết?
Đằng sau sự vinh quang cũng chỉ là hư vô, đứng trước cái chết, không mấy người có thể có được sự vinh quang này… Nhưng chuyện năm đó, cũng bởi vì một người, bởi vì một câu nói của hắn, mà thay đổi… … Hắn làm cho chúng ta biết thế nào mới là vinh quang thật sự… Câu nói kia, cho đến giờ ta vẫn còn nhớ rõ, vẫn không thể nào quên. Mỗi một lần nhớ tới, đều có thể quay trở lại những ngày tháng nhiệt huyết sôi trào năm đó… Hai mắt Vương Lâm đỏ bừng, trong lúc hắn không ngừng lui về phía sau, đã nhìn thấy những hành động điên cuồng của tu sĩ Vân Hải, nhìn thấy những gương mặt mãn nguyện, cảm nhận được những luồng khí tức không thể nói rõ.
- Giết, giết, giết, giết!
Vương Lâm xoay mạnh người trực tiếp nhảy vào giữa đại quân của giới ngoại, giơ tay trái lên, ngọn lửa tràn ra ngợp trời, lao thẳng về phía trước. Tất cả những tu sĩ giới ngoại cản trở ở phía trước đều ầm ầm tử vong!
Hắn lại vung tay lên, lôi đình tràn ra, tiếng ầm ầm vang vọng. Những tia chớp vô tận kia gào thét, phong tỏa thiên địa, nuốt lấy tu sĩ giới ngoại!
Xung quanh đều là tu sĩ giới ngoại, một mình Vương Lâm đã tách ra khỏi đại quân của Vân Hải, trực tiếp nhảy vào giữu vòng vây, phất tay một cái bốn phía liền có tiếng kêu thảm thiết vang lên kinh thiên. Vương Lâm đã giết đến đỏ cả mắt, hắn cũng không biết mình đã giết bao nhiêu người!
Hắn chỉ biết tất cả tu sĩ ở bốn phía đều là kẻ địch! Huyết quang lóe lên, huyết kiếm kia vờn quanh Vương Lâm, không ngừng cướp đi tính mạng của những tu sĩ giới ngoại!
Đúng lúc này, đột nhiên có ba đạo u quang từ trong đại quân của tu sĩ giới ngoại lao thẳng tới Vương Lâm. Ngay khi tới gần Vương Lâm, ba đạo u quang này bất ngờ hóa thành ba tu sĩ mặc tử bào!
Bà tu sĩ này sau khi hiện thân liền nhanh chóng bấm quyết, từng trận tiếng rì rầm từ trong miệng ba người này nhanh chóng truyền ra!
- Lấy hậu nhân của Phong Diệt Tộc ta, hiến tế sinh mạng, gọi ra thần thông của bộ tộc, phong ấn nguyên lực toàn thân của người này! Phong!
- Lấy hậu nhân của Phong Diệt Tộc ta, hiến tế sinh mạng, gọi ra thần thông của bộ tộc, phong ấn thể lực toàn thân của người này! Phong!
- Lấy hậu nhân của Phong Diệt Tộc ta, hiến tế sinh mạng, gọi ra thần thông của bộ tộc, phong ấn sinh cơ toàn thân của người này! Phong!
Ngay khi ba thanh âm này đồng loạt truyền ra, có ba đạo phong ấn của Phong Diệt Tộc trực tiếp từ mi tâm của ba tu sĩ ẩn mình trong tử bào lóe lên, hóa thành một uy áp kinh thiên động địa, lao thẳng tới Vương Lâm!
Vương Lâm trong lúc đang chém giết liền ngẩng mạnh đầu, hai mắt đỏ bừng lộ ra vẻ điên cuồng. Trận chém giết ngắn ngủi này đã khiến cho hắn hao phí rất nhiều nguyền lực, đây không phải là đánh nhau với một người, mà là chém giết mấy vạn người!
Ở nơi này không có bất cứ một kỹ xảo nào, chỉ có làm thế nào để giết được càng nhiều kẻ xâm lược càng tốt!
Tất cả thần thông trên chiến trường này đều biến thành cực kì đơn giản, chỉ có giết, giết, giết!
Ba đạo phong ấn của Phong Diệt Tộc tới gần, ngay khi Vương Lâm ngẩng đầu lên, trực tiếp va vào thân thể hắn. Phong ấn của Phong Diệt Tộc, không thể chống cự!
Nếu có thể cản trở phong ấn này giáng xuống, thì Phong Diệt Tộc cũng sẽ không thể trở thành một trong Thái Cổ Kỳ Tộc!
Vương Lâm gầm nhẹ, ngay trước khi ba đạo phong ấn kia giáng xuống, giơ tay phải lên hướng về phía trước mạnh mẽ tung một quyền. Một quyền này dấy lên cuồng phong gào thét, hóa thành một quyền ảnh khổng lồ, xuyên thấu qua ba đạo phong ấn đang lồng vào nhau kia, cả hai bên không hề có một chút tổn thương. Ngay khi ba đạo phong ấn kia giáng xuống người của Vương Lâm, quyền ảnh hư ảo của hắn cũng đánh lên thân thể của ba ngươi mặc tử bào kia!
Đạo phong ấn thứ nhất ầm ầm lao tới, rơi trên mi tâm của Vương Lâm. Thân thể Vương Lâm đột nhiên chấn động, đạo phong ấn kia trực tiếp nhảy vào trong cơ thể hắn, đem nguyên lực toàn thân hắn ngay lập tức phong ấn triệt để!
Đạo phong ấn thứ hai đột nhiên tới gần, ngay khi rơi lên mi tâm của Vương Lâm, dung nhan Vương Lâm bất ngờ nhanh chóng bị lão hóa, trong nháy mắt đã trở thành một lão già!
Đạo phong ấn thứ ba cũng đồng thời giáng xuống. Toàn thân Vương Lâm run rẩy, sức mạnh thất tinh Cổ Thần nhanh chóng bị rút ra khỏi thân thể, bị phong ấn ở trên mi tâm!
Trên mi tâm của Vương Lâm, ba đạo phong ấn hóa thành u quang, nhanh chóng lóe lên, còn phân ra vô số nhánh chi chít, lam ra khắp toàn thân Vương Lâm. Liếc mắt nhìn, giờ phút này trên toàn thân Vương Lâm dường như có một tấm lưới u quang!
Bên trong tấm lưới này, nguyên lực của hắn, sức sống và sức mạnh thân thể của hắn hoàn toàn bị phong ấn!
Nhưng muốn phong ấn Vương Lâm, thì cái giá phải trả chính là tính mạng! Ba lão già mặc tử bào kia vừa mới đánh ra phong ấn, liền lập tức bị một quyền của Vương Lâm ầm ầm đánh tới.
Cuồng phong nổi lên, tấm áo choàng trùm kín đầu ba lão già này lập tức bị thổi tung lên, lộ ra ba khuôn mặt già nua. Ba người này thần sắc như thường, không hề có một chút sợ hãi. Ngay khi một quyền kia đánh tới, ba người này nhắm hai mắt lại.
Bọn họ từ nhỏ đã được Chưởng Tôn thu nhận với mục đích phong ấn những cao thủ. Lấy tính mạng của ba người để phong ấn một cao thủ, đó chính là giá trị duy nhất của bọn họ lúc còn sống!
Tiếng ầm ầm vang lên, một quyền hư ảo của Vương Lâm trực tiếp đánh lên thân thể của ba người này. Thân thể của ba ngươi mặc tử bào này trực tiếp tiêu tan, nguyên thần lập tức tử vong! Cho dù là bọn họ có chết, sức mạnh của phong ấn này vẫn không hề tiêu tan!
Vân Lạc Đại Ti nãy giờ thủy chung vẫn đứng quan sát, lúc này giơ tay phải chỉ về phía Vương Lâm. Mệnh lệnh được truyền ra, tu sĩ giới ngoại ở xung quanh Vương Lâm tất cả dữ tợn lao thẳng tới Vương Lâm!
- Hắn đã bị phong ấn. Giết được hắn sẽ có thể được ghi lên Thái Cổ Tinh Thần Bảng!
- Người này đã thành đồ bỏ đi, giết!
- Hắn đã giết rất nhiều đồng đạo của chúng ta, người này tu vi cao thâm, là cao thủ bước thứ ba, hôm nay ta giết được hắn sẽ uy chấn giới nội!
Vương Lâm đã mất đi toàn bộ sức mạnh, thân thể không còn một chút khí lực nào để lơ lửng giữa tinh không, rơi thẳng xuống phía dưới. Trong nháy mắt, có mấy vạn tu sĩ ầm ầm lao đến, mang theo sát khí và vẻ hung ác ngợp trời, từng đạo ánh sáng pháp bảo gào thét, lao thẳng tới Vương Lâm.
Trong tiếng ầm ầm, thân thể Vương Lâm trong nháy mắt đã bị vô số pháp bảo và phi kiếm đánh trúng. Mặc dù hắn không còn tu vi nữa, nhưng sức mạnh của thân thể thì vẫn còn, dưới những đòn tấn công kịch liệt này, Vương Lâm phun ra máu tươi!
- Phong Diệt Tộc Vương Lâm gầm nhẹ, tu vi bị phong ấn trong cơ thể, sức sống và sức mạnh Cổ Thần bất chấp tất cả điên cuồng tấn công phong ấn của Phong Diệt Tộc kia, muốn phá vỡ phong ấn để lao ra!
Tiếng ầm vang không ngừng, mấy ngàn phi kiếm nhất tề lao tới, trực tiếp đâm vào người Vương Lâm. Trong tiếng phập phập, toàn thân Vương Lâm đầy máu, lại một lần nữa phun ra một ngụm máu tươi, nhưng hai mắt hắn lại lóe lên hàn quang!
Đằng sau rất nhiều pháp bảo này là mấy vạn tu sĩ tới gần, đủ loại thần thông điên cuồng giáng xuống, trực tiếp đánh lên người Vương Lâm. Một lão già của giới ngoại vừa mới tới gần liền giơ tay phải lên, hét lên một tiếng dữ tợn!
- Chết đi!
Tay phải hắn hướng vào thiên linh của Vương Lâm, ầm ầm giáng xuống.
Nhưng một chưởng này vừa hạ xuống, lão già kia liền kêu lên thảm thiết, vội vàng giơ tay phải lên. Chỉ thấy toàn bộ cánh tay phải của hắn vặn vẹo, với sự hùng mạnh của thân thể Vương Lâm, một chưởng của hắn đã tự đánh nát xương cốt của cánh tay phải mình!
Đúng lúc này, rất nhiều tu sĩ giới ngoại đã lao tới. Thần thông tràn ngập, bất ngờ có hơn mười bàn tay đồng thời đánh lên thân thể Vương Lâm. Trong tiếng ầm ầm, Vương Lâm lại một lần nữa phun ra máu tươi.
Sau mười người này lại có thần thông của trăm người, ngàn người, vạn người điên cuồng tấn công tới!
Dưới sự tấn công này, thân thể Vương Lâm không ngừng bị thương, nhưng trong hai mắt hắn hàn quang ngày càng đậm!
- Chưa đủ, vẫn còn chưa đủ. Sức mạnh của các ngươi chỉ có như vậy thôi sao!
Thanh âm của Vương Lâm rất nhỏ, nhưng những tu sĩ ở nơi đây cũng không phải phàm nhân, vẫn có thể nghe thấy rõ ràng!
- Cuồng vọng đến cực điểm, giết!
- Hãy đồng loạt ra tay, lão phu không tin là không giết được người như này!
- Thân thể hắn rốt cuộc là cái gì! Không ngờ lại kinh khủng như vậy!
Cảnh tượng này không chỉ khiến cho tu sĩ giới ngoại chấn động, mà còn khiến cho tất cả tu sĩ của Vân Hải tâm thần rung chuyển, đồng thời trong đầu họ cũng hiện lên thân phận của Vương Lâm!
Trong khoảnh khắc này, tất cả tu sĩ của Vân Hải trở nên điên cuồng, muốn liều chết bảo vệ Vương Lâm!
Dưới sự hung tàn của tu sĩ giới ngoại, sự hùng mạnh của thân thể Vương Lâm khiến cho bọn họ chấn động, nhưng đồng thời sát khi cũng càng đậm. Giờ phút này tất cả bọn họ dường như xuất ra toàn bộ tu vi, triển khai những thần thông mạnh nhất của mình, hình thành nên một cơn cuồng phong kinh thiên động địa, chấn động toàn bộ tinh không!
Cơn cuồng phong này ầm ầm lao thẳng tới Vương Lâm!
Đúng lúc này, Vân Lạc Đại Tỉ thủy chung vẫn đứng quan sát đột nhiên sắc mặt đại biến, tay phải đang bấm quyết lập tức nứt ra một vài vết thương, máu tươi rơi xuống!
- Không được! Người này không thể bị giết như vậy!
Nàng đang định ra lệnh, nhưng đã chậm một bước!
Ngay khi cơn cuồng phong do thần thông của mấy vạn tu sĩ hóa thành, Vương Lâm trong mắt lóe hàn quang ngợp trời, cắn răng để mặc cho cơn cuồng phong kia lao tới!
Tiếng ầm ầm chấn động tám phương. Trong cơn cuồng phong này, toàn thân Vương Lâm tràn đầy máu tươi, thậm chí ngay cả hai mắt cũng trở nên ảm đạm, thân thể trọng thương, phun ra máu tươi. Nhưng hắn lại ngẩng mạnh đầu, bên trong vẻ ảm đạm trong hai mắt lại bùng lên một chiến ý điên cuồng!
Cơn cuồng phong gào thét vờn quanh Vương Lâm không ngừng tấn công. Dưới sự tấn công này, Vương Lâm đã mượn ngoại lực phá vỡ được đạo phong ấn thứ nhất!
Ngay khi phong ấn nguyên lực tan vỡ, Vương Lâm ngẩng mạnh đầu, thân thể bước về phía trước, giơ tay phải lên. Hư hỏa tràn ra, tiếng kêu thảm thiết vang lên khắp bốn phía.
Đạo phong ấn thứ hai tan vỡ, dung nhan của Vương Lâm biến đổi, lại trở thành thanh niên, thương thể trên cơ thể hắn nhanh chóng hồi phục!
Đạo phong ấn thứ ba ầm ầm tan vỡ, sức mạnh Cổ Thần từ trong mi tâm lao ra, dung nhập vào toàn thân!
- Các ngươi đánh còn chưa đủ!
Thanh âm Vương Lâm từ bên trong cơn cuồng phong kia vang lên!